Trở về truyện

Dâm Vũ Thiên Hạ - Chương 4: Chức Năng Mới

Dâm Vũ Thiên Hạ

4 Chương 4: Chức năng mới

“Đinh, mở ra chức năng hậu cung.”

“Đinh, mở ra chức năng đánh giá mỹ nữ.”

“Cái quỷ gì?”. Giang Phong sửng sốt một chút lộ vẻ tò mò hỏi.

“Hai chức năng này có tác dụng gì?”

“Đinh, chức năng hậu cung là một thế giới riêng biệt, kí chủ có thể mang nữ nhân thuộc hậu cung vào thế giới này tu luyện.”

“Đánh giá mỹ nữ là dựa trên nhan trị, khí chất, tiềm năng để cho điểm. Khi kí chủ tiến hành chuyện phòng the cùng đối phương thành công thì sẽ được thưởng số sao dựa trên quá trình chinh phục. Thấp nhất là một sao và tối đa là năm sao.”

“Cấp độ mỹ nữ được phân chia gồm có sáu cấp độ D, C, B, A, S, SS. Ngoài phúc lợi trên thì kí chủ sẽ còn được thưởng thêm số sao nếu như thành công lấy đi lần đầu của đối phương. Cụ thể là: Cấp D một sao, C hai sao, B bốn sao, A tám sao, S mười sáu sao, SS ba mươi hai sao. Mà số sao kí chủ nhận được có thể dùng để mua đồ trong tinh giới.”

Sau khi nghe hệ thống giải thích, Giang Phong cũng đã hiểu rõ mà gật gù, sau đó dùng ánh mắt nhìn Diệp Tử Nghiên đang nằm xụi lơ trên giường.

“Hệ thống, cho điểm.”

Nhan trị: 55.

Khí chất: 58.

Tiềm năng: 53.

Điểm tổng hợp: 55,3.

Kết luận: cấp D mỹ nữ, đẩy ngã sẽ nhận được một sao nếu là trinh nữ.

“Đinh, chúc mừng kí chủ đẩy ngã thành công một mỹ nữ cấp D, đánh giá mức chinh phục: hoàn mỹ, khen thưởng năm sao.”

“Đinh, mỹ nữ cấp D bị kí chủ lấy đi lần đầu, khen thưởng một sao.”

Nghe thanh âm dồn dập liên tục từ hệ thống, Giang Phong không hiểu hỏi.

“Hệ thống, cô nàng này xinh đẹp thế này mà ngươi chỉ đánh giá nàng là mỹ nữ cấp D, có nhầm lẫn chỗ nào không đấy?”

Giang Phong nhìn thấy xinh đẹp như Diệp Tử Nghiên thì ở thế giới hiện đại cho đi làm nữ minh tinh hay người mẫu ảnh bảo đảm sẽ nổi như cồn. Nhan trị của nàng theo Giang Phong nhận xét ít nhất cũng phải ngang ngửa với hoa hậu Phạm Hương hay nữ người mẫu Hoa Hạ Dương Dĩnh ở kiếp trước hay xem trên internet.

“Đinh, mời kí chủ không nên so sánh giữa nữ nhân thế giới này cùng với thế giới tầm thường mà kí chủ sống trước kia, như thế là vũ nhục những nữ nhân ở đây.”

“Cái gì mà vũ nhục? Phong ca chỉ nói lời thực tế thôi mà.”

Giang Phong không cho là đúng phản bác, hệ thống im lặng một chút rồi nói.

“Thế giới này tồn tại pháp tắc thiên địa cao hơn nhiều so với thế giới đầy ô nhiễm tàn tạ của kí chủ từng sinh sống trước kia. Vì thế nên chuyện nữ nhân trên thế giới hiện tại đều chênh lệch lớn là dĩ nhiên.”

“Ồ, nói vậy thì ta cũng thật tò mò nhan trị của cấp SS mỹ nữ sẽ dài ngắn ra sao đâu. Nếu đem một cô cưới về làm lão bà, mỗi ngày đều bồi dưỡng tình cảm bằng trung tình thì quả thật…”

Giang Phong lộ ra nụ cười dâm đãng rồi dùng tay sờ cặp ngực sung mãn của Diệp Tử Nghiên.

“Tiểu bảo bối, để vi phu thật tốt trao tình yêu bất tận của ta cho nàng.”

“Phong ca, thiếp quả thật không chịu nổi nữa, chàng tha cho thiếp đi mà.”

Diệp Tử Nghiên nghe vậy mà lộ vẻ hoảng sợ thấp giọng cầu xin tha thứ. Cảm giác đau đớn vừa mới phá xử làm nàng không muốn lại tiếp tục trải nghiệm lần nữa.

