126 Chương 126 Vạn Vũ Đế Vương
Nguyệt Ảnh Quầy, nơi chuyên bán đủ loại Đan Dược, Nguyên Thuật, Hồn Thuật, Thể Thuật các loại. Trần An Vĩ từng nhiều lần mua được đồ tốt từ nó. Và lúc này đây cũng không ngoại lệ.
Biết rằng, hắn đã tiêu tốn hơn 20 vạn tệ tương ứng với 200 lần chỉ để liên tục làm mới Nguyệt Ảnh Quầy và khi nhìn thấy kiện vật phẩm trước mặt, động tác của hắn liền khựng lại.
Chỉ thấy tại ô đặc biệt của Nguyệt Ảnh Quầy bây giờ là một gói Cực phẩm Pháp Bảo Gói Quà, thứ khi mở ra sẽ cho một trong các loại Pháp Bảo ngẫu nhiên từ Quân cấp trở lên và một số thứ khác.
“Vận khí công tử không tồi, với đẳng cấp Nguyệt Ảnh Quầy hiện tại mà có thể làm cho Cực phẩm Gói Quà xuất hiện!” Ảnh Nhi nhìn lấy gói quà trước mặt thì cảm thán một câu.
Phải biết rằng Cực phẩm Gói Quà là một trong những gói quà hiếm nhất của Hệ Thống, chỉ sau Siêu phẩm Gói Quà một bậc, nó chỉ có một phần một nghìn cơ hội xuất hiện trong mỗi lần tạo mới.
Trần An Vĩ có thể tạo mới ra nó, đủ thấy vận khí của hắn quả thực không tồi.
“Hắc hắc! Có mĩ nhân bên cạnh, vận khí lúc nào cũng tốt mà!” Trần An Vĩ cười đắc ý nói, không do dự liền mua lấy gói quà kia.
Xong xuôi, hắn đang định tiếp tục đổi mới, thì chợt trợn tròn mắt mộng bức nhìn lấy con số hiển thị trên màn hình, không nhịn được mà hỏi “Nguyệt Ảnh Tệ của ta đâu?”
“Công tử vừa mua Cực phẩm Gói Quà không phải sao?” Ảnh Nhi nhìn hắn nói.
“Nhưng ta còn hơn 500 nghìn tệ kia mà?” Trần An Vĩ vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra, trong những lần làm mới trước, hắn cũng mua không ít thứ, bất quà hầu hết chỉ là các loại Linh Thảo từ Thiên cấp trở xuống.
Hắn mua chúng nhằm trồng vào Linh Thảo Điền, một phần để nuôi dưỡng, ngày sau có mà sử dụng, một phần khác là vì hắn đã hứa với Cổ Tự Thư sẽ trồng lại Linh Thảo Điền cho nàng.
Quả nhiên sau khi nhìn thấy Linh Thảo Điền được đông đúc trở lại, nàng đã rất vui vẻ mà thưởng cho hắn một cái hôn thật kêu.
“Công tử nghĩ Cực phẩm Gói Quà cho nhiều lợi ích như vậy mà lại có giá rẻ sao?” Ảnh Nhi bĩu môi nhìn hắn.
Trần An Vĩ nghe vậy cũng đành bỏ qua, trong lòng hạ lệnh cho Hệ Thống lấy ra gói quà, chỉ mong thứ ở bên trong không làm hắn thất vọng.
Chúng nữ ở bên cạnh nhìn thấy hắn lúc thì cười điên dại, lúc lại cau có nhăn nhó như khỉ ăn ớt, trong đầu không ngừng tự hỏi “Hắn và sư phụ bí ẩn đang nói chuyện gì?”
Bất qua ngoài câu hỏi đó, mấy nữ cũng cảm thấy chuyện này là bình thường, chỉ là lâu lâu bỗng dưng bị hắn ôm bất ngờ khiến mấy nữ cũng phải giật mình mà thôi.
Kể cả Á Huyền Ngân khi nhìn thấy hắn trong tình trạng này, nếu không được mấy nữ kể chuyện từ trước, nàng cũng sẽ vươn tay muốn sờ trán hắn, xem thử tên này có bị sốt hay không.
