Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 416 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

416 Chương 416 Vạn Vũ Đế Vương

Biết rằng với thực lực hiện tại của mình, Không Long kết hợp cùng Thao Túng Không Gian đến từ Vô Thượng Long Tiên Giáp vẫn là chưa đủ để hóa giải hai khỏa Phệ Thiên Quyền, Trần An Vĩ nhân lúc Tử Thần Giới chưa sụp đổ, lập tức kích hoạt một khỏa văn tự.

Ngay lúc khỏa văn tự được kích hoạt, Âu Dương Kỳ Hân có thể cảm nhận được từng khỏa trận văn đang liên tục run rẩy, ngay cả Hộ Văn cũng không nhịn được sinh ra cảm giác thần phục.

“Viễn Siêu Thánh Văn!”

Bên tai vang lên tiếng quát trầm thấp của nam nhân, một cỗ lực lượng uy nghiêm thần thánh bất chợt phủ xuống.

Viễn Siêu Thánh Văn dần hiện ra giữa đỉnh đầu, thánh quang chiếu rọi khắp không gian.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Khoảnh khắc đó, toàn bộ thủ đoạn và thế công mà Trần An Vĩ đã thi triển trước đó lập tức được cường hóa, sức mạnh đề thăng lên nhiều lần.

Đại Thủ Thụ Hộ Trận có lẽ là được hưởng lợi nhiều nhất, bởi lẽ nó không chỉ là Trận Pháp do Trần An Vĩ thi triển, mà bên trong nó có Hộ Văn – cũng là thứ được hắn thi triển.

Vậy nên lúc này, uy lực của nó trở nên mạnh mẽ hơn, đại thụ sau lưng hai người cũng trở nên to lớn hơn bao giờ hết.

Không chỉ có như vậy, Vạn Vũ Đế Vương Biến và các loại Bí Thuật cũng được ban phúc từ Viễn Siêu Thánh Văn, thực lực của Trần An Vĩ một lần nữa tăng lên.

Sát Vực và Chiến Vực để thăng lên Tam Tầng Vực, các loại Vực của những loại thuộc tính đều lên thêm một tầng, đưa tu vi của hắn kéo lên một đại cảnh giới, trở thành Nhất Đẳng Tinh Úy Cảnh.

Grao!

Không Long hưng phấn thét gào, Thao Túng Không Gian được nó thi triển có phạm vi rộng hơn gấp đôi so với bình thường, lúc này đã có phần nhỉnh hơn so với hai khỏa Phệ Thiên Quyền.

“Ta cần chút thời gian, nàng giúp ta đánh lạc hướng lão!” Trần An Vĩ không chút chần chừ truyền âm cho Âu Dương Kỳ Hân, bản thân tiếp tục động lấy ý niệm, Đế Vương Kiếm một lần nữa hiện ra trên tay.

Âu Dương Kỳ Hân gật đầu, ngọc thủ vũ động trong không gian, hư ảnh rừng trúc lập tức hiện ra sau lưng, yêu kiều quát “Vạn Trúc Kiếm Pháp: Đệ Tứ Thức – Vạn Diệp Ngân!”

Xào xạc… xào xạc…

Theo tiếng quát trong trẻo của nàng, hư ảnh rừng trúc một lần nữa rung động, từ chiếc lá trúc va chạm vào nhau tưởng chừng như nhẹ nhàng như lông hồng, vậy mà lại liên tục bạo tạc ra âm ba quét ngang không gian.

Bùm!

Ngũ Đan Thánh vốn không cho rằng một thức Vạn Diệp Ngân này của Âu Dương Kỳ Hân có thể gây tổn hại cho mình, nào ngờ lúc này trợn tròn mắt khi nhìn thấy cánh tay đột nhiên nổ tung.

“Tiện nhân!” Dùng thần thức quét qua khắp cơ thể, lão ta kinh hãi khi phát hiện ra những chiếc giằm nhỏ li ti không biết từ bao giờ đã cắm sâu vào khắp cơ thể lão, ngay khi Vạn Diệp Ngân vang lên cũng chính là lúc chúng dao động và phát nổ.

