409 Chương 409 Vạn Vũ Đế Vương
“Đa tạ tiền bối đã chiêu đãi!” Trần An Vĩ cùng Âu Dương Kỳ Hân sau một ngày ở lại Lương Thực Điền, lúc này liền cúi đầu cảm ơn Địa Lão, đồng thời cũng không quên từ biệt đám nhóc và mọi người.
“Trước khi rời đi, lão hủ muốn hỏi ngươi một câu!” Địa Lão gật đầu, vẻ mặt vẫn hiền từ như một cụ ông đang nhìn cháu của mình.
“Địa Lão cứ hỏi!” Trần An Vĩ gật đầu, lễ độ trả lời.
“Nếu như được lựa chọn, ngươi có sẵn sàng ở lại Lương Thực Điền, từ bỏ cuộc sống tu sĩ và trở thành một phàm nhân?” Địa Lão không nhanh không chậm hỏi, ánh mắt có chút nghiền ngẫm nhìn hắn.
Âu Dương Kỳ Hân nghe vậy khẽ siết chặt nắm tay, nàng đương nhiên cũng nhận ra Lương Thực Điền là một thế lực thần bí vô cùng cường đại, cường đại tới mức tu vi chẳng thể hiện ra chút nào.
Mà Địa Lão chính là chủ nhân của thế lực này, lời ông nói ra cũng có nghĩa là muốn mời Trần An Vĩ gia nhập thế lực của mình, điều kiện là từ bỏ mọi thứ.
“Không!” Trần An Vĩ mỉm cười lắc đầu, hắn không cần suy nghĩ vấn đề này.
“Rất thẳng thán!” Địa Lão cười hiền từ, đặt vào tay hắn một phong bao rồi quay lưng rời đi.
Trần An Vĩ kinh ngạc muốn lên tiếng hỏi thì chợt phát hiện ra không chỉ Địa Lão mà cả Lương Thực Điền và các hành tinh lân cận đều biến đâu mất, cứ như thể nó không hề tồn tại vậy.
Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy một ngày qua chân thực là phong bao trên tay.
Nhìn qua chẳng có gì đặc biệt nhưng Trần An Vĩ chẳng hiểu sao lại vô thức liên tưởng tới phong bao lì xì mà An Lạc Trưởng Thôi đã “lì xì” cho hắn tại Nguyên Đán Đại Hội.
Chỉ khác là phong bao này không có màu đỏ rực như phong bao lì xì, ngược lại nó màu nâu sẫm, màu sắc tượng trưng cho đất mẹ, bên trên còn được trang trí bằng những hình vẽ như cánh đồng lúa, đàn cò trắng và cả hình ảnh người nông dân chăm chỉ.
“Xem ra không phải ngẫu nhiên mà ta gặp được hai vị tiền bối này!” Nghĩ nghĩ, Trần An Vĩ không quá khó khăn khi rút ra kết luận.
An Lạc Trưởng Thôn cũng khiến hắn cảm nhận được cảm giác thâm sâu khó dò, chỉ khác là ông không thể hiện rõ ràng như Địa Lão, ngược lại âm thầm quan sát hắn.
Tuy không biết mục đích của hai vị tiền bối là gì, bất quá cảm thấy mình chẳng có gì khiến hai người họ chú ý, Trần An Vĩ liền quyết định quăng vấn đề này ra sau đầu.
Nếu hai người họ đã muốn hại hắn thì chỉ việc ra tay là xong, tính kế làm gì cho mệt. Ngược lại nếu họ đã giao cho hắn hai chiếc phong bao này, chắc hẳn trong tương lai họ có việc cần hắn giúp đỡ.
Tôn chỉ trước này của hắn vẫn luôn là “nghĩ không ra thì khỏi nghĩ” vậy nên lúc này liền kéo Âu Dương Kỳ Hân tiếp tục lên đường, mặc cho giai nhân vẫn đang kinh ngạc vì câu trả lời của hắn.
