24 Chương 24: Thu Ma Hoàng và gặp Tam Nhãn Kim Nghê
Tôn một bên nhìn cảnh này thì vẫn bình thản, hắn vẫn chắp tay sau lưng đứng nhìn.
Một hồi sau thì hai cái kén cũng biến mất lộ ra một thân ảnh loli mái tóc xanh băng dài đến mông, hai đôi bầu vú to, mông cong vểnh lên. Cái tiểu huyệt không lông hai mép hồng hồng, hạt le nổi lên rất khiêu gợi, đây là Băng Đế.
Một cái thân ảnh mỹ miều thon thả, mái tóc trắng xám dài ngang lưng, đôi bầu vú vừa tay bóp, nước đã trắng xám như màu tóc, cái tiểu huyệt cũng có một chùm lông tơ đen, mông nhỏ yêu kiều, nàng là Tiểu Bạch.
Tôn ngắm nhìn hai thân ảnh không chớp mắt làm cả hai xấu hổ, cả hai tự tạo cho mình một bộ đồ để che đi thân thể khiêu gợi của mình.
"Được rồi, Tuyết nhi nàng đi tìm những hồn thú có khả năng phát triển mạnh và trung thành, kẻ nào không được thì đừng lựa chọn!"
Tôn nhìn Tuyết Đế rồi nói, nàng nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý. Dẫn ba người đi ra khỏi hang động, Tuyết Đế triệu tập những hồn thú dưới trướng mình và tuyển thêm nhiều đầu hồn thú có khả năng tiến cấp mạnh.
Tôn nhìn những đầu hồn thú đấy rồi gật đầu, ma pháp dịch chuyển được tạo ra, từng đạo ánh sáng kim lục loé lên rồi tất cả biến mất.
...
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Trong một vùng kết giới, những đạo ánh sáng kim lục loé lên rồi xuất hiện rất nhiều đầu hồn thú băng hệ, chúng đang nhìn xung quanh với vẻ mặt kinh ngạc, nơi đây chính là tuyệt hảo tu luyện, hồn lực thật nồng đậm và tinh khiết.
Chúng hồn thú cũng nhìn thấy động tĩnh này, nhưng khi thấy dẫn đầu là chủ thượng nên tất cả đều quỳ xuống.
"Tham kiến chủ thượng!"
"Bình thân! Đây là những hồn thú ta thu từ Cực Bắc Chi Địa, các ngươi hãy chung sống bình đẳng với nhau mà không có sự đấu đá."
Tôn nhìn các hồn thú căn dặn, chúng cũng cung kính nhận lời. Sau đó hắn tạo ra một vùng băng tuyết cho các đầu hồn thú tu luyện, đưa Tuyết Đế, Băng Đế và Tiểu Bạch đến giới thiệu với các nàng, các nàng cũng rất vui vẻ giới thiệu với nhau và hâm mộ nhìn Khinh Vũ.
Tôn thấy vậy chỉ cười, hắn vẫn còn việc phải làm nên tạm biệt các nàng.
...
Tại một vùng đại dương mênh mông rộng lớn, sóng biển ào ào, mây đen che lấp mặt biển. Sấm chớp xuất hiện liên tục, tại trên không trung mặt biển. Một cái nam nhân đeo mặt nạ quỷ, tóc dài tung bay theo gió, đôi mắt hắn loé lên những cổ tự kì bí nhìn về phía đáy biển.
Nơi đây gọi là Ma Kình Vực, có một đầu Thâm Hải Ma Kình Vương tu vi tiếp cận 100 vạn năm nhưng đã từng bị một tên Hải Thần đánh cho hắn mù một mắt. Bởi vì hiệu ứng hồ điệp khi Tôn và hệ thống xuất hiện, Thâm Hải Ma Kình Vương vẫn không gặp được Ma Hoàng, nhưng gặp nhau cũng vô pháp đến với nhau vì Tôn nhờ hệ thống tác động.
