Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 102 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

102 Chương 102 Vạn Vũ Đế Vương

Á Huyền Ngân sau khi dùng thân pháp đặc hữu của Tinh Linh Tộc, tốc độ lập tức được tăng lên, khoảng cách giữa nàng và tên nam nhân đáng ghét kia một lần nữa được kéo dãn.

“Hừ, tưởng thế nào!” Thấy hắn mãi không đuổi tới nơi, nàng hừ nhẹ một tiếng nói.

Á Huyền Ngân dừng lại một chút, dù không cam lòng nhưng nàng vẫn phải chờ hắn, ai bảo Tiểu Thư nhà nàng đang là minh hữu với hắn cơ chứ.

Nhưng đợi mãi vẫn không thấy hắn đuổi tới, Á Huyền Ngân bỗng cảm thấy bất an. Nàng dù có chút không thích hắn, nhưng không có nghĩa nàng muốn hắn gặp chuyện.

Không kịp nghĩ nhiều, đôi cánh xinh đẹp sau lưng nàng một lần nữa vẫy nhẹ, thân ảnh nàng đã lập tức biến mất.

Trần An Vĩ lúc này, vốn hắn đang trên đường đuổi theo Á Huyền Ngân, bất chợt có một thứ khác thu hút sự chú ý của hắn.

“Bên trong đó là thứ gì?” Trần An Vĩ nhìn lấy một cái động phủ nằm lấp ló sâu bên trong những tán cây, nếu không phải với trực giác nhạy bé của mình, hắn chắc chắn sẽ không phát hiện ra nó.

Bất quá điều khiến hắn bất ngờ chính là nơi này đang tỏa ra một cỗ lực lượng nồng đậm Phong Hệ Nguyên Lực. Càng khiến hắn bất ngờ hơn chính là Vô Thượng trong người hắn vậy mà có chút hưng phấn khi nhìn thấy nó.

Phải biết rằng, trước giờ trừ những lúc hắn tiếp xúc với Dị Thuộc Tính hoặc Hỗn Độn Thuộc Tính ra, dù hắn có tiếp xúc với bao nhiêu loại lực lượng đi nữa, Vô Thượng cũng chẳng có phản ứng gì.

“Đây là một loại Dị Thuộc Tính sao?” Trần An Vĩ tự hỏi, trong lòng thầm có đáp án.

“Đây chính xác là một loại Dị Phong, bất quá Ảnh Nhi khuyên công tử đừng nên tới gần nó thì hơn!” Không ngoài suy đoán của hắn, Ảnh Nhi liền lên tiếng xác nhận, nhưng đồng thời nàng cũng cảnh báo hắn.

“Vì sao…” Chưa kịp hỏi hết câu, một tôn Yêu Thú từ đâu xông đến muốn vồ lấy hắn.

“Cái quỷ gì?” Trần An Vĩ sắc mặt kì quái nhìn lấy tôn Yêu Thú trước mặt. Chỉ thấy nó là một tôn bạch sắc Đại Hùng với từng tầng từng tầng Thổ Hệ Nguyên Lực phủ quanh người, ánh mắt đỏ ngầu nhìn lấy hắn.

Hắn chỉ vừa mới bước chân vào Hành Thiên Đại Lục, vì sao lại đắc tội một tôn Yêu Thú rồi? Hơn nữa còn là một tôn Ngũ cấp Cửu Tinh – Bạch Địa Hùng?

Nhưng chưa hết, Trần An Vĩ chợt nhìn xuống phía dưới, sắc mặt càng mộng bức hơn. Bởi vì thứ hắn nhìn thấy là chiếc cần tăng dân số to tướng của Bạch Địa Hùng.

Mà ánh mắt đỏ ngầu kia của nó cũng không phải nhìn địch nhân, mà là nhìn lấy… bạn tình.

Hú!!!

Chợt lại có thêm một tiếng sói tru vang lên, một tôn Hắc Lang từ đâu nhảy ra, toàn thân được bao phủ bên trong Phong Hệ Nguyên Lực, ánh mắt đỏ ngầu gầm gừ nhìn lấy Bạch Địa Hùng trước mặt.

Bạch Địa Hùng nhìn thấy con mồi mới, ánh mắt chợt sáng lên, không chút do dự mà nhảy bổ vào tôn Hắc Phong Lang kia.

