Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 104 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

104 Chương 104 Vạn Vũ Đế Vương

“Nhị Cung Chủ!!!”

Nhìn thấy Tuyết An phun ra một ngụm máu rồi ngất đi, mấy nữ hốt hoảng mà chạy tới, trong lòng bất an không thôi.

Gương mặt tuyệt mĩ tuyệt mĩ của nàng nay đã trắng bệch vì thương tổn, trên đó chảy từng tầng mồ hôi khiến nàng trông càng thê mĩ.

“Nhị tỷ, Tam tỷ, Nhị Cung Chủ bị làm sao vậy?” Mấy nữ nhao nhao hỏi, giọng điệu lo lắng không hề che giấu.

Những nữ nhân ở Tuyết Vực Cung này đa phần đều do hai vị Cung Chủ cưu mang từ nhỏ, hoặc là cứu thoát khỏi nghịch cảnh nên các nàng luôn biết ơn Tuyết Yên và Tuyết An.

Nhìn thấy ân nhân của mình lúc này phải chịu đau đớn mà chẳng thể giúp được gì, mấy nữ đều rất lo lắng nhìn lấy hai vị sư tỷ của mình.

Hai nàng là người chuyên trị liệu cho hai vị Cung Chủ và các vị tỷ muội trong cung, nhưng lúc này lại không thể điều trị dứt điểm cho Nhị Cung Chủ, mấy nữ sao có thể không hoảng loạn.

“Tình hình hiện tại của Nhị Cung Chủ đang vô cùng nguy hiểm, phản phệ nặng hơi những gì chúng ta từng gặp!” Tuyết Ca hít sâu một hơi, ngưng trọng nói ra.

Tuyết Nhược thì không chần chừ mà lập tức lấy ra lò luyện đan, cấp tốc luyện ra một viên Bình Tâm Đan bỏ vào miệng Tuyết An, giúp nàng tạm thời cầm cự về vấn đề tâm cảnh.

“Hức… hức…” Mấy nữ nghe Nhị Tỷ nhà mình nói vậy, không nhịn được mà đã có những tiếng nức nở vang lên, khiến mấy nữ còn lại cũng có chút cay cay nơi khóe mắt.

Không phải các nàng yếu đuối, Băng Hệ tu sĩ nhưng các nàng tính cách phẳng lặng cùng lạnh nhạt không cần phải nói, nhưng đây là Nhị Cung Chủ, người vừa là ân nhân vừa là người thân của các nàng.

Nhìn thấy người thân gặp đau đớn, ai có thể chịu nổi? Giống như lúc Đại Tỷ của các nàng bị Hấp Nguyên Trận vây khốn, các nàng cũng khóc vì lo lắng.

Như vậy cũng đủ thấy tình cảm giữa nhưng nữ nhân của Tuyết Vực Cung là tốt như thế nào.

Tuyết Nhi và Tuyết Mi nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng lo lắng không thôi, đang không biết phải làm gì thì chợt nhớ ra mình đang giữ Truyền Tống Lệnh của Đình Viện Thụ.

Hai nữ nhìn nhau một chút rồi đồng loạt gật đầu, thân ảnh đã lập tức biến mất.

Tuyết Kỳ nhìn về phía hai nữ vừa biến mất, trong lòng liền trở nên phức tạp.

“Hửm?”

Ở phía bên này, Trần An Vĩ đang đi cùng Á Huyền Ngân tới Đan Các Chi Nhánh, để gặp Âu Dương Kỳ Hân bàn bạc kĩ hơn về vấn đề hợp tác thì bỗng nhiên cảm nhận được Bát Diện Thạch có dị động.

“Có chuyện gì sao?” Á Huyền Ngân ở bên cạnh thấy hắn đột nhiên dừng lại thì ngờ vực hỏi.

Trần An Vĩ không trả lời mà nhanh chóng lấy ra Bát Diện Thạch, động lấy ý niệm đem hai tiểu giai nhân ra ngoài.

“Tiểu Vĩ!!!” Tuyết Mi cùng Tuyết Nhi vừa ra ngoài đã ôm lấy nam nhân mà khóc.

Hai nàng kiềm nén tới cực hạn, lúc này gặp được nam nhân trong lòng, hai nữ không ngại khóc trong lòng nam nhân mà không hề hay biết sau lưng nàng, một nữ nhân khác đang nhìn cảnh tượng này bằng ánh mắt phức tạp xen lẫn bất ngờ.