Tôn cũng nghĩ một lúc, tên Thâm Hải Ma Kình Vương này cũng khá tội, sống nuôi nhốt ở đây chỉ làm cái bàn đạp cho tên Đường Tam. Nên hắn tính giết nó xong giữ cho nó lại linh trí, chặt đức thất tình lục dục về làm một con cá toạ kỵ dưới trướng mình.
Tôn dùng sóng siêu âm phát ra dao động về phía Thâm Hải Ma Kình Vương đang ở, loại sóng siêu âm này chỉ có loài cá voi mới hiểu, Tôn cũng chỉ truyền riêng cho tên Ma Kình kia.
Ma Kình lúc này đang ngủ đông thì bị một thức âm thanh truyền vào não, nó mở ba con mắt lớn của mình nhưng chỉ còn hai ra, nhìn thấy một tên nhân loại bay trên không trung nhìn về phía mình.
Nó cũng ngoi lên mặt biển, thân hình to lớn, lớp da của nó có màu xanh của đại dương, hai chiếc răng nanh to lớn chỉa lên trời, nó rống lên một tiếng thị uy.
"GRÀOOOOOO!"
Tiếng gào nó vang vọng khắp cả đại dương, làm các hồn thú hệ thủy run cầm cập như gặp phải hồn thú chi vương, nhiều con không nhịn nổi mà bất tỉnh vì sợ.
Nó nhìn Tôn và nói:
"Ngươi cũng là hồn thú, nhìn khí tức ngươi cũng rất mạnh! Ngươi gọi ta lên đây là có chuyện gì?"
"Đơn giản vì ta muốn thu ngươi hồn hoàn và hồn cốt, nếu ngươi chịu chấp nhận thì ta sẽ cho ngươi làm toạ kỵ dưới trướng ta!" Tôn nhìn Thâm Hải Ma Kình Vương và nói, không kịp cho nó trả lời thì Tôn hoá ra hình thái thứ nhất.
"NGAOOOOOO!"
Tiếng long ngâm vang vọng cả cửu thiên thập địa, còn mạnh hơn cả tiếng gào của Ma Kình lúc nãy, Ma Kình thấy Tôn hoá thành một con rồng to lớn thì run rẩy từ tận sâu trong linh hồn vì huyết mạch chi lực và tồn tại độc nhất vô nhị của loài rồng đó, nó cuối rạp đầu xuống miệng run rẩy nói:
"Đại nhân, Thâm Hải Ma Kình Vương ta nguyện làm toạ kỵ dưới trướng ngài nhưng ngài lấy hồn hoàn và hồn cốt ta rồi thì ta làm sau có thể sống a?"
Ma Kình vừa mừng vừa sợ hỏi, hắn đây chính là làm toạ kỵ của một hồn thú khủng bố a, cái này chả mất mặt gì mà còn lấy làm tự hào.
"Ngươi không cần lo, ta sẽ giữ lại linh trí của ngươi, cho ngươi trở thành một đầu cá tồn tại còn hơn cả Thần Thú!" Tôn trong hình thái của con rồng nói ra, giọng của hắn rất cổ lão, đầy rẫy sự tang thương như từ thời hồng hoang khiến đầu Ma Kình như được tịnh hoá và siêu độ cả linh hồn lẫn tâm trí.
"Vâng thưa chủ nhân!"
Ma Kình ánh mắt sùng bái và kính sợ nhìn vị Long trước mặt, nhẹ nhàng cuối đầu nói ra.
"Tốt, thả lỏng tâm trí. Ta đem ngươi vào quả trứng Côn Bằng Vũ Thần Chi Thú này, ngươi ở trong đó cố gắng mà tu luyện, ta hi vọng lúc ngươi xuất thế sẽ không ô nhục thanh danh ta!"
Tôn như một vị hồng hoang lão đầu trầm trầm giọng nói với Ma Kình làm nó càng kính sợ. Nó bắt đầu thả lỏng tâm trí, Tôn giơ cái cánh tay rồng của mình ra, một đạo năng lượng kì bí bay vào đầu của Ma Kình sau đó nó lại hướng về quả trứng Côn Bằng chui vào, Tôn cũng thu quả trứng Côn Bằng vào tiểu thế giới.
