Trở về truyện

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống - Chương 33: Định Cư

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống

33 Chương 33: Định cư

Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh bị hắn nhìn chằm chằm thân thể thì xấu hổ, mặt đỏ ngại ngùng cúi xuống.

Sau đó hắn nhìn tên Đường Tam rồi cười nói.

"Đường Tam kiếp trước đệ tử ngoại môn Đường Môn, học trộm tuyệt kỹ nội môn Huyền Thiên Bảo Lục, sau đó nhảy xuống vực sâu Quỷ Kiến Sầu để chứng minh ý chí, vô tình lại xuyên đến Đấu La Đại Lục nơi đây!" Lời nói ngắn gọn, người nói vô tình người nghe hữu ý.

Đường Tam lúc này hắn như bị sét đánh ngang tai, đây là bí mật lớn nhất của hắn kể cả người thân nhất hắn cũng không tiết lộ, ánh mắt run rẩy nhìn về phía Tôn.

"Ngươi...ngươi là ai?" Hắn thủ thế ám khi trong tay áo, dù có thành công hay không hắn cũng muốn kéo thêm một tên chết chung đồng quy vu tận.

Tôn nghe vậy thì bật cười.

"Ta là ai? Ta là kẻ đến để đưa ngươi xuống địa ngục!"

Tôn vừa dứt câu Đường Tam hắn đã thi triển thân pháp Quỷ Ảnh Mê Tung, Tử Cực Ma Đồng vận chuyển đến cực hạn. Võ hồn Phật Nộ Đường Liên xuất hiện bên tay trái, ba cái vòng hồn hoàn xuất hiện từ dưới chân hắn.


VÀNG, VÀNG, TÍM.

Hắn vòng đến phía sau lưng Tôn, Phật Nộ Đường Liên kích hoạt, vô số cây châm với tốc độ cực nhanh bay đến.

"XOẸT XOẸT XOẸT!"

"Trò mèo!"

Linh Vương hừ lạnh một tiếng, tên này đòi solo đánh lén thì trình còn non lắm.

Kiếm katana được rút ra với tốc độ cực nhanh, chém liên tục về phía những cây trâm. Lưỡi kiếm chém đến đâu, những cây trâm hoá khí vụn đến ấy.

"KENG KENG KENG KENG KENG KENG!"

Đường Tam thấy Linh Vương tốc độ cực nhanh chém hết những ám khí hắn phóng ra thì liều mạng.


"Thứ ba hồn kỹ - Vô Tận Ám Kim!"

Hắn hét lên một tiếng điên cuồng, vòng hồn hoàn tím lấp loé đến cực hạn. Phật Nộ Đường Liên trong tay phóng ra ngàn vạn cây trâm đen bay về phía tất cả những người Tôn.

"Tán!"

Tuyết Nguyệt nàng cầm cái phiến phất một cái, những ám kim đó đều biến mất, những ám kim còn lại bị Linh Vương chém hoá phấn vụn.

Đường Tam hắn lúc này đã chạy đi rất xa rồi, vạn lần không nghĩ tới sẽ có người biết thân phận hắn, mà đây còn là những người rất khủng bố nữa. Khó khăn lắm hắn mới sống được một lần nữa, hắn muốn tìm hiểu hết về thế giới này, tính của hắn là rất thích nghiên cứu và học hỏi những điều mới lạ, hôm nay có lẽ phải bỏ mạng tại đây thôi.

Vừa vận dụng thân pháp chạy, đôi mắt hắn đỏ hoe, những giọt nước mắt bất giác rơi xuống. Hắn hận bản thân quá yếu đối không thể tự tay nắm giữ chính mình vận mệnh được, hắn còn rất nhiều thứ tiếc nuối chưa thực hiện. Hắn cứ chạy mãi chạy mãi, hắn mong mình có thể tìm được một đường sinh cơ, rồi sau đó từ từ mạnh lên mạng mình do mình nắm không do người khác giữ.

Nhưng Tôn hắn sẽ cho Đường Tam thực hiện điều đó ư?


"Hết giờ rồi! Nghịch Lý - Di!"