Xúc cảm mềm mại tới bất ngờ khiến hắn kinh ngạc nhìn hai nữ, chỉ thấy hai tiểu giai nhân đã khóc ướt đẫm một vùng trên y phục mình, trong lòng Trần An Vĩ thương xót không thôi.

“Hai bảo bối, các nàng sao vậy? Có chuyện gì nói ta nghe nào!” Nhẹ nhàng xoa đầu hai nữ an ủi, hắn ân cần hỏi.

“Hức… Nhị Cung Chủ bị công pháp phản phệ, tình hình hiện tại đang rất nghiêm trọng!” Tuyết Nhi nghe hắn hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh lại mà trả lời.

“Tuyết An gặp chuyện?” Trần An Vĩ kinh ngạc hỏi, nhìn thấy biểu hiện của hai nữ, hắn cũng đoán ra tính nghiêm trọng của sự việc.

Theo hiểu biết của hắn, Tuyết An và tỷ tỷ của mình đã lập ra Tuyết Vực Cung với mục đích chính là giúp đỡ và cưu mang những nữ nhân gặp nạn trên Hành Thiên Đại Lục, trong đó có cả Tuyết Nhi và Tuyết Mi hai nữ.

Và cũng chính vì lý do đó mà vị trí của hai vị Cung Chủ trong lòng chúng nữ là rất cao. Hắn cũng biết điều đó nên sau khi nghe hai nữ kể lại toàn bộ tình hình thì liền nắm tay hai nữ mà trực chỉ Tuyết Vực Cung.

“Này…” Á Huyền Ngân ở bên cạnh định nói gì đó nhưng lại phát hiện hắn đã đi mất, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác khó chịu, nàng muốn ngăn cản hắn, nhưng cảm giác này lại khiến nàng vô thức cảm thấy giận dỗi mà không muốn nói chuyện với hắn.

Nghĩ một lúc, nàng lắc đầu, nàng bị làm sao vậy chứ? Hắn và nàng dù đã xảy ra chuyện đó, nhưng nàng đâu có tình cảm với hắn, vì sao lại cảm thấy khó chịu khi hắn lo lắng cho nữ nhân khác?

Không tiếp tục nghĩ nhiều nữa, nàng cũng muốn đến xem thử, ít nhiều gì nàng vẫn là một Luyện Đan Sư, nếu như có thể giúp một tay, nàng vẫn rất sẵn lòng nha.

Ở phía bên này, Trần An Vĩ sau khi vận dụng thân pháp đi được một đoạn mới chợt nhớ ra mình bỏ quên Á Huyền Ngân ở phía sau, hắn đang định quay trở lại thì bên tai lại vang lên giọng nói trong trẻo thanh lãnh của nữ nhân.

“Tìm ta sao?” Á Huyền Ngân nhìn thấy hắn mãi tận bây giờ mới nhớ đến mình, bình thản nói, nhưng nàng lại không hề biết trong ánh mắt nàng lại có chút giận dỗi khi nhìn hắn.

“Thực xin lỗi!” Trần An Vĩ áy náy nhìn lấy vị Tinh Linh Tộc xinh đẹp trước mặt nói.

Á Huyền Ngân nghe hắn nói, không phản ứng gì nhiều, nhưng trong lòng lại vô thức vui lên một chút.

Tuyết Nhi và Tuyết Mi khi nhìn thấy nàng cũng phải bất ngờ. Lúc nãy các nàng vì không kiềm chế được cảm xúc mà không để ý, bây giờ nhìn lại mới nhận ra lúc nãy hắn còn đi với một nữ nhân khác?

Nhìn thấy Á Huyền Ngân, hai nữ vô cùng bất ngờ vì vẻ đẹp của nàng. Á Huyền Ngân sở hữu một vẻ đẹp Á Đông thuần nhất với mái tóc đen tuyền được búi cao, cùng đôi mắt phượng tinh xảo kèm theo đôi mày liễu cong vút, toàn thân toả ra hương thơm thanh mát của Linh Thảo khiến người bên cạnh vô thức cảm thấy dễ chịu.

Trong lúc hai nữ đang nhìn về phía Á Huyền Ngân, thì đương nhiên Á Huyền Ngân cũng đang quan sát lấy hai nữ.

Trước mặt nàng là một đôi tỷ muội song sinh giống nhau như đúc, khi chất nhẹ nhàng tươi mát của tuổi thiếu nữ nhưng cũng không kém phần lạnh lùng xa cách vốn có của tu sĩ Băng Hệ.

