Trở về truyện

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống - Chương 30: Gói Quà Nâng Cấp, Tôn Vũ Sinh Ra

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống

30 Chương 30: Gói quà nâng cấp, Tôn Vũ sinh ra

Nó cảm thấy các sợi dây xích khoá chặt lấy mình không thể di chuyển hay phản kháng, chỉ có thể bất lực mà đứng im nhìn hay người kia.

"Gian Lận, sử lý sao với nó?" Nguyệt Nhi lên tiếng hỏi.

"Do ta đã đoán trước được nó sẽ tìm đến chủ nhân nên chuẩn bị sẵn hết cả rồi, vả lại kiến thức và nhiều thứ trong không gian của nó đáng để lấy đấy!" Trí Năng Gian Lận của hệ thống lên tiếng, nó đã đoán trước được cái chữ này sẽ tìm đến chủ nhân. Nên luôn thúc dục chủ nhân đi kiếm khí vận thủy để hoàn thành một cái khảo nghiệm giành cho chủ nhân.

"Các ngươi là ai, tại sao có thể thấy ta và bắt được?" "Đế" nói với giọng điệu không thể tin được, trên đời này còn có hai cái tồn tại khủng bố hơn nó.

Gian Lận nó không trả lời câu hỏi của "Đế" nó chỉ lạnh lùng nói.

"Cho ngươi hai lựa chọn, một là thuần phục ta giúp ích cho chủ nhân. Hai là ta sẽ xoá linh trí của ngươi và thôn phệ ngươi!"

"Ngươi nhanh chóng quyết định đi, ta còn phải cho chủ nhân một cái khảo nghiệm nữa!" Nguyệt Nhi lạnh lùng lên tiếng nói.

"Chủ nhân ngươi là tên kia, thật là khó tin một người yếu hơn hai ngươi mà được làm chủ nhân của các ngươi!" "Đế" với giọng điệu hơi khó tin nói, trường hợp này nó cũng gặp nhiều rồi ở các vũ trụ khác nhưng những thứ đó còn kém xa hai người này.


"Ngươi đừng nhiều lời, mau chóng quyết định đi!" Gian Lận vẫn lạnh lùng như cũ.

"Đế" suy nghĩ một hồi rồi thở dài, không ngờ cuộc đời nó đến đây lại kết thúc, mà nó cũng không nuối tiếc lắm, kiến thức nó biết rất nhiều rồi. Lần đầu tiên gặp hai tồn tại mạnh hơn mình, thôi thì làm thuộc hạ của chủ nhân của hai người này cũng được. Nó không muốn linh trí của mình bị xoá, nếu bị xoá thì nó còn tiếc rẻ nhiều kiến thức vẫn chưa biết.

"Ta đồng ý thuần phục!" "Đế" cuối xuống lên tiếng, nó không có dùng quỷ kế đa đoan gì cả, lời nó nói ra là có nghĩa nó thật sự chấp nhận, không bao giờ phản bội.

"Thuần phục là tốt nhưng ngươi phải thay đổi một thứ!" Gian Lận nhìn nó lên tiếng.

"Không biết ngài muốn ta thay đổi cái gì?" "Đế" nó cũng đã đổi xưng hô với Gian Lận và Nguyệt Nhi hỏi.

"Chủ nhân chỉ thích nữ nhân, ngươi đây là phi giới tính. Ta sẽ giúp ngươi biến thành nữ nhân và suy nghĩ như nữ nhân!" Gian Lận nói rồi truyền một tia năng lượng vào "Đế" mà không thèm để ý cho nó trả lời.

"Đế" nó cảm nhận được tia năng lượng ấy, đây là loại năng lượng nó chưa từng thấy bao giờ, rất mạnh. Nó cảm thấy mình bắt đầu có cảm xúc, bắt đầu biết suy nghĩ như loài người mà nó đã từng tìm hiểu,...

"Tốt, đợi khi nào chủ nhân dò xét vận mệnh của mình thì ta sẽ cho ngươi xuất hiện. Ngươi là tồn tại khủng bố giống ta nên chủ nhân dò xét sẽ bị hồn phi phách tán, thần hồn câu diệt. Nhưng ta sẽ dùng khí vận thủy chữa cho ngài ấy, rồi cho ngài ấy bắt đầu khảo nghiệm!"


