Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 121 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

121 Chương 121 Vạn Vũ Đế Vương

“Tiện nhân đi chết!” Ngay khi Âu Dương Kỳ Hân định đặt mông ngồi vào chiếc bảo tọa, thì đột nhiên sau lưng lại xuất hiện một cái chưởng ấn phô thiên cái địa lao tới.

Nhận thấy nguy hiểm cận kề, Âu Dương Kỳ Hân đôi chân nhẹ nhàng vũ động, nàng không quá khó khăn để tránh né đòn đánh lén của kẻ thù.

Bùm!

Cái chưởng ấn đánh hụt mục tiêu, trúng vào bảo tỏa rồi phát nổ. Nhưng điều khiến đám người kinh ngạc chính là kiện bảo tọa kia lại không hề hấn gì sau vụ nổ vừa rồi.

“Bảo tọa này được làm từ thứ gì? Tại sao lại cứng tới như vậy?” Đám người vô thức tự hỏi, trong lòng lại thầm cảm tạ trời đất vì đòn tấn công của tên Dược Quân kia không làm ảnh hưởng tới truyền thừa.

Nếu không, bọn hắn nhất định sẽ hợp tác mà đánh chết gia hỏa này.

Âu Dương Kỳ Hân đưa mắt nhìn tên nam nhân vừa xuất hiện trước mặt nàng, tận sâu trong đáy mắt xuất hiện sát ý khó thể hình dung, bất quá rất nhanh nàng đã che giấu nó.

Nếu nói, trên thế gian này nàng hận kẻ nào nhất, thì câu trả lời luôn là tên nam nhân trước mặt này, hắn chính là ngọn nguồn cho bi kịch mà nàng và phụ mẫu đang phải gánh chịu.

“Thiếu Chủ Dược gia – Dược Quân!” Âu Dương Kỳ Hân nhàn nhạt trả lời, ánh mắt liếc nhìn hắn như thế Dược Quân trong mắt nàng chỉ là không khí vậy.

Bên trong không gian này chỉ có những người hoàn thành thử thách thứ hai trong thời gian sớm nhất mới có thể tiến vào, vì lẽ đó mà dù nói là đám người, thì ở tại nơi này cũng chỉ lác đác có vài thân ảnh đáng chú ý và một số vị tiền bối trong gia tộc và thế lực của bọn hắn.

Chính vì thế mà chỉ cần liếc mắt một cái, nàng đã nhận ra sự tồn tại của Dược Quân tại nơi này. Mà thậm chí nơi này có đông như kiến cỏ, thì nàng vẫn có thể tìm ra hắn trong đám đông.

Dược Quân nhìn thấy biểu hiện của nữ nhân thì liền tức giận, hắn đường đường là Thiếu Chủ của một Nhất phẩm gia tộc, vậy mà nữ nhân này lại dám khinh thường hắn như vậy?

“Tiện nhân, ngươi dám khinh thường bổn Thiếu Chủ?” Dược Quân gằn từng chữ nói, trên tay lại bắt đầu tụ hội thiên địa nguyên khí.

Chát!

Chỉ là, hắn chưa kịp xuất thủ, thì một bên má đã cảm thấy nóng rát, kèm theo một giọng nói thanh lãnh cất lên “Dám khi dễ tỷ muội của ta? Thiếu Chủ Dược gia thật giỏi a!”

“Kẻ…” Dược Quân đột nhiên bị đánh, cơn giận bỗng chốc nổi lên, đang định chất vất thì chợt câm nín, khóe miệng lắp bắp không nói nên lời.

Chỉ thấy bên cạnh Âu Dương Kỳ Hân lúc này liền xuất hiện hai thân ảnh.

Phía bên trái, một nữ nhân thân mặc bạch y bó sát, khí tức Tinh Linh Tộc thu liễm tới cực hạn, gương mặt trái xoan tuyệt mĩ cũng đôi tai đặc trưng khiến nàng càng thêm kiều diễm

Phía bên phải, một nữ nhân thân mặc thanh y màu sẫm, thân thể kiều diễm như được nổi bật trong bộ y phục thanh lịch kia, khí tức toàn thân cũng đồng dạng mà thu liễm đến cực điểm.

