Trở về truyện

Dâm Vũ Thiên Hạ - Chương 14: Dự Định

Dâm Vũ Thiên Hạ

14 Chương 14: Dự định

Nghe thấy Giang Phong tự luyến, đại đương gia phốc xích bật cười, nụ cười này làm Giang Phong trở nên mê mẩn thất thần, ánh mắt cứ nhìn nàng đến mê quên lối về.

“Đại bại hoại, chàng nhìn cái gì đâu?”

Giang Phong hồi phục lại tinh thần, khóe miệng lộ ra nụ cười vui mừng đem đại đương gia ôm vào trong ngực. Nàng giãy giụa muốn thoát khỏi, nhưng sau một lúc thân thể cũng mềm nhũn nằm trong lòng Giang Phong.

“Ta nhìn nương tử của mình chứ sao? ai bảo nàng xinh đẹp thế này làm tướng công nhìn mãi không chán.”

“Miệng lưỡi trơn tru.”

Tuy mặt ngoài lạnh rên một tiếng không để ý, nhưng đại đương gia ngón tay vẫn cứ vẽ vẽ lấy trong ngực Giang Phong tỏ ý ngượng ngùng xen lẫn vào chút vui vẻ.

“Đúng rồi nương tử, ta còn chưa biết nàng tên là gì đâu? ta đánh bại nàng, bây giờ cũng ngủ nàng rồi, tên cũng nên cho ta biết chứ nhỉ.”

Đại đương gia thần sắc xấu hổ vội vàng giải thích.

“Tướng công, chàng đừng hiểu lầm. Thật ra phong tục của bộ tộc thiếp tên gọi chỉ có trượng phu tương lai cùng với người trong nhà mới được biết. Bây giờ thiếp đã là người của chàng thì không giữ bí mật nữa. Thiếp gọi Ô Bố Mộc Hàn, là con gái của tộc trưởng Ô Bố tộc. Quả thật là vì bất đắc dĩ nên mới làm tặc khấu, thiếp cũng không có giết người vô tội để cướp bóc, đa phần đều là cướp của kẻ giàu có tiếng xấu để chia cho người nghèo…”

Ô Bố Mộc Hàn đang cố gắng giải thích, Giang Phong không nói một lời mà bất ngờ khóa môi nàng lại làm Ô Bố Mộc Hàn trở tay không kịp.

Hung hăng hôn Ô Bố Mộc Hàn khoảng mấy cái hô hấp mới nhả ra, Giang Phong ôn như vuốt ve nàng mái tóc.

“Nàng không cần nói, ta tin tưởng.”

Từ hệ thống gửi đến tin tức, những nữ nhân mà Giang Phong ngủ qua sẽ dần dần bị hắn chinh phục đến sống chết không đổi, một lòng quy tâm.

Dùng tay mân mê cặp môi anh đào nhỏ nhắn của Ô Bố Mộc Hàn, Giang Phong cuối đầu dùng miệng ngậm núm vú rồi lè lưỡi liếm nó.

Ô Bố Mộc Hàn cảm thấy toàn thân như bị điện giật mà cong cong lên vội vàng dùng tay kéo kéo Giang Phong.

“Tướng công đừng mà, thiếp mới phá thân còn đau lắm.”

Nhìn vẻ mặt cầu xin tha thứ trông vô cùng khả ái Ô Bố Mộc Hàn, Giang Phong không nhịn được dục hỏa trong người mà cười hắc hắc.

“Tiểu nương tử, nàng biểu cảm như vậy khác nào câu dẫn tướng công đâu hả? ta phải bắt nàng trừng trị răn đe mới được.”

Dùng hai tay tách hai chân của Ô Bố Mộc Hàn ra, Giang Phong xoay ngược người lại đưa côn thịt vào miệng nàng rồi phân phó.

“Tư thế này song tu rất khoái lạc, tiểu nương tử, vi phu đến.”

Giang Phong dùng lưỡi liếm nhiệt tình nơi âm động, Ô Bố Mộc Hàn như bị kích thích, cái miệng nhỏ mân mê côn thịt của Giang Phong một lúc rồi cũng đem ngậm vào, chỉ có điều vì nó quá lớn nên nàng chỉ ngậm đến hai phần ba.

Um...Um...Um…

Vừa ngậm vừa bị Giang Phong liếm cho kích thích mà kêu ra tiếng, Ô Bố Mộc Hàn vị trí âm hộ đang bắt đầu tiết ra dâm thủy, mùi vị đặc thù xông vào mũi Giang Phong làm hắn càng liếm càng hưng phấn, cái lưỡi bắt đầu tăng cường độ lên.

Sau thời gian bú liếm, hai người cũng đổi sang tư thế khác, Giang Phong nằm dưới nàng ngồi trên chơi ngựa phi đường dài. Tét mông Ô Bố Mộc Hàn một cái, Giang Phong ra lệnh.

“Tiểu nương tử, phi đi thôi, vi phu sẵn sàng rồi.”

