Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 107 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

107 Chương 107 Vạn Vũ Đế Vương

Sau khi đạt được thỏa thuận, Trần An Vĩ cũng không rời đi ngay. Có cơ hội được tới Đan Các, hắn cũng không ngại ở lại thêm một chút, dù sao trong thời gian này hắn cũng tạm thời không có việc gì làm.

Nói tạm thời là bởi, hắn vẫn cần phải chiến đấu thêm nữa mới có thể hoàn toàn làm chủ được Thiết Thổ Nguyên Lực đề thăng thực lực, đồng thời cũng phải thuyết phục được Kim Cương Cốt Thổ, hay Tiểu Kim, để nàng đồng ý cho hắn sử dụng sức mạnh của mình.

Những việc đó dù có muốn, hắn cũng không thể làm nhanh được, dục tốc bất đạt mà. Vì thế nên lúc này đây hắn muốn dành một ít thời gian này để học hỏi thêm kinh nghiệm về việc luyện đan, cũng như mua lấy một ít Linh Thảo về mà bồi dưỡng.

...

Tại một tầng khác của Đan Các, nơi đây tụ tập vô vàn những quầy hàng bày bán đủ mọi loại Linh Thảo cùng các loại Yêu Đan phục vụ cho mục đích luyện đan.

Nếu đi từ bên ngoài vào, ngươi sẽ phát hiện ra có ba cổ tự huyền bí mà mờ ảo được điêu khắc bên ngoài, ba cổ tự đó cũng chính là tên của tầng này, Dược Thương Các.

Lúc này đây, Truyền Tống Trân được đặt bên trong Dược Thương Các bất chợt sáng lên, một bộ nhất nam nhị nữ từ trong đó bước ra, không phải Trần An Vĩ và hai nữ Âu Dương Kỳ Hân thì là ai?

Nhìn khung cảnh trước mặt, Trần An Vĩ dù đã tiếp xúc với nhiều thứ quý giá trên Hệ Thống cũng phải kinh ngạc.

Phải nói rằng, Đan Các quả thực là thánh địa của các Luyện Đan Sư, bất kể là Linh Thảo hay Đan Dược, loại gì Đan Các đều có, có nhiều là đằng khác. Thậm chí một số Đan Phương mà hắn chưa từng nhìn thấy hoặc nghe thấy trên tinh cầu này cũng có.

Bất quá, khiến hắn tiếc nuối chính là Đan Các vậy mà không có Nguyên Hải Hoàn Tâm Thảo, hay nói đúng hơn là bọn hắn vừa mới bán đi hết.

"Thực sự không còn sao?" Trần An Vĩ tiếc hận nhìn lấy vị thị nữ bán hàng mà hỏi thêm lần nữa.

"Xin khách quan thứ lỗi, loại linh thảo mà ngài muốn mua, Đan Các chúng tôi vừa mới bán hết ngày hôm nay ạ!" Thị nữ mỉm cười trả lời, mặc cho nam nhân trước mặt đang dần ủ rũ theo từng tiếng nói nàng nói ra.

Âu Dương Kỳ Hân cũng không có chuyện gì làm, ngược lại cảm thấy tò mò vì hành động của nam nhân này nên cũng đi theo hắn. Lúc này nhìn thấy biểu hiện của nam nhân, nàng buồn cười hỏi "Ngươi cần Nguyên Hải Hoàn Tâm Thảo để làm gì?"

"Gia gia ta cần nó để bình ổn lại Nguyên Hải Tâm!" Trần An Vĩ cũng không giấu giếm mà nói.

Âu Dương Kỳ Hân nhẹ gật đầu, lại nói "Đừng chỉ tìm mỗi loại đó, thương tổn Nguyên Hải Tâm không phải chỉ một mình Nguyên Hải Hoàn Tâm Thảo là có thể chữa khỏi. Đi theo ta!"

"Vậy làm phiền nàng rồi!" Trần An Vĩ gật đầu, rồi cũng bước theo nàng, trước khi đi hắn còn cố tình nắm lấy bàn tay trắng nõn của Á Huyền Ngân, hôn lên đó một cái.

"Tên này..." Bị chiếm tiện nghi bất ngờ, Á Huyền Ngân chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn mà lẩm bẩm, trong lòng bất giác cảm thấy có gì đó kích thích dâng lên.

