Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 118 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

118 Chương 118 Vạn Vũ Đế Vương

“Hắn có vô tận Nguyên Lực sao?” Hai nữ kinh ngạc nhìn nhau lẩm bẩm.

Bởi vì thứ các nàng đang nhìn thấy chính là Trần An Vĩ lại tiếp tục triệu hồi ra bốn tôn Long Tộc, từng hư ảnh là một loại Nguyên Lực Thuộc Tính màu sắc rực rỡ cả một vùng không gian.

Nhưng điều quan trọng là một Nguyên Vương cảnh bình thường muốn thi triển Linh cấp Thượng phẩm Nguyên Thuật cũng phải tốn ít nhất tám phần lực lượng của cơ thể.

Vậy mà nam nhân của các nàng không những không đuối sức, mà còn thi triển thêm cả Hóa Long Kĩ.

Bầu bạn bên cạnh hắn, hai nữ cũng biết đôi chút về cách thức hắn tu luyện, cả việc Nguyên Thuật mạnh nhất mà hắn đang nắm giữ chính là Hóa Long Kĩ, bởi vì nó có khả năng tăng tiến theo tu vi của hắn.

Theo từng loại Nguyên Lực Thuộc Tính mà hắn có thể điều động, Hóa Long Kĩ sẽ trở nên mạnh hơn và thăng cấp.

Với Tứ Long, Hóa Long Kĩ hiện tại đang ở Thiên cấp Nguyên Thuật, bất quá sức sát thương của nó còn mạnh hơn Linh cấp Thượng phẩm gấp mấy lần, thậm chí nếu nói nó tiệm cần Tông cấp Hạ phẩm cũng không phải nói đùa.

Grao! Grao! Grao! Grao!

Bốn tiếng gầm kiệt ngạo bất tuần đồng loạt vang lên ngắt mạnh suy nghĩ của hai nữ, chỉ thấy theo ý niệm của nam nhân, Tứ Long nhanh chóng lao tới tôn Xích Mao Sư kia.

Hồng Hỏa Long miệng rộng mở lớn, muốn thôn phệ toàn bộ Hỏa Hệ Nguyên Lực của hư ảnh trước mặt. Lam Băng Long cùng Thiết Thổ Long dùng thân mình quấn quanh người Xích Mao Sư như muốn nghiền nát nó làm trăm mảnh.

Mà như để ngăn cản không cho Xích Mao Sư có thể hành động, Huyền Mộc Long gầm lên một tiếng, Huyền Mộc Nguyên Lực nhanh chóng hóa thành những cây dây leo quấn chặt lấy tổ hợp nhất Sư nhị Long kia.

“Bạo!” Xong xuôi tất cả, Trần An Vĩ búng tay một cái, Tứ Long đồng loạt gầm lên một tiếng kiệt ngạo rồi phát nổ. Mà hắn thì nhanh chóng ôm lấy hai nữ rời xa khỏi trung tâm vụ nổ, tránh để hai người các nàng bị vạ lây.

Không lâu sau đó, vụ nổ nhanh chóng tản đi, để lộ ra một thân ảnh toàn thân vỡ nát, Hỏa Hệ cùng Kim Hệ Nguyên Lực tán loạn nhìn thê thảm vô cùng.

Hiển nhiên Xích Mao Sư dù có khí tức mạnh hơn Nguyên Tông Đỉnh Phong cũng có chút chịu không nổi sự tấn công liên tục của tên này.

Bất quá nó dù sao cũng chỉ là một loại cơ quan ẩn vô tri vô giác, không hề biết sử dụng các loại thủ đoạn như cường giả bình thường, nếu không Trần An Vĩ cũng không dễ dàng mà chiến đấu như vậy.

“Quả nhiên không dễ đối phó! Bất quá…” Trần An Vĩ lẩm bẩm một câu, rồi lại động lấy ý niệm, lấy ra Vạn Tiễn Phá Không Cơ, hội tụ bốn loại Nguyên Lực mình đang sở hữu làm Tiễn.

Chuẩn xác nhắm lấy tôn Xích Mao Sư trước mặt, hắn tụ lực bắn một Tiễn cực mạnh về phía nó.

