Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 115 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

115 Chương 115 Vạn Vũ Đế Vương

Thanh Dược Tiểu Giới, là tên gọi của bí cảnh này mà Trần An Vĩ và mấy nữ đang thám hiểm. Như đã nói, nơi này từng là một dạng tiểu thế giới mà vị cường giả Yêu Tộc kia trong quá khứ từng có cơ duyên đạt được khi còn trẻ.

Theo thời gian, Thanh Dược Hỏa Tiểu Giới trở thành một nơi mà không chỉ Luyện Đan Sư mà biết bao cường giả cùng thời phải mơ ước.

Nhờ vào việc sáng tạo ra Thanh Lực Yêu Hỏa, thiên địa nguyên khí nơi này trở nên vô cùng thanh thuần, khi hấp thụ vào cơ thể cũng không lo bị nhiễm tạp chất.

Mà luyện đan trong Thanh Dược Tiểu Giới thì không cần phải nói, Đan Dược được luyện ra có dược hiệu được nâng cao đáng kể so với khi không luyện đan bằng Thanh Lực Yêu Hỏa.

Ngoài ra Thanh Dược Tiểu Giới còn là nơi nuôi trồng vô số các loại Linh Thảo quý hiếm, có loại còn tiệm cận Quân cấp.

Bên trong Thanh Dược Tiểu Giới, tồn tại một vùng không gian nồng đậm Hỏa Hệ Nguyên Lực, từng dòng từng dòng hỏa diễm màu lục sắc luân chuyển trong không gian.

Nhưng điều kì lạ là chúng lại không khiến không gian nơi này nóng hơn mà ngược lại, chính chúng nó là nguyên nhân khiến không gian nơi này trở nên dễ chịu hơn.

Lúc này đây, tồn tại hai thân ảnh một nam một nữ đang ngồi song đối diện nhau, gương mặt nghiêm túc cùng ánh mắt chăm chú nhìn lấy từng loại Linh Thảo trước mặt.

Không ai khác chính là Trần An Vĩ và Huyết Hương, lúc này cả hai người bọn hắn đang tập trung cao độ luyện chế ra Ngự Viêm Đan – Tông cấp Trung phẩm Đan Dược.

Đây cũng là cấp độ cao nhất mà Huyết Hương có thể luyện chế, nhưng cũng không vì thế mà nàng trở nên chủ quan, mà ngược lại, chỉ thấy nàng tỉ mỉ lựa chọn từng loại Linh Thảo thành phần, nhẹ nhàng cho chúng vào từng luồng Hỏa Hệ Nguyên Lực với mức nhiệt độ khác nhau.

Nếu như có loại Linh Thảo nào bị thiêu rụi, nàng sẽ lập tức ghi chép lại toàn bộ sau đó lại điều chỉnh mức nhiệt độ phù hợp.

Đối với Trần An Vĩ, việc luyện chế ra Tông cấp Trung phẩm Đan Dược không phải vấn đề lớn khi hắn đã là Đại Tông Sư, tức là đủ khả năng luyện chế Tông cấp Cực phẩm Đan Dược.

Bất quá, Ngự Viêm Đan lại là một trường hợp đặc biệt, nó đòi hỏi Luyện Đan Sư phải có đủ kiến thức và khả năng khống chế hỏa diễm, bởi vì thành phần luyện chế ra Ngự Viêm Đan là những loại Linh Thảo với khả năng chịu đựng nhiệt độ khác nhau.

Đó cũng chính là lý do vì sao Huyết Hương phải liên tục thiêu đốt Linh Thảo như vậy.

“Dược Đỉnh, lên!” Không lâu sau, cả hai như đạt được sự ăn ý, cùng lúc hô lên một tiếng.

Dứt lời, lô đỉnh của cả hai bắt đầu lơ lửng lên trước mặt, Hỏa Hệ Nguyên Lực cũng được cả hai điều động mà bao trùm toàn bộ thân đỉnh, khiến nhiệt độ của nó tăng lên nhanh chóng.

Theo đó, từng loại từng loại Linh Thảo theo sự điều động của cả hai mà tiến vào dược đỉnh.