“Tự Thư, Huyền Ngân tỷ! Hai người chưa rời đi sao?” Âu Dương Kỳ Hân kinh ngạc nhìn hai nữ nhân vừa xuất hiện bên cạnh mình, hỏi.

“Đi để muội bị khi dễ sao?” Á Huyền Ngân cốc đầu nàng một cái, trừng mắt nói. Nàng biết quá khứ của Âu Dương Kỳ Hân không hề dễ chịu, vì thế luôn không muốn nàng ấy phải tự giải quyết những chuyện này.

Cổ Tự Thư ở bên cạnh chỉ mỉm cười, khí tức Ngũ Tinh Nguyên Tông cảnh nhàn nhạt tỏa ra, khiến đám người vô thức đổ mồ hôi hột.

Bọn hắn chỉ là Thiếu Chủ và Tiểu Thư của một Nhất phẩm thế lực mà thôi, tu vi cũng chỉ dao động ở Nguyên Vương tới Nguyên Hoàng cảnh, nào đã đạt tới Nguyên Tông đâu chứ.

Kể cả trưởng bối bọn hắn còn chưa làm được, bọn hắn có thể không cảm thấy sợ hãi sao?

Nhìn lấy tổ hợp tam nữ đứng tại trung tâm vùng không gian này, đám người cũng vô thức cảm thán.

Ba nữ ai ai cũng đều xinh đẹp, đều là tuyệt sắc giai nhân, thực lực và thiên phú cũng không hề kém cạnh bất kì ai trong số bọn hắn, à không phải nói là ai ai cũng hơn bọn hắn.

“Đó chẳng phải là Phó Các Chủ Đan Các – Á Huyền Ngân sao?” Đột nhiên lúc này, ai đó trong đám người đột nhiên thốt lên, giọng điệu ẩn chứa sự kinh ngạc không dễ che giấu.

“Phải không?” Nghe câu nói của người kia, đám người nửa tin nửa ngờ nhìn hắn hỏi.

Tu sĩ kia giọng điệu đầy cuồng nhiệt đáp “Chắc chắn, bổn Tiểu Thư từng nhìn thấy nàng trong một lần đến Đan Các Chi Nhánh. Khí chất Tinh Linh Tộc của nàng khiến ta không thể nào quên!”

“Tiền bối, tiểu nữ thần tượng người!!!” Cô nàng kia cuồng nhiệt quá mức hét toáng lên khiến đám người vô thức lùi ra xa vài dặm, ánh mắt nhìn nàng lại như nhìn thấy quỷ.

Bất quá cũng nhờ có nữ nhân kia, đám người lúc này mới chú ý tới đôi tai đặc trưng của Tinh Linh Tộc mà Á Huyền Ngân đang sở hữu, tâm trạng bất ngờ mới bình ổn được một chút, thì lại một lần nữa nổi lên sóng gió.

Phó Các Chủ Đan Các là khái niệm gì? Chính là người mà ngày thường như thần long thấy đầu không thấy đuôi, số người muốn gặp được nàng thậm chí có thể nói là toàn tinh 6 về nhàcầu, nhưng có thể gặp được nàng chỉ có thể là những người có thân phận vô cùng đặc thù mà thôi.

Nhưng ngày hôm nay bọn hắn lại nhìn thấy nàng đích thân tiến vào Thanh Dược Tiểu Giới, hơn nữa lại còn có quan hệ không hề đơn giản với nữ nhân suýt bị Dược Quân đánh lén kia.

Đám người âm thầm hít một hơi lạnh, thầm dặn hậu bối trong thế lực mình không được đắc tội với bất kì ai trong số ba người các nàng.

Dược Quân ở bên này hiển nhiên cũng nghe được lời nói của nữ nhân kia, gương mặt lập tức trắng bệch, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ nhìn lấy các nàng.

Không nói tới vị Phó Các Chủ Đan Các kia, chỉ riêng vị nữ cường giả có tu vi đạt Nguyên Tông cảnh kia thì Dược gia của hắn cũng không tài nào đắc tội nổi. Phụ thân hắn mới chỉ tiến vào Bán Bộ Nguyên Tông cảnh không lâu thôi a.

“Phó… Phó Các Chủ nói gì ta không hiểu, ai… ai là tỷ muội của người?” Dược Quân lau mồ hôi, lắp bắp nói.

