18 Chương 18: Thu phục Tà Hổ và thu lấy Khinh Vũ
Tôn thấy nó lùi ba bước thì hơi ngạc nhiên, bản năng sinh tồn của con Tà Hổ này cao phết. Hắn nhìn Tà Hổ và nói:
"Coi như ngươi là một chiến binh, ta sẽ cùng ngươi chân chính đánh một trận mà không dùng sức mạnh tuyệt đối!"
Con Tà Hổ nghe Tôn nói thì nó hiểu được nhưng nó không hiểu chiến binh là gì, nhưng khi nó nghe đến không dùng sức mạnh tuyệt đối thì nó cảm thấy tức giận, tên này đang coi thường nó.
"Gàoooo."
Tà Hổ tức giận rống lên, bắt đầu nhào về phía Tôn dùng móng vuốt của mình vồ hắn. Tôn thấy vậy thì dùng thân pháp tránh né.
"Tới ta!"
Tôn nhảy lên không trung sau đó vận chuyển hồn lực tụ vào khắp cánh tay, sau lưng hắn hoá ra một hư ảnh La Sát Thần nhiều tay uy nghiêm nhìn xuống chúng sanh.
"La Sát Chưởng!"
Thân ảnh La Sát Thần lao đến về phía Tà Hổ, Tà Hổ cũng không phải gà mờ gì, tu vi nó 30 vạn năm không có nghĩa là nó cứ thôn phệ là tăng cấp mà nó còn tự rèn cho mình cách chiến đấu tuyệt đỉnh, do Tinh Đấu Đại Sâm Lâm còn là rừng khởi nguyên nên nó thôn phệ hồn thú không bị phát hiện mà truy sát.
Khi thấy hư ảnh La Sát Thần lao đến, Tà Hổ vận dụng kĩ năng thuấn di của mình mà né tránh. Đôi cánh nó mở ra bay lên không trung, dùng thuấn di lao tới Tôn vì muốn cho Tôn một vết cào.
Tôn thấy Tà Hổ dùng thuấn di thì hắn dùng dịch chuyển ra sau lưng nó, Tà Hổ lao đến thì chỉ chém được vào tàn ảnh của Tôn. Nó quay đầu lại nhìn thấy Tôn đang ở sau lưng mình thì tức giận.
Thiên phú lĩnh vực của mình được nó sử dụng, lĩnh vực đi đến đâu cây cối, đất đai khô héo và chết đi đến đó. Nó gào lên một tiếng nhìn Tôn khiêu khích.
Tôn thấy nó gào lên khiêu khích mình thì miệng hắn nhếch lên. Sát Lục Lĩnh Vực được sử dụng, lĩnh vực vừa ra thì thiên phú lĩnh vực của Tà Hổ bị áp chế vì không đủ đẳng cấp để so sánh.
Sát Lục Lĩnh Vực làm Tà Hộ choáng váng đầu óc, chiến lực suy giảm nên nó thu hồi lĩnh vực của mình và nhìn Tôn đầy chiến ý.
Tôn thấy nó thu lĩnh vực vào thì cũng thu lĩnh vực mình vào vì hắn đã nói tôn trọng Tà Hổ như chiến binh mà không dùng sức mạnh tuyệt đối nghiền ép.
Tà Hổ thấy tốc độ của đối thủ nhanh hơn mình, lĩnh vực cũng bị áp chế, nhất thời chiến ý nó càng bạo tăng. Giờ thì nó muốn so tay đôi. Tà Hổ nhào về phía Tôn dùng móng vuốt của mình cào hắn.
Tôn thấy Tà Hổ muốn so đo tay đôi thì cũng chiều. Móng vuốt Tà Hổ cào phía ngực hắn thì Tôn chỉ giơ tay ra mà đỡ, tay còn lại hắn chưởng một quyền vào ngực Tà Hổ khiến nó lùi lại phía sau phun một ngụm máu.