“Đại bại hoại, đừng mơ tưởng thiếp chịu thua.”

Ô Bố Mộc Hàn bắt đầu dùng sức đẩy tới đẩy lui, côn thịt cùng âm hộ ma sát vào nhau nhưng không mãnh liệt bằng Giang Phong thực hiện.

“Yếu quá vậy? nàng hết sức rồi sao hả?”

“Tướng công, thiếp sướng...quá…”

Nhìn thấy Ô Bố Mộc Hàn lè lưỡi thở gấp, khuôn mặt đầy dâm sắc trợn mắt lên lộ vẻ sung sướng, Giang Phong nhớ lại gương mặt này kiếp trước hay xem phim của đảo quốc mấy con mụ dâm đãng, dục hỏa tăng lên mà đem Ô Bố Mộc Hàn đặt xuống trở lại rồi đẩy ở phía trên xuống làm vang lên thanh âm kêu phạch phạch của hai khu vực thần thánh.

“A...a...a....tướng công...nhẹ một chút...cầu chàng...nhẹ...không cần mạnh…”

“Sướng quá...sướng quá...đã...muốn chết...tướng công...thiếp yêu chàng…”

Nhìn thấy Ô Bố Mộc Hàn bị mình cho dày vò đến sung sướng cùng thống khổ mà động tình liên tục, Giang Phong càng nhấp càng hăng, sử dụng côn thịt càng muốn đâm vào sâu hơn nữa.

“Á…. đau...đau...sướng...sướng…”

“Ư...ư...ư…”

“Côn thịt của chàng...thật lớn...thiếp yêu thích...nó...cho vào...bên trong… thiếp…”

Liên tục tiếng rên rỉ đầy dâm đãng phát ra từ miệng Ô Bố Mộc Hàn càng làm Giang Phong thỏa mãn, vừa đẩy vừa hôn vừa bóp, Giang Phong như một diễn viên chuyên nghiệp phim người lớn dùng động tác thành thạo làm từng chút một.

“Hàn nhi nương tử, tướng công côn thịt có thỏa mãn nàng dục vọng không?”

Sau một hồi chiến đấu, Giang Phong ôm Ô Bố Mộc Hàn trong ngực cười dâm hỏi.

“Chán ghét, chàng chỉ biết khi dễ thiếp.”

Ô Bố Mộc Hàn dùng đôi tay trắng noãn vung quyền đập nhẹ vào ngực của Giang Phong, đôi mắt đẹp mị nhãn như tơ trắng Giang Phong một cái.

Giang Phong cười haha vỗ nàng cặp mông đẩy đà đầy co dãn.

“Người xấu, chàng đừng như vậy mà, người ta xấu hổ lắm.”

“Hai ta đã là lão phu thê còn xấu hổ cái gì.”

Bất chợt nhớ đến điều gì, Giang Phong hỏi nàng.

“Đúng rồi Hàn nhi, bây giờ trong trại khấu của nàng còn khoảng bao nhiêu người?”

Ô Bố Mộc Hàn suy nghĩ một chút mới nói.

“Nếu không tính hai nhóm người của thiếp cùng tam thúc thì trong trại khấu còn khoảng tám trăm người tả hữu do muội muội thiếp làm chủ.”

Giang Phong sửng sốt một chút, ánh mắt đột nhiên sáng lên giữ chặt tay Ô Bố Mộc Hàn gặng hỏi.

“Nàng còn có muội muội?”

Nhìn ánh mắt sáng lấp lánh đầy sao của Giang Phong, Ô Bố Mộc Hàn mỉm cười.

“Chàng lại muốn đánh nàng chủ ý?”

“Ài, nàng cũng biết là ta phương diện này mạnh như vậy, nếu không tìm thêm nữ nhân thì lâu ngày lo sợ nàng không chịu nổi. Với lại nàng cũng trải qua song tu cùng ta nên biết rõ hiệu quả thế nào đi, môn công pháp này là có lợi cho đôi bên nên có thể giúp muội muội nàng tu luyện làm ít công to, vừa vặn cùng nàng theo ta thì một công đôi việc, tiện cả đôi đường, cớ sao không làm?”

Ô Bố Mộc Hàn cũng không phản bác Giang Phong vì lời nói của hắn cũng có đạo lý. Có điều, nàng nhìn Giang Phong với ánh mắt cười trên nổi đau của người khác làm hắn có chút mờ mịt.

“Nương tử, nàng dùng ánh mắt đó nhìn ta là ý gì?”

“Tướng công, muội muội thiếp tính cách ác liệt còn hơn cả thiếp nữa, không phải để chàng một hồi công phu là có thể chinh phục được. Chàng vẫn từ bỏ ý định đó thì hơn. Ngoài ra, tu vi của nàng là nửa bước Kinh Thế, chàng không có mảy may cơ hội chiến thắng.”

“Ồ? lại là một tiểu liệt mã?”

Giang Phong ánh mắt quái dị nhìn Ô Bố Mộc Hàn một chút, sau đó khẽ cắn vào tai nàng một cái rồi thở ra hương vị nam tính nói.

