Trở về truyện

Dâm Vũ Thiên Hạ - Chương 9: Đường Nguyệt Huân

Dâm Vũ Thiên Hạ

9 Chương 9: Đường Nguyệt Huân

“Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành chung cực đại chúa tể dành cho tân thủ nhiệm vụ số 2: gia nhập môn phái. Phần thưởng đã được gửi đến hòm thư, xin kiểm tra và nhận.”

Giang Phong theo ý niệm tiến vào hòm thư thì thấy có một cái ngũ hành ấn, một quyển trúc giản cùng một viên châu màu xanh lục.

An tâm gật đầu vì vật phẩm đã đến tay, Giang Phong tiếp tục quan sát vị sư tôn trâu bò này của mình có thể hay không thể đột phá.

Bình cảnh của Hỗn Thiên Trấn Nguyên vẫn còn đó, lão già lúc này quát lên.

“Huân nhi, nhanh chóng cử người đến hồ Phi Thủy phong tỏa khu vực xung quanh vạn dặm lại.”

Thanh thế đột phá của Đường Tu vô cùng lớn, phong vân biến ảo, thiên địa thất sắc. Lão phân phó môn chủ một câu rồi phi hành rời đi.

“Chán thật, bị gia gia phát hiện rồi.”

Người môn chủ này làm cái biểu hiện nhí nha nhí nhảnh rồi xóa đi lớp hóa trang trên người lộ ra gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ.

Giang Phong nhìn thấy cô nàng này, ánh mắt sáng lên mà trong lòng thầm hô.

“Hệ thống, cho điểm.”

Nhan trị: 62.

Khí chất: 59.

Tiềm năng: 63.

Điểm tổng hợp: 61,3.

Kết luận: Cấp C mỹ nữ, đẩy ngã sẽ nhận được hai sao nếu là trinh nữ.

“Ngạo tào, cấp C mỹ nữ.”

Giang Phong ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chút vào cô gái vừa mới tẩy đi dịch dung. Nàng cao mét tám, đôi chân dài này chơi cả đời cũng không chán, ngực dù không to lắm nhưng cũng vừa phải, khuôn mặt cân đối có chút non nớt, da dẻ như búng ra sữa vừa nhìn đã muốn vuốt ve.

“Nè, ngươi nhìn cái gì hả?’

Đường Nguyệt Huân có chút không vui giơ nắm đấm lên dọa Giang Phong nhảy một cái vội vàng nói.

“Không, không, xin lỗi, vì cô nương quá xinh đẹp nên tại hạ có chút thất lễ.”

“Haha, ta đẹp lắm có đúng không?”

Đường Nguyệt Huân cười lạnh nhìn Giang Phong hỏi.

“Vâng, rất đẹp.”

Ở Giang Phong chưa kịp phản ứng, Đường Nguyệt Huân vung lên một cước đá vào hạ bộ chỗ tiểu phong phong.

“Ngọa tào?”

Giang Phong lộ vẽ kinh hãi phản ứng lại mà vội vàng né tránh rồi chạy thục mạng hô lên.

“Cô nương, ngươi làm sao lại ác nhân thất đức muốn đá nát tiểu phong phong của ta?”

“Ngươi cái đồ sắc lang, đứng lại đó, hôm nay bản cô nương không đá nát trứng ngươi không được.”

Đường Nguyệt Huân đuổi theo hét lên như đang truy đuổi kẻ thù không chết không thôi.

“Ngọa tào lão thiên gia, rốt cuộc ta đắc tội ngươi cái xú bà nương này chỗ nào rồi?”

Giang Phong vừa chạy vừa bi phẫn gào thét lên: mẹ nó chứ, không phải chỉ nhìn một chút thôi sao, thế mà cũng bị chụp cái mũ là sắc lang, Phong ca cảm thấy mình như người từ sơn lâm chạy ra thành phố lớn vậy nè.

“Đủ rồi.”

Một thanh âm gầm thét lên làm hai người đang rượt đuổi trong sân cho sững sờ.

“Cha.” Đường Nguyệt Huân lộ vẻ ủy khuất nói ra.

“Con gái bị người ta bắt nạt mà cha còn bênh vực người ngoài.”

“Hừ, ngươi dịch dung thành ta đi trêu đùa gia gia ngươi cùng người khác sao không nghĩ đến mặt mũi của người cha này đâu hả?”

Đường Hiểu rên lên một tiếng, sau đó, ánh mắt quay sang nhìn Giang Phong gật đầu một cái.

