Trở về truyện

Dâm Vũ Thiên Hạ - Chương 13: Tình Thiêu Đại Đương Gia

Dâm Vũ Thiên Hạ

13 Chương 13: Tình thiêu đại đương gia

Nhìn thấy Giang Phong bắt đầu cưỡi quần áo, đại đương gia lộ vẻ hoảng hốt.

“Ngươi, ngươi đừng tới đây…”

“Haha, tiểu nương tử, đêm nay nàng là của ta, Phong ca đến đây.”

Trên người Giang Phong cưỡi ra hết rồi cười hắc hắc nhào đến ôm lấy đại đương gia. Vì nàng đã bị điểm huyệt nên không thể cử động, gương mặt lộ tia giãy dụa bất lực hô lên.

“A...cứu mạng...cứu mạng…”

“Haha, kêu đi, kêu to lên nữa. Có kêu gào rách cổ họng cũng không ai đến cứu nàng đâu.”

“Dâm tặc, ngươi sẽ chết không được yên lành.”

Đại đương gia ánh mắt oán độc nhìn Giang Phong như muốn nhớ kỹ gương mặt của hắn để nguyền rủa.

“Nàng thật ác miệng nha, bất quá ta thích.”

Giang Phong hôn một cái mặn nồng kiểu Pháp lên môi đại đương gia.

“Ưm...ưm…”

Đại đương gia bất ngờ bị Giang Phong hôn môi cho không phản ứng kịp, ánh mắt giãy dụa, đôi môi muốn cắn lấy Giang Phong nhưng cái hôn này như liều thuốc tê làm môi nàng không hiểu đáp lại một cách nồng nhiệt.

Cảm thấy đại đương gia đã thích ứng hôn, Giang Phong bắt đầu đá lưỡi vào miệng nàng, tuyến nước bọt chậm rãi làm kích thích dục vọng trong người hắn. Hai tay lúc này không thành thật mà bắt đầu sờ soạn bộ ngực cao ngất của đại đương gia.

“Hô...hô...hô…”

Đại đương gia hơi thở có chút dồn dập, bộ ngực bị sờ soạn mà như được kích thích, ánh mắt bắt đầu có chút mê ly.

Tách môi ra khỏi môi của đại đương gia, nhìn trên môi nàng còn lưu lại nước bọt, Giang Phong tiến hành dùng tay mò xuống luồng vào trong quần nàng đi vào âm động bới móc.

Một tay cưỡi ra áo ngoài cùng áo yếm của đại đương gia, nàng cố gắng dùng sót lại một tia lí trí không bị dục vọng chiếm hữu mà ngăn cản trong vô vọng.

Nhìn thấy bộ ngực trắng noãn hiện ra trước mắt, Giang Phong nuốt một ngụm nước miếng rồi bắt đầu dùng đầu lưỡi đánh nhẹ vào đầu ti hai bầu vú của nàng.

“Ưm…”

Bị Giang Phong đùa nghịch hai đầu ti cùng kích thích âm động phía dưới, đại đương gia cắn chặt hàm răng, cố gắng kìm chế phát ra âm thanh xấu hổ. Có điều sau một lúc, nàng vẫn không nhịn được mà rên rỉ lên.

“Haha, nương tử, nàng rên lớn lên, càng lớn thì càng kích thích.”

Vừa sợ soạn từ trên xuống dưới vừa đùa nghịch, Giang Phong cười dâm nhìn đại đương gia nói ra.

“Ngươi mơ tưởng...ưm...ưm...”

Đại đương gia vẫn con vịt chết mạnh miệng không muốn rên nhưng cơ thể bị kích thích làm nàng không thể không phát ra âm thanh rên rỉ sung sướng.

“Ư...ư...ư…”

“Haha, kích thích vẫn chưa đủ, để ta tiêm cho nàng thêm một liều nữa.”

Giang Phong cười gian rồi cúi đầu xuống giữa hai chân đại đương gia, dùng hai tay tách âm động đầy lông của nàng, Giang Phong nhìn vào bên trong mà cảm thán.

“Thật là sâu, không biết nó có thể lấp đầy nỗi cô đơn của côn thịt Phong ca hay không.”

Lè cái lưỡi bắt đầu liếm xung quanh dâm thủy, Giang Phong đưa lưỡi vào trong liếm đến hạt le của âm động đại đương gia làm nàng rên lên.

“Chán thật, như vậy không kích thích, để ta giải huyệt cho nàng để nàng cảm thụ khoái lạc nam nữ đi.”

Liếm một hồi vẫn không thấy đại đương gia có phản ứng gì khác ngoại trừ rên rỉ, Giang Phong cảm thấy thiếu thiếu cái gì mà đứng lên giải huyệt đạo cho nàng.

“Dâm tặc, chết đi.”

Đại đương gia thừa dịp Giang Phong vừa giải huyệt cho mình xong mà vung nắm đấm thẳng một phát chí mạng đến tim hắn.