Nhất Tiễn vừa ra, thiên địa biến sắc, phong vân biến động, không gian lại càng tan vỡ trước một tiễn này. Nó lấy tốc độ khó thể hình dung mà lao tới, khiến Xích Mao Sư không kịp né cũng chẳng thể tránh.

Oành!!!

Một vụ nổ phô thiên cái địa nổ ra, Trần An Vĩ nhìn thấy tình cảnh này cũng không chủ quan mà nhanh chóng viết ra ba đạo Hộ Văn bao trùm lấy hắn và hai nữ, bảo vệ mọi người khỏi nguy hiểm, còn kích hoạt cả Viễn Siêu Thánh Văn cho chắc chắn.

Hộ Văn ngay sau khi được viết ra liền làm đúng nhiệm vụ của mình, dù phải ngăn cản một vụ nổ khủng bố nhưng Khí Văn Chi Lực dù sao cũng là lực lượng mạnh mẽ, hắn và hai nữ được Hộ Văn bảo vệ đương nhiên hoàn hảo vô khuyết.

“Tiêu diệt được nó không?” Hai nữ đưa mắt nhìn nam nhân bên cạnh, vô thức hỏi.

Như để trả lời cho câu hỏi của hai nữ, khói bụi nhanh chóng tản đi, để lại bên trong là một luồng Kim Hệ Nguyên Lực đang chậm rãi tan biến, cũng là minh chứng rõ nhất cho việc tôn Xích Mao Sư kia đã hoàn toàn biến mất.

Trần An Vĩ thở nhẹ ra một hơi, không thu lại Hộ Văn mà tiến lại gần một mảnh tàn quyển nồng đậm Kim Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực đang tọa lạc gần đó. Càng tiến lại gần, hắn càng cảm nhận được khí tức sát phạt ngày một mạnh mẽ.

“Tại sao nó lại ở đây nhỉ?” Trần An Vĩ trong lòng tự hỏi, không hiểu vì sao tàn quyển Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp lại ở nơi này.

“Tiểu tử không tệ! Vậy mà lại có thể diệt được khôi lỗi lão phu lưu lại nơi này. Bất quá…” Bất chợt, một giọng nói trầm thấp vang lên kèm theo đó là một cỗ hấp lực bất ngờ ập xuống muốn bắt giữ lấy Trần An Vĩ.

“Tiểu Vĩ – Phu Quân!” Hai nữ nhìn thấy hắn bỗng dưng bị kéo đi, hai nữ lo lắng gọi, đang muốn tiến lại ứng cứu thì lại nhìn thấy ánh mắt trấn an của hắn khiến hai nữ khựng lại một chút.

“Nói! Tại sao trên người ngươi lại có khí tức của Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp. Ngươi tìm thấy nó ở đâu?” Giọng nói bí ẩn lại vang lên, nhưng lần này lại vô cùng lạnh lẽo tràn đầy tức giận.

Chỉ thấy từ mảnh tàn quyển của Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp vậy mà lại ẩn chứa một luồng tàn hồn của một tôn sư tử giống hệt như những tôn Xích Mao Sư mà Trần An Vĩ và hai nữ đã tiêu diệt trước đó.

Trần An Vĩ nhìn chằm chằm tôn Xích Mao Sư trước mặt, lại nghe lời nói kia, hắn chợt ngẩn ra, lại ồ lên một tiếng, như thể phát hiện ra điều gì đó.

Sở dĩ tôn Xích Mao Sư có thể nhận ra khí tức của Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp trên người hắn là bởi vì hắn từng chạm vào chúng trong lúc ở cạnh Nhiên Nhi.

Bất quá chính điều đó lại khiến hắn bất ngờ, tại sao tôn Xích Mao Sư này lại biết rõ về Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp như vậy? Còn nữa, tại sao bên trong Thanh Dược Tiểu Giới này lại có Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp mảnh Thượng?

“Trước mặt công tử là tàn hồn của vị Luyện Đan Sư đã tạo ra Thanh Lực Yêu Hỏa, đồng thời cũng là người có mối quan hệ với chủ nhân của Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp.”

Ngồi trên vai hắn, Ảnh Nhi nhanh nhảu lên tiếng giải đáp thắc mắc.