“Phi lễ chớ nhìn!” Trần An Vĩ âm thầm phỉ nhổ, bởi vì thứ hắn nhìn thấy là một cảnh tượng hoang đường tới cực điểm. Hắc Phong Lang cùng Bạch Địa Hùng hai tôn Yêu Thú giống đực lao vào nhau, nhưng lại là để… giao phối.

Mà dường như bọn chúng không hề biết việc mình đang giao phối với một giống đực. Từng tiếng rên rĩ vang lên khiến Trần An Vĩ tê dại cả đầu buộc phải phong bế thính giác.

Không tiếp tục nhìn lấy khung cảnh kia, hắn đang định rời đi, thì bất chợt Dị Phong lại làm ra phản ứng, nó bắn một luồng gió hồng phấn lấy tốc độ không thể lường trước lao thẳng về phía Trần An Vĩ.

Trần An Vĩ sắc mặt đại biến, hắn khẽ lách mình tránh thoát khỏi đường bay của luồng gió kia. Bởi trực giác cho hắn biết luồng gió này nguy hiểm, nếu không nhờ trực giác nhạy bén của một Hồn Tu, hắn đã trúng phải luồng gió kia.

Mà dường như hành động của Trần An Vĩ khiến Dị Phong bên trong động phủ nổi giận, nó điên cuồng hấp thu Phong Hệ Nguyên Lực xung quanh, không ngừng tạo ra loại gió màu hồng phấn kia, bắn thẳng về phía hắn.

Chúng bắn tới đâu, không gian bị phá hủy tới đó, không những thế mà khi nó trúng vào những tôn Yêu Thú gần đó, chúng dường như bị kích thích, liên tục lao vào nhau mà giao phối, bất kể giống loài và giới tính.

Trần An Vĩ nhìn thấy tình cảnh kia trong lòng hãi hùng, cũng may hắn nhanh chân tránh được lần đánh lén kia của Dị Phong này, nếu không phỏng chừng bây giờ cúc hoa của hắn…

Nghĩ tới là rùng mình, Trần An Vĩ quyết định không nghĩ tới nữa, hắn nhìn đợt tấn công tiếp theo của Dị Phong. Hiện tại mà hắn còn không biết bên trong những luồng gió màu hồng phấn kia là xuân dược cực mạnh thì Trần An Vĩ nên đập đầu chết cho rồi.

Vậy nên lúc này hắn liền sử dụng Hồng Hỏa Nguyên Lực muốn đối kháng với từng luồng gió kia.

Đáng tiếc, Hỏa Diễm vốn là khắc tinh của các loại độc, trong đó có cả xuân dược nhưng ngay khi Hồng Hỏa Nguyên Lực tiếp xúc với loại gió này, nó chỉ càng khiến tình hình tồi tệ hơn.

Loại gió màu hồng phấn nhanh chóng hòa lẫn vào bên trong Hồng Hỏa Nguyên Lực, đem nó khuếch tan ra xung quanh.

“Không ổn!” Trần An Vĩ thầm hô một tiếng, nhanh chóng vận dụng thân pháp tránh né, bất quá hắn vẫn chậm hơn một chút. Và rồi không ngoài ý muốn, hắn lập tức bị trúng chiêu.

Ngay khi bị ngọn gió kia dính vào, Trần An Vĩ liền cảm thấy thân thể nóng lên, phía dưới hạ thân, tiểu huynh đệ lại biểu tình dữ dội.

“Ảnh Nhi, ta bị làm sao vậy?” Trần An Vĩ cố giữ cho bản thân tỉnh táo, hướng Ảnh Nhi hỏi.

“Đây là tác dụng của loại Dị Phong – Xuân Tình Bạo Phong Vũ, một loại Dị Phong chuyên dùng cho chuyện phòng the.” Ảnh Nhi nhanh chóng lên tiếng nói.

“Cái quỷ gì?” Trần An Vĩ mộng bức nhìn nàng, trên đời lại có loại Dị Phong dùng cho công dụng đó á?

“Chưa hết, khi sử dụng nó để chiến đấu, sẽ khiến đối thủ của mình buộc phải giao hoan, nếu không sẽ bạo thể mà chết.” Ảnh Nhi lại một câu khiến hắn bất ngờ hoàn toàn.

Bùm! Bùm! Bùm!!!