Giang Phong không có buông lỏng cảnh giác với nàng mà hừ một tiếng bắt lại nắm đấm rồi đem nàng ôm vào trong ngực.

Đại đương gia cố gắng giãy dụa thoát khỏi ma trảo của Giang Phong nhưng lại bất lực.

“Đồ dâm tặc, vô sỉ, biến thái, hôm nay ngươi không chết chính là ta vong.”

Đại đương gia nổi giận hét lên mà há miệng cắn vào tay Giang Phong một cái.

“Ngọa tào, ngươi cầm tinh con chó à?”

Nhìn cánh tay còn in dấu răng ứa ra máu tươi, Giang Phong tức giận quát lên.

“Hừ, chết đi đồ dâm tặc.”

Đại đương gia dùng hai ngón tay chọc thẳng đến hai mắt Giang Phong làm hắn âm thầm cả kinh.

“Con mụ điên, hôm nay không điều giáo ngươi ngoan ngoãn lại thì Phong ca không cần lăn lộn giang hồ tán gái nữa.”

Giang Phong không nhịn được nữa mà bắt lấy tay của đại đương gia, sau đó là cùng nàng đấu vật một lúc mới đem nàng cho lật nằm sắp xuống rồi dùng tay đánh lên cái mông.

Ba...ba...ba…

“Để cho ngươi đối với trượng phu tương lai hô đánh hô giết.”

Ba...ba...ba…

“Này là phạt ngươi không nghe lời.”

Ba...ba..ba…

“Có phục hay không?”

“Không phục.”

Đại đương gia bị Giang Phong tét cái mông, sắc mặt đỏ bừng lộ vẻ quật cường không khuất phục trước kẻ ác mà hét lên.

Ba...ba...ba...

“Hừ, không phục thì đánh đến khi nào ngươi phục thì thôi.”

Ba...ba...ba…

“Có phục hay không?”

“Không phục.”

Ước chừng thời gian uống cạn chén trà, không đợi Giang Phong hô lên phục hay không phục, đại đương gia đã vội vàng cầu xin tha thứ.

“Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, ta phục, ta phục…”

“Haha, nếu đã phục thì gọi một tiếng tướng công ta nghe xem nào?”

Giang Phong lộ ra nụ cười chờ mong nhìn đại đương gia.

Trong lòng đại đương gia nghe được câu nói của Giang Phong làm cho xấu hổ và giận dữ muốn chết, nàng dù có một trăm cái không tình nguyện vẫn phải hô lên thanh âm nhỏ như muỗi kêu.

“Tướng...công…”

“Hả? nàng nói gì ta nghe không rõ?”

“Tướng công được chưa?”

Đại đương gia đang ở trạng thái xấu hổ muốn tìm cái lỗ để chui vào, nàng nghe Giang Phong trêu trọc mà không nhịn được nói lớn một tiếng.

“Haha, có cá tính, Phong ca ưa thích chinh phục tiểu liệt mã như nàng.”

Dùng tay nâng cái cằm của đại đương gia lên, Giang Phong khẽ hôn nàng một ngụm rồi bắt đầu làm tiếp công việc kích thích đang dở dang.

Lần này không có điểm huyệt nên đại đương gia phản ứng cơ thể ngày càng mãnh liệt, dục vọng bắt đầu chiếm lấy lý trí mà rên rỉ trong sung sướng.

“Haha, tiểu nương tử, tướng công chuẩn bị đưa nàng đăng thiên đây…”

“Hây…”

Giang Phong bắt đầu cho côn thịt đang biểu thị phẫn nộ cùng dữ tợn vào âm động của đại đương gia.

“Aaaaa…”

Một cảm giác đau đớn như muốn xé rách cả âm động lan khắp cơ thể, nó bắt đầu xông lên thần kinh của đại đương gia làm khuôn mặt nàng biểu lộ thống khổ.

“Nhìn thì rộng mà sao bên trong lại khít thế này?”

Giang Phong khẽ nhíu mày, ánh mắt vui mừng nhìn đại đương gia mà hôn lên môi nàng rồi bắt đầu nhấp.

“Ư..ư...ư…”

“Tướng công, thiếp chết mất, thiếp chết mất,...a...a…”

“Á…đau...đau quá...đau quá…”

“Tha cho thiếp, tha cho thiếp đi...ư...ư..ư…”

“Hơ...hơ...hơ…”

Một cây trụ định càn khôn, côn thịt của Giang Phong sau khi khơi thông âm động của đại đương gia, từng giọt máu tươi trinh nữ rơi tí tách xuống tấm ga nệm, màu trắng tinh khôi của nó bây giờ lại có thêm một đóa lạc hồng xử nữ.

“Đinh, chúc mừng người chơi đẩy ngã thành công một mỹ nữ cấp C, đánh giá mức chinh phục: ưu tú, khen thưởng bốn sao.”

“Đinh, mỹ nữ cấp C bị người chơi lấy đi lần đầu một huyết, khen thưởng hai sao.”

