Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 26: Sống Cùng Vợ 2

Ăn Hành Tại Dị Giới

26 Chương 26: Sống cùng vợ 2

Khu Vườn đầy cỏ dại do lâu ngày không người chăm bẵm, Đâu đó trong kia vẫn còn vài nhánh rau có thể dùng được. Lưu Phong vừa nhổ rau vừa ngoài nhìn Chi Hoa đang miệt mài luyện kiếm, mặt trời đã đứng bóng đến nơi, nàng không có ý định nghỉ ngơi hay sao?

Lưu Phong lắc đầu ngao ngán, gã đem rau ra sau nhà định rửa thì thấy hai vại nước đã khô cạn, chiếc chậu gỗ rửa mặt đã phủ kín bởi lá cây. Lưu Phong thở dài đầy mệt mỏi trước cảnh thiếu thốn, hắn chẳng muốn chút nào cuộc sống như vậy. Nhưng nhìn ra ngoài kia bóng Chi Hoa vẫn đang luyện tập dưới trời nắng, hắn không đành lòng chút nào. Nàng có thể vì hắn mà rời Châu gia chăm lo cho hắn vậy thì hắn không nên trêu nàng mới phải.

Lưu Phong nhìn qua chiếc chậu rồi mang nó ra bờ suối rửa rau, suối trong rừng không lớn, nước rất trong và mát lạnh. Hắn nhìn thấy mình trong vũng nước, khuôn mặt gầy gò xanh xao, tóc tai bù xù chẳng hợp thời trang tẹo nào.

Trở về thấy Chi Hoa đã đi vào gốc cây tránh nắng, chuyển địa điểm thôi chứ chưa có nghỉ ngơi. Lưu Phong lủi thủi vào bếp tự lo lấy bữa trưa, gì chứ nấu bát canh thôi, hắn có thể làm được chẳng cần phải dựa dẫm vào vợ làm gì. Mà Chi Hoa động tay chân thì hắn rảnh háng buồn chết mất.

Nấu ăn xong hắn cũng chỉ ăn một mình, Lưu Phong lén mở đồ đạc của Chi Hoa ra xem có thứ gì hay ho để nghịch ngợm.

“ Sao toàn võ phục nhỉ, không có mấy chiếc yếm xinh xinh đâu cả”

Hắn thấy có hai cuốn sách màu hường và màu xanh được gói cẩn thận trong mấy bộ y phục

“Mai Hoa Kiếm Phổ”…” “Ngọc nữ quyết”

Lưu Phong nhìn hai cuốn sách rồi lại nhìn ra ngoài sân hắn nghĩ; “ Sách này có gì hay ho mà Chi Hoa lại luyện tập miệt mài như vậy” Hắn đang không có gì làm bèn mở hai quyển sách ra xem, cũng may có hình ảnh minh họa còn đỡ.

Mai Hoa kiếm phổ là môn kiếm pháp sáng nay Chi Hoa dạy cho hắn, chẳng làm hắn hứng thú, trái lại Ngọc Nữ Quyết có hình mấy nữ nhân lõa thể tạo hình sẹccy làm hắn không thể nào dời mắt.

“ Không ngờ Chi Hoa lại tàng trữ văn hóa phẩm đồi chụy, giờ mình mới biết, chắc gì đây đã là công pháp, chỉ là mánh lừa người của nhà xuất bản mà thôi. Vậy Chi Hoa không vứt đi lại còn giữ gìn như của báu…. Hay… hay lắm “

Lưu Phong chăm chút nhìn từng trang từng trang một, hắn như bị mấy bức hình thôi miên, đầu óc quay cuồng như phê cần

-Lưu phong! Sao chàng lại lục lọi đồ của thiếp,

Lưu Phong choàng tỉnh thì nhận ra Chi Hoa đã ở trước mặt, khuôn mặt nàng đỏ bừng bừng. Lưu Phong chấn tĩnh lại rồi cười ẩn ý.

-Yên tâm, chuyện nàng đọc truyện bậy bạ ta sẽ không nói ra bên ngoài đâu. Mà công nhận nàng dấu kỹ thật, ta cứ tưởng sách võ học cơ đấy hà hà.

Chi Hoa mắc cỡ thay cho hắn. Nàng vội thu lấy hai quyển công pháp mà gói lại cẩn thận

-Đây là Ngọc nữ quyết, tâm pháp tu luyện của nữ nhân, nam nhân như chàng sao lại đọc quyển này? Đừng nói với thiếp chàng đọc hết quyển này rồi đấy.

-Ta cũng không biết, đang xem thì tự nhiên thấy đầu óc quay cuồng rồi tự nhiên ngủ mất. Mà ta thấy đọc nó thì có sao đâu, hình vẽ rất đẹp né.