Trở lại bên này, Trần An Vĩ đi theo Âu Dương Kỳ Hân đến một quầy hàng nhỏ nằm sâu trong một góc khuất của Dược Thương Các, nơi này cực kì vắng vẻ, và vì nằm sâu trong bóng tối nên nếu không có sự dẫn đường của Âu Dương Kỳ Hân hai nữ, thì Trần An Vĩ cũng phải chịu thua.

"Hai tiểu nha đầu hôm nay lại tới sao?" Nhìn thấy Âu Dương Kỳ Hân và Á Huyền Ngân tiến lại gần, một giọng nói già nua vang lên, có thể nghe ra trong giọng nói đó sự ưu ái vô hạn dành cho nàng.

"Kỳ Hân bái kiến Dược Chương trưởng lão!" Âu Dương Kỳ Hân nghe giọng nói kia vui mừng nói.

"Huyền Ngân bái kiến Dược Chương trưởng lão!" Á Huyền Ngân cũng không ngoại lệ mà cúi người hành lễ.

Nếu có người khác thuộc Đan Các có mặt tại nơi này, nghe lời nói của hai nữ nhất định sẽ phấn khích quá đỗi mà hét lên.

Đã là người của Đan Các, không ai chưa từng nghe tới danh tiếng của Dược Chương trưởng lão. Ông là một trong những vị trưởng lão thế hệ trước của Đan Các, từng một tay diệt đi một đại thế lực có đẳng cấp trên cả Thánh Cấp, một tay luyện ra những viên Đan Dược sở hữu Đan Vân cao cấp nhất của Đan Các.

Không chỉ vậy, hắn còn là người sáng tạo ra nhiều loại Đan Phương với công dụng vượt trội hơn so với những loại Đan Dược có cùng công dụng.

Trần An Vĩ ở phía sau nhìn thấy tình cảnh này thì ánh mắt bất ngờ nhìn hai nữ, tại sao hắn lại nghe thấy trong giọng các nàng có một chút phấn khích nhỉ? Bất quá hắn cũng không chậm trễ mà chắp tay hành lễ "Tiểu tử Trần An Vĩ bái kiến Dược Chương trưởng lão!"

"Đứng lên đi!" Chủ nhân của giọng nói kia thấy vậy liền nói, thân ảnh cũng dần xuất hiện trước mặt Trần An Vĩ và hai nữ. Chỉ thấy người vừa xuất hiện là một lão giả thân khoác thanh y giản dị, mái tóc bạc búi cao cùng với gương mặt hiền từ nhìn lấy thiếu niên thiếu nữ trước mặt.

“Nói đi, hôm nay tới tìm lão phu có chuyện gì?”

Nhận được ánh mắt ra hiệu của Âu Dương Kỳ Hân hai nữ, Trần An Vĩ nhanh chóng kể lại sơ qua một lượt về tình hình của gia gia mình. “Hôm nay theo sự hướng dẫn của Kỳ Hân các nàng, tiểu tử mạn phép tới đây muốn hỏi tiền bối thử xem có nguyên liệu cho Nguyên Hải Hoàn Tâm Đan không?"

“Nguyên Hải Hoàn Tâm Đan cũng là một sự lựa chọn không tồi đâu.” Dược Chương gật đầu nhìn Trần An Vĩ, ánh mắt tràn đầy sự tán thưởng.

“Nhưng ngươi có nghĩ rằng trên thế gian này, tồn tại những loại Đan Dược có công dụng tương tự thậm chí là tốt hơn nhưng chỉ với những nguyên liệu rẻ tiền không?”

Trần An Vĩ nghĩ nghĩ một lúc rồi gật đầu, ở một thế giới mà việc dục hỏa trùng sinh còn có thể làm được thì chuyện một thứ vừa rẻ vừa có công dụng nghịch thiên dường như không phải thứ gì quá hiếm lạ.

“Rất thông minh! Vừa hay, ta cũng vừa hoàn thành xong một loại Đan Dược có công dụng phục hồi mọi thương tổn của Nguyên Hải Tâm, thậm chí cũng chẳng có tác dụng phụ. Ngươi có muốn thử?” Dược Chương cười cười nhìn hắn nói tiếp.

Trần An Vĩ nghe câu hỏi của ông thì bất ngờ, ánh mắt nhìn chằm chằm như ông như muốn hỏi có thật không, bất quá sau một lúc hắn lại hỏi “Loại Đan Dược đó đã có ai thử nghiệm chưa?”

