Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 414 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

414 Chương 414 Vạn Vũ Đế Vương

Nhìn thấy tiểu nữ hài đồng ý đi theo Trần An Vĩ, không ít người nhìn hắn bằng cặp mắt ghen ghét, bắt đầu nảy sinh ý định muốn động thủ cướp người.

Ngay cả Ngũ Đan Thánh sắc mặt cũng thoáng trở nên lạnh lẽo, bất quá sau đó đã nhanh chóng trở lại bình thường, lúc này cũng lên tiếng “Được rồi! Công hiệu của Luyện Tất Đan mọi người cũng đã thấy, chắc hẳn sẽ không có ai dị nghị khi lão phu công bố kết quả?”

Toàn trường liền lâm vào trầm mặc, công hiệu của Luyện Tất Đan bọn hắn đã được tận mắt chứng kiến, nhưng nếu để so sánh, Nhật Nguyệt Đan của Âu Dương Kỳ Hân vẫn hơn một bậc với khả năng gia tăng 30 năm đạo hạnh khi phục dụng.

Điểm đáng kể là nó không hạn chế với bất kì ai, điều này thì Luyện Tất Đan lại không thể làm được.

Bất quá, dù bọn hắn muốn phản đối thì Trần An Vĩ cũng nghiễm nhiên sẽ trở thành quán quân của Đan Thánh Hội.

Đơn giản là bởi vì ngoài hắn ra, làm gì còn ai có thành tích tốt hơn?

Quán quân phần thi Biết, quán quân luôn phần thi Luyện, cho dù phần thi cuối cùng có đạt á quân hay tam quân thì quán quân toàn đại hội vẫn thuộc về hắn, phản đối có tác dụng gì?

Vì vậy, đám người mặc dù không quá đồng tình với kết quả này nhưng cũng không ai lên tiếng phản đối.

Ngũ Đan Thánh nhìn thấy không ai lên tiếng, lúc này cũng cao giọng tuyên bố “Phần thi Tạo cuối cùng cũng đã kết thúc, hạng nhất lần này thuộc về Trần An Vĩ với Luyện Tất Đan, đồng thời hắn cũng trở thành quán quân toàn đại hội, nhận được một lần Đại Đan Thánh chỉ điểm.”

“Á quân thuộc về tiểu thư Đan Các – Âu Dương Kỳ Hân, phần thưởng là một gốc Âm Dương Thánh Thảo đạt Thất Tinh Cấp.”

“Tam quân là…” Ngũ Đan Thánh vẫn tiếp tục công bố giải thưởng.

Trong lúc đó, Trần An Vĩ lại hướng Âu Dương Kỳ Hân mỉm cười “Chúc mừng nàng!”

“Ta mới phải nói câu đó, chúc mừng công tử!” Âu Dương Kỳ Hân hai gò má ửng hồng, cứ nghĩ tới mục đích mình muốn lấy Âm Dương Thánh Thảo, nàng lại cảm thấy ngượng ngùng, nhất là khi đối mặt với nam nhân này.

Chợt trên trán truyền tới cảm giác ấm áp, kèm theo lời nói ân cần của nam nhân vọng lên bên tai “Dạo này nàng lạ lắm, không sao chứ?”

Âu Dương Kỳ Hân nhận ra hắn đang lo lắng cho mình, nhất thời sắc mặt càng thêm đỏ “Ta… ta không sao…”

“Trần tiểu hữu, Đại Đan Thánh muốn gặp ngươi!” Trần An Vĩ còn muốn hỏi han nàng thêm một chút, lúc này liền nghe giọng Ngũ Đan Thánh vang lên, nụ cười trên môi lập tức ngưng bặt.

Nhận thấy nam nhân đột nhiên thay đổi cảm xúc, Âu Dương Kỳ Hân liền biết có điều không hay, thanh âm có chút gấp gáp “Có chuyện gì không ổn sao?”

Trần An Vĩ khẽ lắc đầu, đột nhiên quỳ một chân xuống khiến nàng giật mình.

“Công tử… ngươi làm gì?” Âu Dương Kỳ Hân nhìn thấy hành động của hắn, gò má đã đỏ lại càng thêm đỏ, lắp bắp hỏi.

