20 Chương 20: Thôn Phệ Đế Thiên
Tôn thấy cả hai nàng vẫn còn đang ngủ thì xoa xoa hai đôi bầu vú của hai nàng rồi mặc đồ đi xuống nhà. Mở cửa ra, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm vẫn như thế, tiếng chim chóc và hồn thú kêu vang khắp khu rừng, những giọt sương vẫn còn động trên những tán lá cây.
Dưới một gốc cây anh đào, một cái kén màu đen trắng đang bám vào góc cây, hồn lực và thiên địa linh khí ở khắp nới bị cái kén ấy hấp thu như một cái lỗ đen có thể thôn phệ tất cả. Tôn thấy Tà Hổ nhanh như thế đã hoá hình rồi thì mỉm cười, con hàng này xem ra rất thích bị sờ mó a.
Hắn cũng dùng hồn lực tinh khiết của mình truyền vào cái kén giúp Tà Hổ nó nhanh hoá hình.
Sau ba phút thì cái kén bắt đầu biến mắt, hiện trước mắt Tôn là một nữ nhân cao khoảng gần 1 mét 9, tóc màu đen trắng như hai thái cực âm dương, đôi đồng tử cũng một bên trắng, một bên đen. Mũi cao, môi đen vểnh lên trong rất cao ngạo.
Phía dưới là hai cái quả đồi không che của nàng to khoảng cỡ F, hai cái nhũ hoa hồng hào, hạt ti to to. Phần bụng nàng lộ ra hơi cơ bắp là bốn múi trong rất cuốn hút, cái eo thì gọn, mông rất to vểnh lên cao. Dưới hai chân nàng là hai cái mép hồng hồng đang khép chặt vào nhau, hạt le hồng hào nổi lên trong rất dụ hoặc, đôi chân dài, bắp đùi to.
Cả người nàng chả có mảnh vải che thân làm cho Tôn suýt nữa sịt máu mũi. Con hàng này chả khác gì mấy nhân vật vú bự trong Hentai là mấy chậc chậc. Cái mông ấy mà đè ra vỗ và nhấp vào cảm giác chắc sướng lắm.
Tà Hổ thấy chủ nhân nhìn chằm chằm vào cơ thể mình nên rất là tự hào. Đây là cơ thể nàng để cho nó tự nhiên chứ không điều chỉnh gì cả nha, nàng lắc lắc đôi bầu vú khủng bố của mình khiêu khích chủ nhân.
Tôn thấy con pet Tà Hổ này lắc lắc khiêu khích mình thì cây côn thịt dựng lên. Hắn nói:
"Con mẹ nó, cái này là yêu tinh Hentai a! Chậc chậc, đợi tí về cưỡi sau. Mặc đồ vào đi này!" Tôn đưa cho Tà Hổ một bồ đồ đen trắng phù hợp với thân hình của nàng.
"Cảm ơn chủ nhân!" Tà Hổ nhận lấy bộ đồ sau đó cúi xuống cảm ơn chủ nhân nó.
"Ùm, không có gì! Ngươi tí lên bảo hai nàng là ta có việc phải làm, khi nào về thì ta chưa biết nhưng nói các nàng không được ra khỏi nơi đây. Có rất nhiều thứ trong nhà đấy, lấy mà giải trí khụ khụ...ý ta là giải trí tinh thần." Tôn nhờ Tà Hổ căn dặn hai nàng và cả chính nó.
"Vâng thưa chủ nhân!" Tà Hổ cuối xuống gật đầu hành lễ khiến cho Tôn nhìn thấy khe rãnh sâu hút của đôi bầu vú kia.
"Hừ, ngươi dám câu dẫn ta, đừng trách sau khi ta thôn phệ tên kia rồi về xử ngươi sau!" Tôn nhìn đôi bầu vú ấy mà nghĩ trong đầu.
...
Hắn dựa theo hệ thống đi đến Sinh Mệnh Chi Hồ. Trên đường đi gặp rất nhiều hồn thú kì lạ mà hắn không biết tên, nhưng toàn là đực rựa nên hắn không bắt.
