Trở về truyện

Bí Cảnh Bá Chủ - Chương 37 Bí Cảnh Bá Chủ

Bí Cảnh Bá Chủ

37 Chương 37 Bí Cảnh Bá Chủ

Khi Lâm Khang tiến đến trước mặt Sylvie, nàng trông có vẻ vẫn còn chưa hoàn hồn sau khi chứng kiến lần đầu tiên của chị mình.

Sylvie ngước lên nhìn hắn. Hai chân nàng vẫn còn dang rộng, bàn tay vẫn đặt bên trên khe suối nhỏ, nhè nhẹ day day trong vô thức. Đột nhiên, nàng như bừng tỉnh, nhận ra người đứng trước mặt mình là ai. Hai chân nhỏ vội vàng khép chặt lại, che đi khe suối nhỏ mê người của mình. Bộ ngực mới nhú cũng bị nàng dùng cánh tay còn lại che mất.

“Xin lỗi, để nàng chờ lâu rồi,” Lâm Khang ngồi xuống bên cạnh Sylvie, vòng một tay qua ôm lấy eo nàng. Sylvie cũng không chống cự, mà ngả vào người hắn.

“K…Không có gì. Em cũng không vội,” nàng lẩm bẩm.

“Vậy sao?” Lâm Khang nhếch mép cười, rồi nhanh như cắt đem bàn tay giữa hai đùi Sylvie lấy ra trước khi nàng kịp phản ứng. “Thế vì sao tay nàng ướt đẫm vậy?”

Mấy đầu ngón tay thon thả của Sylvie được phủ lên một lớp dâm thủy bóng loáng.

“A!? Đừng mà!” Nàng lườm hắn một cái sắc lẻm. “Ngài xấu vừa thôi!”

Liền sau đó, Sylvie vội vàng giật tay lại, nhưng cổ tay nàng đã bị Lâm Khang nắm chặt không buông. Hắn chỉ từ từ kéo tay nàng đặt lên dương vật vẫn còn ướt đẫm của mình. Chút thời gian nghỉ ngơi cũng đủ để nó bắt đầu cương cứng trở lại.

Mà chạm vào hắn xong, Sylvie cũng không còn ý định chạy trốn nữa. Nàng liếc nhìn một cái về phía chị mình, rồi sau khi nhận được một nụ cười khích lệ, liền dùng bàn tay nhỏ vuốt ve dương vật của Lâm Khang. Ánh mắt nàng dính chặt lấy khúc côn thịt nóng hổi đó, vừa hiếu kỳ, vừa mê mẩn.

Lâm Khang nhẹ nhàng hạ cánh tay đang che ngực của nàng xuống. Sylvie cũng không phản đối. Hắn áp tay mình lên bầu vú nhỏ nhắn của nàng, rồi bắt đầu từ từ xoa bóp. Mỗi lần đầu ngón tay hắn quệt qua núm vú đã căng cứng, Sylvie lại run lên nhè nhẹ. Một lần nữa, nàng lại ngẩng đầu nhìn Lâm Khang. Hắn cũng từ từ cúi xuống, cho đến khi môi hai người chạm vào nhau.

“Ừm…” Sylvie rên nhẹ vào miệng Lâm Khang. Tay nàng ở phía dưới thì không ngừng tăng tốc. Hắn cũng đáp trả ngay, dùng tay mình đem hai đùi đang khép chặt của nàng vạch ra. Sylvie bị bất ngờ, những cũng chỉ có một chút chống cự, sau đó buông lỏng, để mặc cho vùng tư mật của mình bị phơi bày ra.

“Ah…Tay ngài ấm ghê,” Sylvie thì thầm. Nàng cảm thấy ngón tay của Lâm Khang đang banh hai mép khe suối nhỏ của mình ra, rồi một ngón tay khác chạy dọc theo nó, nghịch ngợm trước cái lỗ còn trinh trắng của nàng một hồi, rồi chạy ngược lên, nhẹ nhàng day day viên ngọc nho nhỏ ở phía trên.

“Thích không?” Lâm Khang hỏi. Hắn đang nhẹ nhàng khởi động cho Sylvie. Mặc dù điều này có thể không cần thiết lắm, vì nàng đã ướt đến mức dâm thủy chảy tràn xuống hai bên đùi và ghế sofa ở dưới rồi.

“Thích,” Sylvie bẽn lẽn gật đầu. Cảm giác này khác hẳn lúc nàng tự chạm vào đó. Mỗi lần ngón tay Lâm Khang di động, nàng cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc sống lưng mình, làm người nàng run lên từng chập.

“Nếu ngón tay đã như vậy…Nếu cái đó mà đút vào trong mình…thì còn sướng đến đâu nữa…?” Hai mắt Sylvie đảo xuống, rơi vào khúc thịt mà mình đang mân mê, rồi chợt tự hỏi.

Tuy Sylvie không nói ra miệng, nhưng nhìn biểu cảm đê mê của nàng, Lâm Khang cũng có thể đoán được ít nhiều. Hắn rút tay ra khỏi vùng tư mật của nàng, rồi nhẹ nhàng hạ nàng nằm xuống ghế sofa. Tiện tay đem độ rộng của ghế nới ra một chút, để hai người có thể thoải mái nằm.