“Các bảo bối! Phu quân có quà cho các nàng đây!” Bất chợt, Trần An Vĩ hô lên một tiếng khiến mấy nữ hai mắt sáng rực nhìn lấy hắn, các nàng biết mỗi lần hắn nói chuyện với sư phụ xong đều sẽ có quà cho mình, vì thế nên lúc này từng đôi mắt đẹp nhìn hắn với vô hạn chờ mong.
“Đầu tiên, đây là Bạch Lôi Trạc cho Thư Nhi, mong là nàng sẽ thích nó!” Trần An Vĩ lấy ra Bạch Lôi Trạc sau khi nâng cấp đưa cho nàng, trong lòng thầm nhủ sau này phải kiếm cho nàng một thứ khác.
Tông cấp Hạ phẩm chỉ đủ sử dụng trong thời gian ngắn mà thôi, trong lúc đó, hắn cần đột phá Nguyên Hoàng sớm nhất có thể, khi đó Nguyệt Ảnh Quầy mới có bán hàng Tông cấp Trung phẩm trở lên.
“Thiếp thích lắm!” Cổ Tự Thư nhìn thấy Bạch Lôi Trạc như nhìn thấy tri kỉ, nàng liền nhận lấy nó mà ngắm nghía hồi lâu. Nam nhân này dường như biết nàng sở hữu Lôi Hệ Nguyên Sắc, cũng biết nàng thích nhất là màu trắng và màu chàm, vì vậy mà mua nó cho nàng.
Dù đẳng cấp Bạch Lôi Trạc chỉ là Tông cấp Hạ phẩm, nhưng đối với nàng, chỉ cần là quà của hắn, tất cả đều đáng giá.
Trần An Vĩ nhìn thấy Cổ Tự Thư ngắm nghĩa nó hồi lâu, mỉm cười nói sơ qua về công dụng của Bạch Lôi Trạc.
Nói xong, hắn lại lấy ra một thanh Linh cấp Cực phẩm Bảo Kiếm được luyện chế từ Yêu Đan của Phần Hỏa Tước cùng xương Thôn Lôi Thú, mang tên Thôn Hỏa Phần Lôi Kiếm.
Thôn Hỏa Phần Lôi Kiếm là danh tự được đặt tên dựa theo khả năng đặc biệt của hai loài yêu thú này. Phần Hỏa Tước là loài chim chuyên hấp thu Hỏa Hệ Nguyên Lực để duy trì sự sống, cũng là một loài Hỏa Hệ Yêu Thú.
Mà tương tự, Thôn Lôi Thú là một loài thú toàn thân chìm đắm trong Lôi Hệ Nguyên Lực. Bất cứ nơi nào có lôi điện, nó đều sẽ thôn phệ mà chuyển hóa thành lực lượng bản thân.
Chính vì vậy, Thôn Hỏa Phần Lôi Kiếm cũng cho người sử dụng khả năng thôn phệ gần như toàn bộ Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực trong đất trời, chuyển thành lực lượng bản thân sử dụng.
Nói là gần như toàn bộ, là bởi vì khả năng này của Thôn Hỏa Phần Lôi Kiếm còn phụ thuộc rất nhiều vào tu vi của chủ nhân và đối phương, nói ngắn gọn là chênh lệch tu vi nhiều quá thì vô dụng ấy.
Bất quá, như vậy đã rất phù hợp với người sở hữu Nguyên Hải có Lôi Hệ và Hỏa Hệ Nguyên Lực như Lục Thanh Huyền rồi.
“Thanh Thôn Hỏa Phần Lôi Kiếm dành cho nàng, nó đem lại khả năng thôn phệ hai loại Nguyên Lực mạnh mẽ là lôi và hỏa, rất phù hợp với nàng!” Và đương nhiên, chủ nhân của nó cũng không ai khác ngoài nàng.
“Thương chàng nhất!” Lục Thanh Huyền cũng không khách khí mà nhận lấy quà từ nam nhân kia, rồi trong ánh mắt trợn tròn kinh ngạc của hai nữ khác, nàng nhảy cẫng lên người nam nhân kia mà dụi dụi, môi thơm hiến dâng.
Trần An Vĩ đương nhiên không từ chối nàng, hắn tận tình nhấm mút cái hôn ngọt ngào của vị thê muội bảo bối của mình.
