410 Chương 410 Vạn Vũ Đế Vương
Đan Thánh Hội, hội thi luyện đan tự xưng là lớn nhất Thái Dương Vũ Trụ…
Gồm có ba phần thi phân biệt là Biết – Luyện – Tạo.
Thể lệ của ba phần thi đã sớm được phổ biến trước đó, vì vậy lúc này đám người đều hưng phấn chờ Ngũ Đan Thánh thông báo phần thưởng.
Không để bọn hắn chờ lâu, Ngũ Đan Thánh vuốt bộ râu trắng của mình, không nhanh không chậm nói “Quán quân mỗi phần thi có quyền lựa chọn một gốc Linh Thảo từ Ngũ Tinh Cấp trở xuống trong bảo khố của Đan Thánh Hội!”
“Trong khi á quân nhận được một gốc Tam Tinh Cấp Linh Thảo và tam quân sẽ nhận được một gốc Nhất Tinh Cấp Linh Thảo!”
Trần An Vĩ ánh mắt lấp lóe, Đan Thánh Hội này thủ bút cũng thật lớn, chỉ là quán quân của một phần thi đã có thể lựa chọn một gốc Ngũ Tinh Cấp Linh Thảo trở xuống.
Chẳng trách á quân của toàn đại hội có thể nhận được một gốc Âm Dương Thánh Thảo.
Phải biết rằng Âm Dương Thánh Thảo có công dụng tăng mạnh Âm Lực, Dương Lực và các thủ đoạn có liên quan, đồng thời giúp người phục dụng sở hữu hai loại lực lượng này trong thời gian ngắn.
Đó là chưa kể đẳng cấp của nó càng cao, hiệu quả của nó càng lớn.
Nghe qua thì không có gì ghê gớm tới mức phải gọi là Thánh Thảo, nhưng đối với những người chủ tu Âm Lực và Dương Lực, Âm Dương Thánh Thảo lại được xem là thánh vật.
Cho nên dù ngươi không sử dụng được nó thì vẫn có thể đem đi đấu giá hoặc trao đổi lấy vật phẩm mạnh mẽ mà bản thân cần.
Nói cho nhiều, tóm lại Âm Dương Thánh Thảo vẫn là đồ vật hiếm có khó tìm, có thể khiến nhiều người đỏ mắt.
Bất quá, so với phần thưởng dành cho á quân, đa phần đám người vẫn chú ý tới phần thưởng cao cấp nhất, phần thưởng dành cho quán quân toàn đại hội. Chính là một lần được Đại Đan Thánh chỉ điểm.
Ngươi có phải đã luôn tự hỏi vì sao lại tồn tại một vị Ngũ Đan Thánh mà không có những người khác?
Vậy thì hiện tại, sự xuất hiện có Đại Đan Thánh sẽ phần nào giải đáp thắc mắc của các ngươi.
Tất nhiên đây là đối với những người khác, còn đối với Trần An Vĩ – một kẻ đã có thông tin từ Hệ Thống, Đại Đan Thánh hay Ngũ Đan Thánh gì đó thực chất chắc hề tồn tại.
Ngũ Đan Thánh này chỉ là một con tốt thí, một kẻ chào hàng dẫn dụ những nạn nhân xấu số đến cho tên Đại Đan Thánh thôn phệ.
Bất quá, không thể không nói tên Đại Đan Thánh gì đó nhất định phải có thực lực rất cao mới có thể khiến những người tham dự Đan Thánh Hội mặc dù có nghi ngờ về sự biến mất bí ẩn của những vị quán quân kì trước và những viên đan dược được luyện hóa nhưng vẫn nguyện ý tham dự hội thi này.
“Trở thành quán quân toàn đại hội cũng rất đơn giản, các ngươi chỉ cần đạt quán quân ít nhất hai trong ba phần thi là có thể nhận được một cơ hội được Đại Đan Thánh chỉ điểm!” Ngũ Đan Thánh lại lên tiếng.