Sau khi linh trí Ma Kình ra khỏi thân xác thì từ xác nó nổi lên một cái vòng tròn hoàng kim cao quý, Tôn cảm thấy năng lượng ba động rất mạnh và dồi dào ở bên trong đó, hắn hoá thành nhân loại sau đó hấp thu vòng hồn hoàn ấy vào trong người.
Tôn từ cấp 10 tiên thiên mãn hồn lực vọt tới cấp 19 siêu cực hạn Hồn Sư, tuy hắn tu luyện theo cách con người nhưng hồn thú 110 vạn năm vẫn là hồn thú 110 vạn năm, sức mạnh chả những không mất đi khi hoá thành người mà còn tăng lên, kiểu nó điệp lên nhau vậy, như một khối vuông sau đó ngươi lại đặt một khối vuông khác lên khối vuông kia vậy.
Tôn cảm thấy hồn lực của Hồn La Giới tăng mạnh lên và cực kì tinh khiết, hắn nhận được sáu cái hồn kỹ. Hắn nhìn lại sáu khối hồn cốt kia là đủ một bộ hoàn chỉnh, Tôn tháo năm cái hồn cốt trên người mình ra sau đó gắn sáu cái hồn cốt mới vào, mấy cái kia thì cho vào bộ sưu tập.
Tuy nói hồn cốt tháo ra thì sẽ như tháo đi khúc xương của mình nhưng đối với Tôn cái này không đáng nhắc tới.
...
Tại một nơi nào đó trên Thần giới...
Một tên nam tử mở mắt ra, hắn ánh mắt xa xăm như có thể nhìn rõ tất cả các vị diện khác.
"Con Thâm Hải Ma Kình Vương ta nhốt ở nơi đó để truyền thừa chi vị mà sao nó lại chết rồi, cái này giống như nó không bị đánh giết mà tự nguyện hiến tế a!" Tên kia hơi mất mát đầu Ma Kình 100 vạn năm tu vi thì rất tiết bởi vì hắn chả biến con Ma Kình ấy hiến tế cho ai cả.
...
Tôn lúc này bay khỏi Ma Kình Vực mà đến một vùng đại dương khác, bên dưới lòng đại dương ấy có một cái cung điện. Theo như hệ thống nói thì đó là nơi ở của Ma Hoàng, đã từng là vợ của tên Ma Kình. Do thù hận tên Đường Tam giết chồng mình mà biến thành một cái thôn phệ vạn vật đại ma đầu, sau đó thì bị phá hỏng kế hoạch như vẫn nửa bước thành Chuẩn Thần, lập ra Thần giới sơ kỳ là Thánh Linh Giáo Chủ trong truyền thuyết.
Nhưng Độc mỗ ta đây đã xuất hiện thì số phận nàng không cần lo lắng gì, ta sẽ lấy nàng làm vợ rồi hảo hảo chiếu cố nàng trên giường cho thật tốt khụ khụ.
Tôn hoá thân thành Thủy Thần rồi đi xuống đáy biển, dưới này thật nhiều hồn thú thuộc dạng cá voi, tu vi ít nhất cũng 7000 năm.
Một nữ nhân dáng người người lồi lõm, mái tóc đen tuyền, đôi mắt u minh, mặc một bộ đồ hắc tử sắc. Nàng đang nhìn về phía vị khách không mời mà đến kia, nàng chỉ cảm nhận được hắn khi hắn hấp thu những khối hồn cốt của Thâm Hải Ma Kình Vương, còn hắn giết Thâm Hải Ma Kình Vương thế nào thì nàng chịu. Bởi vì từ khi Ma Kình rống lên nàng đã cảm nhận được sau đó bị một cái gì đó che phủ trận chiến giữa hắn và Ma Kình.
Nàng đi ra trước cửa đại điện nhìn thân ảnh nam tử trung niên ấy, mái tóc màu nước biển, đôi mắt chứa đầy thuỷ thần chi lực. Hắn vẫn anh tuấn như vậy nhưng đã thu liễm khí chất, người ta nhìn vào chỉ cảm thấy hắn hơi đẹp một chút mà thôi.