Sau một hồi đi thì Tôn đi đến bờ của một cái hồ rộng lớn. Hồ này gần như là sâu không thấy đáy, rất nhiều hồn thú hệ thủy và cá bơi lội sinh sống trong hồ. Tôn dùng thần thức dò xét thì chả cảm ứng được chỗ ở của Cổ Nguyệt Na. Nếu lấy tu vi cũ của hắn thì mấy cái này là bình thường nhưng hắn bây giờ là hồn thú 30 vạn năm a. Làm sau mà đủ tuổi dò xét mấy tồn tại khủng bố dưới kia, Tôn nhếch miệng lên cảm thấy thú vị, nếu ta tìm không thấy thì ta có thể nhờ thứ khác tìm.
Tôn hai tay kết ấn, chỉ thấy hắn hô to:
"Thủy Thần Biến - Tam Xoa Kích!"
Vô tận vô cùng thủy thần chi lực bao lấy thân thể Tôn, mái tóc hắn chuyển sang màu xanh của biển cả, trên tay phải của hắn xuất hiện một thanh đinh ba màu hoàng kim, khắp trên thân kích xuất hiện những cổ tự đầy uy nghiêm và thần thánh.
Cả hồ nước lúc này rung động mãnh liệt như gặp phải tổ tông nhà nó vậy, Tôn như vị vua được những dòng nước vây quanh như chào đón và nịnh nọt.
Một trong những khả năng của Tôn, Đế Vương của các thuộc tính.
Tôn đã giảm hết mức có thể chỉ để mỗi cái hồ này biết hắn có khả năng điểu khiển nước, hắn không muốn để mấy thằng trên Thần giới biết để chúng kéo nhau xuống làm hỏng kế hoạch của hắn.
Tôn theo sự chỉ dẫn của dòng nước đi về phía nơi ở của Cổ Nguyệt Na.
...
Sâu trong lòng Sinh Mệnh Chi Hồ, một mỹ nữ ngồi trên bảo toạ. Tóc nàng màu bạch kim, đôi mắt tử sắc, đôi môi đỏ mọng. Nàng mặc lên mình một bộ đồ bạch kim lấp lánh, thứ ngôn từ dùng để miêu tả nàng chỉ có thể là hoàn mỹ không tùy vết, tạo hoá mà thành, khuynh quốc khuynh thành.
Cổ Nguyệt Na, từng là một trong hai phần của Long Thần Cửu Trảo khi bị Tu La Thần chém làm đôi, trong tay nắm giữ Thần cách (bản nguyên của vũ trụ lực lượng).
Nàng lúc này cũng chưa có phong ấn tu vi và kí ức, nàng mới tới nơi này vài trăm năm mà thôi, sau trận chiến ấy thì nàng lưu lạc tới đây và thu được rất nhiều thuộc hạ mạnh mẽ.
"Có một tên hồn thú tu vi 30 vạn năm không biết xâm nhập nơi này làm gì?" Nàng ánh mắt nhìn về nơi Tôn đang lặn xuống như có thể nhìn rõ hết thảy.
"Đế Thiên! Bắt hắn vào đây!" Nguyệt Na ra lệnh cho một nam tử trung niên khắp người hắn là chiến giáp đen đỏ.
Đế Thiên, tộc trưởng hồn thú Hắc Long, từng được Long Thần Cửu Trảo thưởng thức và ban cho tuyệt kĩ Long Thần Trảo. Tu vi hiện tại 60 vạn năm.
"Vâng, chủ thượng!" Đế Thiên quỳ một chân cuối đầu xuống nhận mệnh lệnh, nhưng có thể thấy sâu trong ánh mắt hắn là một vẻ chiếm hữu và dục vọng đối với Cổ Nguyệt Na nhưng hắn giấu rất nhanh.
...
Tôn đang theo dòng nước chỉ dẫn xuống nơi ở của Cổ Nguyệt Na thì trước mặt hắn xuất hiện một nam tử mặc chiến giáp đen đỏ, hắn nhìn Tôn bằng ánh mắt khinh thường.
"Kẻ xâm nhập trái phép, ngươi nên biết ơn vì chủ thượng muốn gặp ngươi. Nếu ngươi có bất cứ ý đồ gì thì tự biết kết cục của mình!" Đế Thiên dùng giọng điệu cao ngạo khinh thường và răn đe nói với Tôn.