“Ngươi không sợ hai nàng sẽ bị nhắm tới vì trên người mặc Song Sinh Pháp Bảo sao?” Á Huyền Ngân truyền âm cho Trần An Vĩ hỏi, giọng điệu có chút ngờ vực.

Như đã nói, Song Sinh Pháp Bảo quá mức hiếm có, có thể nói là bảo vật chỉ có thể ngộ không thể cầu. Ngay cả Đan Các của nàng cũng chỉ có duy nhất một kiện Song Sinh Pháp Bảo.

Song Sinh Pháp Bảo không chỉ giúp những cặp song sinh có được khả năng gần như tương tự với Song Thân Nhất Thể, mà nó còn giúp cho những tu sĩ khác cũng có được tác dụng tương tự.

Giống như kiện Song Sinh Pháp Bảo mà Đan Các đang sở hữu, nghe nói là Các Chủ từng được phu quân tặng nhân kỉ niệm ngày hai người gặp nhau.

Mà dường như phu quân của Các Chủ cũng rất tâm lý khi kiện Song Sinh Pháp Bảo mà ngài nhận được kia lại chính là một kiện lô đỉnh dùng trong luyện đan.

Ơ, nhưng mà nó gọi là Song Sinh Pháp Bảo cơ mà? Tại sao lại chỉ có một kiện? Câu trả lời đó chính là bởi vì chiếc lô đỉnh này có thể giúp hai người luyện đan cùng lúc, hơn thế còn giúp cả hai liên kết được ý niệm, điểm đặc trưng của Song Sinh Pháp Bảo.

Nhờ đó mà việc luyện đan sẽ dễ dàng hơn, không chỉ vậy những loại Đan Dược được luyện đan nhờ kiện Song Sinh Pháp Bảo dạng lô đỉnh này đều thuộc loại tinh phẩm trong tinh phẩm, tỉ lệ xuất hiện Đan Vân cũng rất cao.

Trần An Vĩ nghe hỏi, cũng không quá bất ngờ khi nàng nhận ra lai lịch của kiện y phục trên người hai nữ. Bởi vì nàng là người của Đan Các, hiểu biết thậm chí vượt xa hắn, nên nàng nhận ra Song Sinh Pháp Bảo là chuyện bình thường.

Về chuyện an toàn của hai nữ, đương nhiên hắn cũng đã suy nghĩ tới, và đã có một vài biện pháp được thực hiện từ trước.

Đầu tiên là khối Truyền Tống Lệnh mà hắn đã giao cho Tuyết Nhi hai nữ.

Thứ hai là tầng tầng Khí Văn mà hắn đã khắc lên trên Song Hồn Nhất Thể Y từ trước.

Chỉ cần Tuyết Nhi và Tuyết Ki gặp nguy hiểm, các nàng có thể dùng Truyền Tống Lệnh mà trở về Bát Diện Thạch, những loại Khí Văn mà hắn đã khắc lên cũng có thể chống đỡ cho hai nữ đủ thời gian trở về nơi an toàn nếu đụng độ kẻ địch mạnh.

Hơn nữa vì là Khí Văn của hắn, nên một khi nó bị phá hủy, Trần An Vĩ sẽ cảm ứng được và lập tức dịch chuyển đến bên cạnh các nàng.

Đó cũng là một công dụng của Đình Viện Thụ, chỉ cần những nữ nhân của hắn vẫn còn giữ Truyền Tống Lệnh, hắn có thể lập tức đến bên cạnh các nàng.

Nhìn thấy ánh mắt ngờ vực của Á Huyền Ngân, hắn chỉ cười nhẹ nhìn nàng bằng ánh mắt chân thành nói "Các nàng đều là bảo bối của ta, ta đương nhiên phải lo lắng cho an nguy của các nàng!"

Câu nói của hắn làm Á Huyền Ngân khựng lại một chút, trong lòng bất giác chảy xuôi một dòng nước ấm, ánh mắt nhìn hắn cũng nhu hoà hơn không ít.

Mà hai nữ Tuyết Nhi, Tuyết Mi ở bên cạnh nghe câu nói này cũng không ngoại lệ, khóe môi nhỏ nhắn nhẹ cong lên chứng tỏ tâm trạng đang rất vui vẻ của các nàng.