“Tin tưởng ta, chỉ cần nàng chấp nhận, dù là hạng nữ nhân nào, tướng công nàng cũng có thể chinh phục được.”

“Bại hoại, chàng làm gì…”

Ô Bố Mộc Hàn lộ vẻ xấu hổ, Giang Phong không nhịn được nữa mà bắt đầu xách côn thịt lên chiến đấu tiếp tục.

Trong phòng một mảnh xuân sắc vô biên, thanh âm hợp thể va chạm vào nhau theo đó mà bắt đầu.

“Từ hôm nay trở đi, tướng công ta sẽ là trại chủ, các ngươi có ai ý kiến gì không?”

Nghe Ô Bố Mộc Hàn cất cao giọng hô, cả nhóm tặc khấu đều câm như hến, ngay cả thở mạnh cũng không dám, ánh mắt sợ hãi cùng hâm mộ nhìn đang ngồi chung một ngựa với đại đương gia Giang Phong.

Ai dám không đồng ý mới là thằng ngu. Cảnh tượng ngày hôm qua Giang Phong dùng cạm bẫy phi đao giết người như cắt dưa thái rau vẫn còn in sâu trong óc đây, kẻ nào ngại mạng dài mới không đồng ý. Ngoài ra người ta còn chinh phục được nổi danh nữ cường nhân đại đương gia, có đầu óc lừa đá mới nói tiếng không.

Thế là ở không một người phản đối, Giang Phong trở thành nhánh tặc khấu này đầu lĩnh cùng khấu chủ Ố Bố trại hai chi nhánh.

Trên đường đi, Giang Phong cũng hỏi Ô Bố Mộc Hàn một ít sự tình của võ lâm, nàng không chút giấu diếm gì mà nói ra những điều mình biết cùng tình báo thu thập trong thời gian gần đây.

“Nói vậy là Tiêu Dao cốc thời hạn nửa năm một lần sắp mở sao?”

Khóe miệng lộ ra một vệt đường cong, Giang Phong nói với Ô Bố Mộc Hàn.

“Hàn nhi, nàng cùng ta tham gia hoạt động Tiêu Dao cốc nhé. Có nàng hỗ trợ, đoạt lấy ít bảo vật đổi lấy danh vọng tiêu dao đã không thành vấn đề.”

Ô Bố Mộc Hàn trọng trọng gật đầu, Giang Phong còn bổ sung thêm.

“Nếu muội muội nàng có hứng thú thì bảo nàng gia nhập cùng chúng ta. Một tổ đội tối đa bốn người, càng nhiều người cùng thì xác suất vượt qua càng cao.”

“Chàng nói đúng, đợi đến nơi, chàng gặp nàng rồi hỏi ý kiến thử xem.”

“Này, sao nàng lại đẩy qua cho ta rồi?”

Nhìn thấy Ô Bố Mộc Hàn nháy mắt đáng yêu, Giang Phong có chút bất đắc dĩ: biết rõ là nàng có ý tốt nhưng làm sao cảm thấy bản thân đang bị đưa vào hố lửa đâu.

Vừa tiến vào Tinh Binh Ô Bố trại, nhóm tặc khấu gác cổng nhìn thấy đại đương gia đang cưỡi ngựa thân mật mang theo một người nam tử, cả nhóm đều dùng ánh mắt hâm mộ cùng ghen ghét nhìn Giang Phong.

“Được rồi, các huynh đệ có thể nghỉ ngơi. Buổi tối tiến hành mở dạ tiệc, ta có chuyện muốn tuyên bố cùng mọi người.”

Ô Bố Mộc Hàn phân phó xong nhóm tặc khấu rồi dẫn Giang Phong đến khu vực muội muội mình sinh hoạt.

Vừa đến cửa, Giang Phong đã nhìn thấy một nữ tử ngũ quan tinh xảo, gương mặt có phần non nớt nhưng đầy sương gió, trên thân thỉnh thoảng tản mác ra nhàn nhạt sát khí cô đọng. Nếu người thường nhìn đến sẽ bị ảnh hưởng mà run sợ cầm cập không dám nhúc nhích.

Nàng đang luyện tập kỹ xảo dùng thương, tu vi không thi triển ra mà chỉ vận dụng man lực để luyện tập. Dù là như vậy nhưng uy thế khi xuất thương đều là những đòn chí mạng, có hư có thực đủ để dồn kẻ địch vào chỗ chết nếu sơ sẩy. Thậm chí có thể một thương mất mạng không nói chơi.

Quả nhiên những gì Hàn nhi nói là đúng, cô muội muội này không đơn giản. Trong lòng Giang Phong thầm nghĩ, sau đó mặc niệm nói.

“Hệ thống, cho điểm.”

Nhan trị: 62.

Khí chất: 66.

Tiềm năng: 66.

Điểm tổng hợp: 64,7.

Kết luận: cấp C mỹ nữ, đẩy ngã sẽ nhận được hai sao nếu là trinh nữ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.