"Không biết các hạ tới đây vì mục đích gì!"
Nàng hơi sợ hãi lên tiếng, nàng nghĩ hắn chắc sẽ tới thu nàng là hồn hoàn đi?
"Không cần sợ, ta đến để bắt nàng về làm nữ nhân của ta. Từ giờ trở đi nàng sẽ tên là Ma Hoàng, nữ nhân của Độc Tôn ta!"
Tôn bá đạo chạy đến ôm lấy vòng eo của nàng, tay hắn vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp lãnh diễm ấy.
Nàng bị hắn ôm sau đó nói vậy thì ngẩn ngơ mà quên sạch ý nghĩ của mình về hắn khi tới đây, một hồi sau tỉnh lại mới biết đây là thật. Nàng hai tay ôm lấy má xấu hổ đỏ mặt nghĩ: "Đây là hắn tỏ tình ta a, thật xấu hổ!"
Con cá nhỏ cứ thế mà bị con sói già như Tôn dụ dỗ. Nàng sau đó đỏ mặt nhìn hắn hỏi:
"Lời chàng nói là thật?" Đôi mắt hạnh phúc và đầy mong chờ nhìn hắn để xác định sự thật.
Hắn hôn lấy cái môi mềm mại của nàng sau đó thì thầm bên tay nàng: "Là thật!"
Nàng nghe xác nhận xong thì hạnh phúc đến phát khóc. Sống chừng này năm rồi tự nhiên có một cái anh tuấn đẹp trai đến tỏ tình a, nàng vui vẻ ôm lấy hắn, tựa đầu mình vào bờ ngực rắn chắc ấy, những giọt nước mắt hạnh phúc cứ lăn dài trên má nàng.
Aii, con cá này thật ngây thơ, bảo sao lại chung tình với tên Ma Kình kia mà chấp nhận trở thành Tà Hồn Sư, dùng đến Huyết Hà Thí Thần Đại Trận và đã thành công, trở thành một đại ma đầu bị người đời săn giết.
"Hảo, đừng khóc. Từ giờ Hoàng Nhi sẽ làm thành nữ nhân của ta, ta sẽ yêu thương nàng, cho nàng một cuộc sống hạnh phúc!" Tôn xoa xoa đầu nhỏ Ma Hoàng nói.
"Vâng, phu quân!" Ma Hoàng ôm chặt hắn vui vẻ nói.
...
Sau đó Tôn dắt nàng về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, trên đường đi hắn toả ra thần thức khủng bố của mình quét xung quanh dò tìm xem có thứ gì ngon ngon hay không, bỗng hắn phát hiện thứ gì đó khiến hắn vừa mừng vừa thương hại.
Ma Hoàng đang được hắn ôm eo dựa vào lồng ngực ấm áp của nam nhân thì thấy hắn khựng lại và run rẩy, nàng ngước lên nghi hoặc nhìn hắn hỏi:
"Phu quân, chàng làm sau vậy?"
Hắn không trả lời nàng mà ôm nàng bay cực nhanh về nơi đó. Chỉ thấy đó là một cánh rừng rậm cách Sinh Mệnh Chi Hồ rất xa, hồn thú ở đây cũng khá thưa thớt. Dưới một gốc cây cổ thụ, xung quanh khá trống trãi. Nằm ở đó là một con cáo màu hoàng kim óng ánh khá lớn, trên trán nó có một đôi mắt. Nó đang cuộn tròn mình nằm dưới gốc cây.
Long tộc cao cấp, nhất mạch truyền thừa của Kim Long Vương, cực hạn sức mạnh, thuộc tính cắn nuốt lực lượng. Nguồn gốc võ hồn Đế Hoàng Thụy Thú – Tam Nhãn Kim Nghê là Thụy Thú thượng cổ duy nhất hiện còn xuất hiện trên Đấu La Đại Lục, được tôn là Đế Hoàng. Nơi nào có nó xuất hiện, tốc độ tăng trưởng và tỷ lệ đột phá thành công của hồn thú đề tăng lên gấp đôi. Tất cả hồn thú đứng trước mặt nó đều chỉ có thể quỳ bái.