“Tiểu bảo bảo, tỷ tỷ đây là hồng nhan của ta, lát nữa muội đi theo nàng nhanh chóng rời khỏi chỗ này, ca sẽ theo sau ngay thôi!” Trần An Vĩ dường như không nhìn thấy biểu hiện của nàng, lúc này hướng tiểu nữ hài nói, cũng không quên đặt vào tay nàng một túi kẹo vào tay nàng.

Tiểu nữ hài ánh mắt có chút rụt rè nhìn lấy Âu Dương Kỳ Hân, rồi lại nhìn bộ dạng của mình, nhất thời nảy sinh lưỡng lự.

Tỷ tỷ này nhìn cao quý khó ai sánh bằng, nàng lại có phần rách rưới và lem luốc, liệu tỷ ấy có giống như vị ca ca này đối xử tốt với nàng, hay là nhìn nàng bằng ánh mắt ghét bỏ?

Đừng nhìn thấy tiểu nữ hài chỉ mới năm sáu tuổi mà nghĩ rằng nàng ngây ngô như trẻ thơ!

Cứ nhìn thấy bộ dạng chật vật của nàng thì biết, chỉ mới năm sáu tuổi nhưng lại một thân một mình lang thang trên tinh không vô tận, không cần nghĩ cũng biết nàng đã phải trải qua những chuyện gì.

Vì vậy tiểu nữ hài vẫn nhận thức được đâu là người thực sự tốt với mình và đâu là những kẻ giả tạo.

Âu Dương Kỳ Hân nhận ra mình có chút thất thố, nhất thời ho nhẹ một tiếng, bế lấy tiểu nữ hài đang do dự, mỉm cười cưng chiều “Tiểu bảo bảo đừng lo, ta cũng giống như hắn, sẽ đối xử với muội thật tốt!”

“Được!” Tiểu nữ hài lúc này mới thích thú cười vang như tiếng chuông ngân.

Nhìn thấy khung cảnh này, Trần An Vĩ liền cảm thấy trong lòng thanh bình đến lạ, nhất thời không nhịn được mỉm cười.

“Trần tiểu hữu, đi thôi!” Ngũ Đan Thánh lại lặp lại câu nói, ánh mắt nhìn đến tiểu nữ hài càng lúc càng khó giấu được sát khí.

“Nàng đưa tiểu bảo bảo về trước, ta đi rồi quay trở lại!” Trần An Vĩ lẳng lặng truyền âm đến Âu Dương Kỳ Hân, sau đó quay người đi cùng Ngũ Đan Thánh.

Âu Dương Kỳ Hân trong lòng lo lắng, vội vàng nói với tiểu nữ hài “Tiểu bảo bối, muội chịu khó vào Pháp Bảo của ta một chút nhé?”

“Hai người nhất định phải cẩn thận!” Tiểu nữ hài quả thật rất hiểu chuyện, nãi thanh nãi khí nói.

Âu Dương Kỳ Hân mỉm cười hôn lên cái trán nhỏ của nàng, sau đó liền thu lấy tiểu nữ hài vào trong Pháp Bảo tùy thân của mình, lúc này mới âm thầm đi theo Trần An Vĩ.

Trần An Vĩ lúc này đi theo Ngũ Đan Thánh tiến tới một vùng không gian biệt lập khác, nơi có một kiện dược đỉnh khổng lồ, bên trong là hỏa diễm đầy màu sắc đang hừng hực cháy.

“Đây là nơi nào?” Giả vờ như bản thân mình bị khung cảnh trước mặt làm cho kinh ngạc, Trần An Vĩ lên tiếng hỏi.

Ngũ Đan Thánh cười lạnh, dùng tốc độ của mình lùi ra phía sau, hai tay hội tụ Hỏa Hệ Tinh Lực chưởng mạnh về phía Trần An Vĩ.

Trần An Vĩ cười nhạt, vảy lân bao trùm sau lưng, cũng không phản kháng, ngược lại hắn muốn xem thử bên trong kiện dược đỉnh khổng lồ này sẽ là gì, Đại Đan Thánh mà nhiệm vụ nói tới sẽ là ai.

Oành!

Chưởng lực va chạm với vảy lân, dư ba tạo thành lực đẩy hướng hắn về phía dược đỉnh.

Ngay sau đó, từ bên trong dược đỉnh hiện ra một cánh tay huyễn hóa từ hỏa diễm, nó lập tức bắt lấy Trần An Vĩ kéo vào bên trong.