“Có quan hệ như thế nào?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi lại

“Công tử trực tiếp hỏi hắn là biết rồi không phải sao?” Ảnh Nhi lè lưỡi trêu hắn một cái nói, rồi nhanh chóng biến mất dạng.

Trần An Vĩ dở khóc dở cười, bất quá cũng không chú ý tới tiểu nha đầu, mà trầm tư nhìn lấy luồng tàn hồn trước mặt.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra lại khiến giọng điệu của vị tiền bối này có vẻ rất tức giận khi cảm nhận được khí tức của Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp trên người hắn?

“Tiền bối có quan hệ gì với chủ nhân của chúng nó?” Trần An Vĩ bình tĩnh nói, gương mặt bình tĩnh cùng nụ cười tự tin vẫn giữ nguyên trên mặt như thể việc mình bỗng dưng bị một cỗ hấp lực bắt giữ là chuyện bình thường vậy.

“Ngươi hỏi vậy là có ý gì?” Xích Mao Sư nhìn thấy biểu hiện của tiểu tử trước mặt, không hiểu sao lại cảm thấy trên người hắn có thứ gì đó khiến bản thân phải kiêng kị.

“Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp là do ta vô tình đạt được trong một lần thám hiểm bí cảnh.” Trần An Vĩ mặt không đổi săc tim không đập mạnh nói.

Hắn làm sao có thể nói Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp là do hắn đạt được từ Hệ Thống chứ? Nhưng dù vậy Hồng Yền Kiếm đúng thật là được tìm được trong một lần thám hiểm bí cảnh, sau đó được Nhiên Nhi sử dụng.

“Chắc tiền bối cũng biết chúng bị kẻ khác đánh cho vỡ nát, trong đó mảnh Thượng của Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp tiền bối đang nắm giữ.” Trần An Vĩ lại nói tiếp, ánh mắt vẫn thản nhiên nhìn lấy vị Xích Mao Sư trước mặt.

“Ta không biết chuyện năm xưa ra sao, nhưng ta được một người giao cho nhiệm vụ phải đi tìm và phục hồi lại Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp, vậy nên tiền bối hãy giao nó cho ta!”

Xích Mao Sư nhìn chằm chằm tiểu tử trước mặt, trên tay âm thầm vận chuyển lực lượng, trầm thấp hỏi “Ta lấy gì tin ngươi không phải người của bọn chúng?”

Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp là di sản cuối cùng của một người rất quan trọng với hắn, một nữ nhân hắn yêu sâu đậm nhưng lại không thể làm tròn bổn phận của một tình lang.

Khi nàng xảy ra chuyện, hắn đã không thể ứng cứu kịp thời dẫn tới nàng hương tiêu ngọc vẫn. Điều đó vẫn luôn là sự ân hận lớn nhất của hắn trong suốt cuộc đời này, vì thế hắn đã thề sẽ bảo vệ tất cả những gì nàng để lại, và trong đó có Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp.

Trong những năm qua, bằng vào quan hệ của một vị Tôn Sư cấp bậc Luyện Đan Sư, hắn đã thử tìm kiếm tung tích của những kẻ đã truy sát nàng năm xưa, nhưng lại bặt vô âm tín.

Hết cách, hắn đành nén hận thù trong lòng, lại một lần nữa vận dụng quan hệ của mình mà tìm lại những di vật của nàng. Cuối cùng sau nghìn năm chờ đợi, hắn đã tìm lại được một mảnh tàn quyển của Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp.

Sau đó lại dùng vô số tài nguyên chỉ mong tìm ra Hồng Yên Kiếm và một mảnh Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp còn lại, bất quá ông trời một lần nữa trêu ngươi, dù có làm bất cứ cách gì, hắn vẫn không thể tìm lại tất cả di vật của nàng.

Lòng mang hổ thẹn cùng áy náy, hắn đã đặt mảnh tàn quyển này tại nơi đẹp đẽ nhất trong Thanh Dược Tiểu Giới, trồng lên đó vô số loại Linh Thảo mà lúc còn sống nàng rất thích, như để tượng niệm một vị tuyệt sắc giai nhân mà hắn từng yêu.

“Hửm?” Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện của Xích Mao Sư, trực giác nhạy bén của một vị Hồn Tu kiêm Khí Văn Sư khiến hắn nhìn ra cảm xúc sâu bên trong mắt tiền bối ẩn chứa sự áy náy cùng hổ thẹn.