Tôn lúc này nghe hắn nói thì để ngoài tai, nếu ta nhớ không nhầm tên này là Đế Thiên thì phải, ta cảm giác được huyết mạch Hắc Long trên người hắn. Chậc chậc, không biết tên này có mấy khối hồn cốt đây.
Tôn lúc này đang đeo mặt nạ quỷ dạ xoa, hắn dùng tay trái vuốt vuốt cằm đánh giá tên này, tu vi mới 60 vạn năm. Trong nguyên tác thì 80 vạn năm gì đó. Thôn phệ hắn thì ta lên 90 vạn năm, chậc chậc thật là thơm ngon mà.
"Ngươi là Đế Thiên, tộc trưởng của Hắc Long tộc?" Tôn hỏi lại một lần nữa cho chắc.
Đế Thiên bị hắn hỏi thì giật mình, không ngờ tên này biết tên mình. Chắc là một tên hồn thú nào đó sống cùng thời nên biết tên mà thôi. Hắn giả vờ hỏi:
"Ngươi biết tên ta?"
"Vậy đúng là ngươi rồi, ta tới đây để xin hồn hoàn, hồn cốt và xác của ngươi!" Tôn đưa ra mục đích của mình.
"Ngươi muốn chết!" Đế Thiên bắt đầu tức giận, từ lúc Cổ Nguyệt Na ra lệnh cho hắn bắt tên này thì hắn đã tức giận rồi, chỉ có hắn mới được phép ngắm nàng mà thôi. Tên này còn chưa đủ tư cách để gặp nàng, mà giờ đây hắn lại nói là muốn hồn hoàn và hồn cốt của mình, làm hắn thật sự đã nổi lên sát tâm, không quan tâm mệnh lệnh của Cổ Nguyệt Na nữa.
Mắt hắn bộc phát sát khí, tu vi và hồn lực thôi động, hắn nhìn Tôn muốn giết chết tên này ngay lập tức, tu vi của con ruồi này mới 30 vạn năm mà thôi.
Nhưng mà rồng tính không bằng người tính, Tôn thật sự là rất thích hồn hoàn và hồn cốt của tên này a, một phần là tên này đã nổi lên dục vọng với ba người mà hắn đã chọn ở dưới đây.
"Ồ! Động sát tâm luôn! Nếu ngươi muốn thì ta chiều." Tôn nhìn thấy Đế Thiên tức giận và nổi lên sát tâm thì nói.
Đế Thiên mặc kệ con ruồi này nói gì, hắn dùng tuyệt kỹ mà Long Thần Cửu Trảo cho mình.
"Long Thần Trảo!"
Một cái móng vuốt đen kịt dần hoá lớn tiến về phía Tôn với tốc độ cực nhanh. Tôn nhìn thấy cảnh này thì cũng không muốn dây dưa nữa, cây đinh ba cầm trên tay phải nắm chặt lại, hồn lực và tu vi thôi động, hắn dịch chuyển đến trên đầu Đế Thiên, hai tay cầm chặt cây đinh ba. Băng giới và Hoả giới thôi động bao trùm lấy Tam Xoa Kích.
"Kích Kỹ - Nhất Kích Đồ Long!"
Hư ảnh một con rồng phương Đông toàn thân màu tử sắc, đôi mắt một đỏ một tím giương nanh múa vuốt bay về phía Đế Thiên.
"Ngaoooo!"
Tiếng rồng ngâm vang vọng cả thương khung, Đế Thiên sau khi sử dụng Long Thần Trảo bị hắn né thì thấy một hư ảnh con rồng bay về phía mình. Hắn có cảm giác như mình gặp được người đã sáng tạo ra chủng loài long tộc và các loại long tộc khác vậy.
Cổ Nguyệt Na cũng từ hư ảnh ấy mà gặp phải sự áp chế và khắc tinh mãnh liệt. Không riêng gì nàng mà cả Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hồn thú cũng cảm thấy như vậy.
Đế Thiên lúc này đứng như trời trồng, hắn không thể điều khiển được cơ thể mình nữa hay có thể nói hắn không thể phản kháng. Hư ảnh con rồng ấy giơ ra cái thập ngũ trảo của mình mà cào về phía ngực Đế Thiên. Tuy nhìn thấy chỉ là cào ngoài da nhưng hắn đã chết rồi.