Sau đó thì kí ức của "Đế" đã kết thúc, chuyện gì xảy ra tiếp theo thì hắn cũng đã biết. Không ngờ đây chỉ là khảo nghiệm của hệ thống nhưng Tôn không trách nó vì đã làm mình đau đớn. Tôn biết hệ thống sẽ luôn đối tốt với mình, không bao giờ hại hắn. Hắn cũng thấy Nguyệt Nhi thì hơi vui một chút, thì ra là nàng đang bế quan làm cái gì đó.

"Đế" nó cũng đã truyền thừa xong cho Tôn vài cái thứ quan trọng rồi hoá thành một chữ màu hoàng kim trên mi tâm hắn. Giờ đây hắn sẽ chân chính biến thành "Đế" , linh của "Đế" là một nữ nhân tóc dài ngang lưng, màu tóc của nàng là những màu lúc cái chữ đó phát ra. Khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, mắt một xanh băng một cam là đôi mắt băng hoả. Đôi môi đỏ hồng căn mịn, bầu vú to cỡ F, mông thì khỏi phải bàn, cưỡi lên rồi vỗ đen đét chắc phê lắm. Nàng mặt một chiếc áo bạch kim, trên tay cầm một quyển sách.
Chậc chậc, nàng chả khác gì một thư kí a, nhưng thư kí này hơi giống Hentai một chút hắc hắc.

Nàng hiện tại làm trợ lý cho Tôn và Gian Lận, nàng cũng đã chào hỏi hắn và làm quen. Nhưng nàng chỉ có thể ở trong không gian sống riêng của hệ thống, không ra ngoài được.

"Ha, không ngờ hệ thống đã lên cấp ba. Còn gửi một gói quà siêu vip nữa chứ! Bây giờ ta không biết là mình có thiếu thứ gì không a!" Tôn đã tỉnh dậy mở mắt ra, đầu thì suy nghĩ.

"Mở gói quà siêu vip đi!"

"Ting! Chúc mừng chủ nhân nhận được Đế Kinh!"

"Thành công nhận được con mắt thứ hai Vô Vũ Nghịch Lý Tử Hoang Nhãn!"


"Thành công nhận được quyền trượng Tôn Đế!"

Ba cái tiếng hệ thống vang lên làm Tôn hơi bất ngờ một xíu, con mắt bên phải thì đã có Độc Tôn Nhãn, bây giờ thì có thêm con mắt thứ hai bên trái thì ngon phết. Chả qua là do hắn thấy mấy con mắt trong cửa hàng hệ thống cũng không có cái nào ngon bằng Độc Tôn Nhãn nên thôi, đến khi thấy công dụng của Vô Vũ Nghịch Lý Tử Hoang Nhãn thì hắn bẻ lái còn hơn Hải quay xe.
Đế Kinh thì chỉ dành cho những người có tư chất thành Đế mà tu luyện. Quyền trượng Tôn Đế thì chắc là hệ thống tạo riêng ra cho hắn, quyền năng trong cái trượng ấy thì khỏi phải bàn.

"Lấy ra Vô Vũ Nghịch Lý Tử Hoang Nhãn!"

Xuất hiện trên tay Tôn là một con mắt làm bằng một viên đá bên trong nó chứa vô vàn cái vũ trụ màu sáng cực kì đẹp, bên ngoài là lớp viền những đường hoa văn hoàng kim cao quý. Hắn dùng năng lượng của mình hấp thu nó, con mắt không phản kháng mà ngoan ngoãn chui vào mắt trái của Tôn. Giờ đây hắn chân chính là có hai con mắt một đỏ một tím, Đế Kinh là một quyển sách rất dày nên hắn bắt đầu học và tu luyện. Quyền trượng thì chưa dùng đến nên để sau.

...

Thời gian cứ thấp thoát trôi qua hơn vạn năm, cốt truyện đã bắt đầu rồi.

Tôn lúc này hắn đang ở một bên cầm lấy tay Khinh Vũ đau lòng an ủi nói.
"Nàng ráng chịu đau một chút, con của chúng ta sắp sinh ra rồi!"

"A, huhu phu...quân, thiếp sẽ cố gắng chịu...đựng hức hức!" Khinh Vũ nước mắt rơi đầy khuôn mặt lệ diễm của mình, cắn răng chịu đựng đau đớn do sinh đẻ.