Dược Chương thầm tán thưởng hắn, đứng trước một món hời như vậy mà vẫn có thể tỉnh táo để hỏi điều này, chứng tỏ tiểu tử này không phải người hấp tấp vội vàng.

Ông cũng không ngại cho hắn biết sự thật “Ta chỉ vừa hoàn thành nó trước lúc các ngươi tới, vì thế chưa có ai thử nghiệm!”

Nghe vậy, Trần An Vĩ lập tức lắc đầu “Thứ cho tiểu tử nói thẳng, tiền bối có thể xem là tiểu tử hèn nhát cũng được!”

“Nhưng ta sẽ không đặt những người ta yêu quý vào tình thế nguy hiểm. Loại Đan Dược tiền bối vừa chế luyện ra, tiểu tử có thể làm người thử nghiệm, nhưng để những người thân của ta thử thì không!”

Âu Dương Kỳ Hân cùng Á Huyền Ngân nghe thấy câu nói này của hắn, ánh mắt lóe lên dị sắc, nhất là Á Huyền Ngân, không biết vì sao khi nghe câu nói này, nàng lại vô thức cảm thấy vui vẻ.

Dược Chương gật đầu, trên miệng vẫn luôn nở nụ cười nhìn hắn, như thể đang suy nghĩ điều gì. Một lúc sau, ông phất tay một cái, một viên Đan Dược nhỏ màu xanh lục nhạt bay tới bên cạnh hắn, trên nó còn khắc từng đường vân huyền ảo cao thâm.

Trần An Vĩ nhanh chóng bắt lấy nó, trong lòng thầm kinh ngạc, dược hiệu của viên Đan Dược này tại sao lại nồng đậm tới vậy? Thậm chí nếu có thể so sánh, hắn cho rằng Đan Dược hắn luyện ra so với viên Đan Dược này cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.

Chợt hắn nhìn thấy những đường vân được khắc xung quanh viên Đan Dược này, dường như chính chúng khiến cho viên Đan Dược đạt hiệu quả cao hơn so với loại thông thường.

“Tiểu tử ngươi rất may mắn!” Trong lúc hắn quan sát viên Đan Dược này, thì Dược Chương lại nói tiếp “Đây là viên Đan Dược đầu tiên ta luyện chế theo Đan Phương mới, cũng vừa hay là viên Đan Dược có Đan Vân. Ta gọi nó là Ôn Hải Đan.”

“Dù không chắc có công hiệu như ta mong muốn, nhưng ít nhất nó sẽ giúp Nguyên Hải của ngươi vững chắc hơn. Còn Nguyên Hải Tâm của ngươi…”

Dược Chương nói tới đó thì lại thở dài không nói nữa. Hiển nhiên, là Luyện Đan Sư lâu năm, ông đương nhiên biết Trần An Vĩ gặp phải vấn đề gì. Dù ông có thể luyện chế ra những loại Đan Dược có công hiệu nghịch thiên, nhưng những thứ đã mất thì không thể dùng thuốc để chữa trị được.

Á Huyền Ngân ở bên này, khi nghe câu nói của ông chẳng biết vì sao trong lòng lại có chút chua xót, ánh mắt nhìn hắn ẩn chứa chút nhu tình.

Âu Dương Kỳ Hân thì lại bất ngờ nhìn hắn, không nghĩ rằng hắn thân mang trọng thương nhưng lại có thể tu luyện đạt đến trình độ như này. Trong lòng tự hỏi, nghị lực nào khiến hắn đạt được thành tựu này?

Trần An Vĩ nghe câu nói của ông, gật mạnh đầu rồi không chút do dự mà nuốt xuống viên Đan Dược kia.

Bản thân hắn chưa bao giờ lo về chuyện Nguyên Hải Tâm của mình, hắn vẫn có thể tu luyện, vì thế nên cũng chẳng buồn phiền khi người khác nhắc tới nó.

Trần An Vĩ chỉ có một mong ước, một lý tưởng, đó là đời này phải tạo ra được một thế giới mà ở đó, người thân và thê tử của hắn được sống an yên. Thế là đủ!

Vù! Vù! Vù!!!