“Nam nhân này…” Trong vô thức, Âu Dương Kỳ Hân càng lúc càng cảm thấy nam nhân này thật kì lạ, lúc thì ngả ngớn đến đáng ghét, lúc lại nghiêm túc và kiên quyết đến lạ kì, thật khiến người ta muốn rời mắt cũng không được.
Trần An Vĩ không để ý đến phản ứng của nàng, lúc này kéo theo nàng trực chỉ một phương hướng khác.
…
Lương Thực Điền…
Địa Lão chắp tay sau lưng mà đứng, ánh mắt vẫn nhìn theo hướng Trần An Vĩ đã rời đi.
Hiển nhiên, đối với Trần An Vĩ và Âu Dương Kỳ Hân, Lương Thực Điền có thể đã biến đi đâu mất, nhưng thực tế, nó vẫn ở vị trí cũ, chỉ là đã bằng vào một cách nào đó mà trở nên tàng hình mà thôi.
Bất chợt lúc này, bên cạnh Địa Lão liền sinh ra ba loạt dao động không gian độc lập, từ bên trong đó, ba thân ảnh chậm rãi bước ra.
“Đến rồi?” Địa Lão không quay lưng lại, ánh mắt vẫn nhìn xa xăm, nhàn nhạt nói.
“Có thăm dò được gì không?” Một lão giả lưng còng đưa tay vuốt bộ râu trắng bạc của mình, lên tiếng hỏi.
Nếu như Trần An Vĩ có mặt tại đây, hắn sẽ giật mình nhận ra lão giả này lại chính là một trong những nhân vật mà hắn từng quen biết trước đó – An Lạc Trưởng Thôn.
Địa Lão lắc đầu, gương mặt có chút sầu não nói “Chẳng có chút manh mối nào, cứ như thể hắn thật sự không phải người đó!”
“Thủy muội, muội sở hữu Vô Hình Thánh Thủy với khả năng biến đổi hình dạng của chủ nhân theo y niệm, đồng thời cũng là người dễ dàng xuất hiện bên cạnh người đó nhất, liệu có phát hiện ra điều gì không?” An Lạc Trưởng Thôn lại nhìn đến một giọt nước trong suốt đang lơ lửng giữa tinh không, lên tiếng hỏi.
Giọt nước lơ lửng khẽ rung động, bên trên nó hiện lên một chữ “Không!”
Sau đó nó lại rung lên một lần nữa, một dòng chữ khác liền xuất hiện “Phong tỷ đã xác nhận tiểu tử kia chắc chắn là hắn, chúng ta cũng chỉ có thể chờ đợi!”
Nhìn thấy dòng chữ này, An Lạc Trưởng Thôn và Địa Lão vô thức nhìn đến một đạo phong hệ lực lượng lơ lửng gần đó.
“Hừ!” Đạo phong hệ lực lượng kia tuy không hiển lộ chân thân nhưng vẫn truyền ra một tiếng hừ đầy yêu kiều nhưng cũng chất chứa đầy tức giận.
An Lạc Trưởng Thôn và Địa Lão nhìn nhau thở dài.
Nhớ lại thì, người đó và Phong tỷ cũng tính là thanh mai trúc mã, vốn nàng vẫn luôn ở một bên giúp đỡ hắn đủ mọi việc, đột nhiên đùng một cái, hắn biến mất không rõ lý do khiến bất kì ai trong bọn họ cũng không kịp phản ứng.
Phong tỷ từ ngày đó vẫn luôn tức giận mỗi khi nhắc tới hắn.
Nhưng cả ba người đều biết, Phong tỷ là người lo lắng cho hắn nhất, thậm chí sẵn sàng gánh chịu phản phệ nặng nề để tìm ra tung tích của hắn, hiện tại vẫn đang trọng thương chưa thể khôi phục.
“Giải tán đi, cấm các ngươi tiếp tục chú ý tới hắn!” Đạo phong hệ lực lượng một lần nữa lên tiếng, ngay sau đó cũng biến mất không chút dấu vết.
Giọt nước được gọi là Thủy muội cũng để lại mấy chữ “Mạng hắn lớn, không chết được!” rồi biến mất.