Tôn cố ý cho hư ảnh con rồng cào như vậy vì hấp thu hồn hoàn chỉ được một phần ba tu vi của hắn thôi, còn hồn cốt và thân xác hắn chứa tu vi nữa.
Một cái vòng tròn màu đỏ rực hơn máu từ xác Đế Thiên bay lên, sau đó xuất hiện ba cái hồn cốt đỏ đen bay lên không trung, lần lượt là cánh tay, phần chân và phần đầu.
"Chậc chậc, không ngờ có tận ba cái. Ta cứ tưởng ít nhất là bốn cái chứ!" Tôn nhìn ba cái hồn cốt tham lam nói.
Hắn định chạy đến để hấp thu thì xuất hiện rất nhiều thân ảnh trước mặt hắn, đứng đầu là một nữ nhân tóc bạch kim, đôi mắt tử sắc, áo bào lấp lánh màu trắng.
"Êh êh, cái này là ta giết nên tất cả là của ta nha, các ngươi không nên tham lam!"
Tôn nhìn rất nhiều thân ảnh hồn thú và nói nhưng hắn lại vận dụng Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Chúc Phúc Thuật và Đại Siêu Tốc Thuật thôn phệ luyện hoá hết tất cả hồn hoàn và thân xác Đế Thiên, ba khối hồn cốt thì được hắn hấp thu vào đầu, tay trái và chân phải tu tăng lên 94 vạn năm trong khi chưa tới một phần tỷ tỷ giây.
"Khụ khụ, các ngươi đây là có ý gì?" Tôn giả vờ ho và hỏi.
Bọn họ tính ra xem kẻ nào đại chiến thì thấy xác Đế Thiên, hồn hoàn và hồn cốt của hắn lơ lửng trên không trung. Bọn chúng đang chết lặng với cảnh tượng trước mặt vì Đế Thiên là thuộc hạ có tu vi cao nhất dưới trướng chủ thượng. Khi nghe Tôn nói không được tham lam thì xác Đế Thiên, hồn hoàn và hồn cốt của hắn biến mất. Khí tức tên kia bỗng dưng tăng tới 93 vạn năm.
Cổ Nguyệt Na lúc này mới kinh sợ, hắn luyện hoá Đế Thiên nhanh đến mức mà nàng nàng không thể thấy. Mặc dù nàng biết tên Đế Thiên này luôn nổi lên những ý chiếm hữu và dục vọng với mình nhưng mà nàng không lên tiếng. Vì nàng biết hồn thú các nàng đang gần như sẽ tuyệt chủng trong tương lai do con người sẽ săn giết và lấy hồn hoàn và hồn cốt, mà Đế Thiên hắn là hồn thú có tu vi cao có thể dẫn dắt hồn thú đi đến được tự do, một phần vì Long Thần Cửu Trảo đã từng thưởng thức và ban tặng tuyệt kỹ cho hắn.
Nên hôm nay hắn chết chả khác gì hồn thú mất đi một trụ to lớn cả, nhưng nàng lại cảm thấy tên kia cũng là hồn thú mà hắn có thể thôn phệ tu vi của hồn thú khác mà không bị thất thoát lại tăng thêm nữa chứ.
Nếu hắn gia nhập liên minh hồn thú chống lại con người thì sẽ là một trụ cột to lớn hơn cả Đế Thiên vì nàng vừa cảm nhận được loại hồn kỹ mà hắn đánh ra có khả năng áp chế và khắc chế tất cả hồn thú. Nàng bước đến phía hắn, chắp tay hơi cuối đầu lịch sự hỏi:
"Xin hỏi ngươi là ai, tại sao lại giết thuộc hạ của ta? Trong khi chúng ta đều là đồng loại?"
Tôn thấy một cái nữ thần tóc bạch kim thì biết đó là Cổ Nguyệt Na, thấy nàng hỏi vậy thì hắn không biết trả lời như nào, chả lẽ bảo ta thích sưu tập hồn cốt và hồn hoàn hay sau. Thế là hắn lấy một lý do.
"Ta là ai? Vì sao ta giết đồng loại ư? Ngươi chỉ cần biết ta là một người chỉ cần dùng bản thể và tu vi thật sự thì mấy tên tự xưng là Thần ở trên kia đều phải chết, còn cái gì mà Thần Vương thì ta nhổ vào, chưa đủ tư cách để xưng là Thần Vương đâu nhóc. Trong mắt ta mấy trên tự xưng là Thần Vương ấy so với con kiến hôi thì không đủ tư cách để so sánh. Còn vì sau ta giết tên này ư, đơn giản vì hắn là kẻ đã nhắm vào nữ nhân mà ta đã định được chứ?"