Bất quá, người bên ngoài có thể nhìn ra sự khác biệt rõ rệt giữa hai phương thức luyện đan của cả hai người.

Nếu như Huyết Hương tập trung luyện chế những loại Linh Thảo cần nhiều thời gian, nhiệt độ cao trước, những loại Linh Thảo cần ít thời gian và nhiệt độ thấp thì Trần An Vĩ ở phía bên này lại cho toàn bộ chúng vào một lượt.

Tam Trưởng lão Huyết Hải Môn ở bên này nhìn thấy Trần An Vĩ làm khác Tiểu Thư nhà mình thì cười châm chọc nói “Tiểu tử kia rồi sẽ thua Tiểu Thư nhà ta mà thôi!”

Dù cho lão không phải Luyện Đan Sư, không biết gì về luyện đan, nhưng ít nhiều gì Tiểu Thư nhà lão vẫn đang thi đấu, lão đương nhiên sẽ ủng hộ Huyết Hương.

Oành!

Vừa dứt lời, không gian bên cạnh lão bỗng dưng phát nổ một tiếng. Tam Trưởng lão mồ hôi lạnh chảy ròng nhìn lấy nữ nhân trước mặt, chưa kịp nói gì thì lại nghe giọng nói lạnh lẽo của nàng vang lên.

“Tốt nhất ngươi nên im lặng, đừng tưởng ta không dám làm gì ngươi!”

Cổ Tự Thư vừa nói, Lôi Hệ Nguyên Lực vừa ẩn ẩn chợp động nơi bàn tay trắng nõn của nàng, cùng với đó là ánh mắt cảnh cáo khiến tên trưởng lão không rét mà run.

Lão chỉ còn biết nén kinh hãi mà gật đầu như trống bỏi, lão chỉ mới là Bát Tinh Nguyên Hoàng cảnh a, đứng trước một cường giả Nguyên Tông cảnh như nàng, mà không sợ hãi đã là thần kì lắm rồi.

Cổ Tự Thư cũng không tiếp tục trừng mắt với lão già này, chỉ một mực ôn nhu nhìn Trần An Vĩ.

Từ lúc cùng hắn tới Vạn Bảo Hội trở về, nàng vẫn chưa từng nhìn thấy hắn luyện đan lần nào, lúc này có cơ hội được nhìn thấy nam nhân của mình luyện đan, nàng đang cảm thấy rất hứng thú.

“Không biết biểu cảm của các nàng khi biết chàng biết luyện đan sẽ như thế nào nhỉ? Hẳn là sẽ đặc sắc lắm đây!” Cổ Tự Thư thầm nghĩ, rồi lại như si ngốc mà ngắm nhìn nam nhân đang chăm chú luyện đan kia.

Tới bây giờ nàng mới hiểu được câu nói “Nam nhân đẹp nhất là khi nghiêm túc” đó nha!

Ở một nơi khác, tại một vùng không gian hoang tàn, nơi có một luồng tàn hồn Xích Mao Sư chắp tay đứng đó, ánh mắt uy nghiêm nhìn lấy từng thân ảnh đang chăm chú luyện đan trước mặt.

Bên cạnh hắn, một kiện dược đỉnh to đùng, trên thân chạm khắc hai đầu sư tử oai vệ và to lớn, bên trên đó còn cắm lấy ba nén hương đang được đốt cháy.

Thời gian dần trôi, trong những thân ảnh luyện đan ở dưới kia đã bắt đầu có những vị thiếu niên thiếu nữ luyện chế ra được Đan Dược yêu cầu, nhưng song song với đó, từng tiếng nổ vang lên chứng tỏ đã có không ít kẻ không thể hoàn thành thử thách.

Mắt thấy ba nén hương trên dược đỉnh khổng lồ kia sắp cháy hết, mà bản thân lại không còn đủ Linh Thảo để bắt đầu lại, bọn hắn chỉ biết ôm đầu rống hận, tiếc nuối cho một cơ hội đã vụt mất.

Rồi như để giữ lại không khí yên bình cho nơi này, Xích Mao Sư phất tay một cái, một cỗ hấp lực khủng bố hút trọn tất cả những kẻ thất bại cùng thế lực sau lưng bọn hắn mà tống ra ngoài, không thể vào lại bên trong.