Trần An Vĩ lúc này cũng lóe lên dị sắc, vậy ra một thức Quy Kiếm Trúc vừa rồi của nàng không chỉ có thể vận dụng như Vạn Kiếm Quy Tông hay sử dụng thay thế một thanh kiếm mà còn có thể dùng để bố trí một con bài ẩn mà chỉ khi sử dụng Vạn Diệp Ngân mới có thể kích hoạt.

Đây có thể nói là một con bài chí mạng khi có thể vừa “giương đông kích tây” với những phi kiếm gắn đầy phi châm nhỏ li ti vừa có thể đảo ngược tình thế.

Âm thầm hướng nàng giơ ngón tay cái, lúc này Trần An Vĩ tiếp tục động lấy ý niệm.

Thực lực một lần nữa tăng lên nhờ Viễn Siêu Thánh Văn, hắn muốn xem thử hiện tại bản thân có thể thi triển Hủy Sinh tới mức nào.

Đúng vậy, hắn muốn Âu Dương Kỳ Hân kéo dài thời gian chính là để hội tụ lực lượng cho một kích Hủy Sinh này.

Ngũ Đan Thánh không quan tâm hai người có mục đích gì, lão ta chỉ biết được bỗng nhiên bị nổ mất một cánh tay chính là nỗi sỉ nhục lớn, lúc này bất chấp tất cả mà thi triển thêm một khỏa Phệ Thiên Quyền hướng về Âu Dương Kỳ Hân.

Âu Dương Kỳ Hân đương nhiên không để lão ta toại nguyện, bằng vào thân pháp của mình, rất nhanh đã thoát khỏi tầm ảnh hưởng của Phệ Thiên Quyền.

Rắc!

Uy thế của một khỏa Phệ Thiên Quyền này càng khiến cho không gian bên trong dược đỉnh rung lắc dữ dội, thậm chí có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Biết mình không còn nhiều thời gian, Trần An Vĩ liền truyền âm cho Âu Dương Kỳ Hân, nàng lập tức gật đầu hiểu ý, lúc này liền sử dụng thân pháp di chuyển về phía hắn.

“Đừng hòng!” Ngũ Đan Thánh dường như nhận ra điều gì đó, lập tức gầm lên một tiếng, tốc độ được đề thăng, gần như ngay lập tức lão đã xuất hiện trước mặt Âu Dương Kỳ Hân.

Bất quá, lão ta không ngờ rằng chính hành động đó của mình đã khiến bản thân rời vào bẫy của Trần An Vĩ.

Bẫy?

Ngươi không nghe nhầm đâu, bất quá nói vậy vẫn chưa đúng lắm, bởi vì không có cái bẫy nào ở đây cả, có chăng chỉ là một thức Thao Túng Không Gian đang chờ sẵn mà thôi.

Grao!

Không Long gầm lên một tiếng rồi lập tức xuất hiện trước mặt Ngũ Đan Thánh, miệng rồng há to, phóng hai khỏa Phệ Thiên Quyền thẳng về phía lão.

Ngũ Đan Thánh cũng không phải dạng vừa, lập tức thủ thế đánh ra hai khỏa Phệ Thiên Quyền đối kháng với nó.

“Làm sao có thể?” Chưa được một khắc thời gian, lão ta đã vô cùng kinh hãi khi phát hiện ra hai khỏa Phệ Thiên Quyền kia thậm chí còn mạnh mẽ hơn Phệ Thiên Quyền do chính bản thân lão thi triển.

Nhân lúc này, Trần An Vĩ lập tức đánh ra thức Hủy Sinh của mình, sau đó nhanh chóng dùng thân pháp của mình là Hỏa Phiêu Vạn Lý kéo theo Âu Dương Kỳ Hân cách xa vạn dặm.

Hỏa Phiêu Vạn Lý là thân pháp đặc biệt của Trần Gia khi nó có thể đưa chủ nhân xuất hiện bất kì vị trí nào trong phạm vi vạn dặm, miễn là nơi đó có lửa, mà vừa hay, bên trong khỏa dược đỉnh này đâu đâu cũng là hỏa diễm, chỉ cần Trần An Vĩ muốn, hắn có thể xuất hiện bất kì đâu.