Lời nói của Tôn vang vọng bên tai Cổ Nguyệt Na như sét đánh, hắn cũng biết trên kia có những tồn tại đã từng làm nàng phải trọng thương bỏ chạy kia, mà hắn nói Thần Vương là mấy tên nhóc chỉ tự xưng mà thôi, chưa đủ tư cách để xưng là Thần Vương. Hắn lại nói Đế Thiên dám ngấp nghé nữ nhân mà hắn đã định nên phải chết, nhưng nàng không biết Đế Thiên ngấp nghé ai ngoài nàng, Tử Cơ và Bích Cơ cả.
Mấy con hồn thú khác thì không hiểu Thần là cái gì, Thần Vương là cái gì cả. Chúng nó chỉ hiểu được là tu vi và bản thể thật sự, con kiến hôi không đủ để so sánh và Đế Thiên một trong thuộc hạ mạnh nhất dưới trướng chủ thượng dám ngấp nghé nữ nhân của hắn.
Tôn thấy đám đông xì xào bàn tán thì gật đầu, xem ra lý do thật là tuyệt hảo. Tôn lúc này giả vờ lạnh lùng boy quay đi thì Nguyệt Na hô lên.
"Đợi đã, ngài là hồn thú phải không? Nếu ngài là hồn thú thì mong ngài giúp hồn thú chúng ta được sự tự do, không bị những tên trên Thần giới kia áp bức. Cổ Nguyệt Na ta nguyện sẽ dâng chức vị và tấm thân thể này để đánh đổi!" Đôi mắt nàng kiên định như thấy sự hi vọng, nàng không biết mình có thể thuyết phục được hắn không. Nhưng nhan sắc nàng thì nàng cảm thấy đối với hắn cũng chả hứng thú lắm.
Tôn nghe nàng nói vậy thì ngạc nhiên quay đầu lại, hắn còn tưởng nàng sẽ đánh nhau với hắn rồi mà cái gì tìm cho Đế Thiên và hồn thú một cái công đạo chứ. Không ngờ là nàng muốn hắn dẫn dắt hồn thú đánh bại mấy tên trên Thần giới đó và tìm sự tự do cho hồn thú cơ chứ. Nhưng khi nghe đến câu cuối thì mắt hắn sáng lên, ý định của hắn là chinh phục Nguyệt Na, Tử Cơ và Bích Cơ các nàng mà. Giờ đây thì Nguyệt Na nguyện dùng tấm thân thể của mình và chức vị để đánh đổi thì hắn ngu gì không lấy nhưng phải tỏ ra cool ngầu phát đã.
"Ồ! Chức vị và tấm thân thể của ngươi? Ngươi thấy ta cần chức vị đó sao? Thân thể của ngươi ư? Nhan sắc như ngươi thì ta gặp nhiều rồi nên chả có hứng thú!" Nói xong Tôn cool ngầu giả vờ quay đi.
Cổ Nguyệt Na thấy hắn không hứng thú với thứ gì hết thì tuyệt vọng, nàng biết hắn chính là hi vọng duy nhất để cứu vớt tất cả hồn thú thoát khỏi sự giết chóc của con người và những tên trên Thần giới. Nàng vứt hết tôn nghiêm sau đó quỳ xuống nói:
"Cổ Nguyệt Na ta nguyện sẽ làm nô lệ cho chủ nhân chỉ mong ngài cho hồn thú được sự tự do!" Nói xong nàng định cuối đầu đập xuống đất.
Tôn lúc giả vờ quay đi thì vẫn quan sát nhất cử nhất động của Cổ Nguyệt Na, đến khi hắn thấy nàng quỳ xuống và nói ra những lời ấy thì hắn biết mình ngầu hơi quá rồi. Nhanh chóng dịch chuyển đến đỡ nàng dậy không cho nàng đập đầu xuống đất. Hắn khổ than nói:
"Na Nhi, là ta chỉ đùa ngươi thôi! Đừng làm quá ta không dám nhận a!"