Ngay khi hắn nuốt xuống viên Đan Dược kia, thiên địa nguyên khí như bị thứ gì triệu hoán, chúng nó cấp tốc ùa về quanh Trần An Vĩ, rồi đồng loạt tiến vào cơ thể hắn, trực chỉ xuống Đan Điền của hắn.

Trần An Vĩ cảm nhận được tình huống cơ thể mình, liền cấp tốc ngồi xuống xếp bằng, nhanh chóng điều hòa khí tức.

Dược hiệu của Ôn Hải Đan nhanh chóng tiến tới Đan Điền của Trần An Vĩ, nơi có Nguyên Hải của hắn, chúng điên cuồng lao vào nó như muốn phá tan Nguyên Hải của hắn.

Nhưng mỗi lần như vậy, Trần An Vĩ lại cảm nhận được Nguyên Hải của mình trở nên cứng cáp hơn, đồng thời cũng nhờ áp lực đó, mà Nguyên Lực bên trong cơ thể hắn đã bị nén lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Mặc dù Ôn Hải Đan không thể phục hồi Nguyên Hải Tâm, nhưng hắn có Vô Thượng làm thay công việc hấp thu thiên địa nguyên khí, vì lẽ đó nó cũng không phải là vô dụng hoàn toàn. Mãi cho tới khi dược hiệu hết hoàn toàn, Nguyên Hải của hắn nay đã rộng lên gấp ba lần.

“Đa tạ tiền bối!” Trần An Vĩ sau khi tiêu thụ hết lượng dược hiệu bên trong Ôn Hải Đan, hắn lập tức đứng dậy chắp tay nhìn Dược Chương nói.

“Công dụng thế nào? Mau nói lão phu nghe!” Dược Chương không chần chừ mà nắm lấy hắn lắc lắc, giọng điệu hận không thể tự mình trải nghiệm Ôn Hải Đan. Hai nữ Âu Dương Kỳ Hân ở bên cạnh cũng đưa mắt nhìn một bộ ta cũng muốn biết.

“Tiền… tiền bối… ngài… lắc… ta… như vậy… làm sao… ta… có thể… trả lời…” Trần An Vĩ bị ông lắc liên tục, giọng nói cũng vì thế mà bị đứt quãng.

“Hề hề, ta xin lỗi. Mau nói đi, Ôn Hải Đan của ta như thế nào?” Dược Chương cười hề hề nhìn hắn nói.

Trần An Vĩ cũng không giấu giếm ông làm gì, hắn liền nói “Ôn Hải Đan tuy không thể phục hồi Nguyên Hải Tâm của tiểu tử, nhưng vẫn khiến Nguyên Hải được gia cố và lượng Nguyên Lực có thể chứa đựng bên trong tăng lên gấp 3 lần bình thường.”

“Haha, tốt tốt tốt!” Dược Chương cười lên ha hả rồi chợt phất tay một cái, một chiếc nhẫn trữ vật liền bay tới bên cạnh hắn “Trong này là toàn bộ những nguyên liệu ngươi cần để luyện chế ra Nguyên Hải Hoàn Tâm Đan, bất quá vẫn còn thiếu một gốc Nguyên Hải Hoàn Tâm Thảo đành để tiểu tử ngươi tự tìm vậy!”

“Chúng chẳng quý giá gì, cứ xem như quà ta tặng vì đã làm người thử nghiệm cho loại Đan Dược mới của ta!”

Trần An Vĩ mừng rỡ, chắp tay hành lễ nói “Đa tạ Dược Chương trưởng lão!”

Âu Dương Kỳ Hân cùng Á Huyền Ngân nhìn thấy một màn này, trong lòng thầm kinh ngạc.

Các nàng nghe nói, năm xưa Đan Các từng bị các thế lực ngoài vũ trụ nhắm đến, Đan Các từ trên xuống dưới đã liều mình chiến đấu, tử thương vô số. Mà Dược Chương trưởng lão lại càng là bị trọng thương, dẫn tới tu vi thụt lùi.

Từ sau sự kiện đó, ông vẫn luôn vùi đầu vào luyện đan, bất kể là ai đến cầu kiến hay ngỏ ý muốn làm đồ đệ của ông đều bị ông từ chối thẳng thừng. Hai nữ Âu Dương Kỳ Hân là trường hợp đặc biệt khiến ông phải chú ý tới.