Ngũ Đan Thánh nhìn thấy hai kẻ mà mình từng không coi ra gì lại đang hiên ngang rời đi trong khi mình phải chật vật đối phó với chính thủ đoạn của bản thân, nhất thời nổi giận.

“Bạo!” Phẫn nộ gầm lên một tiếng, lão ta quyết đoán tự bạo cả Phệ Thiên Quyền lẫn kiện dược đỉnh, quyết tâm diệt sát cả hai người.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Không gian bên trong dược đỉnh ầm ầm sụp đổ, dư ba liên tục quét ngang.

Grao!

Không Long bị dư ba quét trúng, nó gầm lên một tiếng không cam lòng rồi tan biến, hai khỏa Phệ Thiên Quyền do nó phóng ra cũng bị hai khỏa Phệ Thiên Quyền đồng quy vu tận.

Ngũ Đan Thánh sau khi ra lệnh cũng không chần chừ rời đi, lão ta không cần phải tự mình nhìn kết cục của Trần An Vĩ và Âu Dương Kỳ Hân, chỉ cần hai người vẫn còn ở bên trong kiện dược đỉnh, kết cục chính là chết.

“Khốn nạn!” Lúc này lão ta nhận ra, không gian bên trong dược đỉnh lại đang bị một vùng không gian khác phong ấn, nhất thời không nhịn được mắng chửi.

Nhưng lão cũng không chần chừ, ngược lại nhanh chóng dùng hội tụ Hỏa Hệ Tinh Lực vào lòng bàn tay, dứt khoát đấm một quyền.

“Viễn Siêu Thánh Văn – Định Hồn!” Trần An Vĩ không để cho lão được toại nguyện, một môn Hồn Tu cực kì nổi danh được kích hoạt.

Có thêm sức mạnh từ Viễn Siêu Thánh Văn, Định Hồn giờ đây không còn bị giới hạn đẳng cấp, có nghĩa là nó có thể tác động vào cả cường giả Bát Đẳng Tinh Quân Cảnh như Ngũ Đan Thánh.

Quả nhiên, sau khi dứt lời, Ngũ Đan Thánh đã bị định trụ, trên tay vẫn còn hội tụ Hỏa Hệ Tinh Lực, sắc mặt vô cùng dữ tợn.

Nhưng Trần An Vĩ không có tâm tình quan sát những thứ này, ngược lại hắn có chuyện khác quan trọng hơn.

Đại Thụ Thủ Hộ Trận được kích hoạt, Hộ Văn cùng Viễn Siêu Thánh Văn một lần nữa phát huy tác dụng, hình thành một khỏa Bảo Hộ Trận Pháp bao trọn lấy hai người vào trung tâm, tận lực ngăn cản dư ba của vụ nổ.

Trần An Vĩ theo phản xạ ôm lấy Âu Dương Kỳ Hân vào lòng, kích hoạt thêm một khỏa Hộ Văn.

Âu Dương Kỳ Hân nhìn thấy nam nhân bảo vệ mình như vậy, nhất thời trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm, đầu nhỏ vùi vào lồng ngực của hắn tận hưởng sự che chở khó có được.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Kiện dược đỉnh và Tử Thần Giới rốt cuộc không chịu nổi nữa, từng vết nứt dần lan tỏa khắp không gian, một loạt các vụ nổ khủng bố như ngày tận thế liên tục diễn ra.

Phốc!

Ngũ Đan Thánh bị vụ nổ của kiện dược đỉnh đánh trọng thương liền phun ra một ngụm máu, chưa kịp định thần đã nhìn thấy trời đất quay cuồng, bị một thức Hủy Sinh dễ dàng hái xuống thủ cấp.

Ở phía bên này, do Tử Thần Giới đã sụp đổ, Trần An Vĩ quyết định không làm liều, lập tức giải trừ Viễn Siêu Thánh Văn.

Tuy sức mạnh đã giảm đi nhưng Đại Thụ Thủ Hộ Trận và Hộ Văn vẫn kiên cường chống chọi dư ba cho chủ nhân của nó.