Ánh mắt nó giờ đây đã trở nên kiên định, đối thủ mạnh hơn mình, vậy thì hắn có tư cách để chiếm chỗ ở nơi này. Tà Hổ đi đến trước mặt Tôn sau đó cuối đầu xuống như là nhận thua tùy hắn xử lý.
Hắn thấy Tà Hổ có chơi có chịu thì khá bất ngờ, ngay cả một con hồn thú cũng biết có chơi có chịu mà con người chơi xong chả chịu gì cả a. Tôn tính lấy hồn hoàn và hồn cốt của nó sau đó giữ lại linh trí cho nó đoạt xá một con hổ hồn thú khác nhưng một thứ khiến hắn suy nghĩ lại.
Con Tà Hổ này là con cái a.
Lúc nãy Tà Hổ nhảy đến vồ hắn thì hắn thấy con hổ này không có trym a, nhìn lại thì nó có cái đó của con cái. Hắn suy nghĩ nghĩ hay là thu phục nó làm pet vậy, đợi nó hoá thành người thì làm thịt sau.
Tôn đi đến phía Tà Hổ, Tà Hổ thấy hắn đi đến thì vẫn kiên định cuối đầu xuống. Hắn đi tới và từ trong hệ thống lấy ra khế ước chủ thú. Khế ước này là khi con thú tự nguyện nhận chủ, không bao giờ phản bội. Tôn cầm tờ khế ước trên tay rồi truyền một tia linh hồn vào đó, sau đó để lên đầu Tà Hổ, Tà Hổ lúc này thấy hắn để cái gì trên đầu mình thì cũng mặc kệ, bỗng một luồn năng lượng kì bí muốn xâm nhập vào linh hồn nó.
Nó thấy vậy cũng không kháng cự mà để cho năng lượng kì bí tiến vào linh hồn mình. Bỗng Tà Hổ cảm giác mình có một mối liên kết với hồn thú kì lạ trước mặt, sau đó giống như hắn là chủ nhân của mình vậy, lời hắn nói thì Tà Hổ sẽ làm vô điều kiện dù là chết không bao giờ phản bội.
Tôn thấy vậy thì hài lòng gật đầu, sau truyền một luồng khẩu quyết và cách tu luyện vào mi tâm nó đó là Hoá Nhân Quyết và Hỗn Độn Luyện Khí Quyết. Hắn muốn con hổ này hoá thành người và tăng tiến tu vi, vì sau hắn không cho Đế Ngọc Hỗn Độn Luyện Khí Quyết ư. Nàng tu vi 100 vạn năm rồi, hấp thu nữa dù tấn cấp cũng không phi thăng được nhưng Tôn cũng chả quan tâm. Mấy tên trên Thần giới hắn đến giết sau.
Tà Hổ sau khi nhận được phương pháp hoá hình như chủ nhân nó và cách tu luyện tăng tiến tu vi còn nhanh hơn cả thôn phệ hồn thú khác thì rất vui mừng và nguyện trung thành với chủ nhân mãi mãi.
Tôn sau đó dẫn Tà Hổ đi đến cành cây Đế Ngọc đang đứng.
"Ồ! Ta tưởng ngươi sẽ giết và thôn phệ nó chứ?" Đế Ngọc thấy hắn thu phục Tà Hổ mà không thôn phệ để tăng tu vi thì hiếu kỳ hỏi. Hắn chỉ nói một câu nhưng người nói vô tình người nghe hữu ý.
"Vì nó là con cái!" Tôn nhìn nàng rồi trả lời.
Nàng lúc này im bật, chả lẽ tên này có sở thích biến thái như vậy sau, chả lẽ hắn muốn chơi hổ từ phía sau? Các câu hỏi đen tối được đặt trong đầu nàng.
Tôn thấy nàng thất thần suy nghĩ thì biết con hàng này suy nghĩ lung tung nên gõ cái đầu nàng một cái.
"A!" Nàng đang suy nghĩ thì bị hắn gõ cái đầu khiến nàng giật mình, ánh mắt u oán nhìn hắn trách.
"Tiểu Tôn, sau ngươi lại đánh ta?"
