Trở về truyện

Dâm Vũ Thiên Hạ - Chương 1: Mỹ Nữ Sư Phụ

Dâm Vũ Thiên Hạ

1 Chương 1: Mỹ nữ sư phụ

“Phong nhi, nhanh tỉnh lại đi, ngươi làm sao vẫn cứ ngủ say không mở mắt nhìn sư phụ đây?”

Tiếng khóc nức nở của một người phụ nữ làm Giang Phong bất chợt bị đánh thức mà theo bản năng hô.

“Khóc cái gì mà khóc, để ông mày ngủ thêm chút nữa coi.”

“A… đầu đau quá.”

Giang Phong đột nhiên ôm lấy cái đầu đang đau đớn dữ dội mà rên lên thống khổ. Bạch Tuyết Dao thấy Giang Phong tỉnh lại nói mơ mơ màng màng thì lộ vẻ vui mừng, nhưng sau đó thấy đệ tử mình rên lên thống khổ mà lo lắng.

“Phong nhi, đừng làm sư phụ sợ, để sư phụ vận chuyển chân khí trị thương cho ngươi.”

Bạch Tuyết Dao gấp lên mà đỡ Giang Phong ngồi dậy rồi vận chuyển chân khí dùng hai cánh tay trắng nõn nhỏ bé đập chưởng vào lưng của Giang Phong tiến hành truyền qua chữa trị cho hắn.

Giang Phong dù đầu đang đau muốn nứt nhưng hắn vẫn cảm nhận được có một dòng nước ấm như đang chảy xuôi vòng quanh trong cơ thể mình.

Trên lưng truyền đến cánh tay mềm mại không xương của sư phụ, sau khi dung hợp thành công kí ức của cố chủ bộ thân thể này, Giang Phong cũng đại khái hiểu rõ tình huống mà trong lòng mắng to: “ Đậu xanh, Phong ca xuyên qua rồi.”

Giang Phong khóc không ra nước mắt, hắn chỉ là một thanh niên tuổi mới lớn bình thường mê chơi game online mà thôi.

Ở mấy giờ trước, Giang Phong đang đăng nhập vào kiếm thế tiến vào lãnh thổ tranh đoạt chiến mà pk huyết chiến bát phương, dâm, ý nhầm thần uy vô địch của hắn đang rung đùi đắc ý quét ngang toàn bộ chiến trường lãnh thổ.

Nhưng đang ở lúc Giang Phong cười haha thì bất ngờ máy tính vang lên tiếng xẹt xẹt bất thường rồi nổ ầm một cái làm Giang Phong mất đi ý thức. Chờ đến hiện tại tỉnh lại thì phát hiện bản thân xuyên qua rồi.

“Thôi mặc kệ, dù không còn ở thế giới cũ, xem như ta bắt đầu cuộc sống mới đi. Người anh em, ngươi ra đi thong thả, ta sẽ tiếp nhận thân thể ngươi để hoàn thành tâm nguyện mà ngươi chưa thể thực hiện được.”

Trong lòng vừa đưa ra lời thề thốt khẳng định, chấp niệm còn lại của chủ nhân cũ thân thể này cũng tiêu tán đi.

Giang Phong dung hợp kí ức thì biết được tâm nguyện của chủ cũ rất là biến thái: cưới mỹ nhân sư phụ làm vợ. Này làm sao giống câu chuyện máu chó của cô long cùng Dương Quá phiên bản dị thế giới đâu này.

Vì tránh lộ ra khác thường, trong đầu nghĩ ra bước đầu tiên chinh phục mỹ nữ sư phụ, Giang Phong giả vờ ho khan một cái, sắc mặt trở nên tái nhợt hẳn đi.

Đang vận chuyển chân khí chữa thương Bạch Tuyết Dao nhìn thấy vậy mà có vẻ lo lắng hỏi.

“Phong nhi, ngươi cảm thấy trong người thế nào?”

“Sư phụ, ta hiện tại cảm thấy rất khó chịu, người không cần vì ta mà lãng phí chân khí khụ… khụ.”

Bạch Tuyết Dao lộ vẻ thương tâm mà vuốt ve lấy gương mặt tái nhợt của Giang Phong mà ánh mắt trở nên kiên định lên.

“Đám tặc tử khốn khiếp, dám đánh trọng thương đệ tử ta, đợi chữa thương tốt cho Phong nhi, sư phụ mang ngươi đi đòi cái công đạo.”

Giang Phong nghe vậy, trong lòng ấm áp. Từ trong kí ức, Giang Phong biết được nơi mình đang bái sư học võ là một ngọn núi tên là Hoàng Liên phái, một môn phái nhị lưu trong võ lâm thiên hạ.

Nhắc đến cũng xảo, thế giới này môn phái cấp bậc chia thành tam lưu, nhị lưu, nhất lưu cùng thánh địa.

Tam lưu môn phái thì không có một vạn cũng có tám ngàn.

Nhị lưu không một ngàn cũng là tám trăm.