A Ngân, Bích Cơ lúc này đang đỡ đẻ cho Khinh Vũ, hai nàng là nữ nhân có khả năng đỡ đẻ cho Khinh Vũ nhất.

"Khinh Vũ tỷ tỷ, cố gắng lên!" Nguyệt Na ở bên cạnh cổ vũ cho nàng.


"Đúng đó cố lên Khinh Vũ tỷ, Tà Hổ cũng còn vài năm nữa là sẽ sinh cho chủ nhân đứa con thứ hai của ngài!" Tà Hổ một bên xoa xoa cái bụng của mình một bên cổ vũ Khinh Vũ.

Một lúc sau thì đứa bé cũng đã được sinh ra mà nó chả khóc tiếng nào, ngược lại thì thiên địa linh khí bị Tôn Vũ hấp thu rất mạnh sau đó xuất hiện một cái kén bao phủ lấy nàng. Tôn thấy vậy thì cũng từ hệ thống lấy ra rất nhiều linh thạch cực phẩm cho nàng hấp thu.
Số linh thạch ấy bị Tôn Vũ cứ thế mà hấp thu hết, một hồi sau thì cái kén bắt đầu mở ra. Lộ ra là một thân ảnh một cô nương sáu tuổi trần truồng, bầu vú hơi phát dục, dáng người thon thả đáng yêu, cái mép âm hộ thì ừm đợi nó mai mốt lớn thì tả sau.

Con ngươi và màu tóc nàng là một màu tím nhạt rất đẹp, không giống như nguyên tác mái tóc nàng có màu đen. Trên đầu nàng có hai cái lỗ tai thỏ hồng trắng rất đang yêu, nàng thấy baba nhìn mình chăm chú thì phồng má đáng yêu lên nói:

"Baba ngươi thật là biến thái, cả con của mình mà nhìn hết không tha!"

Thật ra là nàng đã sinh linh trí từ rất lâu rồi, đã biết baba, mẹ mình và các gì, còn có một muội muội của dì Tà Hổ nữa.

Khinh Vũ thấy Tôn Vũ đáng yêu như vậy thì cũng bớt mệt mỏi lên tiếng.

"Phu quân chàng đừng có làm gì bậy a, Vũ nhi lại đây mama mặt đồ cho con!" Khinh Vũ cười dịu dàng nói.
"Vâng mama!" Tôn Vũ liếc Tôn một cái cho hắn một cái mị nhãn khiêu khích thì làm cho hắn nóng máu lên.

Cả nhà cứ thế tràn đầy vui vẻ trong tiếng cười hạnh phúc...

...

"Thưa chủ thượng! Đây là Bỉ Bỉ Đông, Đường Nguyệt Hoa, Liễu Nhị Long, Tử Trân Châu, Ba Tái Tây, Hải Nữ Đấu La mà ngài bảo!" Một tên hồn thú tu vi 100 vạn năm bắt các nàng đưa đến cho Tôn.

"Ngươi làm tốt lắm!" Tôn phất tay bảo hắn lui ra, đi đến trước mặt sáu nàng. Các nàng hắn tính vừa sinh ra thì bắt cóc nhưng nghĩ lại làm như thế không hay nên đợi các nàng 15 trở lên tuổi rồi mới bắt về đây.

Các nàng bị một tên hồn thú bắt thì đã hoảng sợ vì ngay cả phản kháng cũng không được, chỉ bất lực mà để cho hắn đem các nàng dịch chuyển tới đây, cho đến khi nhìn thấy một tên nam tử đẹp trai mặc áo hoàng kim, tóc vàng kim, người hắn toả ra khí chất hấp dẫn nữ nhân khiến các nàng không tự chủ được nuốt nước bọt.
Chỉ thấy Liễu Nhị Long nàng vẫn nóng tính như ngày nào.

"Tên kia ngươi bắt ta là có ý gì? Đừng tưởng ngươi soái thì muốn làm gì thì làm, Lam Điện Bá Vương Tông ta sẽ không tha cho ngươi đâu!" Nàng thấy mình mở miệng nó chuyện được thì bắt đầu chửi hắn.