Nghe lời nói của lão, đám người lập tức trở nên cuồng nhiệt, chỉ cần có thể được ngài chỉ điểm, thực lực của bọn hắn chắc chắn sẽ đại tăng.
Đan Thánh Hội nhanh chóng diễn ra trong sự hứng khởi của tất cả mọi người, bất chấp việc trước đó đã nghe qua thể lệ của phần thi cuối cùng – Tạo.
Bởi vì Ngũ Đan Thánh chỉ nói rằng không tham dự phần thi cuối cùng sẽ không nhận được phần thưởng của hai phần thi trước đó nhưng lại không nói nếu ngươi thất bại sẽ bị mất phần thưởng.
Vậy nên đại đa số đám người đều mang tâm tình sẽ cố gắng hết sức hai phần thi đầu tiên, sau đó vẫn tham dự phần thi Tạo rồi chấp nhận chịu thua nếu như bản thân không nghĩ ra loại đan dược mới nào.
Như vậy bọn hắn vẫn có thể nhận được thưởng của hai phần thi trước, cũng coi như thu hoạch không tồi.
“Ở đâu ra một tên Luyện Đan Sư còn chưa đạt Nhất Tinh Cấp?” Giữa lúc phần thi Biết đang chuẩn bị bắt đầu, đám người nhíu mày khi nhìn thấy Trần An Vĩ bước vào vị trí dự thi.
Đi bên cạnh hắn là Âu Dương Kỳ Hân thì đã quá quen thuộc với đám đông, thực lực của nàng hiện tại cũng đã đặt một chân vào Tứ Tinh Cấp Luyện Đan Sư.
Trái ngược với nàng thì Trần An Vĩ vẫn còn ở Tôn Sư Cấp Bậc Luyện Đan Sư, hay gọi ngắn là Tôn Sư, do thời gian dài không luyện đan, điều này khiến cho những vị Luyện Đan Sư khác âm thầm khinh bỉ.
Bất quá Đan Thánh Hội lại không giới hạn đẳng cấp của người tham dự, vậy nên việc một tên Tôn Sư tham dự cũng không phải vấn đề gì quá lớn đối với đám đông, chỉ xem như bọn hắn dễ dàng loại được một đối thủ thôi.
Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện của đám người chỉ cười nhạt, tuy đúng là đẳng cấp luyện đan của hắn thua kém đám đông ở đây rất nhiều nhưng không có nghĩa kiến thức của hắn hạn hẹp.
Sở hữu Đan Đế Chân Giải và có công chúa Thiên Nhiên Tộc là Thiên Nhiên Tuệ Nghi bên cạnh, Trần An Vĩ có thể chắc chắn rằng hắn không thua kém bất kì một vị Luyện Đan Sư nào, ít nhất là về mặt kiến thức.
Khúc đệm nhỏ này nhanh chóng chìm vào quên lãng khi Ngũ Đan Thánh một lần nữa lên tiếng “Trước mặt các vị lúc này là mười gốc Linh Thảo với đủ chủng loại và đẳng cấp, trong vòng ba nén hương ai nhận biết được tên gọi và công dụng của nhiều loại nhất sẽ dành quán quân.”
“Thời gian thi đấu… Bắt đầu!”
Bên cạnh Ngũ Đan Thánh lúc này hiện ra ba nén hương nồng đậm mùi linh thảo, một trong số đó đã bắt đầu tan biến từng chút một, minh chứng cho việc phần thi Biết đã bắt đầu.
Phần thi Biết thực ra cũng không có gì đáng nói, bởi những loại linh thảo được đưa ra đa phần đều là những loại linh thảo cơ bản, chỉ một số người quá xui xẻo mới có một vài loại linh thảo hoàn toàn lạ lẫm.
Lấy ví dụ như một gốc linh thảo toàn thân trong suốt như thủy tinh, bên trong không có chút lực lượng nào nhưng lại sở hữu khả năng hấp thụ nhật nguyệt tinh khí cực kì mạnh mẽ đang nằm trên bàn thi số 142.
Người này chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm bởi không thể tim thấy một chút thông tin nào của nó kể cả khi đã lén lút truyền âm cho sư phụ của mình.