“Ngươi không hiểu sao? Mau quỳ xuống tạ lỗi nàng ấy, không thì hôm nay Dược gia các ngươi đừng hòng rời khỏi đây!” Á Huyền Ngân nghe câu hỏi của hắn, nụ cười trên môi lập tức thu liễm, ánh mắt hờ hững nhìn lấy tên nam nhân trước mặt nói.

Lời nói thốt ra tuy bình thản không chút áp lực nào, nhưng vào tai Dược Quân lại chẳng khác gì lời nói của tử thần.

Bất quá tự tôn của một Thiếu Chủ không cho phép hắn quỳ gối trước nữ nhân, vì thế dù đang hoảng sỡ muốn bĩnh ra quần, nhưng hắn vẫn cứng đầu nói “Bổn Thiếu Chủ không làm gì sai, tại sao ta lại phải tạ lỗi với nàng?”

Rắc!”

Hắn vừa dứt lời, một tiếng nứt vỡ giòn tan vang lên, thân thể Dược Quân dần khuỵu xuống hình thành tư thế quỳ trước ánh mắt kinh ngạc của đám người.

“Chuyện gì đã xảy ra?” Đám người đưa mắt nhìn nhau, chứng kiến trong mắt đôi phương sự kinh ngạc cùng hoảng sợ tột độ, hiển nhiên không hiểu chuyện gì vừa diễn ra.

“Mau nhìn, là nữ nhân kia!” Lần này lại có người phát hiện ra điểm bất thường rồi hô lên.

Tiếng hô không nghi ngờ khiến sự chú ý của đám người lập tức đổ dồn vào nữ nhân từ nãy tới giờ chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh Âu Dương Kỳ Hân.

Chỉ thấy trên tay nàng ẩn ẩn có Lôi Hệ Nguyên Lực đang tan biến, điều này khiến đám người vô thức nghĩ rằng nàng chính là người vừa ra tay khiến Dược Quân phải quỳ xuống.

Nhưng… như thế cũng quá nhanh đi. Cường giả Nguyên Tông cảnh thực sự mạnh mẽ như vậy sao?

Nếu Cổ Tự Thư hoặc những tu sĩ đã đạt Nguyên Tông cảnh trở lên mà nghe được suy nghĩ này, hẳn là bọn hắn sẽ được một trận cười chết mất.

Đùa sao? Muốn đạt đến Nguyên Tông cảnh khó khăn biết bao nhiêu, ngươi lại tự hỏi Nguyên Tông cảnh mạnh mẽ không?

Nếu không mạnh mẽ, vì sao vô số người chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay mà dừng lại ở Bán Bộ Nguyên Tông cảnh rồi ảm đảm ngã xuống? Nếu không mạnh mẽ, vì sao một vị Nguyên Tông cảnh lại có thể dễ dàng diệt đi mười vị Bán Bộ Nguyên Tông cảnh?

Trở lại với tình hình hiện tại, Cổ Tự Thư liếc nhìn tên nam nhân đang quỳ gối phía đối diện, nhếch lấy khóe môi thơm “Mau tạ lỗi, nếu không lần sau sẽ là cái đầu của ngươi!”

“Các người đừng quá đáng!” Đám người Dược gia nhìn thấy Thiếu Chủ nhà mình bị ức hiếp, rốt cuộc không nhịn được mà tiến lên, muốn đỡ Dược Quân đứng dậy.

“Hỏi qua ý kiến của ta chưa?” Á Huyền Ngân tay phóng kim châm, vừa hay lại trúng vào tay một tên thuộc hạ định đỡ lấy Dược Quân, khiến hắn lăn đùng ra rên la thảm thiết, cánh tay càng lúc càng co giật dữ dội, thậm chí còn có thể nhìn thấy từng đường gân to lớn đang dần bị rút lại.

“Aaaaaaaaaa…” Cơn đau đớn quá khủng khiếp khiến hắn chỉ kịp gào lên một tiếng rồi triệt đệ ngất đi.

Tiếng la tê tâm liệt phê của tên thuộc hạ khiến đám người cảm thấy tê dại cả da đầu, trên trán lấm tấm mồ hôi hột, không nghĩ tới Phó Các Chủ Đan Các lại dùng chiêu độc như vậy.

