413 Chương 413 Vạn Vũ Đế Vương
Oành! Oành! Oành!
Theo từng tiếng sấm rền ngày một dồn dập, toàn trường được một phen hãi nhiên vì suy nghĩ tên nào đó lại sắp triệu hoán ra đan lôi thêm một lần nữa.
Bất quá sau một lúc chờ đợi mòn mỏi, đám người liền nhận ra, bầu trời trên tinh không hiện tại hoàn toàn không thay đổi, lưu vân không có mà lôi đình cũng không.
Điều này khiến đám đông đổ dồn sự chú ý về bàn thi số 1, nơi tên nam nhân nào đó vẫn đang chăm chú luyện đan, bên trong dược đỉnh được hội tụ từ hỏa diễm và băng hàn là một tia lôi đình đang chớp động.
Hóa ra không như đám người nghĩ, tiếng sấm rền trước đó bọn hắn nghe thấy chỉ là một đạo lôi đình do Trần An Vĩ ngưng tụ gây ra mà thôi.
“Thành đan!” Trần An Vĩ không quan tâm ánh mắt của đám người, lúc này gầm nhẹ một tiếng, trên tay đã xuất hiện một viên đan dược có màu nâu đất, khí tức dừng lại ở Nhị Tinh Cấp Thượng Phẩm.
“Đây là đan dược gì?” Ngay khi nhìn thấy viên đan dược vừa xuất hiện, đám đông ngay lập tức tự hỏi.
Khí tức của viên đan dược này không mạnh mẽ như Nhị Tinh Cấp Đan Dược thông thường, mùi hương cũng chẳng có gì đặc biệt, ngược lại còn có chút giống với các loại đan dược cấp thấp.
Thấp tới mức một kẻ mới nhập môn cũng có thể luyện được.
Nhiều người suy đoán Trần An Vĩ đã thất bại, tuy có thể luyện ra đan dược nhưng về Đan Phương lại không có quá nhiều điểm thay đổi so với những loại đan dược đã có, vậy nên không được đánh giá cao.
Những người khác lại suy đoán viên đan dược này của hắn được ẩn giấu quá sâu, thành thử ra bọn hắn không thể nhìn ra khí tức thực sự của nó.
So với biểu hiện trước đó của hắn, đa phần mọi người đều suy nghĩ theo hướng này, bởi lẽ sẽ rất khó tin khi một kẻ vừa triệu hoán ra 18 đạo Tam Sắc Đan Lôi lại luyện chế ra một viên đan dược tầm thường như vậy.
Mặc cho đám đông suy đoán lung tung, Trần An Vĩ vẫn hài lòng với viên đan dược này, hiện tại cũng không vội đứng lên, ngược lại tiếp tục mở ra Đan Đế Chân Giải nghiên cứu.
Không ai chú ý rằng trong lúc luyện đan, hắn đã không sử dụng toàn bộ linh thảo được cung cấp mà chỉ sử dụng 5 loại trong đó gồm 4 loại hỗ trợ tu luyện và 1 loại gia tăng dược hiệu mà thôi.
Âm Nguyên Thảo và Dương Nguyên Thảo đã được hắn thu lấy từ trước, hiện tại hắn muốn nghiên cứu một loại Đan Dược cần tới hai loại linh thảo này.
“Âm Dương Đan… Dưỡng Sinh Đan… ngay cả Dục Tình Đan cũng cần?” Trần An Vĩ có chút ngoài ý muốn lẩm bẩm.
Lật mãi lật mãi, chợt bên cạnh truyền tới tiếng quát yêu kiều “Huyết Tế!”
Trần An Vĩ giật mình nhìn lại thì đã phát hiện một giọt tinh huyết từ cái trán nhẵn bóng bắn vào viên đan dược trước mặt Âu Dương Kỳ Hân, tăng mạnh khả năng thành đan của nó.
Trần An Vĩ cũng nhận ra ẩn sau băng quấn mắt của nàng là hai cỗ lực lượng dồi dào đang liên tục tiến vào viên đan dược.
Đây là tác dụng của Thiên Phú – Đột Phá mà Âu Dương Kỳ Hân đang sở hữu, bất quá trước đó nó không mãnh liệt như bây giờ, điều này chứng tỏ nàng đã luyện hóa đôi mắt của mình.