Trần An Vĩ sắc mặt trắng bệch, dư ba liên tục quét tới khiến hắn phải sử dụng lực lượng để gia cố Đại Thụ Thủ Hộ Trận và Hộ Văn, nhưng nghiêm trọng hơn chính là nhục thân của hắn đã chạm tới giới hạn.

Bùm! Phốc!

Quả nhiên đúng như suy nghĩ của hắn, toàn thân Trần An Vĩ lúc này đầy rẫy những vết nứt, máu tươi chảy đầm đìa, đôi chỗ thậm chí có thể nhìn ra xương cốt trắng phếu.

Như hiệu ứng dây chuyền, hỏa diễm trong kiện dược đỉnh như tìm được “nguồn nguyên liệu mới” liền thiêu đốt vết thương của hắn, càng khiến nó trở nên kinh khủng hơn.

Việc sử dụng Vạn Vũ Đế Vương Biến trong thời gian dài cộng với tác dụng từ Viễn Siêu Thánh Văn hiển nhiên có chút quá sức đối với một Bát Chuyển Thể Tu như Trần An Vĩ.

Mặc dù vậy, chưa tới thời khắc cuối cùng, hắn không thể giải trừ Bí Thuật, nếu không không chỉ có hắn mà cả Âu Dương Kỳ Hân cũng sẽ bị dư ba khủng khiếp từ vụ nổ diệt sát.

“Tiểu Vĩ!” Âu Dương Kỳ Hân nhìn thấy hắn vì che chở cho mình mà bị thương, hai hốc mắt liền ửng đỏ, nàng không nhận ra rằng bản thân vô thức thay đổi xưng hô đối với hắn.

Mà nếu có, nàng liền chẳng quan tâm, nam nhân này đã che chở cho nàng suốt thời gian qua, gọi hắn thân mật một chút thì có sao?

“Ta không sao!” Trần An Vĩ mỉm cười an ủi giai nhân, nhưng sắc mặt tái nhợt cùng khí tức suy yếu cho thấy hắn thực sự không ổn như lời nói của mình.

“Ngươi nhắm mắt lại đi!” Âu Dương Kỳ Hân khẽ cắn môi, sau một hồi lưỡng lự cũng đưa ra quyết định.

Trần An Vĩ không hiểu nàng định làm gì, nhưng cũng nhanh chóng làm theo.

Âu Dương Kỳ Hân động lấy ý niệm, trong thể nội của nàng bắt đầu sinh ra dị tượng.

Vô tận Hỏa Hệ Tinh Lực xung quanh như bị một cỗ hấp lực khủng bố hút vào cơ thể nàng, đồng loạt chuyển hóa thành Mộc Hệ Tinh Lực đi vào bên trong thể nội.

Sau đó, chúng nó dần huyễn hóa thành một gốc linh thảo nồng đậm sinh mệnh lực và một gốc linh thảo có tác dụng gia tăng công hiệu của mọi loại linh thảo và đan dược khác lên gấp 100 lần.

Hai gốc linh thảo này theo sự điều động của nàng, từ từ tiến vào bên trong một đóa hỏa diễm nằm tại trung tâm thể nội, chuyển hóa thành dược hiệu ở dạng lỏng.

Âu Dương Kỳ Hân hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn nam nhân trước mặt mình ẩn chứa một tia nhu tình khó tả, ngay sau đó nàng đã làm ra một hành động.

Trần An Vĩ vẫn không biết giai nhân đang làm gì, hắn vẫn phải phân tâm gia cố Đại Thụ Thủ Hộ Trận và Hộ Văn, đồng thời cũng phải duy trì trạng thái Vạn Vũ Đế Vương Biến.

Nhưng trong một khoảnh khắc, hắn có thể cảm nhận được trên môi mình đột nhiên xuất hiện một cảm giác mềm mại sau đó liền biến mất.

Oành!

Không để cho hắn có cơ hội suy nghĩ, một tiếng nổ lớn đã vang lên, hất văng hai người ra xa vạn dặm.