Một lúc lâu sau, Trần An Vĩ mới buông tha cho Lục Thanh Huyền, trước khi tách môi, hắn còn lưu luyến cắn cắn lấy cánh môi sưng mọng của nàng một cái, khiến giai nhân vừa thẹn vừa giận trừng mắt nhìn hắn.
Lúc này hắn mới nhìn đến vị nữ nhân Tinh Linh của mình, mỉm cười phất tay một cái, một kiện hộp quà nhanh chóng xuất hiện trong ánh mắt kinh ngạc tò mò của ba nữ.
“Nó là gì nha?” Lục Thanh Huyền chỉ chỉ vào hộp quà vuông vức trước mặt, ánh mắt cực độ tò mò nhìn Trần An Vĩ hỏi, mà ở bên cạnh, hai nữ Cổ Tự Thư và Á Huyền Ngân với kiến thức uyên bác của mình cũng lắc đầu, hiển nhiên là không biết nó là gì.
Một thứ hình hộp vuông vức, lại có vẻ bề ngoài sặc sỡ với đủ mọi loại màu sắc, nhìn vô cùng đơn giản, nhưng lại có thể ngăn cản được cả thần thức của một vị Nguyên Tôn cảnh như Á Huyền Ngân.
“Ờm… nói sao giờ nhỉ?” Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện của mấy nữ, nhất thời cũng chẳng biết nói gì cho phải “Nó là một dạng Ngẫu Nhiên Cầu, chỉ cần truyền ý niệm vào bên trong, nó sẽ lập tức mở ra, thứ bên trong sẽ là ngẫu nhiên!”
Ba nữ nghe hắn nói thì gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, ngay sau đó Cổ Tự Thư và Lục Thanh Huyền đồng loạt lùi ra phía sau Á Huyền Ngân, nói “Tỷ hãy mở nó ra đi, đây là quà của tỷ đó!”
Á Huyền Ngân ngập ngừng nhìn hắn, như thể muốn hỏi “Thiếp cũng có quà sao?”
Trần An Vĩ gật đầu nói “Đây là quà ta dành cho nàng!”
Nhận được cái gật đầu của hắn, Á Huyền Ngân không tiếp tục do dự mà liền đặt tay lên hộp quà, truyền ý niệm vào bên trong đó.
Rất nhanh sau đó, hộp quà bắt đầu phát sáng, rồi trong ánh mắt háo hức chờ mong của Á Huyền Ngân cùng mấy nữ, nắp hộp quả dần bật mở, mà các nắp còn lại cũng dần tách ra, để lộ ra một kiện Pháp Bảo bên trong nó.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Ngay khi kiện Pháp Bảo kia vừa xuất hiện, không gian bên trong Bát Diện Thạch liên tục bị khí tức toát ra từ kiện Pháp Bảo làm chúng liên tục bị trấn cho vỡ nát.
Trần An Vĩ sắc mặt đại biến, nhanh chóng hạ lệnh cho Hệ Thống thu liễm lại toàn bộ khí tức của kiện Pháp Bảo kia.
Mặc dù nó vẫn còn được một luồng sáng kỳ bí bao phủ, nhưng khí tức mà nó tỏa ra cũng đủ khiến Bát Diện Thạch chấn động. Phải biết rằng Bát Diện Thạch của hắn đã là Tôn cấp Cực phẩm Pháp Bảo đấy.
“Quân… Quân cấp?” Á Huyền Ngân khó tin nhìn lấy kiện pháp bảo trước mặt, rồi lại nhìn lấy Trần An Vĩ.
Nam nhân này có một hộp quà có khả năng cho ra một kiện Pháp Bảo đạt Quân cấp như vậy, vậy mà lại không hề giữ lại cho bản thân sử dụng, ngược lại hắn còn có thể đem tặng cho nàng mà không chút do dự.
“Được chàng yêu là điều hạnh phúc nhất cuộc đời của thiếp!” Á Huyền Ngân lẩm bẩm nhìn lấy nam nhân trước mặt nói, cũng đồng dạng dâng hiến môi thơm của mình.