An Lạc Trưởng Thôn và Địa Lão khẽ thở dài, Phong tỷ mặc dù đang tức giận nhưng vẫn lo sợ sự can thiệp của hai người sẽ khiến các thế lực khác chú ý, từ đó gây nguy hiểm cho Trần An Vĩ.
“Vẫn còn hai thứ nữa nhỉ?” Địa Lão nhìn An Lạc Trưởng Thôn nói.
“Chúng ta đã làm hết phần việc của mình, hai thứ kia đành để các nàng tự đem gửi cho hắn vậy!” An Lạc Trưởng Thôn gật đầu, thân ảnh dần mờ nhạt.
Địa Lão nhìn từng người rời đi mà ánh mắt dần trở nên xa xăm, Lương Thực Điền và các vùng lân cận bắt đầu mờ nhạt dần, cuối cùng chỉ còn lại tiếng lẩm bẩm có chút ưu sầu “Mong rằng đúng như lời người nói a…”
…
Lúc này đây, Trần An Vĩ kéo theo Âu Dương Kỳ Hân tiếp tục đi theo lộ trình đã định sẵn, chỉ có điều lần này cố tình thả chậm tốc độ chứ không di chuyển nhanh như trước.
Như đã nói, hắn vẫn cần phải có một lượng Nguyệt Ảnh Tệ kha khá để mua sắm cho chúng nữ và chuẩn bị cho lần kết minh với Triệu Gia này.
Ngươi sẽ cảm thấy thắc mắc, vì sao hắn sắp kết minh với Thánh Vũ Lâu với mạng lưới tình báo rộng rãi bậc nhất Thái Dương Vũ Trụ, lại còn cất công đi tới Triệu Gia với khả năng tương tự để làm gì?
Đừng quên, Triệu Gia là gia tộc của Triệu Linh Lung, một nữ nhân liên quan khá mật thiết với hắn trong tiền kiếp.
Kết minh với Triệu Gia có thể được xem như bước đệm để Trần An Vĩ tiến gần hơn với nàng, trong tình huống nàng vẫn luôn vì áy náy với Lục Thanh Vân mà tránh mặt hắn.
Hơn thế nữa, Trần An Vĩ còn muốn bảo hộ Triệu Gia.
Hắn từng nói muốn bù đắp cho nàng và việc giúp Triệu Gia của nàng trở nên mạnh mẽ chính là một trong số đó.
Nhưng để làm được điều đó, Trần An Vĩ sẽ cần một số Nguyệt Ảnh Tệ kha khá, ít nhất là đủ để mua sắm cho chúng nữ và thuyết phục được Triệu Gia.
Quả nhiên không để hắn thất vọng, chỉ mới rời khỏi địa điểm xuất hiện Lương Thực Điền một khoảng cách không xa, trước mặt hắn và Âu Dương Kỳ Hân đã xuất hiện hai hàng lô đỉnh lơ lửng giữa không gian.
Bên trong chúng nó là những loại Linh Thảo đặc biệt khi được đốt lên sẽ tỏa ra mùi hương thơm ngát và thất thải huyền quang cực kì lộng lẫy.
“Đẹp quá!” Âu Dương Kỳ Hân lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này, vô thức reo lên.
“Có vẻ như ở đây đang tổ chức lễ hội!” Trần An Vĩ cũng là mỉm cười, bởi vì hắn có thể cảm nhận được nhiều cỗ khí tức có mạnh có yếu tập trung trong phạm vi lân cận.
“Ta muốn đi xem thử!” Âu Dương Kỳ Hân nhìn hắn, ánh mắt có chút nài nỉ.
Trần An Vĩ bật cười, vô thức vươn tay vuốt mái tóc đen tuyền dài mượt của nàng, dịu dàng nói “Theo ý nàng!”
Hành động của hắn khiến Âu Dương Kỳ Hân ngẩn người, ánh mắt nhìn hắn có chút rung động, một lúc sau mới ngập ngừng đáp lại “Được… được rồi!”
Dứt lời, nàng liền thả người bay về phía trước, Trần An Vĩ cười cười đi theo phía sau, duy trì khoảng cách vừa đủ để không khiến giai nhân thêm ngượng ngùng.