Vừa dứt lời, từng tiếng nổ lớn vang lên như để chứng thực cho lời nói của Ảnh Nhi, máu thịt văng đầy trời, xương cốt bắn tung tóe.

“Công tử cũng phải nhanh lên nếu không muốn có kết cục như chúng!” Ảnh Nhi nhanh chóng lên tiếng, lời nói của nàng có chút gấp gáp.

Sau khi bị trúng phải Xuân Tình Bạo Phong Vũ, nếu không nhanh chóng tìm bạn tình giao hoan, người trúng phải sẽ bạo thể sau một canh giờ. Minh chứng rõ nhất là từng tôn Yêu Thú vừa bị nổ xác kia.

Chắc hẳn chúng bị mùi hương của Xuân Tình Bạo Phong Vũ dẫn dụ, sau đó trúng phải luồng gió hồng phấn kia, một số may mắn thì tìm được bạn tình dù có hơi… lệch giới tính, nhưng vẫn còn đỡ hơn số khác bị bạo thể.

Trần An Vĩ nghe lời cảnh báo của Ảnh Nhi, hắn giữ chút lý trí cuối cùng mà định tiến vào Bát Diện Thạch, định đi tìm những thê tử bảo bối của hắn, thì bất chợt lúc này, một thân ảnh nữ nhân từ phía xa bay tới.

Nhìn thấy nàng, Trần An Vĩ bất chợt khựng lại một dịp, dục hỏa trong người đột ngột bốc lên thiêu cháy lý trí hắn, khiến mọi động tác của hắn đều phải dừng lại.

Khí chất thanh mát đặc trưng của Tinh Linh Tộc từ người nàng tỏa ra khiến hô hấp Trần An Vĩ trở nên dồn dập, hắn lao về phía nàng, nhắm ngay bờ môi kiều diễm kia mà hôn xuống, đôi tay cũng bị dục hỏa điều khiển mà sờ mó loạn xạ.

“Ngươi…” Á Huyền Ngân trong lòng bất an mới dựa theo khí tức của hắn mà bay tới nơi này, ai ngờ tên nam nhân này vậy mà dám chiếm tiện nghi của nàng. Uất ức cùng tức giận, nàng vùng vẫy muốn đẩy hắn ra.

Bất quá sức lực của một nữ nhân làm sao bằng được với một tên nam nhân trúng Xuân Tình Bạo Phong Vũ, dù Á Huyền Ngân có cố gắng tới cỡ nào, nàng vẫn không thể thoát khỏi cái ôm của hắn.

Chợt nàng cảm nhận được tình hình của nam nhân này có gì đó không đúng, tâm trạng lập tức bình tĩnh trở lại. Do là người của Đan Các, vì vậy việc nhận biết các loại mùi hương không phải vấn đề gì quá khó đối với nàng.

Đối với các loại Đan Dược hay Độc Dược chuyên sử dụng cho chuyện phòng the này nàng cũng từng tìm hiểu qua, cũng biết được thế giới tồn tại rất nhiều loại, thậm chí trong đó có cả Dị Thuộc Tính.

Mà một trong số đó phải kể tới loại Dị Phong có mùi hương nhẹ nhàng nhưng thực chất lại là một lò xuân dược, mang tên…

“Xuân Tình Bạo Phong Vũ?” Á Huyền Ngân bất ngờ, nam nhân này rốt cục đã đi đâu để bị dính phải thứ này?

“Ưm…” Đang suy nghĩ, động tác của nam nhân ngày càng mạnh bạo hơn, khiến nàng không nhịn được rên lên một tiếng.

Đôi môi bị nam nhân chiếm đoạt đến tê dại, từng bộ vị mẫn cảm trên cơ thể lại đang bị nam nhân xoa nắn, cơ thể nàng cũng dần trở nên nóng hơn, ánh mắt ngập nước nhìn hắn, mong chờ một sự thương tiếc.

Trần An Vĩ đang mải chìm đắm trong dục hỏa, chợt nhìn thấy ánh mắt ngập nước đáng thương của nàng, lý trí một lần nữa được cảnh tỉnh, hắn gắt gao buông Á Huyền Ngân ra.