“Nàng sợ cái gì? ta đã thông chỗ đó của nàng rồi nên không còn đau đớn như lần đầu. Haha, đừng sợ, vi phu đến đây.”

Giang Phong không cho phép Diệp Tử Nghiên cự tuyệt mà nhào đến chiến đấu hiệp thứ hai.

“A...a...a....ư...ư...ư…”

“Tuyệt quá, đã quá… phu quân… thiếp sướng quá...a.a.a...”

“Xin hãy lấp đầy âm động của thiếp đi…van chàng...cầu chàng…”

“Nương tử, nàng nói gì ta nghe không rõ?”

Diệp Tử Nghiên trong khoái lạc cực độ mà sắc mặt ửng đỏ bật thốt lên tiếng nói dâm đãng.

“Cầu chàng…cho thiếp…côn thịt đi...a..a..a..”

Giang Phong gia tăng lên tốc độ kéo đẩy của côn thịt mình vào âm động phía dưới của Diệp Tử Nghiên.

Từng tiếng, từng tiếng phạch phạch va chạm mạnh mẽ giữa hai bộ phận một âm một dương như đang reo hò sung sướng vì được hợp thể lại thành một. Tiếng rên rỉ của Diệp Tử Nghiên ngày càng lớn, ngày càng phóng đãng như một tiểu dâm phụ khát dục không ngừng hô lên trong sung sướng.

“Thiếp…lên trời…thiếp đã lên trời…”

“Đã chết...đã chết…”

“Phong ca, thiếp yêu chàng, thiếp yêu chàng…yêu của chàng...côn thịt...ư..ư..ư…”

Giang Phong vận động một lúc rồi cũng đến lúc xuất ra. Rút côn thịt của mình ra khỏi rồi đem món quà tình yêu bất tận(tinh trùng) của mình tưới khắp gương mặt dâm đãng đầy khả ái của Diệp Tử Nghiên.

“Hô, hô...mùi vị thật khó ngửi…”

Thở ra một hơi sau khi kết thúc chiến đấu, Diệp Tử Nghiên thấy trên mặt mình có mấy cái chất lỏng sền sệt màu trắng mang theo mùi khó ngửi mà oán trách nhìn Giang Phong.

Giang Phong lộ ra sắc mặt nghiêm túc nói với nàng.

“Nương tử, nàng đừng chê, nó là tinh hoa của nam nhân, có tác dụng làm đẹp dưỡng da với nữ nhân khi nuốt vào đó.”

Diệp Tử Nghiên lắc đầu lộ vẻ không tin mà tức giận bấm eo Giang Phong.

“Chàng nói hưu nói vượn, làm gì mà thứ chất dính sền sệt này lại có tác dụng làm đẹp dưỡng da cơ chứ.”

“Haha, ta nói là thật. Dù mùi vị có chút gắt nhưng từ từ sẽ cải thiện. Nàng cũng biết rõ cảnh giới của ta hiện tại chỉ có tam lưu cao thủ nên trong cơ thể tạp chất có hơi nhiều. Tiểu bảo bối an tâm, đợi khi ta trở thành cường giả tuyệt thế, đến lúc đó, cái này nàng sẽ muốn uống mỗi ngày.”

Khẽ ôm lấy Diệp Tử Nghiên, Giang Phong dùng tay đùa nghịch hai núm trên ngực nàng nói ra.

“Chán ghét, người ta mới không ưa thích đây.”

Dù nói vậy nhưng Diệp Tử Nghiên vẫn không tự chủ được mà dùng lưỡi liếm thử tinh trùng quanh miệng rồi nuốt xuống.

“Mùi vị khó ngửi nhưng nếm vào thì không giống vậy nhỉ.”

Nghe Diệp Tử Nghiên không tự chủ bật thốt lên khi nếm thử mùi vị tinh trùng, Giang Phong khóe miệng nhếch lên một tia cười xấu xa mà chỉ côn thịt của mình.

“Mùi vị không tệ đúng không nương tử? nàng muốn thưởng thức nữa thì có thể ngậm lấy côn thịt của ta này.”

“Ai bảo thiếp muốn đồ vật vừa dài vừa to vừa dữ tợn như vậy vào miệng chứ…”

Không đợi Diệp Tử Nghiên nói hết lời, Giang Phong đã đem ấn đầu nàng xuống để tiếp xúc với côn thịt mình.

“Nàng không muốn cũng phải muốn, nếu còn cãi lệnh vi phu thì gia pháp hầu hạ…”

Diệp Tử Nghiên khẽ u oán một tiếng có chút không tình nguyện quỳ lên giường há miệng ra ngậm lấy côn thịt mà ê a nói ra.

“Hung cái gì hung, thiếp ngậm nó là được chứ gì.”