Đường Tam hắn cảm thấy mình bị một thứ gì đó hút giữ lại, đến khi đập vào mắt là mình đang quỳ xuống trước mặt Tôn. Ánh mắt hắn bắt đầu tuyệt vọng sau đó chuyển sang cười mỉm thê lương, hắn tuy không biết mình đã từng đắc tội đến người trước mặt chưa. Nhưng hắn biết một điều dù chưa từng có đắc tội nhưng nếu có kẻ ngứa mắt ngươi thì hắn sẽ giết chết ngươi, thế giới này cá lớn nuốt cá bé nên hắn hiểu.

Tôn nhìn thấy biểu cảm của tên Đường Tam thì hơi kinh ngạc một chút, xem ra tên này hắn vẫn không có sợ chết a. Hắn lại bắt đầu suy nghĩ, tên này thiên phú khủng bố, làm chó săn dưới trướng cũng không tệ. Còn cái tên Tiêu Viêm kia thì như cục rác hắn vứt trong tầng 18 của địa ngục rồi.
"Ta nghĩ lại rồi, ngươi thiên phú khủng bố, giết ngươi thì phí lắm. Vậy thì làm chó săn của ta đi!"

"Ta thà chết chứ không làm thứ rác rưởi đó cho ngươi!" Đường Tam hắn tức giận, hắn cũng có tôn nghiêm của chính mình. Thà chết chứ không hàng phục cuối đầu làm chó săn của người khác.

"Ngươi không có lựa chọn!" Tôn ánh mắt trái loé lên, cấy ghép vào linh hồn Đường Tam một sự trung thành vô điều kiện với mình, mãi mãi không bao giờ phản bội.

Đường Tam hắn cảm nhận được mình thay đổi thứ gì đó nhưng hắn không biết là thay đổi cái gì, hắn chỉ biết mình có cảm giác phải trung thành và không bao giờ phản bội người trước mặt.

Hắn thở dài, xem ra ta thật sự là không có lựa chọn rồi.

Ánh mắt hắn nhìn Tôn sau đó vứt bỏ hết cả tôn nghiêm, cuối đầu xuống.

"Đường Tam tham kiến chủ nhân!"
"Xem ra ngươi không dốt!" Ánh mắt Tôn nhìn hắn với vẻ hài lòng, tên này rất là thông minh.

Phất Lan Đức, Bất Động Minh Vương, cả bọn học sinh Sử Lai Khắc lúc này chả dám nói hay hay cử động gì. Áp lực khi Linh Vương và Tuyết Nguyệt mang lại cho họ quá lớn. Với cả Đường Tam cũng đã thuần phục rồi họ không có gì để xong lên đòi một cái công đạo gì đó cả.

Tôn nhìn về phía Phất Lan Đức ném cho hắn mười cái thẻ 100 vạn kim hồn tệ.


"Coi như đây là bồi thường, ta mang ba học sinh của ngươi đi!"

Không kịp để mọi người hiểu chuyện gì thì Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh và Đường Tam cả bọn biến mất cùng Tôn.

...

Hắn lúc này thuê một cái khách sạn xa hoa, nhảy lên đệm nằm xuống.

"Ha, thật là mệt mỏi!" Tôn buồn chán thở dài nói.

"Chủ nhân, Tuyết Nguyệt tắm cho ngài!" Tuyết Nguyệt cùng Linh Vương cởi đồ hắn ra sau đó đưa hắn đến phòng tắm. Để lại Tôn Vũ xấu hổ chui vào ngực Khinh Vũ.
Đường Tam được hắn thuê cho một phòng, Chu Trúc Thanh, Trữ Vinh Vinh các nàng được cho ở một phòng khác. Hắn cũng không lo sợ các nàng chạy vì hắn thấy hai con mèo nhỏ này bắt đầu yêu hắn rồi. Hắn cũng ra lệnh cho thuộc hạ bắt mấy nữ nhân khác về cho đỡ tốn thời gian.

...

Trong phòng tắm.

"ỌC ỌC ỌC...ƯM...ƯM!"