“Chào mừng quý tu sĩ và Luyện Đan Sư gần xa đã đến với Đan Thánh Hội, nơi sẽ diễn ra hội thi luyện đan lớn nhất Thái Dương Vũ Trụ mỗi 50 năm một lần!” Men theo những chiếc lô đỉnh đang phát sáng, hai người ngay lập tức nghe thấy thanh âm mời chào đặc trưng của lễ hội.
“Khẩu khí lớn như vậy?” Trần An Vĩ lấy làm kinh ngạc, khẽ đưa mắt nhìn vị tiểu thư Đan Các bên cạnh.
Người ta là tiểu thư một thế lực luyện đan lớn nhất Thái Dương Vũ Trụ nhưng cũng không tự nhận là đã tổ chức hội luyện đan lớn nhất nha.
“Đừng nhìn Kỳ Hân như vậy!” Âu Dương Kỳ Hân bị ánh nhìn của hắn làm cho mất tự nhiên, ho nhẹ một tiếng “Đan Các của chúng ta trước nay chưa từng nghiêm cấm bất kì thế lực nào tổ chức hội thi luyện đan, càng không cấm bọn hắn tự xưng đệ nhất gì đó!”
“Nếu công tử có hứng thú với Thần Đan Đại Hội của Đan Các, ba năm sau nó sẽ được tổ chức!” Âu Dương Kỳ Hân nhìn thấy hắn có vẻ hứng thú với hội thi luyện đan như Đan Thánh Hội này, liền nói tiếp.
Dứt lời cũng không quên lấy ra một tấm lệnh bài, bên trên đó khắc chữ Thần Đan, đại biểu cho vé mời tham dự Thần Đan Đại Hội do thế lực luyện đan hàng đầu vũ trụ tổ chức.
Trần An Vĩ gật đầu mỉm cười, lúc này dồn sự chú ý vào người đang đứng trên khán đài.
Chỉ thấy y là một lão giả râu tóc bạc trắng nhưng dáng người lại cao thẳng không nhìn ra chỗ nào gầy yếu, toàn thân nhàn nhạt tỏa ra hương thơm của Linh Thảo và đan dược cho thấy y cũng là một Luyện Đan Sư.
“Lão phu được người khác gọi là Ngũ Đan Thánh, là một vị Thánh Tinh Cấp Luyện Đan Sư, hoan nghênh các tiểu hữu đến với Đan Thánh Hội!” Lão giả lên tiếng khiến mọi người đồng loạt im lặng.
“Đan Thánh Hội lần này sẽ được tổ chức ra ba phần thi riêng biệt, bao gồm Biết – Luyện – Tạo!” Ngũ Đan Thánh lại lên tiếng “Người dành được quán quân cả ba phần thi sẽ dành được phần thưởng đặc biệt nhất của hội thi lần này!”
“Biết, phần thi đầu tiên sẽ yêu cầu các ngươi phân biệt được mười loại Linh Thảo trong thời gian ngắn nhất. Trong vòng ba nén hương nếu không thể phân biệt được năm loại trở lên sẽ bị loại.”
“Trong phần thi Luyện, các ngươi sẽ nhận được một loại đan phương bất kì, yêu cầu trong thời gian ngắn nhất phải luyện ra đan dược yêu cầu, nếu không sẽ bị loại.”
Đám người nghe qua phổ biết hai vòng thi Biết và Luyện cũng chẳng có phản ứng đặc biệt gì, bởi lẽ đây vốn là hai yêu cầu đặc trưng trong giới Luyện Đan Sư nói riêng và các chức nghiệp khác nói chung.
Thử nghĩ nếu như ngươi không nắm được các đặc điểm của nguyên liệu, khi luyện chế làm sao có thể luyện ra thành phẩm?
Ngược lại, nếu ngươi nắm chắc mọi đặc điểm của nguyên liệu nhưng lại vô pháp luyện chế, ngươi cũng chẳng thể trở thành một vị Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư các loại.
Nhiều người thậm chí còn nghĩ rằng Đan Thánh Hội lần này có phần đơn giản, nào ngờ khi nghe qua phần thi thứ ba, nụ cười trên gương mặt bọn hắn mới ảm đạm dần rồi biến mất như chưa từng tồn tại.