“Trần An Vĩ!” Đúng lúc này, Âu Dương Kỳ Hân vừa lúc tiến tới chứng kiến tất cả, nhìn thấy hắn bị hút vào bên trong dược đỉnh, nàng hốt hoảng kêu lên.

“Ồ? Lại thêm một con mồi?” Ngũ Đan Thánh lập tức xuất hiện sau lưng nàng, Hỏa Hệ Tinh Lực tiếp tục hội tụ trên bàn tày, lạnh lùng trấn xuống.

Âu Dương Kỳ Hân phản ứng cực kì nhanh nhẹn, Thân Pháp lập tức kích hoạt né tránh đòn tấn công của lão, trên tay lập tức xuất hiện một kiện Pháp Bảo với đẳng cấp đạt tới Lục Tinh Cấp.

Đây là Thiên Trúc Bảo Kiếm, một thanh kiếm đặc biệt được sở hữu sức mạnh của hàng vạn loài trúc, lưỡi kiếm mảnh mai nhưng sắc bén như lá trúc, cán kiếm vừa cứng cáp vừa dẻo dai như thân trúc, đem lại cảm giác đầm tay cho người sử dụng.

Cầm lấy Thiên Trúc Bảo Kiếm trong tay, Âu Dương Kỳ Hân khẽ động lấy ý niệm, Tam Tầng Kiếm Vực ầm ầm lan tỏa trong không gian, tu vi Thất Đẳng Tinh Sư Cảnh bùng nổ, Mộc Hệ và Hỏa Hệ Tinh Lực đồng loạt được điều động, môi thơm hé mở, yêu kiều quát “Vạn Trúc Kiếm Pháp: Đệ Nhất Thức – Khiêu Vũ Trúc!”

Ngay khi kích hoạt Khiêu Vũ Trúc, sau lưng nàng lập tức hiện ra một rừng trúc đang đung đưa theo gió.

Điểm kì lạ là rừng trúc tưởng chừng như mong manh lại có thể liên tục đung đưa theo chiều gió, gió thổi chiều nào, trúc theo chiều đó, dù gió có mạnh tới mức nào cũng vô pháp đẩy ngã được nó.

Đồng thời, không gian cứng cáp của nơi này vậy mà lại bị cử động nhịp nhàng của rừng trúc và vô số những chiếc lá trên thân nó làm cho rung chuyển, từng vết nứt bắt đầu xuất hiện.

Âu Dương Kỳ Hân lập tức bước vào một trạng thái huyền diệu, từng bước chân của nàng đều nhẹ nhàng thanh thoát, từng đường kiếm ảnh tưởng chừng như vô hại nhưng lại vô cùng sắc bén liên tục được trảm ra.

Keng! Keng! Keng!

Kiếm ảnh liên tục vũ động, Hỏa Hệ và Mộc Hệ Tinh Lực cùng lúc triển khai khóa chặt thân ảnh Ngũ Đan Thánh mà đánh tới.

“Hừ, trò con kiến!” Ngũ Đan Thánh hừ lạnh một tiếng, khí tức Lục Đẳng Tinh Tôn Cảnh lập tức bùng nổ, chưởng lực tung ra dễ dàng nghiền nát các đường kiếm ảnh của nàng.

Lão ta đương nhiên không để nàng có cơ hội phản ứng, lúc này một lần nữa xuất hiện sau lưng nàng, chưởng ấn một lần nữa được tung ra, đem nàng đánh vào kiện dược đỉnh.

“Vạn Trúc Kiếm Pháp: Đệ Nhị Thức – Thành Lũy Trúc!” Âu Dương Kỳ Hân lập tức quát lên một tiếng, rừng trúc sau lưng liền rung động, từng nhánh trúc mọc ra bảo bọc nàng vào trung tâm, ý đồ muốn phòng thủ.

Nhưng đã quá trễ, Ngũ Đan Thánh ngay từ ban đầu đã không có ý định giết nàng, ngược lại chỉ là mượn dư ba đẩy nàng vào kiện dược đỉnh mà thôi.

Tương tự như trước đó, dược đỉnh kia như có linh trí mà lại vươn ra cánh tay hừng hực hỏa diễm, không chút khó khăn kéo Âu Dương Kỳ Hân vào bên trong.

Phía Trần An Vĩ lúc này…

Vừa bị kéo vào bên trong dược đỉnh, Trần An Vĩ lập tức điều động các loại lực lượng bao trùm toàn thân, kích hoạt Bí Thuật – Vạn Vũ Đế Vương Biến, chuẩn bị mọi thứ cho tình huống xấu nhất.