Một bộ nhất nam tam nữ vừa nói chuyện vừa di chuyển đến Tuyết Vực Cung, rất nhanh đã tới được nơi cần tới.

Chỉ thấy nơi này đúng nghĩa “Tuyết Vực” với bầu trời lúc nào cũng có tuyết rơi, chỉ có điều là mức độ rơi sẽ thay đổi tùy vào từng ngày, còn ở phía dưới, bao quanh Tuyết Vực Cung chính là một cái vực sâu không thấy đáy.

Bốn người không chần chừ mà tiến thẳng lên tầng cao nhất của Tuyết Vực Cung, nơi có rất nhiều nữ nhân xinh đẹp cùng tụ tập một chỗ.

Nhìn thấy có nam nhân lạ xâm nhập, các nàng ai nấy cũng trợn tròn mắt nhìn lấy hai vị Tuyết Liên đi cùng hắn kia, đang định ngăn cản hắn tiến vào thì chợt Đại Tỷ Tuyết Kỳ lại lên tiếng.

“Cứ để hắn vào!”

Lời của Tuyết Kỳ vừa ra, mấy nữ cũng không hành động gì thêm, bởi vì các nàng biết Đại Tỷ sẽ không vô cớ cho một nam nhân lạ tiến vào Tuyết Vực Cung.

“Ngươi có cách sao?” Ngay khi Trần An Vĩ vừa tiến tới bên cạnh, Tuyết Kỳ đã lập tức hỏi.

Nàng cũng đang rất lo lắng cho Nhị Cung Chủ, nhưng thân là Đại Tỷ, nàng đành phải che giấu cảm xúc trong lòng, nếu không toàn Tuyết Vực Cung sẽ loạn hết cả lên.

Ngay khi nhìn thấy tên nam nhân này, tận sâu trong lòng nàng vô thức sinh ra hy vọng, sau những gì tên này có thể làm, nàng thực sự tin hắn sẽ lại sáng tạo ra kỳ tích.

Tuyết Nhược cùng Tuyết Ca đang ở gần đó cũng nhận thấy sự xuất hiện của Trần An Vĩ, nghe thấy Đại Tỷ hỏi vậy, hai nữ cũng đưa mắt nhìn hắn, ánh mắt ẩn ẩn một tia chờ mong. Mà mấy nữ khác nghe vậy không hẹn mà cũng nhìn lấy hắn.

Mấy nữ dù chỉ có một số ít được tham dự Bách Long Hội Tụ với tư cách khán giả quan chiến, nhưng những chiến tích của Trần An Vĩ các nàng cũng biết chút ít, lại nhìn thấy bảy vị tỷ muội đều tin tưởng hắn như vậy, các nàng cũng vô thức nảy sinh hy vọng.

Á Huyền Ngân nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng âm thầm kinh ngạc, phải biết rằng Tuyết Vực Cung xưa nay cực kì bài xích nam nhân, hầu như rất ít khi tiếp xúc với bất kì nam nhân nào, càng đừng nói tới chuyện để nam nhân lạ tiến vào Tuyết Vực Cung như thế này.

Trần An Vĩ nghe hỏi, chưa lập tức trả lời nàng mà tiến lại gần nơi giường bệnh của Tuyết An, nhìn thấy đôi mày liễu của nàng cau lại vì đau đớn, hắn cũng không chần chừ mà kiểm tra cho nàng.

“Ngươi còn là Luyện Đan Sư?” Nhìn thấy hành động của hắn, Á Huyền Ngân không nhịn được mà thốt lên một câu.

“Luyện Đan Sư?” Mấy nữ nghe vậy vô thức nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương tràn ngập sự kinh dị tột độ.

Hắn thậm chí còn là một Luyện Đan Sư ư? Tuổi của hắn thậm chí còn chưa tới hai mươi, thế nhưng mà vừa là Hồn Nguyên Song Tu, lại vừa là Luyện Đan Sư? Không chỉ thế còn luyện được Chiến Ý. Như vậy… liệu có để ai sống nữa không đây?

Đáng thương cho mấy nữ không hề hay biết, bản thân hắn còn một thân phận nữa, mà một khi nó lộ ra, chắc chắn không chỉ các nàng giật mình, mà cả các cường giả cũng sẽ phải giật mình kinh ngạc.

Trần An Vĩ dường như không nghe thấy lời nói của Á Huyền Ngân, hắn bây giờ đang tập trung cao độ vào tình huống bên trong cơ thể Tuyết An, linh tính cho hắn biết, luồng khí đen kịch tọa lạc gần Nguyên Hải của nàng rất kì lạ.

