Trở về truyện

Mạt Thế Ôm Chặt Đùi Vàng Cầu Sống Sót - Chương 10: Chân Em Bị Tê

Mạt Thế Ôm Chặt Đùi Vàng Cầu Sống Sót

10 Chương 10: Chân em bị tê

Trách không được lúc trước khi ở căn cứ cô cũng đã thử quyến rũ anh, nhưng anh lại không dao động chút nào.

Cô còn nghĩ đâu anh chê cô quá bẩn….

Diệp Tịch Nhan cắn môi, trong lòng có hơi chấn động. Thời đại này đàn ông giữ mình không có được bao nhiêu người, đồng thời ý nghĩ xấu xa không chịu khống chế cùng từ từ nảy mầm.

Thật ngại quá.

Trải qua luyện ngục thời mạt thế, từ lâu đã không còn điểm giới hạn, cũng không làm người được nữa.

Cướp đàn ông ấy mà, cần phải không từ thủ đoạn.

Hứa Vong Xuyên là động vật đơn bào, cố chấp, cảm thấy ở cùng ai thì phải có trách nhiệm với người đó. Thế thì… chà đạp lên lương tâm tỏa sáng lấp lánh của anh đi, để anh không thể không chịu trách nhiệm với cô.

Chàng trai đã đi ra được một đoạn mới phát hiện Diệp Tịch Nhan không đi theo, anh quay đầu nhìn lại.


Cô gái chống lên vách tường bò lên hết lần này tới lần khác lại ngã xuống, đầu gối cũng rách da rồi mà cắn răng không rên một tiếng.

Nước mắt lưng tròng, thân hình mỏng manh co quắp.

Hứa Vong Xuyên bước nhanh đi tới, “Em làm sao vậy?”

“Chân…… Chân tê.”

“Đúng là gan chuột nhắt, vừa mới dọa tí đã sợ.”

“Em lại không phải anh, đương nhiên là sẽ sợ rồi…”

Hết cách rồi, Hứa Vong Xuyên đành phải cõng Diệp Tịch Nhan lên. Vốn nghĩ chỉ đưa cô tới đường lớn, nhưng lại nghe tiểu khu nhà cô không cho taxi đi vào, anh lại ngồi vào theo, tiếp tục cõng người vào trong.

Anh cõng cô không hề tốn chút sức lực nào.


Chỉ là từ lúc tiến vào tiểu khu, bước chân anh cũng chậm lại, hô hấp cũng thật cẩn thận.

Dường như không khí trong khu của người giàu có không phải là để cho người nghèo hít thở vậy.

Rõ ràng vỉa hè vô cùng trống trải, anh lại một hai phải thu mình lại, đi sát vào bìa cây đầy muỗi, giống như giấu mình vào trong bóng đêm thì sẽ không ai nhìn thấy thiếu niên nghèo rớt mồng tơi, áo lưng ướt đẫm mồ hôi đang ở cùng Diệp đại tiểu thư cao ngạo thanh lệ không bằng.

Như vậy, đối với bọn họ đều tốt.

Diệp Tịch Nhan thở dài, vùi vào cổ anh nói: “Anh có mệt không thế? Nghỉ một lát nhé.”

“Không mệt.”

Nam sinh nói xong, lỗ tai lập tức đỏ.


Diệp Tịch Nhan nhìn bốn phía khu biệt thự, trong lòng không hề gợn sóng.

Có tiền thì sao chứ, kẻ không thể tự bảo vệ mình thì không phải là sơn dương hết sao.

Cô nhớ rõ lần trước cô có về qua đây một lần, tang thi không nhiều lắm nhưng lại có rất nhiều thi thể trẻ em và phụ nữ treo trên cây. Đùi với cánh tay bị cắt sạch sẽ, bên cạnh còn có dấu vết nhóm nữa. Vừa nhìn qua là biết mới bị bắt ra từ hầm ngầm, cắt thịt đem nướng BBQ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.