"Ta thu phục nó là con cái vì muốn nó làm sủng thú, đợi nó hoá hình thì làm thịt!" Tôn vừa vuốt ve cái má nàng vừa nói.
"A, chứ có ta còn không đủ sao?" Nàng dùng đôi mắt long lanh của mình nhìn hắn hỏi.
"Hắc hắc, đương nhiên là không đủ. Hừ, ta mới móc nàng có một chút mà đã tiết thân rồi làm sao mà thoả mãn ta được."
Vừa nói hắn vừa đưa tay xuống âm hộ nàng mà xoa.
"Ngươi...biến thái, tiểu Tôn ngươi rất biến thái, biến thái!" Nàng dùng hai tay nhỏ đấm vào ngực hắn trách móc.
"Ha ha, ta biến thái thì nàng dâm đãng!" Hắn sờ sờ thấy âm hộ nàng rỉ ra nước thì nói. Nàng nghe hắn nói vậy thì đỏ mặt xấu hổ, úp mặt vào ngực hắn để tránh cho hắn thấy nàng đang xấu hổ.
Tà Hổ lúc này ở một bên thấy chủ nhân mình và một cái hồn thú có vẻ mạnh hơn mình đang đùa giỡn với nhau làm nó hừng hực chiến ý và ganh tị. Nó cũng muốn mạnh như con hồn thú đó và bị chủ nhân đùa giỡn a. Kể từ hôm đó thì một con tà hổ cuồng tu luyện được sinh ra.
Tôn lúc này dẫn Đế Ngọc và Tà Hổ đi về phía sâu trong rừng để tìm mẹ của Tiểu Vũ. Trên đường đi thì cũng không có gặp cái gì nguy hiểm làm cho hắn rất nghi hoặc, đáng lẽ vào càng sâu thì càng nguy hiểm mới đúng chứ? Hắn vẫn tiếp tục đi vào để tìm Khinh Vũ.
...
Một hồi sau, trước mặt Tôn là một căn nhà bằng gỗ rất nhỏ được dựng trên một cái cây, bên trong là một nữ nhân tóc màu đen chẻ ra hai bên, tóc chỉ ngắn đến cổ, đôi mắt nàng màu đỏ hồng rất đẹp. Khuôn mặt nàng nhỏ nhắn, cái mũi nhỏ nhỏ xinh xinh, đôi môi đỏ hồng. Nàng mặc một thân áo hồng và trắng, khoác lớp áo hai bên là một màu đỏ sẫm. Nàng đang nhìn Tôn, Đế Ngọc và Tà Hổ với ánh mắt nghi hoặc.
Tại sau ở đây lại có hai yêu thú trùng tu và một cái hồn thú 30 vạn năm?
Nàng chưa kịp lên tiếng thì Tôn đã mở miệng hỏi:
"Nàng là Nhu Cốt Thỏ tên là Khinh Vũ?"
Nàng nghe hắn hỏi vậy thì khá bất ngờ, nhu cốt thỏ hắn biết thì không có gì lạ nhưng hắn biết tên của nàng a. Bản tính lương thiện và sự dễ gần của nàng lại khiến nàng trả lời.
"Đúng, ta là Nhu Cốt Thỏ 10 vạn năm mới trùng tu thành người không biết ngươi có chuyện gì?" Nàng nghiêng đầu nhìn hắn nói.
Sau khi nghe nàng xác định thì Tôn nhìn nàng với ánh mắt yêu thương và thương hại. Nàng và một tên nhu cốt thỏ khốn nạn nào đấy tên là Tiểu Ngũ, hắn chơi nàng xong thì khiến nàng sinh ra Tiểu Vũ sau đó bỏ đi, bỏ lại hai mẹ con nàng. Khiến nàng vì bản tính lương thiện của mình mà giúp Bỉ Bỉ Đông để sau đó nàng giết lại mình thu lấy hồn hoàn và hồn cốt mà chả thèm ra mặt.