Các nữ nhân khác cũng tỉnh lại ảo tưởng của chính mình mà bắt đầu cảnh giác với Tôn.

"Ngươi đây là có ý gì? Hải Thần đại nhân sẽ không tha cho ngươi đâu!" Ba Tái Tây nàng ánh mắt rét lạnh nhìn Tôn nói, ay thật là tội nghiệp cho một cái nữ nhân bị cuồng tên Hải Thần.

"Đúng, ta khuyên ngươi nên thả ta ra. Ta là Thánh Nữ của Võ Hồn Điện, sư phụ ta sẽ không tha cho ngươi đâu!" Bỉ Bỉ Đông nàng vẫn còn ngây thơ trong trắng lên tiếng nói.

Các nàng còn lại cũng lên tiếng đe doạ Tôn trừ Tử Trân Châu vì nàng toàn là đi ăn trộm cắp, làm hải tặc trên đảo nên chả có thế lực nào nên chả dám lên tiếng.
"Ồ! Là vậy sao, thế lực của các nàng mạnh đến như vậy ư?" Tôn giả vờ sợ hãi lên tiếng.

"Hừ, biết thế thì tốt. Mau thả ta ra!" Đường Nguyệt Hoa tức giận nói, nàng đang ngồi trò chuyện cùng Đường Hạo mà mình thầm yêu mến thì bỗng bị bắt tới đây, sau mà không tức giận cho được.

"Biết điều như thế là tốt, ta cho ngươi có một chút tư cách làm nam sủng của ta!" Liễu Nhị Long bá đạo lên tiếng, nàng thấy hắn rất soái, chưa bao giờ nàng gặp tên nào đẹp trai và hấp dẫn như tên này nên không thể bỏ lỡ cơ hội này được.

Mấy nữ nhân khác cũng quái dị nhìn Liễu Nhị Long, thật là mê trai.

Tôn nghe Liễu Nhị Long nói vậy thì mỉm cười, xem ra tí ta phải thịt nàng trước, để xem nàng chịu được bao lâu.

Tôn hắn không nói gì mà chỉ giơ một chân lên rồi đạp xuống đất. Khí tức Cực Hạn Đấu La lan toả ra, xuất hiện dưới chân hắn bay lên là chín cái hồn hoàn.
ĐEN, ĐEN, ĐEN, ĐEN, ĐỎ, ĐỎ, ĐỎ, ĐỎ, VÀNG KIM.

Chúng nữ thấy khí tức hắn phát ra thì sắc mặc trắng bệch, càng tuyệt vọng hơn khi các nàng thấy những vòng hồn hoàn xuất hiện dưới chân hắn. Khí tức nó phát ra không thể đùa được.

Bỉ Bỉ Đông, Ba Tái Tây, Hải Nữ Đấu La, Liễu Nhị Long, Đường Nguyệt Hoa thì kiến thức các nàng biết số vòng hồn hoàn và màu hồn hoàn nó tượng trưng cho thứ gì trừ cái vòng hồn hoàn màu vàng kim vì các nàng chưa từng nghe hoặc biết.

"Phong...Phong Hào Đấu...La, không khí tức này còn mạnh hơn cả sư phụ nữa!" Bỉ Bỉ Đông khiếp sợ không thôi, Ba Tái Tây và Hải Nữ Đấu La thì không phải nói. Các nàng lúc này đã im bặt, các nàng biết mình xuân này con không về rồi.

Thử hỏi cả cái đại lục này có bao nhiêu Phong Hào Đấu La, mà ở đây còn hơn cả Phong Hào Đấu La, hồn hoàn của hắn người ta nhìn vào chỉ có thể mà khiếp sợ và hâm mộ.
Mười vạn năm hồn thú a, chỉ có ngộ chứ không thể cầu. Mà dù có gặp có đủ sức để lấy hồn hoàn và hồn cốt của nó không? Hay là bị giết ngược.

"Thế nào? Rụng trứng hết chưa?" Tôn nhìn sáu nàng trêu chọc nói, đây là hắn phong ấn hồn hoàn đấy. Hắn sợ cho các nàng thấy mấy cái vòng hồn hoàn cao cấp hơn thì không biết sẽ tưởng hắn là lừa con nít.

