19 Chương 19 Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều
[ Đôi Lời Tâm Sự Tác Gia Bú Đá Viết Truyện Nên Tất Cả Các Chương Trước Chương Mười Chín Đều Là Chơi Đồ Viết Ra Nên AE Nào Chưa Đọc Truyện Thì Hãy Bắt Đầu Từ Trương Mười Chín Nhé.Còn Ae nào đọc qua rồi thì cứu thoải mái đọc nha lần tôi dốc toàn bộ bút lực cố viết tốt nhất ]
Một nơi hoang vu hẻo lánh không một bóng người một đám người sắc mặt u ám đừng trên vách núi như đang chờ đợi điều gì đó.
Từ phía xa xa một chiếc xe phi như bay lao tới,'Kít' một tiếng chiếc xe phanh lại dừng cạnh đám người.
Bước xuống là bốn tên to cao lực lưỡng mặc bộ vest đen bọn hắn còn mang thêm một chiếc kính râm nhưng không thể giấu được vẻ mặt đầy sát khí của bọn chúng.
Một tên đi tới sau xe mở cốp xe lấy ra một chiếc bao tải to ném mạnh xuống đất đất trước mắt một lão gia:
-Ông chủ ,thằng này nên xử lý như nào.
Lão già miệng ngậm tẩu thuốc kéo một hơi phất tay miệng một đường khói.
Tên mặc vest đen liền hiểu ý lão cúi người tay vừa tháo sợi dây thừng buộc quanh miệng túi,chân không ngừng đá các tên ra sức cưa quậy bên trong cái tú túi.
-Thằng ranh con mày biết tại sao mày ở đây chưa.
Lão già giọng nói không nặng không nhẹ hỏi.
Lão già dùng thứ ngôn ngưng nước ngoài giao tiếp nhưng hắn cố thể hoàn toàn nghe hiểu nhưng vẫn cố giả vờ giả vịt.
Hắn cố nhúc nhích thì cảm giác cở thể bị trói chặt chân tay ,hai mắt bị một tấm vải đen quấn chặn.
-Không nhìn thấy gì làm có thể biết là ai.
Hắn điềm nhiên trả lời trong khi hắn biết đối phương là ai và tại sao lại vào cảnh này.
"Thằng này quả thật là qua vô sỉ" kiến cho lão già của bọn áo đen tức đến trán nổi gân xanh chỉ có thể chửi thầm.
-Tháo khăn bịt mắt cho hắn.
Tên mặc vest đen lập tức giật chiếc khăn bịt mắt hắn ra.
Khi khăn bịt mắt được kéo xuống hắn lập tức phải nheo mắt vì bị ánh sáng mạnh trực tiếp chiếu vào khiến mất một lúc lâu mới nhìn rõ xung quanh.
-Nhìn rõ chưa.
Lão già đay nghiến như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
-A! Bố vợ lâu ngày không người vẫn tốt chứ.
Hắn làm ra vẻ mặt như lâu ngày gặp người quen.
Bọn áo đen đứng bên cạnh không khỏi chửi thầm hắn:" con mẹ nó người vô sỉ thì gặp nhiều rồi nhưng loại vô sỉ ở cấp độ này lần đâu tiên bọn hắn gặp".
-Mày...
Ông ta tức đến thiếu mỗi thổ huyết, không nói được lời nào,tay cầm tẩu run run chỉ vào cái bản mặt vô sỉ của hắn.
-Bố à con biết bố giận con lâu không về thăm vợ,thì cũng không cần cử nhiều người mời con về như vậy đâu.
-Thiến nó.
Hắn đang ra sức châm chọc lão ta,thì một mệnh lệnh khiến hắn không dám hé miệng nữa lời chỉ có trừng mắt nhìn mặc vest đen tiến hắn.
Mấy tên to cao lập tức lao vào vậy hắn,người thì cởi quần hắn ra người thì lấy dao.
-Ta nói ngươi phải dùng con dao cùn này này,khi cắt mới có cảm giác chấn thực.
-Sao ta có thể quên được chuyện này chứ.
Hắn nghe được những lời đó không khỏi sợ hãi cảm thán trong lòng;"Này này các đại ca cùng là đồng râm với nhau sao chơi ác".
-Ba à con biết sai rồi.
-Con mẹ mày biết sợ rồi à,biết sợ sao lúc đó mày còn dám cởi quần leo lên người con gái tao.
Lão thật muốn một gậy đập chết hắn tại chỗ nhưng lão lại tiếc cho một nhân tài ở cấp bậc này.
-Bố cũng biết mà con gái của bố thật đẹp.