Nhất lưu không một trăm chính là tám mươi.

Nhưng chỉ có thánh địa là bất di bất dịch không thay đổi là mười ba cái. Mà tên của những thánh địa này lại khiến cho Giang Phong cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ: có Nga My thánh địa tiên tử nhiều như mây, Thiếu Lâm thánh địa đầu trọc nhiều như nấm,...

“Đinh, kiểm tra độ phù hợp với hệ thống.”

“Đinh, kiểm tra thành công, mức độ phù hợp là 50,4%, đủ yêu cầu trói chặt.”

“Đinh, trói chặt thành công, Kiếm thế trò chơi hệ thống đang trong quá trình mở ra.”

Trong đầu vang lên tiếng nói điện tử liên tục làm Giang Phong đột nhiên sững sờ lộ vẻ cảnh giác.

“Ai đang nói chuyện?”

Bạch Tuyết Dao đang tâm trạng vô cùng đau lòng vì Giang Phong, lúc này nghe lời nói của Giang Phong cũng cảnh giác theo mà đứng lên rút kiếm ra quát.

“Là ai đang nghe lén?”

“Đinh, khởi động thành công, chào mừng kí chủ đến với Kiếm thế trò chơi hệ thống, bản hệ thống sẽ vì kí chủ mà nhiệt tình phục vụ.”

Tiếng nói điện tử trong đầu vang lên lần nữa, Giang Phong lúc này cũng hiểu rõ là nó vang lên trong đầu mình. Hắn trở nên vô cùng vui mừng: đây là trong truyền thuyết phúc lợi của người xuyên việt đi.

“Nè, cho ta hỏi ngươi là hệ thống gì?”

“Bản hệ thống là Kiếm thế trò chơi hệ thống, kí chủ hiện tại đang ở trên thế giới võ hiệp có bối cảnh tương tự như trong kiếm thế vậy.”

“Còn có việc này?”

Giang Phong lộ vẻ kinh ngạc rồi bất chợt bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra mười ba thánh địa là tương tự như kiếm thế thì cũng đúng rồi.

“Vậy hệ thống ngươi có những chức năng gì?”

“Hiện tại kí chủ vẫn chỉ là người chơi tân thủ lv1, vì vậy mà bản hệ thống đề nghị kí chủ nên đi làm nhiệm vụ dành riêng cho tân thủ.”

“Nhiệm vụ tân thủ cần ta làm những gì và làm như thế nào?”

“Nhiệm vụ tân thủ là do hệ thống tuyên bố ra cho kí chủ để thực hiện ở giai đoạn tân thủ. Đinh, bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ tân thủ.”

“Đinh, tuyên bố nhiệm vụ tân thủ số 1: Tiến hành thu nhận người hướng dẫn tân thủ Bạch Tuyết Dao vào hậu cung làm nữ nhân đầu tiên của mình. Phần thưởng: một ngàn đồng thường cùng một vạn bạc khóa.”

Giang Phong nghe đến nhiệm vụ mà sững sờ, chợt sắc mặt lộ vẻ cổ quái.

“Hệ thống, cái này hướng dẫn tân thủ NPC không phải là Bạch Thu Lâm sao? làm sao lại thành tên khác rồi?”

“Đinh, đây là thực tế, không phải như trong trò chơi nên không phải là giả tượng. Những nhân vật mà kí chủ từng chơi trên kiếm thế trước kia đều hư cấu không có thật.”

Giang Phong hiểu ý mà gật đầu, trong lòng biểu thị im lặng: thế ngươi nói chinh phục NPC hiện tại chả phải cũng nói cái này giống như giả lập trò chơi thực tế rồi còn gì.

Khẽ lắc đầu, Giang Phong vội vàng giải thích.

“Sư phụ, chắc là đệ tử nghe lầm, nơi này là chỗ bế quan của người, làm sao có thể có tặc tử nào dám đến nghe lén đâu.”

Bạch Tuyết Dao vẫn còn chưa an tâm mà vẫn lộ vẻ cảnh giác như cũ, sau khi xác định không có ai về sau, nàng cũng thở ra một hơi.

“Phong nhi, con nằm dưỡng thương cho tốt, sư phụ cùng sư công con sẽ báo thù cho con.”

Đúng lúc này, bên ngoài cửa vang lên tiếng của một cô gái chạy đến.

“Mẹ, mẹ, cho con vào với, con muốn vào thăm Phong sư đệ.”

“Được rồi con vào đi.”

Két… cửa phòng gỗ mở ra, đập vào mắt Giang Phong là một cô gái xinh đẹp có khuôn mặt tương tự Bạch Tuyết Dao đến bảy tám phần, trong lòng thầm nghĩ đây chắc là sư tỷ của mình rồi.

“Đinh, tuyên bố nhiệm vụ tân thủ số 2: tiến hành thu Bạch Ngưng Băng vào hậu cung thành nữ nhân của mình. Phần thưởng: hai ngàn đồng thường cùng hai vạn bạc khóa.”