Dành cho những ai không nhớ thì cội nguồn sức mạnh của Thiên Phú – Đột Phá mà Âu Dương Kỳ Hân đang sở hữu nằm ở đôi mắt của nàng.
Cũng chính vì điều này khiến cho nàng trở thành mục tiêu bị Dược Quân nhắm tới, sau cùng phải tự tay móc lấy đôi mắt của mình để bảo toàn mạng sống.
Nhưng cũng vì điều này mà tình cảm tỷ muội giữa nàng và Âu Dương Ngọc Tú trở nên xấu đi, cho tới hiện tại vẫn chưa được giải quyết.
Nàng vẫn đeo băng quấn mắt chính là minh chứng rõ nhất cho việc trong lòng vẫn còn khúc mắc.
Hoặc ít nhất… đó là suy đoán của Trần An Vĩ.
Nếu là trước đó, Âu Dương Kỳ Hân che giấu việc bản thân sở hữu Thiên Phú – Đột Phá không có gì là kì lạ, nàng lúc đó chỉ là tiểu thư của một gia tộc Nhị Phẩm dưới trướng Dược Gia.
Còn hiện tại, thời thế đã thay đổi, nàng chính là tiểu thư của Đan Các – một thế lực luyện đan hàng đầu Thái Dương Vũ Trụ, sau lưng chính là một cỗ lực lượng khổng lồ, muốn động tới nàng cũng phải suy nghĩ kĩ càng.
Vì thế Trần An Vĩ không suy nghĩ ra lý do nào khác khiến nàng phải che giấu đi đôi mắt xinh đẹp của mình.
Âu Dương Kỳ Hân lúc này vẫn tập trung vào quá trình luyện đan của mình, sáng tạo ra một loại đan phương mới với những loại linh thảo nàng đang sở hữu mà không hề biết có tên nam nhân nào đó đang suy đoán linh tinh.
Đan dược sắp thành hình, dựa theo những kiến thức được học, nàng đặt tên cho nó là…
“Nhật Nguyệt Đan!” Yêu kiều quát lên một tiếng, Âu Dương Kỳ Hân thu lấy viên đan dược mới vừa hình thành, tuy tiêu hao khá nhiều nhưng vẫn mỉm cười hài lòng.
Ong!
Ngay khi Nhật Nguyệt Đan vừa thành hình, một tiếng chuông vang lên báo hiệu thời gian luyện đan đã kết thúc.
Những người chưa luyện xong và những người chưa kịp nghĩ ra Đan Phương mới đều bị loại, linh thảo chưa sử dụng trên bàn thi của bọn hắn lập tức được thu hồi.
Ngũ Đan Thánh lúc này cũng bắt đầu đi đến từng bàn thi, đánh giá chất lượng đan dược mới của những thí sinh.
Trần An Vĩ nhìn thấy Âu Dương Kỳ Hân đã hoàn thành phần thi của mình, liền động lấy ý niệm dùng các loại Dị Thuộc Tính có khả năng chữa trị bao trùm lấy nàng, hỗ trợ giai nhân hồi phục.
“Ưm…” Âu Dương Kỳ Hân lại bị hành động của hắn làm cho giật mình, miệng nhỏ nhẹ rên, ánh mắt ngập nước nhìn nam nhân.
Trần An Vĩ hơi kinh ngạc vì phản ứng của nàng, bất quá chỉ nghĩ rằng đó là biểu hiện bình thường của loại Thể Chất mà Ảnh Nhi đề cập trước đó, vậy nên cũng không chú ý nhiều.
Ngược lại lúc này tập trung vào Nhật Nguyệt Đan mà nàng vừa luyện thành.
Chỉ thấy viên đan dược này mang một màu sắc đen tuyền như tinh không, một bên mang biểu tượng mặt trời, một bên lại được khắc họa biểu tượng mặt trăng, ở giữa chúng nó là những đường ánh sáng lấp lánh tượng trưng cho cảnh tượng chuyển giao giữa ngày – đêm và ngược lại.
“Vậy mà sở hữu cả Thời Gian Chi Lực?” Đám đông lập tức chú ý tới khí tức của viên đan dược này, nhất thời đồng loạt trầm trồ.