Trần An Vĩ lại không từ chôi, hắn dịu dàng nhấm mút bờ môi kiều diễm của vị Tinh Linh Tộc, Phó Các Chủ Đan Các nhà mình.
Trải qua không biết bao lâu, hắn cuối cùng cũng tách ra, buông tha cho đôi môi đã sưng mọng của Á Huyền Ngân.
Vừa tách ra, hắn lại ôm lấy thân thể mảnh khảnh dụ nhân của Cổ Tự Thư, hôn lên đôi môi nàng một cái khiến giai nhân trong lòng chảy xuối một dòng nước ấm, hắn vẫn không quên nàng!
Lại sau một khoảng thời gian âu yếm, Trần An Vĩ lúc này mới nghiêm túc nhìn mẫu ra mở miệng nói “Được rồi, mau xem quà của nàng là gì nào!”
Vừa dứt lời, luồng sáng kì bí bao bọc bên ngoài kiện Pháp Bảo kia cũng dần ảm đạm rồi hoàn toàn tiêu thất, để lộ bên trong là một kiện trường cung thân dài gần hai mét.
Thân cung điêu khắc vô vàn vì tinh tú tỏa sáng trên nề trời, dây cung kéo căng ánh bạc như bạch ngân, khí tức nguy hiểm nhàn nhạt tỏa ra khiến người ta cảm nhận được sự nguy hiểm chết chóc của nó.
“Ảnh Nhi, đây là gì?” Trần An Vĩ cảm nhận được khí tức của nó, vô thức hỏi.
Bởi vì lần đầu tiếp xúc với Quân cấp Pháp Bảo, một đẳng cấp thuộc tầng thứ cao của vũ trụ, thậm chí còn cao hơn cả đẳng cấp mà An Nam Tinh Cầu có thể chịu đựng, nên Trần An Vĩ cũng có chút khẩn trương.
“Đây là Quân cấp Hạ phẩm Pháp Bảo – Tinh Không Cung.” Ảnh Nhi nhanh chóng trả lời “Cung này được luyện ra từ Tinh Không Thạch, một loại khoáng thạch chỉ có trong tinh không.”
“Cũng nhờ vậy mà mỗi mũi tên bắn ra đều có khả năng xuyên toa hư không, diệt sát Nguyên Tông cảnh là quá đỗi bình thường với Tinh Không Cung!”
Trần An Vĩ nghe được công dụng của nó, không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh, bất quá cũng có điều thắc mắc “Đẳng cấp của nó là Quân cấp Hạ phẩm, vậy ở An Nam Tinh Cầu sử dụng được sao?”
“Đương nhiên là không! Nếu công tử sử dụng Quân cấp Pháp Bảo hay Nguyên Thuật các loại tại những tinh cầu như An Nam Tinh Cầu, chắc chắn sẽ khiến những người phía trên chú ý!” Ảnh Nhi lắc đầu nói.
“Những người phía trên?” Trần An Vĩ lại tiếp xúc với kiến thức mới, vì vậy không nhịn được lại hỏi.
“Thứ lỗi cho Ảnh Nhi không thể nói!” Nhưng lần này Ảnh Nhi lại không tiếp tục trả lời hắn, tiểu nha đầu chỉ nói một câu rồi triệt để biến mất, dù hắn có gọi thế nào cũng không ra nói chuyện.
Hết cách, Trần An Vĩ đành dẹp tò mò sang một bên mà nhanh chóng nói cho chúng nữ biết tên gọi và công dụng của thanh trường cung trước mặt này.
Biết được đẳng cấp cùng công dụng của nó, mấy nữ nhìn Á Huyền Ngân thầm cảm thán “Vận may của nữ nhân này cũng quá tốt rồi đi!”
“Thứ này… cứ như sinh ra để dành cho thiếp vậy!” Á Huyền Ngân cầm lấy Tinh Không Cung trong tay, càng ngắm càng yêu thích.
Nếu kết hợp khả năng xuyên toa công kích từ Tinh Không Cung và khả năng huyền ảo từ Nhuyễn Phong Bộ của nàng, chắc chắn sẽ khiến vô số kẻ địch phải đau đầu.
Mấy nữ đều có quà của riêng mình, trong lòng vui vẻ đến cực điểm, oanh oanh yến yến nói chuyện với nhau trước mặt Trần An Vĩ, một khung cảnh yên bình thật sự.