Bất quá đó không phải vấn đề mà hắn cần quan tâm, hiện tại hắn chỉ muốn mau chóng đi tìm Âu Dương Kỳ Hân, trên đường gặp được Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp mảnh Thượng đã là thu hoạch ngoài ý muốn.

Nghĩ đến đây, Trần An Vĩ nhàn nhạt nói “Tiền bối tin cũng được, không tin cũng được, nhưng nếu ta là kẻ thù của tiền bối, nơi này chẳng phải sẽ bị phá nát sao?”

“Haha! Phá nát nơi này? Dựa vào một tiểu tử chỉ mới Nhị Tinh Nguyên Vương như ngươi?” Xích Mao Sư nghe được câu nói của hắn, dường như nghe phải một câu chuyện khôi hài nhất thế gian, hắn cười phá lên một tiếng, khinh bỉ nói.

Nhưng ngay khi vừa dứt câu, nụ cười trên môi hắn nhanh chóng cứng ngắc lại, ánh mắt trợn tròn nhìn lấy tiểu tử trước mặt.

Chỉ thấy cỗ hấp lực mà hắn dùng để bắt giữ Trần An Vĩ vốn đang rất kiên cố vững chắc, vậy mà bây giờ lại đột nhiên trở nên yếu ớt vô cùng, không gian cạnh hắn cũng trở nên rung lắc dữ dội.

Răng rắc! Grao!

Một tiếng nứt vỡ thanh thúy vang lên, không gian vỡ nát, rồi trong ánh mắt muốn lòi ra của Xích Mao Sư, một hư ảnh quen thuộc trong ký ức của hắn chợt hiện ra trước mặt.

Với thân hình dài hàng nghìn trượng, Long Uy cái thế lan tràn khắp không gian, khiến những tu sĩ bên trong Thanh Dược Tiểu Giới vô thức run rẩy, mà Xích Mao Đại Băng Sư đoàn người càng là sắc mặt trắng bệch mà quỳ xuống vì cỗ Long Uy này.

Thập Sắc Long Phiến trải dài khắp thân rồng, Long Nhãn trong suốt nhàn nhạt nhìn lấy Xích Mao Sư như một vị Đế Vương cao cao tại thượng nhìn lấy bách tính của mình.

Mà khi hư ảnh này xuất hiện, Xích Mao Sư vừa run rẩy vừa kích động lẩm bẩm “Là… là hắn?”

Á Huyền Ngân cùng Cổ Tự Thư mắt đẹp trợn tròn nhìn lấy nam nhân này, nội tâm dậy sóng liên tục, hiển nhiên không ngờ rằng hắn còn có cỗ lực lượng này trong người.

Với kiến thức của các nàng, hai nữ đương nhiên nhận ra lai lịch của tôn hư ảnh Long Tộc này. Trong lòng âm thầm tự hỏi “Liệu hắn còn bao nhiêu bí mật không thể bật mí nữa?”

“Tiền bối đã tin ta có thực lực phá tan nơi này chưa?” Giọng nói trầm ấm nhàn nhã thốt lên liền phá tan sự kinh ngạc của đám người.

Trần An Vĩ cũng hết cách, Xích Mao Sư nói đúng, dù sao hắn cũng chỉ mới đạt Nhị Tinh Nguyên Vương, muốn thoát khỏi cỗ hấp lực từ cường giả Nguyên Tôn cảnh gần như là bất khả thi. Khoảng cách từ Nguyên Vương đến Nguyên Tôn cảnh còn rất xa.

Cuối cùng, suy đi tính lại đủ đường, hắn đành phải điều động sức mảnh từ Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, tạo ra hư ảnh Hỗn Thế Nguyên Long này.

Quả nhiên hắn đã đoán đúng, chỉ một tia lực lượng từ Hỗn Thế Nguyên Long Tâm đã khiến hắn dễ dàng thoát được trói buộc của Nguyên Tôn cảnh, đồng thời phá nát không gian kiên cố của Thanh Dược Tiểu Giới này.