“Tứ Tinh Cấp Hạ Phẩm Đan Dược sở hữu Thời Gian Chi Lực! Rất tốt!” Ngũ Đan Thánh mỉm cười, sau khi quan sát kĩ lưỡng viên Nhật Nguyệt Đan này liền gật đầu khen “Không biết tiểu thư đã làm cách nào?”
“Tiểu nữ dựa theo những kiến thức đã biết về Bàn Đào Quả kết hợp cùng Thời Gian Chi Thảo và một số loại linh thảo được cung cấp, sáng tạo ra Nhật Nguyệt Đan với công dụng bằng một phần trăm so với Bàn Đào Quả!” Âu Dương Kỳ Hân cưỡng ép cảm giác kì lạ trong người, không nhanh không chậm nói.
“Thần kì như vậy?” Đám đông hai mắt sáng rực, có những kẻ không nhịn được nảy sinh tham niệm, chỉ hận không thể lập tức cướp lấy Đan Phương của Nhật Nguyệt Đan.
Ngay cả Ngũ Đan Thánh cũng là lóe lên một tia tham lam, bất quá rất nhanh đã giấu đi.
Cũng phải thôi, chỉ cần sở hữu Nhật Nguyệt Đan, ngươi đã có thể gia tăng 30 năm đạo hạnh mỗi lần phục dụng, tuy là không nhiều nhưng nếu sở hữu số lượng lớn thì con số này sẽ nhân lên gấp nhiều lần.
Dù sao, đâu phải ai cũng có cơ duyên gặp được Bàn Đào Thụ mà có Bàn Đào Quả.
“Tuy nhiên, Nhật Nguyệt Đan cũng có hạn chế giống như Bàn Đào Quả! Hơn nữa sử dụng nhiều lần cũng khiến Nhật Nguyệt Đan giảm đi công dụng!” Âu Dương Kỳ Hân lại lên tiếng.
“Ồ…” Ngay khi nghe nàng nói, đám đông quả nhiên đã bớt đi hứng thú, tuy nhiên cũng không thể phủ nhận Nhật Nguyệt Đan rất bất phàm, vậy mà có thể mô phỏng lại một phần trăm hiệu quả của Bàn Đào Quả.
Vì lẽ đó, vẫn có những người bày tỏ mong muốn được sử dụng Nhật Nguyệt Đan ngay khi nó được bày bán.
“Nàng giỏi quá!” Trần An Vĩ hưng phấn vỗ tay chúc mừng, biểu cảm thậm chí còn vui vẻ hơn chính bản thân hắn đạt được đồ tốt.
Âu Dương Kỳ Hân lần đầu được nam nhân khen nhất thời không biết phản ứng thế nào, cuối cùng chỉ biết im lặng mặc cho hai gò má đang dần ửng hồng.
“Được rồi, đến lượt ngươi!” Lúc này, Ngũ Đan Thánh cũng tiến đến bàn thi số 1, nhìn viên đan dược màu nâu đất mà hắn luyện ra, nhất thời giọng điệu có chút lạnh lẽo.
“Viên đan dược này được gọi là Luyện Tất Đan!” Trần An Vĩ nhàn nhạt nói.
“Luyện Tất Đan?” Ngũ Đan Thánh nghi hoặc hỏi.
“Luyện Tất Đan một khi phục dụng sẽ giúp người chưa từng tu luyện có thể khai mở đan điền, tăng mạnh tốc độ thu nạp nguyên khí, tráng kiện thân thể và cường hóa linh hồn, có thể nói là tu luyện toàn diện!” Trần An Vĩ nhanh chóng lên tiếng.
“Làm sao có thể nghịch thiên như vậy?” Đám đông lập tức kinh hô.
Tuy biết rõ điểm hạn chế của Luyện Tất Đan nằm ở chỗ chỉ hiệu quả đối với những người chưa từng tu luyện, nhưng hãy thử nghĩ mà xem, nếu có một loại đan dược có thể giúp ngươi lập tức trở thành Nguyên – Thể – Hồn Tam Tu, điều đó chẳng phải một bước lên thiên?