Vì là lần đầu ngậm thử côn thịt nên hàm răng Diệp Tử Nghiên không chuyên nghiệp mà cọ xát làm đau côn thịt của Giang Phong.

“Nàng nhẹ một chút, côn thịt của ta có chút lớn, vừa ngậm vừa liếm ra nuốt vào như kẹo hồ lô ấy.”

Diệp Tử Nghiên sau vài lần thực hành, động tác ngày càng quen thuộc mà làm cho Giang Phong thỏa mãn.

Nhìn cô nàng đang lè lưỡi liếm hai trứng cùng đầu côn thịt đang tiết ra một ít tinh trùng, Giang Phong thanh âm sướng rên vang lên.

Haha, Phong ca cuối cùng đã thoát khỏi kiếp điểu ti, bây giờ ta chính thức trở thành nam nhân. Các mỹ nữ, hãy chờ Phong ca đến đưa các nàng vào chốn cực lạc nào.

Sau một hồi lật qua lật lại chiến đầu thêm mấy hiệp, Diệp Tử Nghiên quả thật chịu không nổi với sức chiến đấu cường hãn của Giang Phong mà thấp giọng suy yếu nói.

“Phu quân, thiếp không được, cứ thế này thì thiếp bị chàng dày vò chết mất. Một mình thiếp không thỏa mãn nổi dục vọng của chàng rồi.”

“Haha, đành chịu, vi phu cũng không ngờ bản thân mình sức chiến đấu lại mạnh mẽ đến vậy.”

Nói đến đây, Giang Phong chợt nhớ đến cái gì mới hỏi.

“Đúng rồi Tử Nghiên, nàng có biết là tam sư tỷ đi làm nhiệm vụ từ hơn nửa tháng trước làm sao vẫn còn chưa phản hồi môn phái đâu?”

“Là Uyển Nhu sao? Thiếp cũng không rõ nữa, nhưng nhiệm vụ lần này của nàng hình như là truy bắt một tên hái hoa tặc.”

Giang Phong âm thầm cau mày, trong lòng thầm nghĩ: không lẽ là xảy ra bất trắc gì rồi.

Biết Giang Phong đang lo lắng cái gì, Diệp Tử Nghiên cười nói.

“Chàng đừng lo lắng, với võ công của Uyển Nhu thì còn sợ mấy cái hái hoa tặc bất nhập lưu kia hay sao.”

“Nàng nói cũng đúng, là ta lo nghĩ nhiều.”

Giang Phong gật đầu đồng ý, quả thật với cảnh giới nhị lưu sơ kỳ hiện tại của Lâm Uyển Nhu thì không đáng lo lắng gì mấy.

Trong giang hồ bên dưới các môn phái đều chia cảnh giới tu võ là tam lưu, nhị lưu, nhất lưu, Tiên Thiên, Tông Sư. Còn ở phía trên cảnh giới Tông Sư là một cái hào rộng, nếu đặt chân đến bước này thì sẽ không còn là một võ giả bình thường nữa mà trở thành một người tu võ cao cấp hơn gọi là chiến đấu giả. Mà chiến đấu giả giai đoạn đầu tiên chính là cái hào rộng cần đạt đến đó, người trên mảnh đại lục này gọi nó là Siêu Phàm cảnh.

Mà điều kiện để đột phá từ Tông Sư cảnh lên Siêu Phàm cảnh thì cần phải tiến hành tu luyện thêm linh hồn. Nói chính xác hơn là Linh Vũ song tu hai loại.

Cũng vì lẽ đó mà mảnh thế giới rộng lớn này có tên là Linh Vũ đại lục.

“Phu quân có phải là muốn thu Uyển Nhu về hầu hạ?”

Diệp Tử Nghiên lộ vẻ nghi ngờ hỏi.

“Đúng vậy, nàng cũng biết năng lực phòng the của ta mạnh mẽ như vậy, nếu không nhanh tìm đến một tiểu nương tử khác chia sẻ cùng thì ta sợ nàng không chịu nổi.”

Giang Phong cũng ăn ngay nói thật lộ vẻ hiển nhiên thẳng thắn với Diệp Tử Nghiên.

Suy nghĩ một chút, Diệp Tử Nghiên có chút bất đắc dĩ.

“Được rồi, quả thật tiện nghi đồ sắc lang như chàng.”

“Haha, nương tử, không biết là cô nàng nào lại bị gã sắc lang như ta cho chinh phục thành một tiểu dâm phụ đây.”

“Chán ghét, không thèm nói với chàng nữa. Thiếp mệt quá, muốn nghỉ ngơi rồi.”

“Tiểu bảo bối, cùng ngủ thôi.”

Hôn lên trán Diệp Tử Nghiên một cái, Giang Phong ôm nàng rồi cùng chìm vào giấc ngủ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.