Trở về truyện

Mạt Thế Ôm Chặt Đùi Vàng Cầu Sống Sót - Chương 9: Người Đàn Ông Nghiêm Túc

Mạt Thế Ôm Chặt Đùi Vàng Cầu Sống Sót

9 Chương 9: Người đàn ông nghiêm túc

Đám lưu manh co giò bỏ chạy.

Dép rớt rồi cũng không cần, quần còn không kịp xách đã chạy mất dép.

Người khác đánh nhau gọi là đánh lộn, Hứa Vong Xuyên đánh nhau gọi là hỗn chiến.

Diệp Tịch Nhan hỏi anh, đi cũng đã đi rồi, tại sao còn vòng lại nữa, có phải không đành lòng bỏ cô lại không?

Trong lòng có cô nhỉ.

Hứa Vong Xuyên lắc đầu: “Cửa hàng gần đây đang sửa sang lại, ông chủ muốn chuyển mấy cái giá đi mà không có người, hỏi anh có muốn làm không.”

Ăn mặc thì bẩn thỉu dơ hầy, nhìn là biết lao động chân tay.

Dường như anh đã quen với việc bị người khác kêu đi làm việc, vẻ mặt không để tâm.


Diệp Tịch Nhan ngẩn ngơ: “Anh chuyển rồi?”

Chàng trai móc từ trong túi sau quần một đồng năm mươi tệ ra, giơ cho cô xem: “Nói thừa, có mỗi hai cái kệ hàng với một cái tủ, được năm mươi tệ!”

Anh vừa chuyển xong, đang định ăn bát mì thì nghe thấy tiếng cô kêu cứu mạng gần đó.

Diệp Tịch Nhan:…..

“Cho anh một trăm tệ, đưa em về nhà.”

Hứa Vong Xuyên nghĩ nghĩ, thong thả lắc đầu: “Không được đâu, anh có bạn gái rồi, Hiểu Thi biết được sẽ tức giận. Đưa em tới ven đường bắt xe đi, sau này có buồn chán thì tìm người khác mà chơi, đừng có chọc tới anh.”

“Một ngàn tệ!”

Hứa Vong Xuyên trừng mắt liếc cô một cái, nghiêng đầu: “Đệt, em nói lý chút được không hả.”


Lúc người khác theo đuổi mình, có đuổi thế nào cũng không tới tay.

Bây giờ anh với Trương Hiểu Thi hòa hảo, cô lại tung ta tung tăng tới đây quấy rối, sao cô cứ không nhìn vừa mắt người khác sống tốt đẹp vậy.

Hứa Vong Xuyên đi thẳng về phía trước, vóc dáng cơ bắp bưu hãn khiến người đi đường hoảng sợ né tránh. Mấy đứa choai choai không sợ chết lại đủn đẩy nhau xông lên cản đường, hỏi anh là kẻ nào, tại sao ra đường không chịu mặc quần áo, nhìn không ra thể thống gì. Một thanh niên mới mười tám tuổi lại bị một người đàn ông trung niên gọi bằng anh.

Anh thường hay trốn học, ba năm cấp ba phải học tới năm năm. Cố gắng thêm chút nữa, có khi học sáu năm cũng được.

Cho nên mười tám tuổi rồi mà vẫn còn học chung lớp 11 với Diệp Tịch Nhan.

Mắt thấy người kia đi không thèm ngoảnh đầu lại, Diệp Tịch Nhan dại ra một chút.

Cuối cùng cô cũng hiểu, mạch não của Hứa Vong Xuyên phẳng vô cùng. Không hề có gì là dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng hay là tình cũ khó quên gì cả. Một khi đã ở bên Trương Hiểu Thi thì là người đàn ông đã có “gia đình”, không thể làm loạn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.