Kim châm mà nàng vừa phóng ra được tẩm một loại độc dược mang tên Tụ Huyết Tán, chỉ là một loại độc dược nhỏ có mặt hầu hết mọi nơi, nhưng đừng vì thế mà khinh thường loại độc dược này.

Cách dùng đơn giản, chỉ cần tẩm nó vào que tăm, chỉ cần phóng nó chính xác vào động mạch chủ, Tụ Huyết Tán sẽ khiến toàn cơ thể liền trở nên co giật rất đau đớn.

“Các người…” Dược gia nghiến răng nhìn lấy ba nữ nhân trước mặt, bất quá cũng chẳng thể làm được gì. Ai bảo nàng tu vi cao hơn bọn hắn cơ chứ.

“Các người gì mà các người, Kỳ Hân bị Thiếu Chủ nhà các ngươi mở miệng gọi tiện nhân, đóng miệng cũng dùng từ tiện nhân, không phải khi dễ nàng nàng ấy thì là gì?” Á Huyền Ngân giọng điệu thử tràn ngập uy hiếp nói ra.

Mà Cổ Tự Thư ở bên cạnh, khí tức Nguyên Tông cảnh một lần nữa lại toả ra, đè ép lên đám người Dược gia, khiến bọn chúng sắc mặt đại biến, vội vàng điều động Nguyên Lực mà đối kháng.

“Quỳ xuống tạ lỗi!” Giọng nói nhàn nhã lại một lần nữa lên nhưng khiến đám người xung quanh vô thức cảm nhận được sự uy hiếp bên trong, sau lưng vô thức đổ mồ hôi hột, không dám tin vào mắt mình.

Không biết từ khi nào, sau lưng Cổ Tự Thư vậy mà lại sừng sững một tôn Lôi Thần oai vệ, nó chỉ sừng sững đứng đó, nhưng khi thế nó toả ra khiến không gian xung quanh cũng phải run lẩy bẩy.

Dược Quân nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hoảng sợ tột đồ, dù không cam lòng những cuối cùng cũng phải hướng về phía Âu Dương Kỳ Hân mà hành lễ “Ta... Ta xin lỗi!”

Nói rồi hắn liền đứng dậy, muốn rời đi, nhưng Á Huyền Ngân đương nhiên không để bọn hắn toại nguyện, ý niệm vừa động nàng đã lập tức xuất hiện trước mặt Dược gia đám người.

“Không biết Phó Các Chủ còn muốn chúng ta như thế nào mới được phép rời đi?” Đám trưởng lão Dược gia bắt đầu mất kiên nhẫn, bất quá cũng không dám có nửa lời ý kiến, chỉ đành nghiến răng nghiến lợi mà nhìn nàng.

Ai bảo bọn hắn tu vi và bối phận quá thấp chứ, để bây giờ chỉ có thể mặc nàng làm khó làm dễ.

Á Huyền Ngân cũng không vội trả lời, nàng đảo mắt như thể đang suy nghĩ điều gì. Dược Quân này xúc phạm tới tỷ muội của nàng, không thể để bọn hắn dễ dàng rời đi như vậy được.

Mải suy nghĩ mông lung, đột nhiên trong đầu nàng hiện ra hình ảnh của nam nhân tuấn lãng kia, hẳn là hắn đang cần tài nguyên đấy. Nghĩ vậy, Á Huyền Ngân hé mở môi thơm, nàng nói “Muốn rời đi cũng được, bất quá phải để lại một cái giá!”

“Phó Các Chủ muốn thế nào?” Dược gia Đại Trưởng lão rốt cục không nhịn nổi nữa mà liền nổi đoá nói.

Hắn thân là Đại Trưởng lão Dược gia, nếu không lên tiếng đòi lại công bằng cho tộc nhân của mình, hình tượng của ông trong mắt chúng hẳn cũng suy giảm không ít.

Vì lẽ đó mà miễn cưỡng đè nén cảm xúc sợ hãi của bản thân mình mà lên tiếng.

“Dĩ nhiên là nam nhi đại trượng phu, phải biết chịu trách nhiệm cho hành động của mình.” Á Huyền Ngân ánh mắt như có như không nhìn lấy Dược Quân. “Hay là thế này đi, ngươi đem tất cả tài sản trong người giao lại cho ta, xem như bồi thường!”