“Mầm móng tốt, lão già quả nhiên không nhận lầm người. Đã ngươi vào môn hạ của lão già thì nên biết một cái quy củ: ngươi phải đổi lại thành họ Đường mới có thể tiếp nhận y bát, gánh lấy trách nhiệm phát dương quang đại Đường Môn.”

“Đổi họ?”

Giang Phong cảm thấy có chút khó xử, Đường Hiểu hừ một tiếng.

“Ngươi không muốn rồi?”

“Cha, người làm cái gì vậy? tự dưng lại bắt hắn đổi họ làm gì?”

Đường Nguyệt Huân đột nhiên có dự cảm không tốt, Đường Hiểu đưa ra câu nói tiếp theo làm hai người một mặt mộng bức.

“Hừ, nếu hắn không đổi họ Đường thì làm sao tiếp nhận truyền thừa của môn phái chúng ta? Ở ta hệ này đã xuống dốc, ngươi cũng phải hiểu. Tiểu tử, ngươi không đổi họ Đường cũng được, nhưng phải cưới con gái ta làm thê tử, sính lễ là ngươi nên không cần gì khác, cưới nàng về để ngươi quản giáo cho bớt cái tính tinh nghịch ham chơi đi thôi.”

“Cha, ngài nói gì vậy, con mới không thèm nhận đồ lưu manh này làm trượng phu, có chết cũng không.”

Đường Nguyệt Huân ánh mắt lộ vẻ chán ghét cùng căm phẫn nhìn Giang Phong.

“Là ngươi, đều tại ngươi! Ngươi tại sao phải xuất hiện trong đời ta? ngươi tại sao lại mang trong người thiên phú mạnh mẽ như vậy? Ta cả đời sẽ chỉ hầu hạ người mà ta yêu mến, dù có chết, ta cũng sẽ không chấp nhận hôn sự này.”

Hóa ra lúc đầu Đường Nguyệt Huân cố ý giả trang cha mình đến để tìm cớ đuổi Giang Phong đi, kẻ này thiên phú quá yêu nghiệt, nếu để cha biết được thì sẽ bằng mọi giá lôi kéo hắn vào trận doanh ông ta. Mà bản thân Đường Nguyệt Huân trở thành vật hy sinh cho cuộc giao dịch này, dùng nàng cả đời hạnh phúc để đổi lấy một thiên kiêu trụ cột tương lai cho môn phái.

Dù đã biết sẽ có ngày này nhưng không ngờ nó lại đến sớm như vậy, Đường Nguyệt Huân rất không cam lòng về số phận làm món hàng giao dịch giao cho người khác, nàng muốn tự chủ lấy vận mệnh mình, con đường của mình.

“Câm miệng, ngươi nếu không nghe thì đừng xem ta là cha nữa.”

“Cha…”

Đường Nguyệt Huân chảy xuống hai hàng lệ, Giang Phong nhìn thấy vậy mà không đành lòng nói.

“Môn chủ, ngài không cần làm như vậy. Thuộc hạ nào xứng với Đường Môn thiên kim đâu, ta tướng mạo vô cùng bình thường không có gì đặc biệt. Ngài vẫn là tìm đối tượng khác cho nàng đi thôi.”

“Bớt nói nhảm, lời ta nói ra thì không thể thu lại, đây là ta mệnh lệnh cho ngươi cưới con gái ta, làm con rể Đường gia. Còn ngươi nữa, không an phận làm hiền thê lương mẫu hầu hạ hắn cho tốt thì cũng đừng có nhận là con gái ta nữa, hừ.”

Bá đạo lạnh giọng phân phó, Đường Hiểu phất tay dùng thân pháp nhanh như gió rời đi.

Giang Phong đối với việc ép buộc con gái nhà lành cưới vào nhà thì cảm thấy rất phản cảm nên an ủi.

“Cô nương, cô không cần lo lắng, có lẽ môn chủ chỉ là nói đùa…”

“Đùa ngươi cái lông…”

Đường Nguyệt Huân hét lên một tiếng tát cho Giang Phong một bạt tai lộ ra nụ cười thê lương.

“Bây giờ đồ lưu manh như ngươi vừa lòng chưa? haha, quả nhiên cả nhà ai nấy đều xem ta như một món hàng, muốn cho đi lúc nào thì cho.”

Giang Phong bị ăn một bạt tai làm cho ngẩn ra, sau đó sờ lên cái má còn nóng rát giận tái mặt.