Tiếng bú mút cây côn thịt vang lên, Linh Vương nàng quỳ xuống phục vụ cho hắn. Sau lưng là Tuyết Nguyệt dùng hai cái bánh bao mình bôi lên một lớp xà phòng chà xát.

"Chủ nhân ngài có sướng không?" Tuyết Nguyệt giọng điệu ma mị mê hoặc nam nhân yêu kiều hỏi.

"A, các nàng làm tốt lắm!" Hắn nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác cây côn thịt được bú mút và sau lưng có hai cái đầu ti cương cứng ma sát.

"A, ta ra!"

Sau một hồi thì Tôn cũng đến giới hạn, hắn nắm lấy đầu của Linh Vương bắn xối xả tinh dịch vào miệng nhỏ nàng. Nàng tham lam nuốt ực ực xuống, sau đó há miệng lè lưỡi ra cho Tôn thấy, hắn cũng xoa xoa cái đầu nàng khen. Rồi cũng nhanh chóng đi tắm.
...

"Thưa chủ thượng, các nàng đã được đưa tới!" Một trên hồn thú mái tóc trắng dày ngang lưng, khuôn mặt anh tuấn chắp tay bẩm báo với Tôn.

"Tốt! Thu các nàng vào Long Giới Châu rồi tính tiếp!"

Hắn thu hết những cô nàng mới bắt kể cả là hai cái nha hoàn bên cạnh mình. Giờ chỉ còn một mình hắn trong phòng. Map Đấu La Đại Lục này coi như là hoàn thành rồi, bây giờ chân chính là hắn sẽ tìm một cái vũ trụ không bao giờ bị hủy diệt định cư.

"Hệ thống, đến đi!" Tôn nhắm mắt lại nói với hệ thống.

"Ting! Đang tiến hành..."

"Ting! Chúc mừng chủ nhân đến với Vĩnh Hằng Hỗn Độn Vũ Trụ!"

...

Tôn lúc này mở mắt ra, thấy mình đang đứng trên một vùng tinh không, xa xa kia là những cái hành tinh khủng lồ khác. Những dải ngân trải dài bốn phương, tạo nên một cảm giác như đang phiêu du hoà mình giữa vũ trụ.
Hắn cảm nhận các hành tinh ấy là những vị diện khủng bố chân chính, nơi đó tồn tại những kẻ có tu vi siêu việt.

"Haha, thế này mới thú vị!"

Tôn hắn cười trong đầu, nơi này có rất nhiều kẻ tu vi bằng hắn, do cảnh giới siêu thoát quá khó nên họ không tiếp tục tăng tu vi được. Nếu may mắn ngộ được thì có thể bước vào cảnh giới Siêu Thoát Tạo Hoá nhưng tỷ lệ rất thấp.

"Hệ thống, làm đi!"

Tôn trao quyền điều khiển cơ thể cho hệ thống, Gian Lận nó hiểu ý nhập vào sau đó xuất hiện xung quanh thân thể Tôn là vô số hình vẽ ma thuật rất nhiều màu sắc.

"Sáng Tạo - Vùng Đất Khởi Nguyên!"

Bỗng từ trong tinh không, một cái vùng đất hình cái dĩa đang hình thành. Ở giữa vùng đất là một cái lõi năng lượng thần bí rất nhiều màu sắc, sau đó nó được đất đá bao phủ.

Mép ngoài rìa xung quanh được bao bọc bởi đại dương, đại dương như thác nước chảy xuống phía dưới tạo nên những dòng nước trắng xoá như sương mây, ở giữa là một vùng đất hình tròn như một cái hòn đảo chiếm hai phần ba diện tích của cái Vùng Đất Khởi Nguyên này.
Một toà lâu đài to sừng sững nằm giữa trung tâm của hòn đảo, toà lâu đài màu bạch kim dát những mái ngói màu vàng kim nguy nga mà tráng lệ, ở trung tâm toà lâu đài là đại sảnh có một kiện vương toạ ở đó, nơi đây là nơi các thuộc hạ của Tôn sẽ tập hợp. Phía sau chính là ngôi nhà hậu cung của Tôn cùng chúng nữ ở, bên trái là phía đấu trường để mọi người tập luyện hoặc tỉ thí với nhau, bên phải là nơi ở của các tên nam nhân thuộc hạ. Mỗi vùng đều chia theo thời tiết của mỗi loài, có nơi băng tuyết, có nơi rừng nhiệt đới, có nơi dung nham nóng chảy, có nơi thì ấm áp,...