Nhưng hôm nay, hai nữ lại nhìn thấy ông vậy mà sẵn sàng cho một người lạ mặt như Trần An Vĩ thử nghiệm Đan Dược, lại còn cho hắn gần như toàn bộ nguyên liệu luyện chế Nguyên Hải Hoàn Tâm Đan.

“Nế tình hắn là tình lang của hai tiểu nha đầu các ngươi, lão phu mới phá lệ cho một lần!” Đang suy nghĩ, bên tai lại vọng lên tiếng nói già nua trìu mến của Dược Chương trưởng lão khiến hai nữ giật mình.

“Ta mới không có!” Hai nữ đồng loạt gắt lên một tiếng, trừng mắt nhìn hắn. Chỉ tại tên nam nhân này mà khiến hai nữ bị hiểu lầm. Nhưng hai bên gò má lại bất giác dỏ ửng.

Trần An Vĩ ở phía này nhìn thấy hai nữ nhìn mình, chỉ cười không nói gì. Chợt lại nhìn thấy hai nữ gò má đỏ ửng, hắn liền tiến lại gần đưa tay sờ trán các nàng, ân cần hỏi “Hai nàng thấy không khỏe trong người sao?”

Âu Dương Kỳ Hân liếc xéo hắn, không trả lời. Á Huyền Ngân thì trừng mắt nhìn hắn, miệng nhỏ làu bàu “Hứ, không khỏe gì chứ, cả nhà ngươi mới không khỏe!”

Nói xong nàng nhanh chóng kéo tay Âu Dương Kỳ Hân rời đi, bỏ mặc Trần An Vĩ ở phía sau mộng bức cực độ, hắn đã làm gì sai nha.

“Này, chờ ta với!” Hắn kêu lên một tiếng rồi nhanh chóng đuổi theo hai người các nàng.

Bầu trời không trung phía trên Hành Thiên Đại Lực…

“Tiểu Thư, dự kiến thời gian tới bí cảnh sẽ mở ở nơi này!” Một thân ảnh già nua cung cung kính kính nhìn nữ nhân trước mặt mở miệng nói, mùi máu tanh nồng nặc cũng từ đó mà lan ra.

Nữ nhân nghe nói chỉ gật đầu, phất tay ra hiệu thân ảnh già nua kia biến mất rồi bản thân thì đáp xuống một nơi gần đó.

“Đan Các Chi Nhánh?” Nữ nhân liếc nhìn tóa tháp gần nơi mình vừa đáp xuống, ánh mắt lấp lóe lẩm bẩm, rồi dường như có gì đó thôi thúc, nàng tiến bước về phía tòa tháp đó.

“Chào quan khách ạ! Chẳng hay người cần gì?” Thị nữ nhìn thấy có khách mới bước vào liền tiến tới chào hỏi.

Nữ nhân cũng không tỏ ra bất kì thái độ khó chịu nào, chỉ nhìn thị nữ một lúc, sau đó lại lấy ra một bức tranh, chỉ vào đó rồi hỏi “Ngươi có thấy tên nào trông như thế này tiến vào đây không?”

Thị nữ nhìn thấy người trong bức tranh, ánh mắt khẽ đổi, rồi lắc đầu “Khách quan thứ lỗi, tiểu nữ không nhìn thấy ai như vậy ạ!”

Nàng đương nhiên có nhận ra nam nhân trong bức tranh, nhưng hắn lại đi cùng với Phó Các Chủ vào nơi này, nàng ấy đã nhắc nhở nàng nếu có ai hỏi thông tin của hắn thì lập tức lắc đầu, vì lẽ đó bây giờ nàng cũng không dám trả lời sự thật.

Nữ nhân nhìn biểu hiện của thị nữ, thu hồi lại bức tranh, gật nhẹ đầu nói “Được rồi, vậy ta sẽ đi xem chút!”

“Khách quan cứ tự nhiên!” Thị nữ thấy nữ nhân không hỏi nữa thì thầm thở phào, ngoài mặt lại làm động tác mời.

Nhìn thấy nữ nhân rời đi, thị nữ không khỏi có chút thắc mắc “Không biết tên nam nhân đó là ai, vì sao lại có nhiều nữ nhân xinh đẹp tìm tới thế nhỉ?”

------------------------------

Gặp chút trục trặc nên gỡ chương, giờ mới post lại được :(

-------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.