“Phần thi cuối cùng, yêu cầu các ngươi sáng tạo ra một loại đan dược bất kì dựa theo những nguyên liệu được cho sẵn, đích thân lão phu sẽ kiểm chứng và chấm điểm.” Ngũ Đan Thánh vẫn tiếp tục lên tiếng bất chấp phản ứng của đám người.
“Như vậy có quá khó không?” Đám người lập tức có người lên tiếng thắc mắc.
“Các ngươi có thể không tham gia, nhưng đừng trách lão phu không nói trước, không tham gia sẽ không nhận được phần thưởng dù trước đó ngươi có là quán quân!” Ngũ Đan Thánh nhàn nhạt nói.
Trong đám người lập tức có người ảo não lắc đầu, nhưng ngược lại cũng có những người trong mắt tràn ngập hưng phấn, biểu hiện như gặp được thử thách đầy tính khiêu chiến.
Điển hình như Trần An Vĩ lúc này.
Bất quá ngay lúc hắn định bước vào quầy tiếp tân đăng kí tham dự Đan Thánh hội, thanh âm Hệ Thống lập tức vang vọng bên tai khiến động tác của hắn khựng lại đôi chút.
“Mở thông tin nhiệm vụ!” Hóa ra là nhiệm vụ mới, Trần An Vĩ không do dự ra lệnh.
“Tinh! Phát động nhiệm vụ Mục Tiêu cấp bậc Thượng Phẩm: Mưa Mô Đột Phá!”
“Thông tin nhiệm vụ: Kẻ đứng sau Đan Thánh Hội âm mưu luyện hóa quán quân và tất cả đan dược được luyện chế nhằm đột phá cảnh giới cao hơn, nhiều người đã trở thành nạn nhân của y.”
“Ký chủ cần trở thành quán quân của Đan Thánh Hội và tìm ra kẻ thần bí đứng đằng sau.”
“Phần thưởng: 400 vạn Nguyệt Ảnh Tệ, 1 lần triệu hoán Tam Tinh Cấp Pháp Bảo bất kì. Thất bại: Âu Dương Kỳ Hân trở thành chất dinh dưỡng cho kẻ thần bí, quan hệ với Á Huyền Ngân sinh ra mâu thuẫn.”
Trần An Vĩ còn chưa kịp thắc mắc thì đã nhìn thấy Âu Dương Kỳ Hân từ quầy tiếp tân quay lại, chứng tỏ nàng đã đăng kí tham dự Đan Thánh Hội.
“Chưa đăng ký sao?” Âu Dương Kỳ Hân thấy hắn vẫn đứng im trước quầy tiếp tân không xa liền quan tâm hỏi.
Trần An Vĩ lắc đầu, rất nhanh đã đăng ký xong, lúc này cũng lên tiếng “Nàng hứng thú với Đan Thánh Hội sao?”
Âu Dương Kỳ Hân gật đầu “Đây là cơ hội tốt để rèn giũa, hơn nữa phần thưởng cho vị trí Á Quân rất có khả năng là thứ Kỳ Hân đang cần!”
Trần An Vĩ hứng thú nhìn đến một khỏa lô đỉnh lơ lửng trước khán đài, bên trong nó thiêu đốt một loại Linh Thảo đặc biệt tỏa ra làn khói hoàng kim ẩn chứa thông tin các loại phần thưởng.
“Âm Dương Thánh Thảo – loài Linh Thảo có thể giúp người phục dụng sở hữu Âm Lực và Dương Lực trong thời gian ngắn?” Trần An Vĩ tò mò nhìn nàng.
Âu Dương Kỳ Hân hai má bất chợt đỏ ửng, không trả lời mà chỉ gật nhẹ.
Trần An Vĩ không hiểu vì sao nàng lại phản ứng như vậy, bất quá như vậy cũng tốt, vị trí á quân sẽ không bị kẻ thần bí kia nhắm tới.
Hắn cũng không muốn nàng gặp chuyện a…
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言