Xung quanh toà lâu đài là các cây Thần Thụ mọc chi chít, linh dược được trồng khắp tất cả vùng đất, những dãy núi cao vút được mây mù che đỉnh trải dài khắp nơi, còn có một dòng sông bắt ngang qua.
Hệ thống xây lên một cái ngôi nhà cho tên Dược Trần làm chủ chăm sóc linh dược và luyện đan.

Một cái sân tập hợp quân đội.

Một cái tháp cho bộ ba sát thủ làm chủ.

Còn lại là một số khu vui chơi hệ thống tạo ra dành cho chúng nữ.

Còn rất nhiều thứ nhưng ta tả nó không được hay cho lắm nên chư vị thông cảm.

Hệ thống tạo ra một cái mặt trời và mặt trăng xoay quanh Vùng Đất Khởi Nguyên để cho nó có ngày và đêm.

Xung mọi việc nó tạo ra một cái kết giới bao bọc lấy cả vùng đất, cái kết giới này ngăn chặn tinh thần lực dò xét và xâm nhập,...

Tôn hắn thấy hoàn thành rồi thì trở lại thân xác của mình sau đó đi đến một vùng đất trống. Hắn triệu hồi ra tất cả chúng nữ và nha hoàn trước.

"A, Tôn nhi có chuyện gì sao?" Bạo Nguyệt Nương đang ngồi trò chuyện với chúng nữ thì bỗng bị dịch chuyển ra đây.
"Đại nhân, Thải Lân mang thai con của ngài!" Thải Lân hạnh phúc nói.

Các chúng nữ cũng xì xào bàn tán về nơi này. Tôn hắn cũng trả lời thắc mắc của mọi người rồi giới thiệu các chúng nữ khác cho các nàng làm quen. Cả đám nữ nhân cũ đều liếc xéo hắn không ngờ hắn mới ra ngoài có một ngày mà đã có hai đứa con và một đám muội muội rồi.

Do các nàng ở trong không gian hệ thống nên thời gian bên trong trôi rất chậm, tính ra là cái thai trong bụng của Thải Lân là đứa con đầu tiên của Tôn nên hắn cũng đã giải thích với các nàng.

Sau một hồi giải quyết xong thì hắn mới đi về vấn đề chính.

"Như các nàng đã biết vùng đất này là do ta tạo ra, mục đích đơn giản đó là từ nay các nàng và ta sẽ ở đây. Nơi này vừa là nhà cũng vừa là tông môn và vương quốc! Ta đặt tên cho nó là Hậu Cung Vương Quốc, thế lực do ta làm chủ!"
Tôn hùng hồn tuyên bố như một tên trẻ trâu, các nàng thấy hắn như vậy thì phì cười. Tên này có khiếu hài hước.

"Haha, hảo hảo. Tôn nhi ngươi sẽ là chủ của thế lực này, ta chỉ là phu nhân của ngươi thôi!" Nguyệt Nương cười khúc khích nói.

"Ưm, chàng làm gì cũng được. Thiếp chỉ muốn ở bên cạnh chàng là được rồi!" Khinh Vũ dịu dàng nói với hắn.

Các nàng khác cũng đồng ý vô điều kiện với hắn, dù sau thân thể của các nàng đều cho hắn cả rồi. Chỉ muốn hắn đừng bỏ rơi các nàng là được.

Mấy nữ nhân khác vừa bị bắt thì cũng không dám nói gì, tùy ý hắn bày bố.

"Được rồi vậy các nàng đi vào nhà đi!"

Tôn sau đó triệu ra một đám thuộc hạ nam, tất cả bọn chúng đều cung kính quỳ xuống.

"Tham kiến chủ thượng!"