Chi Hoa không rõ hắn ngây ngô hay bị điên nữa, hôm trước đòi lấy nội y, hôm nay lại đọc công pháp của nữ nhân. Trong đầu của nàng không nắm chắc Lưu Phong thuộc loại người nào nữa.

-Sau này chàng có đọc thì đọc Mai Hoa Kiểm Phổ, còn quyển Ngọc Nữ Quyết thì thôi đi nhé, ta sợ chàng lại thành bán nam bán nữ.

Lưu phong có hơi nghi ngờ lời nói của Chi Hoa, làm gì có chuyện đọc một cuốn sách mà thành kẻ ba đê được chứ. Đây đúng là chuyện nhàm nhỉ nhất hắn từng nghe, và chẳng gây cười chút nào.

Trở lại với hiện thực, Chi Hoa đưa tay qua lại trước mặt hắn

-Lưu Phong chàng có nghe ta nói gì không đấy?

Lưu Phong Á khẩu, ngơ ngác nhìn Chi Hoa

-Nàng nói gì cơ,

-Lúc nãy ta có làm cho chàng cây kiếm gỗ, sau này chàng sẽ dùng nó luyện kiếm

Lưu Phong nhận thanh kiếm gỗ xù xì chỉ có tay cầm thì thoải mái còn những chỗ khác thì chẳng khác nào que củi thông thường. Cầm kiếm gỗ vung qua vung lại chẳng có gì khác biệt.

Lưu Phong mặt mếu, sau này hắn không đặt niềm tin vào cái hệ thống củ lạc đó, thuốc đẹp trai cũng bỏ đi, biết đâu hắn lại xấu thêm thì chỉ làm tan nát mấy cô nàng hàng xóm.

Lưu Phong hít thật sâu, gạt bỏ cái hệ thống sang một bên, Hắn nhìn Chi Hoa hỏi với giọng quan tâm.

-Ta thấy mấy môn công pháp này có gì hay, sao nàng lại luyện đến cả quên ăn uống? nhỡ bị úm thì ai lo cho ta đây.

Chi Hoa húp tạp bát canh đã nguội lạnh, nàng nói;

-Võ hội sắp tới gần, ta phải tranh thủ thời gian tu kiếm, hi vọng có thể có chút thành tựu để đạt thứ hạng cao. Vậy nên Chàng hiểu cho ta nhé.

Lưu phong chẳng vui mừng tý nào, nhưng ít ra Chi Hoa vẫn hằng ngày ở đây, thấy cái bản mặt xinh đẹp là hắn lại thấy lâng lâng rồi.

-Không sao đâu, chỉ cần buổi tối cho ta ngủ chung giường là được .

Hắn nói câu này là thật, cả hai người đều biết, Có điều Chi Hoa không thể nào thoải mái chấp nhận được hai người ngủ chung giường.

-Ta không thể ngủ chung với chàng được, chàng là người thế nào ta còn chưa biết, sao có thể trao thân được chứ?

Lưu Phong vội nói

-Ơ.. con người ta chẳng phải rất đơn giản sao, dễ đoán mà.

Chi Hoa bặm môi suy tính.

-Chàng chẳng giống người thường chút nào… đôi lúc rất nghe lời, đôi lúc lại khùng khùng điên điên làm người khác phát cáu.

Lưu Phong méo miệng, “ Hắn dễ thương như vậy lại làm người khác phát cáu ư?” không hợp nhẽ chút nào, đây chắc chắn là một lý do, cô vợ hắn bịa ra để không ngủ chung với hắn thôi. Nhưng Chi Hoa lại bỏ lại một câu làm hay thay đổi cách suy nghĩ.

-Nếu chàng thật thà hơn một chút, tự lo cho bản thân được mà không nhờ đến Chi Hoa để ta có thời gian chuyên tâm luyện kiếm thì chuyện đó có thể.

Thấy Chi Hoa bật đèn xanh, Lưu Phong tranh thủ ngay dịp hiếm có này.

-Thật … thật không, Chi Hoa, nàng không gạt ta đấy chứ?

-Ta đến tận đây ở cùng chàng, chẳng lẽ lại không tin?

Lưu Phong nguýt dài

-Không tin đâu, trừ khi nàng tặng ta một cái yếm làm kỷ niệm? Ta sẽ thay đổi không làm phiền nàng tu kiếm.

Chi Hoa lườm hắn một cái, rồi không nói không rằng quay lưng bỏ ra ngoài

-Đúng là chứng nào tật nấy, Ta không nói chuyện với chàng nữa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.