Rút ra kiếm thánh của mình đang còn dính máu trinh của đại đương gia, Giang Phong hôn lên môi nàng một cái bá đạo nói.

“Nàng bây giờ đã là nữ nhân của ta, có hiểu chưa?”

“Ta...ta…”

Đại đương gia ánh mắt phức tạp nhìn Giang Phong nhưng không biết trả lời thế nào.

Đây là kẻ thù giết tam thúc mình, là tên dâm tặc vô sỉ lấy đi bản thân thân thể hoàn bích, nàng làm sao có thể nhận kẻ thù làm trượng phu cho được?

“Ta biết nàng đang suy nghĩ gì. Từ lần đầu tiên chứng kiến dung mạo xinh đẹp của nàng, tâm thần ta như say trong giấc mộng không thể thoát ra. Nếu ta không vì nàng thì không thể cưỡi ngựa chạy một mạch ngay đến nơi này. Tất cả những gì ta làm đều vì muốn có được nàng, ta muốn biến nàng thành nữ nhân của ta. Nếu nàng muốn giết ta cho tam thúc nàng báo thù thì cứ việc ra tay đi, ta không oán không hối.”

Giang Phong ánh mắt thâm tình nhìn đại đương gia nói ra, sau đó, hắn ném thanh trường thương cho nàng rồi nhắm mắt lại chờ kết quả.

Đại đương gia hai tay run rẩy cầm lấy trường thương, ánh mắt lộ vẻ do dự bất quyết. Nàng khẽ cắn môi, sau đó là nhắm mắt lại dùng trường thương cắt đứt yết hầu mình với ý định tự vẫn.

“Không được…”

Giang Phong mở mắt ra nhìn thấy đại đương gia sắp tự vẫn, sắc mặt đại biến mà dùng cạm bẫy đánh văng đi thanh trường thương rồi đem nàng ôm vào trong ngực.

Đại đương gia ý đồ tự vẫn không thành, nước mắt chảy xuống mà dùng tay đấm vào ngực Giang Phong hét lên.

“Vì cái gì? vì cái gì ngươi đã đạt được trong trắng của ta rồi mà vẫn không buông tha ta? Đồ dâm tặc, đồ biến thái, ngươi là đồ tồi, đồ lưu manh, đồ sắc lang....”

“Tiểu nương tử, nàng bình tĩnh, chẳng lẽ ta yêu nàng là sai sao? ta làm tất cả chỉ vì quá yêu nàng, tam thúc nàng chết là do hắn quá yếu, mà thế giới này, kẻ yếu thì vĩnh viễn không được kẻ mạnh tôn trọng. Nếu có, chẳng qua đó là sự thương hại của cường giả với sâu kiến mà thôi. Không có thực lực thì mọi chuyện đều là hư ảo, nàng thực tế lại một chút đi.”

Đại đương gia lúc này cũng bình tĩnh trở lại, ánh mắt nàng trở nên ngốc trệ. Sau một lúc, nàng mới thấp giọng thì thào.

“Kẻ yếu thì không được tôn trọng sao?”

Đại đương gia ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt của Giang Phong, bốn mắt đối diện nhìn nhau không nói lời nào, cả hai người cứ vậy nhìn nhau chằm chằm làm bầu không khí trở nên yên tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Sau một thời gian trầm mặc nhìn nhau, đại đương gia thở dài một tiếng.

“Có lẽ là số phận đi.”

“Cái gì mà số phận, đây là duyên phận của ta và nàng. Nàng đời này được ông trời chú định sẽ là nương tử ta. Tin ta đi, ta sẽ mang lại cho nàng hạnh phúc.”

Giang Phong ánh mắt nhu tình nhìn đại đương gia dỗ ngọt mà nói.

“Nam nhân không một kẻ nào tốt, miệng lưỡi ba hoa nhưng tâm thì sắc dục vô biên, hừ.”

Đại đương gia rên lên một tiếng mà ngạo kiều quay mặt sang hướng khác.

Nhìn thấy biểu lộ của nàng, Giang Phong trong lòng vui mừng, khóe miệng lộ ra nụ cười đạt được mục đích mà giả vờ không hiểu.

“Nàng cho là ta sẽ tìm những nữ nhân khác mà bỏ mặc nàng không quan tâm đến sao?”

Đại đương gia sắc mặt biến hóa không thoát khỏi ánh mắt của Giang Phong, biết là nàng ngầm thừa nhận, Giang Phong gật đầu rồi lại lắc đầu.

“Ta mặc dù có chút háo sắc, tuy phong lưu nhưng không hạ lưu. Nếu ta nhìn trúng nữ nhân nào thì sẽ đường đường chính chính cướp bóc, ý nhầm, là chinh phục nàng rồi mới rước về nhà. Việc này cũng không thể trách ta được, Phong ca quả thật ngăn không được mị lực bản thân hấp dẫn người khác a.”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.