Trở thành Nguyên – Thể – Hồn Tam Tu không chỉ khiến thực lực mạnh mẽ gấp nhiều lần so với đồng cấp, ngươi sẽ không lo lắng tới chuyện tài nguyên ngươi kiếm được không phù hợp với bản thân.
Dĩ nhiên là điều đó đồng nghĩa với việc lượng tài nguyên ngươi tiêu hao sẽ gấp nhiều lần so với người khác, nhưng mà, đó là cái giá rất nhỏ cho một tương lai rất tốt không phải sao?
Bất quá, toàn trường cũng lâm vào nghi ngờ, trên đời này thực sự sẽ xuất hiện một loại đan dược có thể khiến một người chưa từng tu luyện trở thành Nguyên – Thể – Hồn Tam Tu hay sao?
“Có nghịch thiên hay không, chẳng phải chỉ cần thử là biết hay sao?” Trần An Vĩ cười nói.
“Cái này…” Toàn trường đưa mắt nhìn nhau, tuy bọn hắn rất muốn biết Luyện Tất Đan có thực sự hữu dụng như lời Trần An Vĩ nói, bọn hắn vẫn vô pháp thử nghiệm.
Bởi lẽ tất cả đều đã tu luyện qua bao nhiêu năm tháng để đạt tới tầng thứ hiện tại rồi, làm sao có thể phục dụng Luyện Tất Đan?
“Không cần…” Ngũ Đan Thánh nhìn thấy tình huống đang dần trở nên khó xử, nhớ tới lời chủ nhân vừa căn dặn, đang định lên tiếng giải vây cho Trần An Vĩ, thậm chí nếu cần thiết có thể trực tiếp công bố hắn chiến thắng.
“Ta chưa từng tu luyện, hãy để ta thử!” Đúng lúc này, một thanh âm non nớt vang lên khiến toàn trường đưa mắt nhìn.
Chỉ thấy ở phía xa xa, một tiểu nữ hài chỉ tầm năm, sáu tuổi trong tình cảnh khá chật vật đang tiến lại gần.
Kì lạ ở chỗ những người ở đây đều là cường giả kém nhất cũng là Tinh Sư Cảnh có thể nhìn ra nàng thực sự không có tu vi, nhưng lại vô pháp giải thích được vì sao một phàm nhân như nàng lại xuất hiện trên tinh không đầy ắp nguy hiểm này.
Vì vậy dù mang trong mình nghi ngờ nhưng chẳng ai lên tiếng ngăn cản tiểu nữ hài, ngược lại đều mang tâm thế chờ đợi.
Trần An Vĩ cũng có chung suy nghĩ với đám đông, nhưng thứ hắn chú ý hơn cả chính là khoảng cách hiện tại của nàng so với vị trí của hắn là khá xa nhưng lời nói của nàng lại có thể truyền tới nơi này trong nháy mắt.
Điều này chẳng phải rất kì lạ sao?
Không tính tới chuyện nàng chưa từng tu luyện, ngay cả tu sĩ bình thường nếu chỉ dùng lời nói mà không dùng tới Nguyên Lực hay Tinh Lực, tiếng nói của hắn sẽ vô pháp truyền đi khoảng cách xa.
Đó là chưa kể tới việc tu sĩ tiến ra ngoài tinh không phải chịu sức ép cực lớn lên nhục thân, một phàm nhân như nàng sẽ lập tức bị nghiền nát nếu không được bảo vệ.
Càng nghĩ, Trần An Vĩ càng cảm thấy thân phận thực sự của tiểu nữ hài hẳn phải cực kì bất phàm.
Bất quá không rõ vì nguyên do gì mà tiểu nữ hài lúc này lại chật vật không gì tả nổi, nói trắng ra là không khác gì một kẻ ăn mày.
Dù là vậy vẫn không thể che giấu đi đôi nét mỹ miều trên gương mặt nhỏ nhắn khiến ai thấy cũng không nhịn được muốn cưng nựng. Chắc hẳn, nàng sau khi lớn lên sẽ trở thành một đại mĩ nhân vạn người mê.
Ngũ Đan Thánh ánh mắt lấp lóe, lão vừa nhận được thông tin từ chủ nhân, nếu có thể hấp thụ được cả Trần An Vĩ và tiểu nữ hài, ngài không những khôi phục mà thực lực còn tăng tiến một bậc.