“Ah…? Ngài muốn rồi…?” Sylvie hỏi.

“Ừm, được không?” Lâm Khang đáp trả. Một tay hắn cầm lấy dương vật mình, đưa đến trước cái lỗ đã ướt đẫm của nàng rồi từ từ cọ vào đó.

“Đ…Được ạ,” giọng Sylvie có chút run rẩy. Cho dù nàng cũng hứng lắm rồi, nhưng dù sao cũng là lần đầu. Dương vật hắn lại to như vậy, làm nàng cũng có chút sợ. Bất giác, ánh mắt nàng lại một lần nữa hướng về phía chị mình cầu cứu.

Sylvia cũng rất tinh ý. Nhìn ra em mình đang sợ hãi, nàng đứng dậy, rồi bước đến ghế sofa với đôi chân hơi run run.

“Ừm…ngài chờ một chút,” nàng nói với Lâm Khang trước khi ngồi xuống ghế. Sylvia đem em gái ôm vào trong lòng, để đầu nàng dựa vào bộ ngực trần của mình, rồi hôn nhẹ lên mái tóc rối bời. “Không cần phải sợ. Chị ở đây, mà ngài Lâm Khang cũng rất nhẹ nhàng.”

“Vâng…” Sylvie liếc nhìn chị mình một cái, rồi quay lại nhìn Lâm Khang, cảm giác an tâm không ít. Tay nàng lại mò xuống, nắm lấy dương vật hắn mà vuốt ve, cọ xát vào cái khe nhỏ của mình.

Lâm Khang cũng không vội vã. Hắn rướn người lên, cảm ơn cô chị bằng một cái hôn, rồi lại tập trung sự chú ý xuống cô em bên dưới. Tay hắn vuốt ve khuôn mặt kiều diễm của nàng, rồi từ từ di chuyển xuống dưới, lướt qua bầu vú, bụng, đùi, rồi cuối cùng đem chân nàng nâng cao lên.

Sylvie cảm thấy mình nhạy cảm hơn ngày thường nhiều. Mỗi chỗ Lâm Khang chạm tới, nàng thấy làn da mình như phát hỏa. Khi tay hắn lướt qua núm vú, rồi gần chạm đến nơi tư mật kia, nàng không tự chủ được rên lên thành tiếng.

“Nhột em...”

Lúc này, đầu dương vật Lâm Khang gần như đã tiến vào bên trong Sylvie. Hắn nhìn nàng dò hỏi, chỉ thấy nàng chần chừ một giây, rồi nhẹ nhàng gật đầu.

Lâm Khang cúi xuống, áp môi hắn lên môi nàng, một lần nữa kích hoạt hai Khu Vực, sau đó bằng một động tác dứt khoát, đem mình chôn sâu vào bên trong cái lỗ ướt át của Sylvie, lấy đi sự trinh trắng của nàng.

“Ưm!”

Sylvie mắt nhắm nghiền, nước mắt ứa ra. Đôi môi xinh xắn mím chặt lại . Một tay nàng ôm lấy Lâm Khang, tay kia thì nắm chặt tay chị mình. Sylvia ngồi sau cũng không ngừng vuốt ve mái tóc của nàng, cũng như thì thầm những lời an ủi.

Bên trong Sylvie lúc này vừa chật chội vừa nóng như lửa. Nàng co bóp mạnh đến mức Lâm Khang cũng phải chật vật, cho dù hắn vừa mới chiến đấu xong một hiệp. Cho dù vậy, hắn cũng không thể thiên vị, lần đầu của chị nàng đã như vậy, nàng cũng không thể nhận phần kém hơn.

Nghĩ vậy, Lâm Khang bèn phân tán một phần sức chú ý của hắn ra bên ngoài bí cảnh. Miệng hắn dần dần di chuyển từ môi Sylvie, xuống đến cổ nàng, nhẹ nhàng âu yếm hôn hít một chút rồi lại trở lên. Chẳng mấy chốc, hắn đã cảm thấy bàn tay Sylvie ở sau lưng mình kéo kéo cơ thể hắn về phía nàng, ra hiệu cho hắn bắt đầu di chuyển.

“Còn đau không?” Hắn vừa nhẹ nhàng nhấp hông, vừa hỏi.

“Đau…” Sylvie thở ra. Gương mặt nàng đỏ bừng, nhễ nhại mồ hôi, nhưng nàng cũng không bảo hắn ngừng lại. “...nhưng cũng thích nha. Ngài cứ làm đi, không cần lo cho em.”

Lời này của nàng làm Lâm Khang có chút tan chảy. Hắn cũng không vội tăng tốc, mà đem Sylvie ôm gọn vào lòng, sau đó để cho hai tay mình chạy khắp cơ thể mê người của nàng, kích thích những vùng nhạy cảm khác. Chẳng mấy chốc, Sylvie đã quên đi cơn đau, mà thay vào đó là từng đợt khoái cảm mới lạ không ngừng truyền đến.