Tại nơi xảy ra vụ nổ, cả vùng không gian biệt lập lẫn kiện dược đỉnh đều tan biến hoàn toàn, chỉ để lại một lỗ hổng đen kịch và vô số những vết nứt chằng chịt như mạng nhện lan tỏa khắp nơi.

Âu Dương Kỳ Hân ho nhẹ một tiếng, vì được nam nhân bảo vệ vô cùng kĩ lương nên nàng hầu như không bị thương, chỉ hơi bỏng mà thôi.

Nhưng Trần An Vĩ thì không dễ chịu như vậy.

Thời điểm vụ nổ cuối cùng diễn ra cũng là lúc Vạn Vũ Đế Vương Biến giải trừ, di chứng kéo tới do sử dụng Bí Thuật quá thời gian cùng với dư ba mạnh mẽ từ vụ nổ đã khiến toàn thân hắn vỡ nát, chỉ còn hai cái đầu là nguyên vẹn.

“Phi!” Âu Dương Kỳ Hân khẽ gắt một tiếng, lần đầu nhìn thấy cái đó của nam nhân, lại còn là lúc nó đang thức tỉnh khiến nàng không nhịn được mà đỏ mắt, ánh mắt thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn nó một chút.

Giây phút ngượng ngùng qua đi, nàng có chút lo lắng vì mặc dù dược hiệu đã được nàng truyền qua người hắn, nhưng không ngờ rằng lúc này chỗ dược hiệu đó lại không được luyện hóa, vì thế chẳng thể hỗ trợ hắn trị thương.

Nghĩ tới hắn dù đã mất ý thức vẫn ôm chặt lấy mình, Âu Dương Kỳ Hân trong lòng cảm động, nhìn đến tiểu huynh đệ của hắn, nhất thời hít sâu một hơi.

“Kỳ Hân a Kỳ Hân, ngươi chỉ đang cứu người mà thôi!” Trong lòng tự nhủ một câu, nàng nhẹ nhàng vươn tay cầm lấy nó, xúc cảm ấm nóng truyền tới khiến nàng thoáng run rẩy.

Bản năng nữ nhân ẩn sâu trong nàng như được thức tỉnh, ngọc thủ theo nhịp vuốt ve lên xuống.

Cảm nhận được tiểu huynh đệ của hắn giật nhẹ như khích lệ, Âu Dương Kỳ Hân càng bạo dạn hơn, miệng nhỏ hé mở, đem nó ngậm lấy.

“Ưm…” Nàng khẽ nhíu mày, nhục côn của hắn có chút to so với miệng của nàng, cảm giác trướng đầy bất chợt khiến nàng có chút không thích ứng kịp.

“Mùi vị không tệ lắm!” Sau khi thích ứng được một chút, nàng bắt đầu phun ra nuốt vào, dùng miệng mình phục thị nam nhân.

“Ưm… bắn rồi…” Không biết đã trải qua bao lâu, nhục côn to lớn của hắn bắt đầu co giật rồi bắn ra từng đợt thủy dịch trắng đục vào bên trong khoang miệng nhỏ của nàng.

Cùng lúc đó, bên trong thể nội của Âu Dương Kỳ Hân tiếp tục sản sinh ra hai gốc linh thảo giống như trước đó, sau khi chuyển hóa chúng thành dược hiệu, chúng theo điều động của nàng truyền qua cơ thể hắn.

Ngay sau khi dược hiệu truyền qua hết, nàng lập tức động lấy ý niệm, dược hiệu ở cả hai vị trí bắt đầu sinh ra cộng hưởng, lúc này đã bao trùm toàn bộ cơ thể hắn.

Như cảm nhận được lực lượng dồi dào từ bên ngoài truyền tới, Phục Mệnh Thiên Mộc bắt đầu kích hoạt, vừa hấp thụ nhật nguyệt tinh khí xung quanh vừa hỗ trợ chủ nhân khôi phục.

Âu Dương Kỳ Hân vui vẻ không thôi, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

Chỉ là ngay lúc này, một tiếng nói có phần kinh ngạc vang lên khiến nàng giật mình, hai gò má ửng đỏ như gấc chín…

--------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.