Lại như một khỏa trái cây hồng nhuận nồng đậm Mị Lực ở bàn số 69, mùi hương của nó có thể khiến bất kì sinh vật giống đực nào lên cơn động tình.
Rất may chủ nhân của bàn số 69 này là một nữ nhân nên không bị ảnh hưởng, bất quá nàng ta cũng lắc đầu bó tay.
Thậm chí có kẻ còn xúi quẩy hơn khi trên bàn của hắn không chỉ có một, không chỉ có hai mà là tận ba loại linh thảo kì lạ khiến y chỉ có thể chán nản mà kết thúc sớm phần thi của mình.
“Phệ Lực Thảo? Mị Hương Quả? Mệnh Xà Thảo? Bách Niên Nhân Sâm? Thanh Nhạc Điệp?” Trần An Vĩ đưa mắt nhìn, thoáng kinh ngạc vì loại linh thảo này lại xuất hiện ở Thái Dương Vũ Trụ.
Đúng vậy, năm loại linh thảo vừa xuất hiện trên các bàn thi không phải là linh thảo của Thái Dương Vũ Trụ, thành thử ra bọn hắn không biết cũng là điều dễ hiểu.
Trần An Vĩ cũng nhờ có Đan Đế Chân Giải bên trong ghi chép đầy đủ các loại Linh Thảo mà sư phụ của Âu Dương Kỳ Hân đã từng gặp nên mới có thể nhận biết chúng nó.
Trong đó Phệ Lực Thảo là loại linh thảo ở bàn số 142 với khả năng thôn phệ bất kì loại lực lượng nào ở gần nó, hấp thụ càng nhiều đẳng cấp của nó sẽ càng cao. Người phục dụng nó sẽ sở hữu các loại lực lượng trong Phệ Lực Thảo cho tới khi sử dụng hết.
Mị Hương Quả thì không cần phải nói, cái tên đã quá rõ ràng.
Mệnh Xà Thảo và Bách Niên Nhân Sâm đều có công dụng hồi phục sinh mệnh, nhưng Song Xà Thảo sẽ hiệu quả hơn nếu sử dụng cho các chủng tộc Xà Loại trong khi Bách Niên Nhân Sâm sẽ đa dụng hơn.
Thanh Nhạc Điệp là lá của Thanh Nhạc Thụ với khả năng cảm thụ âm nhạc, gia tăng ngộ tính đối với các loại Nhạc Thuật, Nhạc Kỹ và Nhạc Cụ.
Mà cũng nhờ có Đan Đế Chân Giải, Trần An Vĩ dễ dàng vượt qua phần thi Biết với thời gian nhanh nhất toàn hội, theo sau là Âu Dương Kỳ Hân với hơn đúng một nén nhang.
Bản thân nàng cũng sở hữu Đan Đế Chân Giải nên điều này không có gì khó hiểu.
“Ngươi muốn tiếp tục thi hay lựa chọn phần thưởng?” Ngũ Đan Thánh nở nụ cười hiền từ nhìn Trần An Vĩ hỏi.
Nụ cười quả thật là hiền từ nhưng vào mắt Trần An Vĩ lại khiến hắn cười nhạt, lắc đầu “Tiếp tục đi!”
Ngũ Đan Thánh cũng không nhiều lời, bất chấp sự kinh ngạc và khó tin của đám người tham dự Đan Thánh Hội trực tiếp thu hồi số linh thảo của phần thi Biết, trực tiếp tiến hành phần thi Luyện.
Mỗi bàn thi lập tức xuất hiện một quyển trục chứa đựng Đan Phương của một loại đan dược ngẫu nhiên và ba phần nguyên liệu tương ứng, cho thấy người tham dự chỉ có ba lần luyện đan.
Nếu thất bại cả ba lần sẽ xem như bị loại.
Tuy vậy vẫn có một bộ phận bàn thi nhận được nhiều hơn ba phần nguyên liệu.