Hiển nhiên đây là hình phạt cho những kẻ không đủ tư cách nhận truyền thừa. Kể cả thế lực sau lưng bọn hắn cũng không thoát khỏi chuyện bị vạ lây.

“Hết thời gian!” Sau khi tống cổ đám người kia, Xích Mao Sư nhìn lấy ba nén hương trên dược đỉnh mà hô lên một tiếng báo hiệu thời gian thực hiện thử thách đầu tiên đã chấm dứt.

Cùng lúc đó, từng lô dược đỉnh như kháng cự lại chủ nhân chúng, hỏa diễm đang rực cháy cũng đột ngột tắt ngúm, không cho phép bất kì ai tiếp tục luyện đan.

Chưa dừng lại ở đó, viên Đan Dược ở bên trong vậy mà tự động bay ra từ bên trong dược đỉnh, lơ lửng trước mặt từng người trong ánh mắt khó tin của bọn hắn.

“Phù! Vừa kịp lúc!” Từng tiếng thở phào nhẹ nhõm vang lên, chủ nhân của chúng là những người vừa kịp hoàn thành thử thách trong thời gian quy định, Đan Dược cũng vừa kết thúc quá trình thành đan.

“Không! Ta chưa kịp thành đan mà!” Nhưng không phải ai cũng may mắn như vậy, cũng có những kẻ vì một số lý do mà đã không kịp thành đan ở phút cuối.

Cuối cùng cũng đành nuối tiếc nuối mà bị truyền tống ra bên ngoài.

Sau khi những kẻ không bị nổ lò, nhưng lại không thể hoàn thành thử thách bị truyền tống ra ngoài, tôn Xích Mao Sư lại lần nữa điều động ý niệm, một lần quan sát toàn bộ các loại Đan Dược hoàn chỉnh đang lơ lửng trước mặt kia.

“Không tồi! Dược gia các ngươi quả không hổ danh là gia tộc chuyên luyện đan của tinh cầu này!” Nhìn lấy viên Đan Dược nồng đậm hương thơm của thiếu niên trước mặt, Xích Mao Sư tán thưởng một câu.

“Tất cả các ngươi đều rất không rồi, có thể tiến vào bên trong nhận thử thách thứ hai!” Sau khi quan sát hết một lượt, Xích Mao Sư cười sảng khoái nói một câu, dường như chẳng quan tâm đám người tiến vào bên trong là Nhân Tộc hay Yêu Tộc.

Nhìn thấy đám người lần lượt tiến vào bên trong, luồng tàn hồn mà Xích Mao Sư lưu lại nơi này cũng đang đang muốn tiến vào bên trong thì bất chợt một mùi hương thơm ngạt xộc vào mũi khiến hắn dừng lại.

“Nha đầu này…” Xích Mao Sư kinh ngạc nhìn lấy viên Đan Dược đang lơ lửng trước mặt Âu Dương Kỳ Hân.

Lúc nãy hắn không hề nhận ra thiếu nữ này lại có một thiên phú luyện đan tuyệt đỉnh như vậy, mà chỉ nghĩ rằng nàng cũng giống như bao người khác. Dù sao thì đây mới chỉ là thử thách đầu tiên, nàng dễ dàng hoàn thành là điều dễ hiểu.

Nhưng bây giờ nhìn lại mới phát hiện ra, hắn quả là quá chủ quan rồi.

“Không ngờ trong những giây phút cuối đời, ta lại có thể gặp được thêm một người sở hữu Đột Phá.” Xích Mao Sư giọng điệu run run nhìn Âu Dương Kỳ Hân nói.

Thông thường khi luyện đan, Luyên Đan Sư dù có thiên phú tới mấy, cũng chỉ có thể đêm Đan Dược mà mình luyện ra thăng lên một vài phần dược hiệu, thậm chí là một tiểu cảnh giới.

Nhưng đối với các loại Đan Dược cấp cao, khả năng này sẽ không thể phát huy tác dụng nữa.

Bất quá, ít ai biết được rằng, trên thế giới này còn có một thiên phú mà bao nhiêu Luyện Đan Sư mơ ước, và thậm chí nó còn là chấp niệm của vô số Luyện Đan Sư kì cựu.