“Nếu không phải mấy nữ còn đang bế quan, trước mặt ta sẽ là cả một vườn hoa muôn màu muôn vẻ a!” Trần An Vĩ nhìn thấy cảnh tượng này, nhẹ nhàng cảm thán một câu.
…
Tại một vùng không gian vô định nào đó trong Không Thời Gian này, một nơi mà không có thứ gì tồn tại được, từ sinh linh, thiên thạch, thậm chí đến cả không gian và thời gian dường như cũng chẳng tồn tại tại nơi này.
Ấy thế mà lúc này đây, có hai thân ảnh đang sóng vai mà đứng.
Một người toàn thân mặc hoàng kim sắc áo bào, hắn sở hữu đôi mắt một trắng một đen tà dị mà anh tuấn, chắp tay đứng đó, khí tức hoàn toàn thu liễm vào bên trong, nhìn qua chẳng khác nào một người bình thường.
Người còn lại toàn thân chìm trong mờ mờ ảo ảo khiến việc quan sát hắn trở nên cực kì khó khăn, bất quá nếu để ý kĩ, ngươi sẽ nhìn thấy xung quanh hắn vậy mà có một hư ảnh rồng nhỏ đang vờn quanh.
Nếu Trần An Vĩ ở tại nơi này, hắn sẽ rất kinh ngạc phát hiện ra hai người này là hai người hắn từng gặp qua.
“Ngươi thấy hắn như thế nào?” Thân ảnh mờ ảo ngước nhìn thân ảnh hoàng kim nói.
“Tiểu tử đó cũng không tồi đâu, trở thành Khí Văn Sư khi chỉ mới mười lăm tuổi, tự tìm ra phương thức luyện đan mới, Chiêm Tinh Thuật cũng sở hữu a!” Thân ảnh hoàng kim kia nghe hỏi liền cảm thán một câu.
“Và đặc biệt… hắn cũng giống chúng ta!” Hắn lại nhìn lấy thân ảnh mờ ảo nói.
Thân ảnh mờ ảo không lên tiếng, bất quá cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
“Không nói tới chuyện này, nếu theo tính toán của ngươi, tiểu tử kia hẳn vẫn cần thêm chút thời gian để trưởng thành!” Đột nhiên thân ảnh hoàng kim lại nói.
“Ừm! Vì vậy vẫn cần nhờ ngươi giải quyết các vấn đề bên ngoài tinh không nơi này, bất quá đừng quản quá nhiều, hắn vẫn cần tự mình trở nên mạnh mẽ hơn!” Thân ảnh mờ ảo nghe hỏi thì liền gật đầu, nói.
“Được rồi!” Thân ảnh hoàng kim gật đầu nhìn lấy hắn hỏi, giọng điệu cũng có chút lo lắng bất an. Bên trong “đó” hỗn loạn thì khỏi phải nói, hắn vậy mà chấp nhận tiến vào bên trong, ngăn không cho tồn tại đang bị phong ấn bên trong ra ngoài. “Tình hình bên trong như thế nào rồi? Ngươi còn chống đỡ được sao?”
“Haha! Ta không yếu như ngươi nghĩ đâu!” thân ảnh mở lại nói, khóe môi nhếch lên một cái như thể đang cười, rồi bất chợt biến mất như thể chưa từng tồn tại ở nơi này.
Hiển nhiên đó chính là huyễn ảnh của người kia, hắn không thể xuất hiện tại nơi này, mà chỉ có thể điều khiến phân thân hoặc huyễn ảnh tới gặp thân ảnh hoàng kim kia, nhằm nắm chút tình hình về thế giới bên ngoài kia.
Nhìn thấy bằng hữu của mình biến mất, thân ảnh hoàng kim ánh mắt phức tạp nhìn về một phương xa, nơi có một tinh cầu ôn hòa thân thiện, nơi có một tiểu tử đang trêu chọc nữ nhân của mình trong Không Gian Pháp Bảo, khóe mỗi lẩm bẩm một điều mà chỉ mình hắn có thể nghe được…
“Mong rằng, ngươi sẽ không để chúng ta thất vọng, Trần An Vĩ!”
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花