Hắn nói tới đây không khỏi nhớ lại vẻ đẹp của nàng,người phụ mang hai dòng máu việt Nam và Nga. Làn da trắng nõn nà dù đã ngoài ba mười lăm tuổi, thân hình đỉnh cấp trong đỉnh cấp, thuộc loại đồng hồ cát nơi cần lồi phải lồi, nơi cần lõm phải lõm, đôi chân dài miên man bất tận,Nàng đúng kiểu MILF( Mother I'd Like To Fuck) và đương nhiên milf thì hai trái đào của nàng không biết siết chết biết bao nhiêu ánh nhìn của nam nhân.
Nhìn tên lưu manh trước mắt đến vân còn là một con quỷ háo sắc lão không khỏi lắc đầu ngao ngán ra lệnh:
-Cởi trói cho hắn.
Mấy tên áo đen lập tức làm theo.
Hắn đứng dậy xoa xoa vết hằn của dây thừng in trên cổ tay.
Lão già móc trong người một khẩu súng, vung tay ném tới trước mặt hắn.
Hắn nhặt khẩu súng nằm trên lên chậm rãi lau sạch nhưng vết máu,những vết bụi bẩn nằm trên khẩu súng ,chẳng mấy lộ ra khẩu súng sáng loáng, ánh sáng bạc lướt qua mắt hắn khiến hắn không khỏi cảm thán thốt lên:
-Lão huynh à, lão huynh, chinh chiến bên ngươi nhiều năm như vậy không nghĩ tới ngày lần cuối bóp cò lại là tự mình kết thúc.
-Thật Không phải nó hận ngươi thấu tận xương tủy ,ta cũng rất muốn có một đứa con rể như ngươi.
Lão già thở dài một xoay người quay mắt nhìn đi nơi khác như hiện rõ sự tiếc nuối.
Lão đường đường là người cầm đầu một tổ chức Mafia top đầu trong thế giới gầm đấu với một tên lưu manh chỉ vài trăm người nguồn tài lực thì chỉ vài đồng tiền bảo kê cỏn con mà phải mất tới hai năm mất bao nhiêu thủ hạ kiệt xuất dưới tay mới có bắt được hắn về đây.
Hắn không nói một lời ánh trở nên lạnh lẽo, hương đầu khẩu lục vào đầu lão già.Mấy tên mặc đồ đen thấy tỉnh cảnh lập tức rút súng ra hướng vào người hắn.
-Lão không sợ ta bóp cò sao.
-Nếu muốn làm vậy mày đã mở chốt an toàn rồi.
Hắn cười tiêu sái một tiếng giọng không còn gì nuối:
-Ta chết mọi thứ hôm nay xem như tất cả kết thúc tại,mong ông theo đúng quy tắc tha lũ đàn em của ta.
Lão ta gật đầu xem như chấp nhận lời đề nghị của hắn:
-Thằng nhóc... Nếu biết trước nó còn một người bố như ta người dám động thủ hay không.
Hắn làm ra bộ dáng suy nghĩ một hồi lâu giọng có chút cợt nhả đáp lời:
-Nếu như biết trước nàng có lão quái vật như ông chống lưng thì có lẽ ta vẫn làm như vậy,vì quả thật nàng ta khi trên giường thật sự là tuyệt phẩm của tuyệt phẩm.
Dứt lời 'Cạch' một tiếng chốt an toàn được mở ra.
Đoàng!
Viên đạn từ thái dương bên này đi xuyên qua bên,hắn giờ phút này chỉ là một cái nặng nề mà ngã xuống mặt đất cái bịch.
-Chôn cất hắn đi.
"Xem như tên lão gia nhà ông còn có chút lòng người".Trong hơi thở tàn lụi hắn vẫn hư ảo nghe được giọng nói của lão già có thoải mái dành cho lời khen.
olo
Mọi thứ trước mắt hắn là một màu tối đen.
-Chết rồi sao,kết thúc rồi.
Không nhịn được hắn giống lên như bị điên:
-Con mẹ nó trăm kế ngàn phương mới đưa được cô ả tổng tài bá đạo lên giường mới hưởng thụ được một lần thì lòi đâu ra lão quái vật,cứ nghĩ cô ta chỉ giàu không thôi không ngờ còn gia thế khủng vậy.
-Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều.
...
Miệng hắn rít lên một tiếng,toàn thân hắn co cắp lại như thể bị người ta bóp cổ vậy,lao người choàng dậy từ chiếc hắn vồ vập vào không như muốn nắm lấy cái gì đó,mất một hắn bắt đầu ổn định được trạng thái.
Hơi thở của hắn dân dần ổn gương mặt hắn mơ màng ngồi thẩn trên giường không hiện tại xảy ra chuyện gì:
-Ta chưa chết, Ta vậy mà chưa chết,ông trời có mắt.
Miệng hắn không ngừng lẩm bẩm.
-Giọng ta...
-Giọng ta sao lại khắc thế này.