Thiên phú là những khả năng đặc biệt chỉ có thể có được khi sinh ra mà chẳng thể tự tu luyện hay học tập bằng bất kì phương pháp nào.

Cảm Lực của Trần Yên Nhiên cũng là một ví dụ của thiên phú. Nó giúp nàng có khả năng ghi nhớ khí tức của tất cả các loại lực lượng, miễn là nàng đã từng tiếp xúc với nó.

Nghe ra thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng nếu đặt trong trường hợp nàng đi thám hiểm bí cảnh chẳng hạn. Nó sẽ giúp nàng phát hiện vô số tàn tích của các bí cảnh thời xa xưa, đem lại vô số tài nguyên mà ai cũng ao ước, hay chỉ đơn giản là dựa vào khí tức ban đầu mà tìm về đường ra.

Loại thiên phú mà Xích Mao Sư nhắc tới tuy không giúp người sở hữu tăng mạnh về chiến lực và nó cũng chẳng đại biểu cho trình độ luyện đan của một người, nhưng nó lại có khả năng khiến Đan Dược đột phá trong quá trình luyện đan.

Thiên phú này mang tên Đột Phá.

Đúng như tên gọi của nó, Đột Phá giúp Luyện Đan Sư có thể nâng cấp Đan Dược của mình bằng lực lượng tự thân, nhưng lại không hề khiến Luyện Đan Sư cảm thấy mệt mỏi hay kiệt sức, mà ngược lại càng luyện đan nhiều, Đột Phá sẽ giúp trình độ của Luyện Đan Sư tăng lên đáng kể.

Bấy nhiêu đó chưa đủ nói lên sự kinh khủng của thiên phú chỉ có thể ngộ không thể cầu này. Đột Phá có thể giúp tiến cấp không chỉ Đan Dược, mà kể cả Pháp Bảo, Trận Pháp các loại, khiến uy lực của nó tăng lên đáng kể.

Bất quá nhược điểm chí mạng của nó chính là nếu như kẻ sở hữu Đột Phá không biết bất cứ thứ gì về luyện đan, luyện khí, trận pháp các loại, thì coi như Đột Phá cũng trở nên vô dụng.

“Tiền bối biết khả năng của ta?” Âu Dương Kỳ Hân ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy vị Xích Mao Sư, trong lòng âm thầm đề cao cảnh giác.

Nàng từ sư phụ cũng biết được, sở dĩ bản thân có khả năng đột phá Đan Dược là nhờ vào thiên phú bẩm sinh mà nàng sở hữu, mang tên Đột Phá này.

Thông qua lời của sư phụ, Âu Dương Kỳ Hân biết được rằng Đột Phá là một thiên phú mà từ Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư cho tới Chiến Trận Sư các loại đều thèm muốn.

Nếu để bọn hắn phát hiện ra nàng sở hữu Đột Phá, sẽ có vô số cường giả muốn vây bắt nàng.

Vì vậy mà nàng luôn tận lực che giấu thiên phú này của mình, chờ bản thân mạnh mẽ hơn mới công khai nó.

Không ngờ tại bí cảnh này, lại có người biết được thiên phú của nàng, mà người đó lại chính là chủ nhân của bí cảnh này, người nắm quyền điều hành mọi thứ bên trong nó. Nàng sao có thể không đề phòng?

Nhận ra sự cảnh giác của thiếu nữ, Xích Mao Sư cười lớn nói “Đừng lo lắng, lão phu chỉ thưởng thức thiên phú của tiểu nha đầu ngươi, không có ý định cướp đoạt nó đâu!”

Gặp được người thân mang thiên phú Đột Phá, hồi ức xưa cũ như một thước phim quay chậm hiện lên trước mặt Xích Mao Sư.

Khẽ thở nhẹ ra một hơi, hắn nhìn lấy tiểu nha đầu trước mặt, lại tâm sự nói “Bản thân ta trước kia từng thua một kẻ cũng sở hữu thiên phú Đột Phá như ngươi. Cũng vì thất bại đó mà ta luôn có một chấp niệm phải thắng được hắn.”