“Không thể được!” Dược Quân nghe ra yêu cầu của nàng, liền giận dữ quát lên.

Trong nhẫn trữ vật của hắn là những phần thưởng mà hắn đã phải rất khó khăn mới có thể đạt được, hơn nữa độ quý hiếm của chúng không khỏi phải bàn, bây giờ lại muốn hắn giao ra chúng nó? Nằm mơ sao?

Rắc!

Lại một tiếng nứt vỡ thanh thúy vang lên, Dược Quân lại một lần nữa khuỵu xuống, nhưng lần này dù hắn có cố đứng lên như thế nào, thì thân thể hắn đề sẽ khong nghe lời mà lại tiếp tục quỳ.

“Ngươi…” Dược Quân lần này thì đương nhiên biết ai đã ra tay khiến hắn thành ra nông nỗi này. Nhục! Thực sự quá nhục!

Đưa mắt nhìn chằm chằm ba nữ, như thể muốn khắc ghi gương mặt của các nàng vào trong tâm khẩm, gằn từng chữ nói “Các ngươi hãy chờ đó cho ta!” rồi quyết đoán vứt lại chiếc nhẫn trữ vật.

Nhìn thấy tên này cũng không còn gì để lấy, Á Huyền Ngân lập tức nhường đường, nụ cười vẫn luôn tọa lạc trên môi nhìn đám người Dược gia chật vật đem Thiếu Chủ nhà mình trở ra.

Sau khi xử lý xong phiền phức, Á Huyền Ngân tiến lại đứng bên cạnh Cổ Tự Thư, đưa mắt ngắm nhìn thân ảnh nữ nhân đã ngồi vào bảo tỏa từ bao giờ.

Hiển nhiên trong lúc hai nữ giải quyết rắc rối, Âu Dương Kỳ Hân cũng không rảnh rỗi mà ngồi vào bảo tọa tiếp nhận truyền thừa trong sự ghen ghét của không ít Thiếu Chủ Tiểu Thư có mặt tại hiện trường.

“Không biết truyền thừa của tiền bối sẽ có những gì?” Là ý niệm cuối cùng trước khi tiến hành tiếp nhận truyền thừa.

Ở một bên khác…

Trần An Vĩ sau khi tách ba nữ ra đã nhanh chóng dùng Chiêm Tinh Thuật mà dò tìm vị trí cụ thể mà phụ mẫu của Âu Dương Kỳ Hân đang dưỡng thương.

Càng đi, hắn cảm nhận rõ rệt khí tức của Đan Dược vừa mới được phục dụng, dược hiệu thoang thoảng vương trong không gian cho thấy hắn đã đi đúng hướng.

Thời gian dần trôi, Trần An Vĩ cuối cùng cũng bước tới được một vùng không gian trông vẫn còn khá nguyên vẹn.

Chỉ thấy nơi này vẫn còn là một vùng đồng nguyên xanh mượt với vô vàn loại Linh Thảo đang đua sắc, không gian tràn ngập hương thơm thanh mát khiến ngươi vô thức cảm thấy thoải mái.

Hiển nhiên đây là công sức mà tiền bối đã bỏ ra nhằm giữ cho hai người bọn hắn không bị không gian nghiền nát.

Trần An Vĩ nhìn lấy vùng không gian này một lúc, không chần chừ mà bước vào. Mà ông trời cũng thương hắn, chỉ vừa mới bước vào nơi này, hắn đã lập tức cảm nhận được hai luồng khí tức yếu ớt tại một căn nhà tranh gần đó.

“Quả thực là bọn họ!” Lẩm bẩm một câu, Trần An Vĩ liền tiến tới đem Hồi Nguyên Đan mà mình luyện chế bỏ vào miệng hai người họ, hỗ trợ bọn họ hồi phục.

Bất chợt lúc này, cảm nhận được mảnh tàn đồ mà Dược Chương trưởng lão đưa cho trước khi bước vào bí cảnh đang rung động. Hắn liền lấy nó ra xem xét, chợt ánh mắt co rút lại…

“Đây là…”

------------------

Phù! Cuối cùng cũng xong rồi, nay tác bận kinh khủng luôn ấy!

Thực xin lỗi các đạo hữu! :(

---------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.