Mặc dù rất muốn ra tay bắt giữ tiểu nữ hài ngay lúc này nhưng lão biết đây không phải thời điểm bứt dây động rừng, vì vậy đành phải để nàng tiến đến lấy Luyện Tất Đan.
“Chúc may mắn, tiểu bảo bảo!” Trần An Vĩ mỉm cười vuốt lấy mái tóc xơ rối không rõ nguyên do của tiểu nữ hài, nhẹ giọng khích lệ.
Tiểu nữ hài hơi kinh ngạc nhìn hắn một lúc, rồi nhanh chóng nuốt vào Luyện Tất Đan.
Oành!
Ngay khi Luyện Tất Đan được luyện hóa, một tiếng nổ oanh thiên động địa lập tức vang lên, dư ba khủng bố quét ngang khiến đám người giật mình, nhao nhao thi triển phòng ngự.
Theo sau đó, vạn dặm nhật nguyệt tinh khí như bị thứ gì triệu hoán mà lũ lượt kéo về, sau đó hóa thành từng đạo lực lượng tiến vào đan điền của tiểu nữ hài.
Trong ánh mắt kinh ngạc tột độ của toàn trường, đan điền của nàng liên tục được nới rộng, cuối cùng khai mở hoàn toàn.
Nguyên Hải Tâm lúc này điên cuồng vận chuyển, thu nạp toàn bộ lượng nhật nguyệt tinh khí xung quanh, tu vi Nguyên Tu của nàng lập tức đề thăng như ngồi tên lửa, thoáng chốc đã đạt tới Nguyên Tông Cảnh.
Cùng với đó, nhục thân của nàng cũng được cường hóa, độ cứng cáp tăng lên có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hiện tại đã có thể so sánh với Ngũ Chuyển Thể Tu.
Linh hồn cũng không ngoại lệ.
Vốn chỉ sở hữu linh hồn của một phàm nhân, sau khi phục dụng Luyện Tất Đan, linh hồn của tiểu nữ hài lúc này cứng cáp không khác gì linh hồn của một vị Ly Hồn Cảnh.
“Ngon!” Tiểu nữ hài dù sao cũng chỉ mới năm sáu tuổi, Luyện Tất Đan này của Trần An Vĩ lại được hắn làm ngọt như kẹo đường, nhất thời không nhịn được cười vui vẻ.
“Thực sự có thể?” Toàn trường lúc này kinh ngạc thốt lên, tuy đối với bọn hắn Nguyên Tông Cảnh, Ngũ Chuyển Thể Tu và Ly Hồn Cảnh không là gì cả, nhưng thật khó tin khi tiểu nữ hài chỉ đơn giản là đột phá như vậy đã gây ra chấn động cực kì lớn.
Hơn nữa, đây chính là bước nhảy vọt về thực lực mà bất kì ai mới bắt đầu tu luyện cũng đều mong muốn.
Ngũ Đan Thánh ánh mắt lóe lên dị sắc, trong đầu âm thầm suy nghĩ kế hoạch bắt giữ tiểu nữ hài.
Trần An Vĩ đương nhiên nhìn ra ánh mắt của lão, biết tiểu nữ hài sắp gặp nguy hiểm vì vậy liền lên tiếng “Tiểu bảo bảo, đi theo ca ca sẽ có nhiều kẹo như vậy để ăn, muội có muốn không?”
“Khôn thế?” Đám người lập tức mắng to, đây chẳng phải là do ngươi nhìn thấy tiểu nữ hài bất phàm nên mới dụ dỗ nàng như vậy sao?
Trần An Vĩ không quan tâm tới phản ứng của đám người, bởi vì quả thật hắn cũng có hứng thú với thân phận của tiểu nữ hài, tuy nhiên hiện tại vẫn là bảo vệ an toàn cho nàng quan trọng hơn.
Tiểu nữ hài ánh mắt vẫn nhìn hắn chằm chằm, dường như đang suy nghĩ điều gì, mãi cho tới khi Trần An Vĩ tưởng chừng như nàng không đồng ý, giọng nói non nớt của nàng lại vang lên…
“Được, ta đi với ca!"
---------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言