“Nhưng mãi cho tới lúc bản thân gặp nạn, ta vẫn chưa thể tìm lại được tên đó, cuối cùng chỉ đành chôn lấy truyền thừa của mình tại nơi này, mong chờ truyền nhân của mình có thể đem tên đó đánh bại!”

“Nay gặp được nha đầu ngươi, hay là…” Xích Mao Sư cười lên một tiếng hào hứng, rồi chợt phất tay, dược đỉnh một lần nữa lại xuất hiện trước mặt hắn.

“Tiền bối muốn làm gì?” Âu Dương Kỳ Hân sau khi xác nhận được Xích Mao Sư không có ý định chiếm đoạt thiên phú của mình, trong lòng thầm thở phào, một khắc sau đó lại kinh ngạc nhìn hắn hỏi.

“Nha đầu, thi đấu luyện đan với lão phu! Nếu ngươi có thể thắng, lão phu thậm chí có thể đem truyền thừa bên trong giao cho ngươi! Thế nào?” Xích Mao Sư cười cười nhìn nàng, trong mắt không che giấu nổi sự kích động.

“Đương nhiên ta sẽ không ỷ lớn hiếp nhỏ!” Như sợ Âu Dương Kỳ Hân sẽ không đồng ý, Xích Mao Sư nói tiếp.

Âu Dương Kỳ Hân nghe vậy liền trầm tư, trong đầu vô thức nhớ lại thân ảnh nam nhân kia, một cảm giác hào hứng lại dâng lên. Nàng cũng muốn thử sức với hắn.

Nam nhân kia vậy mà không cần sử dụng Đột Phá vẫn có thể luyện ra được Đan Dược với dược hiệu gấp nhiều lần Đan Dược đã nâng cấp của nàng luyện chế ra. Điều này không thể nghi ngờ là kích thích bản năng hiếu thắng của mọi Luyện Đan Sư, kể cả nàng cũng không ngoại lệ.

“Được, nhưng với một điều kiện!” Âu Dương Kỳ Hân sau khi suy nghĩ một hồi cũng đưa ra quyết định.

“Tiểu nha đầu cứ nói!” Xích Mao Sư hào sảng nói.

“Tiền bối có thể giúp tiểu nữ đem phụ mẫu của ta truyền tống ra khỏi nơi này không?” Âu Dương Kỳ Hân nhìn thẳng vào mắt Xích Mao Sư nói. “Ta cũng không mong tiền bối có thể giúp ta cứu trị cho cha mẹ, chỉ xin người mang phụ mẫu ta ra ngoài trước khi mọi chuyện quá muộn.”

Cảm nhận được sự hiếu thảo trong mắt của nàng, Xích Mao Sư trong lòng tán thưởng, nhưng ngoài mặt lại bất đặc dĩ lắc đầu “Thực xin lỗi tiểu nha đầu, ta chỉ là một luồng tàn hồn mà thôi, giữ cho không gian bên trong không tác động tới phụ mẫu ngươi đã là quá sức của ta.”

Âu Dương Kỳ Hân nghe vậy, tâm trạng liền có chút thất vọng, bất quá đây cũng là điều nàng đã lường trước.

Bất chợt, nàng lại nghe Xích Mao Sư nói “Tuy không thể làm được, nhưng lão phu có thể đảm bảo với ngươi, phụ mẫu ngươi sẽ yên bình chờ ngươi tới đem hai người họ trở ra!”

Âu Dương Kỳ Hân nghe vậy thì gật đầu, điều này thì nàng tin, bởi vì từ khi bước chân tới nơi này cho tới bây giờ, khí tức của phụ mẫu nàng mặc dù còn rất yếu, nhưng đang có dấu hiệu khôi phục trở lại.

Để đạt được điều này, vị tiền bối trước mặt nàng cũng đã phải tổn hao không ít công sức để giữ cho không gian bên trong kia không tác động tới hai người họ.

Nghĩ tới đây, trong lòng cũng an tâm hơn một chút, Âu Dương Kỳ Hân nhìn Xích Mao Sư bằng đôi mắt kiên định “Vậy, xin nhờ tiền bối chỉ giáo!”

--------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.