Không phải bọn hắn là thành phần con ông cháu cha hay Ngũ Đan Thánh nhầm lẫn gì đó, chỉ đơn giản là vì…
“Liệu Thương Đan? Nhưng phải luyện những mười phần?”
“Cái rắm! Năm phần Hoả Nguyên Đan, đùa ai chắc?”
“Ngươi đã là cái thá gì, ta còn phải luyện hai mươi phần Thủy Nguyên Đan đây!”
Đúng vậy, bọn hắn người nhận được năm phần, người nhận mười phần, có người nhận hai mươi phần không phải vì có nhiều cơ hội, mà là vì bọn hắn nhận được Đan Phương của những loại đan dược cơ bản.
Thay vì lấy số lần thất bại làm tiêu chí loại trừ, Ngũ Đan Thánh quyết định sử dụng số lượng luyện chế được trong thời gian quy định làm tiêu chí thay thế, số lượng yêu cầu sẽ thay đổi tùy theo thực lực mỗi người.
Và đã nói như thế thì đương nhiên bên cạnh bọn hắn lúc này cũng xuất hiện năm nén nhang đại biểu cho thời gian cần để hoàn thành phần thi, nếu quá giờ mà vẫn không thể hoàn thành mục tiêu sẽ bị loại.
Thật cũng chẳng biết nên nói bọn hắn may mắn hay xui xẻo…
“Như các ngươi đã thấy, trên bàn thi mỗi người đều có ít nhất ba phần nguyên liệu và một loại Đan Phương, yêu cầu cũng đã được nêu rõ bên trong, bổn tọa cũng sẽ không nhắc lại.”
“Nếu không có ý kiến gì, ta tuyên bố, phần thi Luyện… Bắt đầu!”
Ngũ Đan Thánh một lần nữa lên tiếng, đám người mặc dù có chút than trách nhưng cũng phải dẹp bỏ ngay lập tức mà tập trung vào thực hiện phần thi của mình.
Từng người từng người lấy ra dược đỉnh thuận tay của mình, từng ngọn hỏa diễm với đủ loại màu sắc lập tức được phóng xuất, không khí toàn trường ngay lập tức nóng lên theo đúng nghĩa đen.
Trái ngược với sự hối hả của đám người, vẫn có hai thân ảnh đang vô cùng nhàn nhã nhìn nhau.
“Ngươi nhận được đan phương nào?” Âu Dương Kỳ Hân vừa hiếu kỳ vừa quan tâm hỏi.
Nàng từng nghe Huyền Ngân tỷ kể về chiến tích Triệu Lôi Phá Tôn của hắn khi luyện ra Hộ Hồn Nguyên Hải Đan nên hiện tại rất hiếu kỳ về bản lĩnh thực sự của hắn ở lĩnh vực luyện đan này, muốn xem thử có loại đan dược nào có thể làm khó được nam nhân này hay không.
Trần An Vĩ cười cười đáp “Nhị Tinh Cấp Thượng Phẩm – Ngự Thú Đan!”
“Nắm chắc không?” Âu Dương Kỳ Hân nghe vậy thoáng lo lắng hỏi.
Ngự Thú Đan là một loại đan dược đặc biệt hỗ trợ quá trình thuần phục chiến sủng hay thú cưỡi, tuy chỉ là Nhị Tinh Cấp Thượng Phẩm nhưng đối với một người Nhất Cấp Luyện Đan Sư cũng chưa đạt tới như Trần An Vĩ thì hơi quá sức.
Trần An Vĩ nhún vai tùy ý nói “Phải thử mới biết được!”
Nhìn điệu bộ của hắn, Âu Dương Kỳ Hân cũng không biết phải nói thêm điều gì, hắn vốn tùy ý như vậy, cuối cùng chỉ đành nói “Cố lên!”
“Nàng cũng vậy!” Trần An Vĩ gật đầu cảm kích, lúc này mới bắt đầu quan sát đan phương và các loại nguyên liệu mình có.
Thời gian một nén hương đã trôi qua, nhiều người bắt đầu tiến vào giai đoạn quan trọng nhưng Trần An Vĩ vẫn một mực nghiên cứu Đan Phương của Ngự Thú Đan, vẫn chưa có động thái bắt đầu.