Tôn đi tới gần nàng sau đó ôm lấy nàng vào ngực nói:
"Từ đây về sau ta sẽ là nam nhân của nàng, khiến nàng sống mãi mãi trong hạnh phúc!"
Nàng bị hắn bất ngờ ôm thì cũng không biết phản ứng ra sau, tên này lúc đầu nàng gặp cũng đã có hảo cảm với hắn, không phải vì hắn soái mà nàng thích mà là do trên người hắn có thứ gì đó khiến nàng tin tưởng và yêu hắn vậy.
Nàng cũng vòng tay ôm lấy hắn trả lời:
"Được, giờ đây Khinh Vũ ta sẽ là nữ nhân của ngươi!" Nàng dựa vào lòng ngực rắn chắc và ấm áp của hắn nói.
Đế Ngọc và Tà Hổ ở ngoài thấy Tôn và con hồn thú nhu cốt thỏ kia phát cơm cẩu thì hơi tức giận. Đế Ngọc thì nàng đang rất bực bội, hắn vậy mà tỏ tình với nữ nhân kia trong khi người đẹp như nàng còn tu vi cao hơn nữa mà hắn không thích, nàng phồng cái má lên tức giận chỉ Tôn nói:
"Tiểu Tôn, ta có gì không tốt mà ngươi không thích ta, nếu ta không tốt cái gì ta sẽ sửa hức hức!" Đôi mắt nàng đỏ hoe nhìn hắn nói.
Tôn đang tận hưởng hương thơm từ mái tóc của Khinh Vũ thì bị Đế Ngọc nói, hắn quay lại nhìn nàng rồi mỉm cười nói.
"Từ khi ta gặp nàng thì đã định nàng là nữ nhân của ta rồi!"
Nàng nghe thấy hắn nói mình là nữ nhân của hắn thì hạnh phúc sau đó hỏi lại.
"Thật sự?"
"Thật!" Tôn gật đầu chắc nịch nói.
"Vậy...vậy làm nữ nhân của ngươi thì có làm cái chuyện chọc chọc vào chỗ đó không?" Nàng vừa hỏi vừa xấu hổ len lén liếc nhìn hắn.
Hắn nghe vậy thì cười cười, lại có người tự nguyện hiến thân a, hắn ôm lấy Khinh Vũ rồi nhảy xuống chỗ nàng nói.
"Có! Nhưng bây giờ chưa được!" Hắn lấy tay xoa xoa đầu nàng an ủi.
Nàng nghe hắn nói vậy thì vui vẻ, chỉ cần hắn thích nàng là nàng hạnh phúc rồi.
"Rồi, đây là Khinh Vũ, giờ đây nàng sẽ là nữ nhân ta. Còn đây là Đế Ngọc, nàng cũng sẽ là nữ nhân của ta luôn. Rồi đây là Tà Hổ, là sủng thú của ta." Hắn chỉ từng người rồi giới thiệu cho hai người làm quen nhau còn con Tà Hổ thì bây giờ nó chưa hoá hình nên không thể nói chuyện mà chỉ có thể nghe và hiểu.
Điều này khiến một đầu hồn thú cao ngạo như Tà Hổ khiến nó muốn hoá hình hơn bao giờ hết, có thể được chủ nhân ôm và xoa đầu là vinh hạnh đối với nó, khiến cho đôi mắt nó đầy kiên định và tràn đầy chiến ý, mũi thì thở phì phò.
Tôn cũng chú ý đến biến hoá của Tà Hổ thì cười cười, có cố gắn. Hắn cũng xoa xoa cái đầu Tà Hổ như muốn ủng hộ nó. Tà Hổ được chủ nhân xoa đầu thì nhắm mắt vui vẻ tận hưởng, sau đó nó gật đầu kiên định như không làm phụ lòng Tôn.
"Hảo, hai nàng đợi ta một chút!" Tôn bóp cái mông hai nàng sau đó từ hệ thống lấy ra một căn nhà đặt xuống một bãi đất trống. Đó là một căn nhà hai tầng xa hoa, tường nhà được sơn màu trắng, cửa thì làm từ tấm kính trong suốt, mái nhà làm bằng ngói màu đen. Bên trong là đầy đủ đồ và nội thất.