Tuy tu vi chỉ hơn vạn năm nhưng thực lực có thể sánh ngang với Thập vạn niên hồn thú. Sở hữu song trọng cực chí thuộc tính là Cực Chí Chi Hỏa và Cực Chí Chi Quang. Ngoài ra còn có tinh thần lực cực mạnh, con người có thể tiếp dẫn thuộc tính thì phù hộ điềm lành, tiền đồ vô lượng.
Sau khi tiến hành tiếp dẫn thuộc tính khiến Hoắc Vũ Hạo con trai của tên Đường Tam thức tỉnh Vận Mệnh Chi Nhãn. Tam Nhãn Kim Nghê sau khi có được ký ức của hắn liền tỏ ra hứng thú và hóa thân thành con người có ngoại hình giống với Vương Đông Nhi và bày ra huyết mạch Hoàng Kim Long làm chủ võ hồn để tiếp cận hắn.
Kết cục thì sao? Nàng đã yêu say đắm tên Vũ Hạo kia rồi nhận được những gì? Tên kia chả yêu nàng, đến khi nàng hiến tế cho hắn thì hắn chỉ dùng nàng như một cái thần thức mà thôi! Cha con tụi nó vẫn rác rưởi như nhau không xứng đáng được sống trên đời này.
Tôn nhìn thấy thân ảnh con cáo đang nằm dưới gốc cây, ánh mắt không che giấu được sự thương tiếc và yêu thương dành cho nàng.
Đường Tam đúng không? Ngươi cứ đợi đi, ngày ngươi ra đời là ngày ngươi sẽ nếm trải mùi vị địa ngục! Cho dù ngươi là Khí Vận Chi Tử thì sao? Ta sợ chắc? Nếu ngươi là Khí Vận Chi Tử thì ta sẽ giết Khí Vận Chi Tử, trong tay ta nắm Đại Vận Mệnh Thuật và Đại Nhân Quả Thuật không phải để trưng, ngươi...hãy chờ đi!
...
Ma Hoàng thấy phu quân của mình nhìn con cáo màu vàng trước mặt kia rồi đôi mắt hắn tỏ ra thương tiếc và yêu thương dành cho con cáo ấy, rồi một hồi sau gương mặt hắn hiện ra vẻ giận dữ và quyết tâm thứ gì đó là nàng nghi hoặc, lắc lắc cánh tay hắn.
"Phu quân, chàng có chuyện gì sao?" Ma Hoàng nhìn hắn với ánh mắt yêu thương hỏi, hắn nghe nàng hỏi thì cũng bừng tỉnh lại, gương mặt lại nở ra một nụ cười yêu thương với nàng, sau đó ôm chặt nàng vào lòng nói:
"Không có gì, Độc Tôn ta thề đời đời kiếp kiếp này sẽ không bao giờ phụ bạc và bỏ rơi các nàng."
"Ầm!"
Tiếng sét đánh chẻ đôi bầu trời như chứng nhận lời thề ấy của Tôn, Ma Hoàng tự nhiên thấy hắn nói thế thì từ trong thâm tâm nàng nàng trào ra một cổ hạnh phúc, ôm chặt hắn rồi nhu tình nói:
"Vâng! Thiếp tin chàng!"
Tam Nhãn Kim Nghê đang nằm ngủ ngon thì nghe tiếng sấm sét khủng bố đánh thì giật mình nhảy dựng cả lên, có chuyện gì vậy nha? Nhân gia đây chưa bao giờ làm hại ai hết à! Nàng ngó ngó xung quanh thì không thấy gì, đến khi ngó lên không trung thì thấy một cái nam tử nhân loại rất đẹp, tóc hắn có màu như nàng vậy, trên người hắn toả ra cổ khí chất vương giả khiến linh hồn nàng không tự chủ được run lên, tay hắn thì ôm một nữ nhân tóc đen, thân hình rất đẹp. Nàng thấy hắn đang nhìn mình thì cũng gật gật đầu sau đó giơ giơ chân trước lên coi như chào hỏi.