Giang Phong khi thấy Bạch Ngưng Băng đại sư tỷ tiến đến thì hệ thống lập tức tuyên bố nhiệm vụ làm hắn trong lòng câm nín: mẹ nó cái hệ thống háo sắc, mẹ con đều muốn ăn sạch, đây là tình huống máu chó gì?

“Chúc kí chủ sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ, hưởng thụ tề nhân chi phúc.”

“Phúc cái con em nhà ngươi.” Giang Phong quả thật khóc không ra nước mắt, bản thân gặp một cái hệ thống trời ơi đất hỡi, không làm người xấu cũng phải học làm vô lại. Có ai mà xuyên việt như Phong ca mà lại gặp cái hệ thống háo sắc thế này không hả trời?

Nếu mà bản thân hiện tại dám có ý đồ xấu với hai mẹ con sư phụ sư tỷ này thì đảm bảo sống không qua tuần trăng kế tiếp. Ở môn phái còn có lão sư công nghiêm khắc vô cùng đây, nếu bị lão ta phát hiện mình có ý đồ xấu với vợ con lão thì chết chắc.

Thấy Giang Phong thất thần, Bạch Ngưng Băng lo lắng hỏi.

“Phong đệ, đệ thế nào rồi? có cảm thấy trong người không khỏe chỗ nào không?”

Nghe thấy thanh âm êm tai lộ vẻ lo lắng của sư tỷ, Giang Phong nghe mà như bị rót thuốc tiên mà đứng dậy vỗ ngực nói ra.

“Đại sư tỷ yên tâm, sư đệ không có việc gì. Chỉ cần nghe thấy giọng nói êm tai của sư tỷ thì đệ có bệnh nặng thế nào cũng khỏi hẳn.”

Bạch Ngưng Băng nghe vậy có chút mắc cỡ gương mặt ửng hồng nhưng trong lòng vô cùng vui vẻ.

“Hừ, đệ chỉ biết dỗ ngọt sư tỷ, nhìn đệ khỏe mạnh thế này tỷ cũng yên tâm.”

Bạch Tuyết Dao thấy Giang Phong chỉ khen con gái mình mà có chút không cao hứng.

“Nói vậy là đại sư tỷ của Phong nhi nói chuyện thanh âm thật dễ nghe rồi?”

Nhìn thấy ánh mắt tựa cười như không phải cười nhìn mình, Giang Phong theo bản năng gật đầu.

“Đúng vậy, đệ tử lần đầu tiên nghe được thanh âm tựa như tiên nữ trên trời hát vậy.”

Giang Phong không thể không thừa nhận tiếng nói của Bạch Ngưng Băng vô cùng thánh thót dễ nghe như chim hoàng yến, giọng nói đôi lúc uyển chuyển nhẹ nhàng như tiên như hát ca.

Đột nhiên Giang Phong cảm thấy bầu không khí có chút không đúng, Bạch Ngưng Băng khuôn mặt mặt mắc cỡ đã cúi đầu xuống không dám nhìn lên mà dùng tay lay lay góc áo, sư phụ Bạch Tuyết Dao thì gương mặt càng lộ ra nụ cười băng hàn làm Giang Phong cảm giác hơi ớn lạnh.

Bạch Ngưng Băng da mặt mỏng nên bị Giang Phong khen mà xấu hổ muốn chết nên sau một lúc cũng nhịn không được chạy ra ngoài.

Đợi Bạch Ngưng Băng đi rồi, Bạch Tuyết Dao khuôn mặt lộ vẻ lạnh lùng.

“Ngươi có phải hay không có ý đồ xấu với Băng nhi?”

Giang Phong nghe vậy cứ ngỡ là sư phụ phát hiện cái gì nên giả vờ lắc đầu không biết.

“Sự phụ nói cái gì đồ nhi không hiểu.”

“Còn giả vờ với ta sao? từ thái độ của ngươi chuyển biến khi nhìn Băng nhi thì ta đã biết, đừng có giấu đầu lòi đuôi.’

Bạch Tuyết Dao hừ lạnh một tiếng, trong lòng không hiểu sao khi nghe Giang Phong khen con gái mình mà có chút nho nhỏ khó chịu.

Giang Phong bất đắc dĩ sờ sờ mũi.

“Không phải như người đã nghĩ đâu, đệ tử chỉ đơn thuần khen đại sư tỷ thôi, không có ý gì khác cả.”

“Thật không?”

“Thật không thể thật hơn nữa.”

Bạch Tuyết Dao hừ một tiếng không muốn nhắc lại việc này mà nói.

“Thôi được rồi, ngươi cứ an tâm nằm dưỡng thương ở đây. Việc này ta cùng sư công ngươi sẽ đến Thất Tinh môn đòi lại cho ngươi công đạo.”

Bạch Tuyết Dao phất tay một cái rời khỏi căn nhà gỗ, để lại một mình Giang Phong nằm trên giường đăm chiêu suy nghĩ sách lược chinh phục đôi mẹ con sư phụ sư tỷ này.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.