Một lần nữa muốn động lấy ý niệm muốn tiến vào Bát Diện Thạch, bất quá dường như ông trời không muốn hắn làm vậy. Bởi vì ngay khi hắn vừa rời khỏi môi nàng, Xuân Tình Bạo Phong Vũ lại một lần nữa phát động thế công.

“Công tử nguy hiểm!” Ảnh Nhi lên tiếng nhắc nhở, nhưng đáng tiếc đã quá muộn, luồng gió hồng phấn lúc này được gia trì thêm Phong Hệ Nguyên Lực, khiến tốc độ của nó cấp tốc được đề thăng.

Lại thêm tấn công bất ngờ, khiến Trần An Vĩ và cả Á Huyền Ngân cũng không thể né tránh, chỉ có thể bất lực nhìn Xuân Tình Bạo Phong Vũ thẩm thấu vào bên trong cơ thể.

“Ưm…” Á Huyền Ngân bị trúng chiêu bất ngờ, không kiềm được dục hỏa, lại thêm vừa bị hắn trêu chọc, toàn thân lúc này ngứa ngáy, ủ cốc thần bí đã bắt đầu rỉ nước.

Nàng cố lấy chút lý trí còn xót lại mà trừng mắt nhìn tên này, cũng chỉ vì hắn ham vui mà khiến hai người lâm vào tình cảnh này.

Trần An Vĩ lúc này như muốn điên rồi, hắn đang trúng Xuân Tình Bạo Phong Vũ một lần, nay còn bị trúng thêm lần nữa, liều lượng gấp đôi, côn thịt phía dưới đã muốn bùng nổ.

Nhìn thấy ánh mắt của Á Huyền Ngân nhìn mình, hắn chỉ cảm thấy nó như một liều thuốc độc đối với hắn lúc này.

“Ta xin lỗi!” Hắn cố lấy chút lý trí cuối cùng nói một câu, rồi nhanh chóng lao về phía Á Huyền Ngân, đem nàng nhanh chóng rời khỏi phạm vi ảnh hưởng của Xuân Tình Bạo Phong Vũ.

Tới một bờ suối vắng vẻ gần đó, hai người khó khăn hạ xuống. Trần An Vĩ muốn cách xa Á Huyền Ngân, vì lo sợ mình trong cơn động tình vì Xuân Tình Bạo Phong Vũ mà làm hại nàng.

Nhưng hắn quên rằng, Á Huyền Ngân cũng đang bị ảnh hưởng từ Xuân Tình Bạo Phong Vũ, nàng càng lúc càng thấy ngứa ngáy, hạ thân thấy trống rỗng vô cùng.

Nhìn lấy nam nhân trước mặt, thấy hắn định rời đi, nàng không tự chủ mà ôm lấy hắn, trong lúc nam nhân còn bất ngờ, nàng đã nhắm lên đôi môi hắn mà hôn xuống.

“Nàng…” Trần An Vĩ ban đầu còn bị hành động của Á Huyền Ngân làm cho bất ngờ nhưng sau đó tia lý trí cuối cùng của hắn cũng biến mất.

Một tay không tự chủ mà lại bắt lấy một bên đôi gò bông đầu của nàng mà xoa nắn. Thoạt nhìn chúng cho người ta cảm giác tròn trịa căng tràn sức sống, lúc chạm vào rồi mới biết chúng cực kì vừa tay, xúc cảm mềm mại tột đỉnh khiến Trần An Vĩ cũng phải bất ngờ dù đang chìm trong dục hỏa.

Tay còn lại của hắn thì tìm xuống phía dưới nhẹ nhàng xoa nắn bờ mông căng tròn của Á Huyền Ngân, khiến giai nhân rên lên từng đợt.

Không biết bị Xuân Tình Bạo Phong Vũ điều khiển, hay do nàng muốn trả đũa hắn, mà đôi tay mảnh mai trắng muốt mạnh dạn bắt lấy tiểu huynh đệ đang ngạo nghễ ngẩng cao đầu trong quần hắn mà nhẹ nhàng vuốt lên vuốt xuống.

Hít!

Động tác của nàng như một ngòi kích nổ thiêu rụi toàn bộ lý trí của Trần An Vĩ, ý niệm khẽ động y phục hai người lập tức tan thành hư vô.

Hắn đem Á Huyền Ngân đặt xuống nền đất bằng phẳng gần đó, dùng thân thể lực lượng của mình mà phủ lên trên.