“Tên này chẳng lẽ bỏ cuộc?” là suy nghĩ chung của đám người.
Dĩ nhiên, suy nghĩ của bọn hắn không phải là vô căn cứ.
Trần An Vĩ không phải là người duy nhất tham dự Đan Thánh Hội khi chưa đạt Nhất Tinh Luyện Đan Sư, mà ngược lại, vẫn có một bộ phận đông người giống như hắn.
Và đa phần bọn hắn chỉ đến tham gia để lấy kiến thức, không ai thực sự đạt thành tích gì nổi bật.
Do đó việc Trần An Vĩ giành lấy quán quân của phần thi Biết dù khiến đám đông bất ngờ nhưng suy cho cùng bọn hắn vẫn giữ nguyên suy nghĩ.
Thêm nữa là vì đẳng cấp luyện đan của hắn quá thấp, trong khi nhìn qua nguyên liệu của hắn liền biết là gặp phải đan phương cao cấp, ít nhất cũng phải Nhị Tinh Cấp trở lên, bọn hắn làm sao có thể không nghĩ hắn đã bỏ cuộc?
Vượt cấp luyện đan sao?
Bọn hắn cũng không phải kẻ ngu, một số người thậm chí còn từng tận mắt chứng kiến sự kiện này, nhưng những lần đó đều là vượt một đẳng cấp, hơn nữa còn là suýt thất bại.
Bọn hắn mới không tin một kẻ chưa đạt Nhất Tinh Luyện Đan Sư có thể vượt hai đẳng cấp luyện ra Nhị Tinh Cấp Đan Dược.
“Tên kia là ai?”
Ngũ Đan Thánh đang quan sát tình hình hội thi, chợt một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai khiến lão ta rùng mình.
Biết y muốn hỏi về Trần An Vĩ, lão vội vàng nói “Bẩm chủ nhân, lão nô cũng không biết, bất quá có vẻ chỉ là một tên ngu xuẩn!”
“Kẻ ngu xuẩn chính là ngươi!” Thanh âm kia truyền đến sự giận dữ “Bổn tọa có thể cảm nhận được thôn phệ hắn sẽ giúp ta đột phá!”
“Lão nô hiểu rồi!” Ngũ Đan Thánh ánh mắt lóe lên sát khí, chậm rãi nói.
Lão thân là người tổ chức Đan Thánh Hội, việc động tay thay đổi kết quả của vòng thi là một chuyện vô cùng đơn giản.
Chủ nhân đã nhắm tới tên tiểu tử này, cho dù hắn có đứng im không làm gì thì lão vẫn có cách khiến hắn trở thành quán quân của toàn đại hội, từ đó trở thành chất dinh dưỡng cho chủ nhân.
“Có trách thì trách ngươi vận số ngắn ngủi!” Ngũ Đan Thánh cười lạnh, hai tay bắt đầu động đậy muốn làm gì đó.
Oành! Oành!
Chợt đúng lúc này, hai tiếng nổ lớn vang lên phá tan bầu không khí náo nhiệt đầy hối hả của Đan Thánh Hội.
Những tiếng nổ này cũng khiến động tác của Ngũ Đan Thánh khựng lại đôi chút, ánh mắt lấp lóe nhìn về hướng hai cột khói đen mù mịt đang tỏa ra từ bàn thi của Âu Dương Kỳ Hân và bàn thi số 28.
Từ bên trong đám khói đen, hương thơm ngào ngạt của linh thảo lan tỏa ra xung quanh khiến đám đông vô thức rùng mình vì thoải mái.
Hóa ra không phải Âu Dương Kỳ Hân và thí sinh số 28 luyện đan thất bại, mà hoàn toàn ngược lại, đan dược đã được luyện thành, hơn nữa còn là cùng lúc.
Oành!
Đám đông chưa kịp hết kinh ngạc thì lại một tiếng nổ lớn vang lên khiến toàn trường được một phen kinh ngạc hơn nữa…
-----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言