“A…Mạnh, mạnh lên chút. Em thích lắm…” nàng rên lên thành tiếng, mông hẩy lên theo từng nhịp nhấp của Lâm Khang. Cũng giống như chị mình, hai tay hai chân Sylvie ôm chặt lấy hắn rồi kéo về phía mình, muốn để hắn đút vào sâu nhất có thể.

Sylvia ngồi ở phía sau cũng có chút ngạc nhiên. Nàng chưa từng thấy bộ dạng dâm đãng này của em gái mình lần nào. Cả một màn này cũng làm nàng có chút nóng trong người, nhưng lại không thể làm gì. Hai chân nàng vẫn còn run rẩy, chỗ đó cũng còn sưng tấy, chỉ sợ bây giờ động vào thì đau nhiều hơn sướng.

“Lúc nãy ta cũng là bộ dáng này sao…?” Nàng thầm nghĩ, cảm thấy có chút thẹn thùng, nhưng rất nhanh cũng đem nó quăng ra khỏi đầu. Ở đây cũng chỉ có Lâm Khang cùng Sylvie thấy nàng như vậy. Đến cả nam nhân đều chia sẻ cho nhau rồi thì còn gì mà ngại?

Không biết được những suy nghĩ phức tạp trong đầu Sylvia, Lâm Khang cùng Sylvie vẫn đang chìm đắm trong khoái cảm của riêng hai người. Hông Lâm Khang lúc này đã nhấp nhanh hết mức, như thể hắn đang cố làm cho cái lỗ nhỏ bé của Sylvie ghi nhớ hình dạng dương vật của mình. Mà Sylvie thì đang sướng không biết trời đất gì nữa, để mặc cho hắn thỏa thích dày vò cơ thể trần truồng của mình.

“Em chết mất…Nữa đi. Chị ơi, bướm em sướng quá,” những lời rên rỉ tục tĩu không ngừng tuôn ra từ trong miệng Sylvie. Nàng gọi cả Lâm Khang lẫn chị mình trong cơn khoái cảm. Nghe vậy, Sylvia chỉ biết mỉm cười, rồi tiếp tục ngồi vuốt ve mái tóc nàng một cách trìu mến.

Lâm Khang thì khác. Hắn không còn tâm trí nào mà để ý đến gì nữa. Cho dù hắn có phân tán sức chú ý ra ngoài, cũng không đủ để lấn át áp lực đang mạnh dần lên từ hạ bộ của mình. Hắn quỳ thẳng lên, nhấc mông của Sylvie lên cao nữa, rồi cứ thế dập xuống, làm cho cô nàng tinh linh mắt trợn trắng lên, miệng há ra, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn.

“Ngài L…Lâm Khang!” Sylvie gần như hét lên. Hai tay nàng bấu chặt lấy lưng hắn. “Ch…Chậm một chút. Bướm em…Em ra mất…!”

“Ra đi. Ta muốn thấy nàng ra,” Lâm Khang cúi xuống thì thầm vào tai nàng. Hắn không những chậm lại mà còn cố gắng tăng tốc hơn nữa, sử dụng toàn bộ khí lực cho đợt tấn công cuối cùng.

Như thể được hắn cho phép, Sylvie không thể kiềm chế được nữa. Cả cơ thể nàng ưỡn lên, run rẩy từng đợt. Một tia nước bắn ra từ cái lỗ nhỏ của nàng. Lâm Khang cũng nhân cơ hội này mà buông lỏng, đem vốn liếng của hắn xả hết vào nơi sâu kín nhất của nàng.

“A…! Sướng em…” Sylvie rên lên. Bất chợt, hai mắt nàng mở to, có kèm theo chút hoảng hốt. Hai tay nàng thu lại, đặt trên ngực Lâm Khang, cố hết sức đẩy hắn ra. “K…Không! Ngài tránh ra một chút! Nhanh…”

Nhưng có vẻ không còn kịp nữa. Lâm Khang còn chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra, thì một dòng nước ấm khác bắn ra từ khe suối giữa hai chân Sylvie, làm ướt đẫm hạ bộ của cả hai người.

“Không…! Đừng nhìn mà…!” Sylvie khóc nấc lên, lấy cả hai tay che mặt. Nàng đã không còn sức để điều khiển cơ thể mình, nên đành để mặc cho dòng nước đó chảy hết. Tất nhiên, nó đã rất nhanh chóng bị Thanh Tẩy Khu Vực thanh lý, nhưng chuyện đáng xấu hổ như vậy lại xảy ra trong lần đầu tiên làm tình, làm cho nàng không biết chui vào đâu cho đỡ xấu hổ.

“Không có gì mà,” Lâm Khang sau khi hoàn hồn, cảm thấy có chút buồn cười. Hắn cũng thấy Sylvie khi xấu hổ như vậy rất dễ thương.

Nhưng dù có thế, cả hắn và Sylvia vẫn phải nằm xuống hai bên cô bé Tinh Linh vừa gặp ‘tai nạn’, đem nàng ôm vào lòng rồi an ủi một hồi lâu thì Sylvie mới ngừng khóc.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.