Khi này hắn mới bắt đầu chú quan sát căn phòng ,căn phòng rộng lớn phải gấp ba lần cái ổ chó của hắn khi còn làm lưu truyenc.com cắn phòng còn bài chí rất nhiều đồ quý giá ,hắn không khỏi đánh tên nhóc mà hắn vừa cướp xác chắc hẳn phải là con của một đại gia nào đó.
Hắn bắt đầu đi xung quanh phong vừa để kiểm tra vừa kiếm một thứ gì để kiểm tra gương mặt hiện tại của hắn.
...
-Con mẹ nó thằng ẻo lả nào đây.
Hắn đứng trước chiếc gương lớn nghiêng qua nghiêng lại, sờ soạn các thứ trên gương mặt thư sinh hiện tai này, như chưa thể tin chính đấy là gương mặt của hắn hiện tại.
-Thằng ẻo là này đúng thật là mình.
Hắn sầu não thở dài một điều không muốn cuối cùng phải tin,thoáng chốc hắn nhìn xuống phần hạ thân.
Hắn vội vàng cởi ra quần nhìn xuống bên dưới thấy 'tiểu huynh đệ' của hắn vẫn còn ,không những vậy còn là 'hàng hiếm' khiến hắn không khỏi thốt lên: " Thân Thương".
Hắn bắt đầu lục tung căn phòng cuối cùng cũng tìm được nhưng đồ dùng cá nhân như điện thoại,thẻ học sinh, vv...
-Dạ Cô Lâu.
Hắn đọc nhưng dòng chữ ghi trên thẻ tên vô tình nhớ tới một vài cái tên hắn lẩm bẩm:"Dạ Cô Lâu,Dạ Lão Quỷ, Dạ Hồng Băng"
-Con mẹ nó đừng nói là nàng.
"Trái đất này quá tròn đi" Ánh mắt dâm tà của hắn thoáng lên vẻ bỉ ổi cười hắc hắc.
Két!
Một cô nàng tình đẹp mái tóc cắt ngắn,tầm hai mươi tuổi, mặc đồ hầu gái đẩy cửa bước vào thấy Cô Lâu hạ thân không một mảnh vải che thân,liền hoảng loạn giật mình đánh rơi khay đồ trên tay.
Theo thanh âm rơi đỗ hắn nhìn sang,với bản giày như tường hắn vốn chẳng biết ngại,còn cô nàng hầu gái vì quá xấu hổ nên đình trệ mọi hoạt động cứ vậy cả hai người bốn mắt nhìn nhau.
-Biến thái.
Nàng sau một hồi cùng hoàn thân hét lớn lấy bàn tay của mình che mắt để tránh phải nhìn thấy cái thứ 'ghê tởm' kia.
Hắn vội vàng túm chiếc quần mặc vào
...
Sau một hồi dọn dẹp cuối cùng cô nàng cũng đã xong đống đồ bị đỗ dưới sàn,khi nàng vừa tính chuẩn bị rời đi thì liên gọi lại gặm hỏi:
-Hồng Băng cô ấy đâu
.
Hắn cố tình hỏi như vậy nếu như phán đoán của hắn là sai thì hắn chỉ cần trả lời là một người bạn mà hắn mời tới là xong,song dần dần tìm hiểu mọi người trong ngôi nhà để tranh bị nghi ngờ.
-Tiểu thư dù sao cũng là mẹ cậu tại sao cậu lại có thể ăn nói hỗn láo như vậy, nếu còn để ta, nghe thấy lời này thì đừng trách ta nói lại với mẹ cậu.
Nàng lên mặt dạy bảo hắn xong,liên rời đi,khi đóng cửa không quên đóng lại thật mạnh,như để dằn mặt hắn vậy.
Rầm!
"Con điếm này lên mặt với ai vậy" hắn chửi thầm trong lòng.
Thoáng bất giác tầm nhìn của hắn chuyển lên đâu giường, thấy lọ thuốc ngủ bên nằm trên một chiếc tủ nhỏ cạnh đầu giường, nhìn qua lọ thuốc vừa mới mua đã vơi mất một nửa.
Không nói cũng biết thằng nhóc này dùng thuốc tự vẫn còn nguyên nhân phải đợi hắn tìm hiểu trước.
Nhưng theo phỏng đoán thái độ con ả kia đôi với thì hắn nắm được sáu phần liên quan tới tính cách tên này là một tên yếu đuối hèn nhát.
Có một điều hắn bây giờ khiến sướng như điên ở trong lòng khiến hắn không còn tâm tư nghĩ tới cái chuyện gì khác chính là, con ả Hồng Băng là mẹ thằng nhóc này.
-Hehe~
Hắn cười gian một tiếng.
Mở toang cánh cửa hắn vội vàng chạy thẳng ngoài hành lang miệng không giấu được phấn khích:
-Mẹ yêu ta tới đây.