Từ bên trong nó, hắn cảm nhận được sự nứt vỡ của tâm cảnh, dù trước đó nàng đã phục dụng Bình Tâm Đan, nhưng một mình dược hiệu từ Bình Tâm Đan là chưa đủ để chống lại nó.

“Trong tâm cảnh của Tuyết An đang phải gánh chịu hai mối quan tâm, một trong số đó có liên quan tới công tử, cái còn lại chính là về vị Cung Chủ còn lại kia.” Ảnh Nhi ngồi bên cạnh quan sát tình hình, sau một lúc, môi nhỏ hé mở, nãi thanh nãi khí nói.

“Liên quan tới ta sao?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi, chuyện của Tuyết An, hắn cũng từng nghe Tuyết Nhi kể lại, nên đương nhiên một trong hai mối quan tâm mà Ảnh Nhi nhắc tới chắc chắn là về Tuyết Yên rồi.

Nhưng sao lại liên quan tới hắn ở đây nữa?

“Ý nàng là nói Tuyết An bị Tuyết Vực Chung Tình Công phản phệ là vì trong lòng nàng ấy có ta?” Như nhận ra điều gì, Trần An Vĩ lập tức nói.

Ảnh Nhi nghe vậy liền nói “Cũng là một khả năng, dù sao cũng phải thử mới biết được!”

Trần An Vĩ nhẹ gật đầu, hắn liền động lấy ý niệm, đem Hồng Hỏa Nguyên Lực tụ vào đầu ngón tay, rồi chọn đúng vị trí trên cơ thể nàng mà điểm nhẹ môt cái. Đây là Tuyết Nhi nói cho hắn biết cách chữa trị cho những người bị Tuyết Vực Chung Tình Công phản phệ này, chứ không hắn cũng mù tịt nha.

Hồng Hỏa Nguyên Lực ngay lập tức được truyền từ tay hắn vào trong cơ thể Tuyết An, trực chỉ hướng luồng khí đen kịch kia mà lao tới.

Lại có đồ ăn mới, đương nhiên luồng khí đen kịch kia vui mừng không tả nổi, nó liên tục thôn phệ Hồng Hỏa Nguyên Lực của Trần An Vĩ, và rồi cũng không ngoại lệ, nó càng thôn phệ thì càng nhỏ dần.

Áp lực mà nó gây lên cho cơ thể Tuyết An cũng theo đó mà giảm dần khiến chân mày nàng giãn ra cho thấy đã không còn đau đớn nữa.

Không lâu sau đó, cảm nhận được luồng khí đen kịch kia đã bị Hồng Hỏa Nguyên Lực của hắn bao phủ, Trần An Vĩ thở nhẹ ra một hơi, tình hình của Tuyết An nặng hơn hắn nghĩ.

Theo lời Ảnh Nhi, luồng khí đen kịch này có tên gọi vô cùng đơn giản mà dễ hiểu là Băng Hàn Khí. Nói cho dễ hiểu là tu luyện trong Băng Hệ Nguyên Lực lâu ngày nên bị nhiễm lạnh.

Đùa thôi, Băng Hàn Khí là loại phản phệ thường gặp của tu sĩ tu luyện Tuyết Vực Chung Tình Công, đặc biệt là khi tu luyện Đệ Tam Thức – Băng Hóa Trường Không.

Trong trường hợp tâm cảnh không vững vàng mà tu luyện Băng Hóa Trường Không, trong cơ thể sẽ vô thức tích tụ Băng Hàn Khí này, rồi sẽ phát tác theo mức độ khác nhau.

Khi tu luyện những chiêu thức khác đương nhiên vẫn sẽ có trường hợp bị phản phệ, nhưng không nặng bằng trường hợp mà Tuyết An mắc phải. Trường hợp của nàng phải điều trị trong thời gian dài.

Đang mải suy nghĩ, bên tai lại vang lên giọng nói khó hiểu nhưng có phần yếu ớt của nữ nhân “Tại sao… ngươi lại ở đây?”

--------------------

Phù, cuối cùng cũng xong rồi. Tác vừa viết xong là post lên cho đạo hữu luôn nên chưa kịp nghĩ tên chương, đạo hữu nào rảnh nghĩ hộ tác cái nha :P.

Xin lỗi vì đã để các vị chờ đợi!

-------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.