Thông thường khi ân ái với nữ nhân, Trần An Vĩ sẽ luôn dành ra chút thời gian thủ thỉ và ngắm nhìn thân thể của nữ nhân trong lòng, nhưng lúc này, ảnh hưởng từ Xuân Tình Bạo Phong Vũ lên người hắn đã quá nặng, khiến hắn triệt để mất đi lý trí.

Động tác cũng không thể nhẹ nhàng như đã làm với mấy nữ, hắn điên cuồng hôn lấy đôi môi mọng của Á Huyền Ngân, tay thì vừa xoa nắn vừa ngắn nhéo đôi gò bông đào của nàng, u cốc của giai nhân cũng không ngoại lệ bị hai ngón tay của hắn trêu chọc cho nước văng tung tóe.

Á Huyền Ngân bị từng động tác của hắn kích thích, nàng vừa đau vừa sướng mà rên rỉ, lý trí cũng dần bị nhấn chìm trong dục hỏa, động tác cũng vì thế mà mãnh liệt hơn.

Trần An Vĩ không nhịn nổi nữa, rút côn thịt ra khỏi tay nàng, nhắm ngay u cốc thần bí kia mà đâm vào.

Ót!

Tiếng da thịt va chạm đầy ám muội vang lên, một dòng máu đào từ bên trong u cốc chảy ra, biểu lộ Á Huyền Ngân đã mất đi lớp màng quý giá nhất của một nữ nhân.

“A…” Cảm giác đau đớn đột ngột khiến nàng rên lên một tiếng, đôi mày liễu cau lại trông thật đáng thương.

Bất chợt, đôi môi nàng một lần nữa lại bị chiếm đoạt, đôi gò bông đào lại bị đôi tay ma thuật của nam nhân nhào nặn, khoái cảm đột ngột khiến nàng quên đi đau đớn.

Nếu Trần An Vĩ còn đủ tỉnh táo, hắn sẽ vô cùng kinh ngạc vì hành động vừa rồi của chính mình. Trong tình cảnh bị ảnh hưởng từ Xuân Tình Bạo Phong Vũ nhưng hắn vẫn có thể giúp giai nhân bớt đau đớn vì phá thân?

“Ưm… ưm…” Từng tiếng rên khẽ được giai nhân cất lên theo từng động tác của hắn, như một dấu hiệu cho nam nhân hành động.

Quả nhiên Trần An Vĩ nghe vậy thì hạ thân liền bắt đầu chuyển động, đưa tiểu huynh đệ liên tục ra vào bên trong u cốc thần thánh mê người của giai nhân.

“Ưm… a… ưm… sướng…” Á Huyền Ngân lần đầu tận hưởng cảm giác mới lạ, lại bị ảnh hưởng từ Xuân Tình Bạo Phong Vũ nàng liền bất chấp tất cả mà rên rỉ trong sung sướng.

Tiếng rên rỉ của nàng càng như cổ vũ cho nam nhân liên tục ra vào phía dưới nàng, động tác hắn càng mạnh bạo hơn.

Không biết bao lâu sau, tiếng gầm nhẹ của nam nhân và tiếng rên dài của nữ nhân cùng lúc vang lên, Trần An Vĩ bắn thẳng từng đợt sinh mệnh vào tận cùng hoa tâm của Á Huyền Ngân.

Đồng thời dục hỏa trong người cả hai cũng dần bị dập tắt.

“Ngươi còn định ở trong người ta tới bao giờ?” Đã lấy lại lý trí, việc đầu tiên Á Huyền Ngân muốn làm chính là đẩy tên nam nhân chết tiệt này rời khỏi người nàng.

Động tác bất ngờ của nàng khiến tiểu huynh đệ của nam nhân vô tình cắm vào sâu hơn bên trong u cốc của mình.

“Ưm…” Nhận ra mình càng cử động, tên “tiểu quỷ” phía dưới kia càng đâm sâu vào, Á Huyền Ngân kiên quyết nhắm mắt lại không chú ý tới tình cảnh xung quanh nữa.

Nàng đường đường là một cường giả Nguyên Tôn cảnh, vậy mà lại bị tên tiểu tử này khi dễ, còn lấy mất lần đầu của nàng.

“Hức… hức…” Càng nghĩ càng uất ức, thế rồi, nước mắt nàng chực tuôn ra.

------------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.