Sau khi bố trí Tử Thần Giới, hắn lúc này lặng lẽ quan sát tình cảnh xung quanh.

Bên trong kiện dược đỉnh lại là một không gian hoàn toàn khác biệt, bất quá chẳng có gì đáng để miêu tả, bởi lẽ nó chỉ là một vùng không gian với đầy những loại hỏa diễm mang đủ loại màu sắc.

Cũng là đủ loại màu sắc, nhưng nó lại khiến người ta cảm thấy nơi này vô cùng hỗn loạn và mất trật tự, chứ không hề ưa nhìn và đẹp đẽ như màu sắc của cầu vồng.

Vù vù… á… á…

Bước vào vùng không gian này, ngoài khung cảnh hỗn loạn đầy hỏa diễm ra, thứ tiếp theo truyền vào tai hắn chính là những thanh âm rên rỉ đầy đau đớn, loáng thoáng có thể nhìn thấy bên trong ngọn hỏa diễm là những khỏa đầu lâu đang lụi tàn.

Trần An Vĩ khẽ nhíu mày, hẳn đây là chướng khí do tên Đại Đan Thánh thôn phệ các nạn nhân mà hình thành.

“Con mồi… mới…” Chướng khí dường như đã phát hiện ra hắn, lúc này lập tức huyễn hóa thành những nhân ảnh teo tóp không chút sức sống, cơ thể khô gầy đầy rẫy thịt thối rữa, thậm chí có thể nhìn thấy xương cốt trắng phếu lòi ra bên ngoài.

Nhận thấy chúng có dấu hiệu tấn công, Trần An Vĩ lập tức điều động lực lượng, Quang Minh Nguyên Lực lập tức được giải phóng.

Quang Minh Nguyên Lực vốn có khả năng phục hưng và thanh tẩy, ngay khi nó được điều động, toàn bộ chướng khí như gặp phải khắc tinh, đồng loạt run rẩy rồi từ từ tan biến.

Bất quá đó chỉ mới là khởi đầu.

Chướng khí được xua tan nhưng thứ tiếp theo Trần An Vĩ phải đối mặt chính là ngọn hỏa diễm hỗn loạn đầy màu sắc bên trong kiện dược đỉnh, hay đúng hơn, là chủ nhân của kiện dược đỉnh, lúc này đang dần hiện thân trong đám lửa.

Chỉ thấy trước mặt hắn là một nam tử trung niên toàn thân khoác lấy áo choàng hừng hực hỏa diễm, diện mục bặm trợn với một vết sẹo giữa mặt cùng nụ cười dữ tợn, ánh mắt nhìn Trần An Vĩ như nhìn một con kiến hôi.

“Ngươi… ngươi là ai?” Trần An Vĩ cảm nhận được thực lực đối phương mạnh mẽ hơn bản thân nhiều lần, âm thầm điều động lực lượng để Tử Thần Giới bao trùm lấy hắn và tên nam tử mới xuất hiện, một bên giả vờ hoảng sợ hỏi.

“Haha, bổn tọa được người đời xưng tụng là Đại Đan Thánh! Tiểu tử ngươi nên thấy vinh hạnh khi được ta chỉ điểm!” Đại Đan Thánh cười nhạt nói, ánh mắt nhìn Trần An Vĩ nồng đậm sự tham lam không thể che giấu.

“Thật sao? Đa tạ người!” Trần An Vĩ hai mắt sáng rực, nhập vai vô cùng tốt, một bộ vô cùng hưng phấn tiến lại gần.

“Không… phải là bổn tọa nói câu đó…” Đại Đan Thánh cười gian xảo, hai tay lập tức hội tụ Hỏa Hệ Tinh Lực, hóa thành một cái đại trảo hướng về phía Trần An Vĩ chụp xuống.

Như bị bất ngờ, Trần An Vĩ dễ dàng bị hắn bắt lấy.

“Cảm ơn ngươi, bởi vì nhờ có ngươi, bổn tọa liền có thể khôi phục lại toàn thịnh! Từ đó, ta sẽ cho cả Thái Dương Vũ Trụ biết thế nào là địa ngục!” Đại Đan Thánh cười gằn, đại trảo bóp mạnh.

Phốc!