“Ngươi chớ có vô lý như vậy có được không? mở miệng ra một tiếng lưu manh, há mồm là sắc lang. Được, vậy ta nói cho ngươi biết, hiện tại ta không xứng với ngươi vì ta không được ưu tú hay trói buộc tự do của ngươi chứ gì. Rất tốt…”

Giang Phong nói đến đây mà giơ lên ba ngón tay: “Cho ta thời gian ba tuần. Ba tuần sau ta sẽ mang một Giang Phong hoàn mỹ ưu tú đến trước mặt ngươi.”

Ngươi cứ chờ đó mà bị Phong ca cho ngủ đi, lúc đó để xem ngươi có cầu xin tha thứ với ta hay không. Trong lòng Giang Phong hung ác thầm nghĩ.

“Mắc mớ gì ta phải cho ngươi ba tuần, ta không chấp nhận đơn giản vì ta không thích ngươi. Dù ngươi có lấy đi trong trắng của ta cũng không được.”

“Nói vậy là ngươi đồng ý ngủ với ta rồi?”

Giang Phong lộ ra nụ cười bỉ ổi làm Đường Nguyệt Huân tức muốn nổ phổi.

“Vô sỉ.”

Lười nhác đôi co với kẻ này, Đường Nguyệt Huân hừ một tiếng mà ngạo kiều rời đi.

“Chảnh cái gì chảnh, ba tuần sau cũng thành nữ nhân của Phong ca thôi hắc hắc.”

Giang Phong lộ ra nụ cười tự tin, chẳng qua chỉ là một nữ nhân nửa bước Siêu Phàm cảnh thôi, Phong ca đánh quái luyện cấp trong ba tuần mua sắm trang bị up lực chiến thì dư dả.

“Đinh, tuyên bố chi nhánh nhiệm vụ: tiến hành thu Đường Nguyệt Huân vào hậu cung làm nữ nhân của mình. Phần thưởng bốn ngàn đồng thường, bốn vạn bạc khóa.”

“Sận mớ?” Giang Phong có chút ngẩn ra, sau đó khó hiểu hỏi.

“Hệ thống, nữ nhân thế giới này cũng có thể thu vào hậu cung sao?”

“Chính xác kí chủ, theo lý thuyết thì có thể nhưng lại không thể mang nàng đi khỏi thế giới này.”

“Mẹ nó, vậy ngươi nói làm gì?”

“Đó là trên lý thuyết, còn đối với bản hệ thống mà nói muốn mang đi nữ nhân ra ngoài dễ như trở bàn tay. Kí chủ chỉ cần cho vào vùng không gian hậu cung điện của hệ thống tặng cho là được. Sau khi vào đó, muốn đưa ra ngoài thế giới khác chỉ bằng ý niệm tùy ý là có thể.”

Nghe hệ thống giải thích, Giang Phong hiểu ra mà gật đầu, ánh mắt trở nên hưng phấn lên.

“Nói vậy là sau khi Phong ca đem cô nàng này thu vào hậu cung điện rồi thì về thế giới hiện tại có thể mang nàng ra rồi?”

“Đúng vậy kí chủ.”

Giang Phong quả thực vô cùng kích động, hệ thống quả thực làm việc khiến Giang Phong vô cùng hài lòng. Ban bố nhiệm vụ thu phục mỹ nữ bổ sung vào hậu cung còn trống nhiều chỗ cho mình. Haha, hành trình liệp diễm của Phong ca tại dị giới, không, là vạn giới mới đúng sẽ ngày càng thú vị. Mỹ nữ thiên hạ, Phong ca nhất định phải thu tới tay toàn bộ, đặc biệt là trinh nữ càng tốt.

Nghĩ đến cảnh tượng tinh điểm tăng lên vèo vèo như nước chảy ào ào, Giang Phong nhãn thần sáng ngời hẳn lên vì có mục tiêu chinh phục.

“Được rồi, việc trước mắt là đi đánh quái thăng cấp, sư tôn đột phá đến Sồ Phượng cảnh cũng không phải ngày một ngày hai sẽ hoàn thành, ta cứ nhàn nhã dạo chơi đánh quái thăng cấp thôi.”

Cười haha, trong lòng Giang Phong trở nên nhiệt huyết sôi trào mà chạy đến trại dưỡng ngựa của môn phái mua sắm một con tuấn mã màu trắng rồi phi nhanh đi đến địa điểm đánh quái thăng cấp.

“Haha, map train quái, Phong ca đến đây.”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.