"Ngươi... ngươi muốn làm gì bọn ta?" Ba Tái Tây lúc này nàng đang cầu khẩn trong lòng mong Hải Thần đại nhân đến cứu mình nên hoảng sợ lên tiếng.

"Bắt các nàng làm nữ nhân của ta!" Tôn đi tới nâng cằm Ba Tái Tây, sau đó hôn vào cái miệng nhỏ của nàng. Cái lưỡi tinh quái cậy hàm răng nàng ra sau đó tham lam cướp nước bọt.

"Ưm?"

Ba Tái Tây bị hắn bất ngờ hôn thì đầu nàng ong ong trống rỗng, chỉ có thể mặc cho hắn làm càn. Trong lòng nàng đang có vạn con nai chạy loạn, hắn đây là nam nhân đầu tiên chạm vào thân thể nàng, còn cướp đi nụ hôn đầu của mình nữa chứ. Nàng thề rằng đời này tấm thân thể chỉ thuộc về Hải Thần đại nhân nhưng không hiểu sau khi hắn hôn nàng thì Hải Thần đại nhân cút khỏi đầu nàng đi đâu mất rồi.
Nàng chỉ có thể nhắm mắt lại, tận hưởng cái lưỡi của mình bị hắn nhấm nháp. Hắn cảm thấy đủ rồi thì nhả môi nàng ra, để lại sợi nước bạc dần dần rơi xuống. Các nữ nhân khác thấy hắn cưỡng hôn Ba Tái Tây thì đỏ mặt, trong lòng không ngừng chửi vô sỉ, đê tiện, bại hoại.

Chỉ có Liễu Nhị Long thì nhìn hắn với ánh mắt thèm thuồng cùng ganh tị với Ba Tái Tây. Có lẽ nàng cũng muốn hắn yêu mình, dù sao cũng bị hắn bắt nằm cả trong tay hắn rồi, làm nữ nhân của hắn cũng không tệ.

"Ngươi...ngươi ta...ta đồng ý làm nữ nhân của ngươi!" Liễu Nhị Long nói xong thì nhắm mắt lại không dám nhìn ai, mặt nàng xấu hổ đỏ bừng bừng.

Các nữ nhân khác thì lại một lần nữa quái gỡ nhìn nàng, đây là nữ nhân không biết giữ thể diện và liêm sỉ đầu tiên các nàng gặp.
"Ồ, không phải ai nó muốn bắt ta làm nam sủng sao?" Tôn đi đến ôm lấy vòng eo nàng, tay bóp bóp cái mông vểnh lên ngạo kiều kia hỏi.

"Ưm ưm, thật...thật ra là ta chỉ nói đùa thôi hihi~ !" Liễu Nhị Long được hắn ôm và sờ mó khiến nàng vui vẻ, không giữ chút liêm sỉ nào mà dùng ánh mắt khiêu khích nhìn hắn.

Các nữ nhân còn lại chỉ biết thở dài ngao ngán, chỉ mong con hồ ly tinh này đừng kéo các nàng vào vũng nước đục này, Ba Tái Tây thì nàng nhìn hắn ôm lấy Liễu Nhị Long rồi sờ mó, không hiểu sao trong lòng nàng lại hiện lên một cỗ ghen tuông.

Tôn hắn rất là mẫn cảm với những thứ đó nên quay lại nhìn thì thấy Ba Tái Tây ánh mắt đang nhìn mình và Liễu Nhị Long. Nét mặt hắn hiện lên vẻ cười như một thợ săn thấy con mồi sập bẫy.

Các nàng khác thấy nụ cười đó chả khác gì là ác quỷ cả nhưng không dám lên tiếng nói gì. Chỉ biết im lặng cúi đầu xuống, ngay cả Bỉ Bỉ Đông lương thiện cũng vậy.
Hắn cũng bắt các nàng đi vào nhà mình rồi làm quen với chúng nữ để sau này dễ bề hàng phục yêu quái hơn. Các nàng thấy các nữ nhân của hắn xinh đẹp hơn mình thì hơi ganh tị và tự ti đối với mình. Khi thấy hắn có một đứa con và một đứa còn ở bên bụng Tà Hổ thì không hiểu sao sáu nàng lại muốn làm mẹ và sinh con cho hắn.

Đó là tác dụng của Vô Vũ Nghịch Lý Tử Hoang Nhãn nha!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.