"Được, ta sẽ giải thích cho các ngươi về kế hoạch của ta!"
Lại mất một hồi thông não chi thuật cho đám thuộc hạ này, bọn chúng nghe vậy thì chiến ý trào dâng. Chủ thượng lập thế lực có nghĩa là bọn chúng sẽ được đi đánh nhau với các thế lực khác nên đứa nào đứa nấy cũng gật đầu lia lịa tỏ vẻ đã hiểu.

"Tốt, các ngươi về những chỗ ta đã phân công đi! Bắt đầu tu luyện lại từ đầu!" Tôn nhìn đám thuộc hạ nói.

"Vâng!"

Chúng đều ở chỗ mà Tôn đã phân công, tên nào tên nấy đều bế quan tu luyện.

Tôn tạo ra một cái tháp là Tàng Kinh Các chứa đựng vô số công pháp, vũ kỹ, thân pháp, thần thông,... từ hàng Nhân cấp đến Thần cấp.

Một cái tháp nữa là Khí Các, nơi đây chứa đựng vô số vũ khí pháp bảo, từ Nhân cấp đến Thần cấp khiến tất cả tha hồ mà lựa chọn.

Một cái bia đá chứa đựng 3000 nghìn đại đạo và 10000 tiểu đạo để bọn chúng khi nào đến Chân Tiên thì học.
Còn vài thứ khác nữa, nói chung chỉ cần một ít thứ này lộ ra ngoài thôi thì sẽ dẫn đến gió tanh mưa máu nhưng Tôn không lo vì hệ thống nó phong toả cái không gian này rồi, đợi tất cả mạnh lên rồi mới lộ diện ở vũ trụ này.

...

Ba tên sát thủ dưới trướng Tôn thì lựa chọn những tên có tìm năng nhất, Dược Trần hắn cũng lựa chọn vài tên về học luyện đan.

Tên Đường Tam thì bị Tôn chặt đứt thất tình lục dục rồi nên cũng cho hắn vào nhóm sát thủ để học tập.

Tất cả coi như đã xong hết rồi, bây giờ vẫn đề chỉ còn là thời gian thôi. Các nữ nhân khác cũng bế quan tu luyện ngay cả khi đang có bầu, Tôn Vũ cũng vậy.

Tôn lúc này hắn ngồi dưới gốc cây Thần Thụ nhâm nhi cái chai rượu nho, tu vi hắn đã Vũ Trụ Chi Thần đại viên mãn rồi nên không tu luyện nữa, công pháp hay tất cả những thứ khác hắn đều học sạch rồi kể cả là Nhân cấp, cấp bậc nào hắn cũng nắm trong đầu. Bây giờ hắn như là một cái kho tàng kiến thức, tên nào mà sưu hồn được hắn thì đảm bảo tên đó giàu sụ, nhưng có chạm được vào người hắn không thì ta không biết hắc hắc.
Hắn bây giờ cảm thấy chán như một tên đầu trọc nào đó, mạnh quá nên không có đối thủ. Thế là thanh niên bắt đầu phong ấn tất tần tật, chỉ chừa mấy cái quan trọng. Tuy là phong ấn đấy nhưng hắn vẫn biết mình bị phong ấn, chẳng qua là hắn không có nhớ lại được những gì mình phong ấn. Kiểu như ngươi bỏ một xấp tiền vào tủ sao đó khoá lại, ngươi biết trong đó có cất tiền nhưng ngươi không thể nhớ được là nó có bao nhiêu tiền.

Tôn hắn lúc này ngáp lên ngáp xuống. Bây giờ đợi các nàng ấy thì rất lâu nữa a, thôi thì ta isekai đến dị giới chơi một chuyến vậy.

"Hệ thống, cho ta chuyển sinh thành một tên phàm nhân nha!"

"Ting! Đang tiến hành..."

"Ting! Chúc mừng chủ nhân đến với Dị Giới Pháp Thuật!"

...

Đạo hữu nào có lòng ủng hộ thì thông tin đây ạ:

Số TK: 15220071522007
HOANG ANH TUAN

Ngân hàng MB Bank ạ.

MoMo: 0383647507

Cảm ơn tất cả đạo hữu!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.