Căn nhà có kết giới xung quanh ngăn không cho các đầu hồn thú xâm nhập. Trước cửa nhà là một khu đất dài khoảng 7 mét rộng 10 mét.
"Hảo, các nàng theo ta vào nhà!" Tôn ôm eo hai nàng sau đó đi vào trong căn nhà. Cả ba thì vẫn đang ngơ ngác khi thấy hắn từ trong hư không lấy ra một căn nhà kì lạ sau đó đặt xuống. Đối với Đế Ngọc thì nàng vẫn còn lý giải được chút ít bởi vì nàng từng tạo một căn phòng cho hắn. Nhưng đây là hắn không tạo mà từ hư không lấy ra, thật là ảo diệu a.
"Không cần thắc mắc, các nàng chỉ cần biết ta đôi khi có thể làm được những gì các nàng không làm được là được." Hắn thấy cả ba đang ngơ ngác thì nói.
Xung quanh cả căn nhà và khu đất được bao quanh bởi hàng rào gỗ cũng như đó là kết giới. Tôn dùng hồn lực cày xới khu đất bên phải lên sau đó từ hệ thống lấy ra hạt giống cà rốt, dưa hấu, bí đao, bí ngô, cà chua, ớt,... gieo xuống. Mua lấy một cây táo, vài cây anh đào trồng xung quanh, còn khu đất bên phải thì hắn trồng nhiều loại hoa như hoa hồng, hoa chỉ có ở thế giới tu chân... Xong xuôi hắn phủi phủi tay.
Ba người bây giờ vẫn đang đắm chìm vào những thứ hắn tạo, Khinh Vũ rất là thích những bông hoa hắn tạo ra bởi vì nàng vốn là thỏ nên rất yêu thiên nhiên. Tà Hổ thì nó thích nằm dưới gốc cây anh đào mà ngủ và tu luyện, cây anh đào vừa thơm vừa hấp thu rất nhiều hồn lực và thiên địa linh khí để tràn vào đây khiến cho tốc độ tu luyện được đẩy nhanh và những thứ được trồng sinh trưởng nhanh hơn.
Đế Ngọc thì bây giờ chỉ muốn vào ngôi nhà đó khám phá nhưng nàng đang đợi hắn a.
Hắn thấy Đế Ngọc háo hức thì cũng mỉm cười nói với cả ba.
"Hảo hảo, tất cả vào nhà để nghỉ ngơi!" Tôn ôm lấy Khinh Vũ và Đế Ngọc đi vào nhà, Tà Hổ cũng lẻo đẻo đi theo sau.
Tôn mở cửa ra, bên trong là những bóng đèn chiếu ra ánh sáng màu trắng bạch, giữa nhà là một cái ghế sopha và một cái bàn có một cái TV, bên phải là phía căn bếp có đầy đủ dụng cụ nấu nướng kể cả tủ lạnh cũng có, có một cái bàn ăn ở dưới bếp luôn. Bên trái là phòng tắm và phòng vệ sinh, có cả bể bơi. Tuy nhìn vào bề ngoài nó chỉ kích thước vừa phải nhưng bên trong rất là rộng.
Trên lầu hai chắc chắn là phòng ngủ rồi. Tôn dẫn các nàng đi thăm quan một hồi sau đó hỏi:
"Thế nào, có muốn đi tắm không?"
"Ưm, phu quân người dẫn ta đi tắm đi!" Khinh Vũ ôm lấy cánh tay hắn nói.
"Tiểu Tôn, ta cũng muốn đi tắm, bụi bẩn bám hết lên người bổn cô nương đây nè." Nàng vừa nói vừa giơ giơ bộ đồ ra để làm chứng.
"Ngao ngao ngao!" Tà Hổ cũng đưa ra ý kiến rằng nó cũng muốn đi tắm.
Tôn thấy tất cả đồng ý cười, ôm các nàng đi về phía phòng tắm.