Trần An Vĩ phun ra một ngụm máu, toàn thân vì bị bóp chặt kèm theo sức nóng từ hỏa diễm mà trở nên vỡ nát, máu huyết bắn ra liền bị đại trảo hút lấy, trở thành lực lượng cho Đại Đan Thánh.

Bất quá lúc này, hắn lại nở nụ cười tà, ánh mắt nhìn Đại Đan Thánh như thể một kẻ ngốc.

“Ngươi… dám khinh miệt bổn tọa?” Đại Đan Thánh bị ánh mắt của hắn chọc giận, sát ý lập tức tăng mạnh, tu vi Bát Đẳng Tinh Quân Cảnh bùng phát, lực đạo của đại trảo trở nên mạnh mẽ chưa từng có.

“Đại Đan Thánh a…” Đối mặt với uy áp Bát Đẳng Tinh Quân Cảnh, Trần An Vĩ vẫn giữ nguyên gương mặt thản nhiên, chỉ khẽ thở dài.

Tiếng thở dài của hắn khiến Đại Đan Thánh chợt rùng mình, không hiểu vì sao lại có cảm giác bản thân như đang đối mặt với một đại năng thần bí nào đó.

Nhưng lão ta không còn cơ hội suy nghĩ, bởi vì lúc này, lão kinh hãi khi phát hiện ra từng tia hỏa diễm mà mình đang chưởng khống như bị một cỗ hấp lực nào đó hút về phía Trần An Vĩ.

Mà lão, đường đường là một vị Bát Đẳng Tinh Quân Cảnh lại vô pháp cướp lại quyền khống chế.

“Ngươi… ngươi đã làm gì…” Kinh hãi hét lên một tiếng, Đại Đan Thánh vội vàng hất văng Trần An Vĩ ra xa, ánh mắt như muốn phún hỏa nhìn hắn, lão cảm giác mình đang ở bên trong một cơn bão, sơ sẩy một chút là có thể bị nuốt trọn.

Trần An Vĩ lau đi vệt máu nơi khóe môi, không trả lời, cũng không có ý định trả lời lão, ngược lại đưa tay về phía lão ta, khẽ động ý niệm.

“Không thể!” Đại Đan Thánh cảm nhận được lực lượng của mình thoáng chốc đã bị hút mất phân nửa, tức giận gầm lên một tiếng.

Một đôi chiến thủ lập tức bao trùm cánh tay, chỉ thấy nó là một đôi găng tay với từng đường vân nồng đậm Hỏa Hệ Tinh Lực, bên trên đó điêu khắc một tôn hỏa long đang gầm thét.

Thánh Tinh Cấp Pháp Bảo – Hỏa Long Phệ Thiên Thủ chính là tên của đôi găng tay này.

“Phệ Thiên Chiến Pháp – Phệ Thiên Quyền!”

Theo tiếng gầm âm lãnh của Đại Đan Thánh, Hỏa Long Phệ Thiên Thủ lập tức rung lên, Hỏa Hệ Tinh Lực liên tục được thôn phệ, lão nhẹ nhàng tung ra một quyền.

Phệ Thiên Quyền vừa ra, uy áp Bát Đẳng Tinh Quân Cảnh quét ngang, không gian liên tục biến đổi.

Một quyền này của lão ta như một lỗ đen, đi đến đâu liền hấp thụ hết lượng Hỏa Hệ Tinh Lực xung quanh, gia tăng sức mạnh cho nó.

Trần An Vĩ ánh mắt lóe lên dị sắc, trước đó trong khoảnh khắc bị Đại Đan Thánh bắt giữ, hắn cảm nhận được lão ta đang ở trong một trạng thái kì lạ có bản chất khá giống với hỏa diễm thông thường.

Vì thế hắn nghĩ rằng, có thể thông qua Vạn Thế Tâm hấp thụ lực lượng của lão từ đó dễ dàng giải quyết Đại Đan Thánh, không ngờ dù đã bị hắn thôn phệ một nửa lực lượng nhưng lão ta vậy mà vẫn có thể thi triển thế công khủng bố như vậy.

Mắt thấy thế công sắp tới gần, Trần An Vĩ quyết đoán thủ thế, trên tay lập tức xuất hiện Đế Vương Kiếm.

Bởi vì biết chắc chắn các thủ đoạn khác của mình vô pháp chống cự trước một quyền của cường giả Bát Đẳng Tinh Quân Cảnh, hắn liền thi triển một thủ đoạn khác…

---------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.