“Ngươi… ngươi từ đâu đạt được nó?” Xích Mao Sư vẫn chưa thể tin vào mắt mình, tiểu tử trước mặt này rõ ràng là Nhân Tộc, tại sao lại sở hữu Hỗn Thế Nguyên Long Tâm?

“Nó? Ý ngài là Hỗn Thế Nguyên Long Tâm?” Trần An Vĩ suy nghĩ một lúc rồi trả lời “Vô tình đạt được khi ta tham dự Cửu Long Hội mà thôi! Bất quá, tiền bối hỏi vấn đề này làm gì?”

“Nếu ngươi có được nó, hẳn là đã trở thành truyền nhân của hắn. Nếu đã như vậy, nó thuộc về ngươi!” Xích Mao Sư không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ phất tay đem Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp mảnh Thượng giao cho Trần An Vĩ.

Trần An Vĩ sắc mặt mộng bức, trong lòng thầm mắng “Tiền bối a, người có thể trả lời câu hỏi của ta không hả?”

Bất quá nhìn thấy Xích Mao Sư vậy mà giao lại Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp mảnh Thượng cho mình, Trần An Vĩ cũng không khách khí mà thu lấy, bất quá không nhịn được thắc mắc mà hỏi.

“Tiền bối và vị Hỗn Thế Nguyên Long này có quan hệ gì?”

Xích Mao Sư nghe hỏi, hồi ức lại một lần nữa hiện lên trong đầu hắn, nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn nói “Lão phu và hắn là bằng hữu từ thời thơ ấu.”

“Sau này khi bọn ta lớn lên, lý tưởng có chút khác nhau, hắn rời khỏi tinh cầu này để tìm lấy một con đường trở nên mạnh mẽ hơn. Cứ cách một đoạn thời gian, hắn sẽ trở về. Một lần trở về là một lần mạnh mẽ hơn rất nhiều.”

“Nhưng dù hắn có trở về bao nhiêu lần, thì có một thứ vẫn không thể thay đổi.”

“Hỗn Thế Nguyên Long Tâm?” Trần An Vĩ nghe vậy liền hỏi lại.

Xích Mao Sư nhẹ gật đầu, không phủ nhận “Đúng vậy, và trong một lần gần nhất hắn trở về, chỉ để lại một tôn phân thân đạt đến Nguyên Thánh cảnh thủ hộ tinh cầu này.”

“Một tôn phân thân? Đạt tới Nguyên Thánh cảnh sao?” Trần An Vĩ lại liên tục bất ngờ, nếu phân thân đã đạt tới Nguyên Thánh cảnh vậy thì bản thể phải mạnh tới mức nào?

Xích Mao Sư lại gật đầu “Ban đầu lão phu cũng giống như ngươi, vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy bằng hữu của mình vậy mà đã đạt tới tầng thứ Nguyên Thánh cảnh này.”

“Bất quá, vì bản thân là một Luyện Đan Sư, dành hết thời gian cho luyện đan, hơn nữa lại nghĩ rằng hắn đạt được truyền thừa nào đó ngoài vũ trụ nên cũng không nghĩ nhiều!”

“Nếu ngươi đã nhận truyền thừa của hắn, thì việc hắn nhờ ngươi đi tìm và phục hồi lại Hồng Yên Kiếm và Kim Sát Hồng Yên Kiếm Pháp là điều dễ hiểu!”

“Chỉ mong ngươi nhớ lấy một điều, hãy sử dụng chúng cho mục đích chính đáng, ta không muốn di vật của người con gái ta yêu trở thành công cụ tàn sát bừa bãi!”

“Còn bây giờ, nhiệm vụ mà bản thể giao cho lão phu cũng xem như hoàn thành, ta cũng nên đi rồi!”

Nói rồi Xích Mao Sư chậm rãi biến mất.

“Khoan đã! Tiền bối có thể cho ta biết tung tích một người được không?” Trần An Vĩ nhìn thấy luồng tàn hồn dần tan biến, hắn liền nhanh chóng nói.

“Nha đầu đó đang ở phía đằng kia!” Xích Mao Sư chỉ tay về một phía rồi hoàn toàn tiêu thất.

Trần An Vĩ tuy còn điều muốn nói, nhưng cũng không tiện nói nhiều mà chỉ cúi đầu hành lễ, tôn trọng một nam nhân trọng tình.

------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.