Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang 2 - Chương 16-2: Ăn Miếng Trả Miếng

Sau Ánh Hào Quang 2

22 Chương 16-2: Ăn miếng trả miếng

Vừa xách những hộp thức ăn vào nhà, Minh Kha kiên quyết không cho Thùy Chi đụng vào. Anh đẩy Thùy Chi lên lầu nghỉ ngơi rửa mặt, một mình anh ở dưới nhà chuẩn bị mọi thứ… Anh khá rất quen thuộc với đồ đạc trong nhà Thùy Chi. Thoáng chút, anh đã bày biện tươm tất một bàn tiệc nho nhỏ, còn đặt cả hai cây nến sẵn sàng cho một bữa tối lãng mạn lung linh.

Minh Kha ngồi xuống bàn chờ Thùy Chi xuống, mà tim đập nhanh. Hôm nay ba mẹ Thùy Chi về quê ngày mai mới về. Anh chờ mong thời điểm này đã nửa năm nay, tưởng chừng không bao giờ đạt được. Hào Phong và John Trần đã đi. Bên cạnh Thùy Chi chỉ còn mỗi một người là anh. Vậy mà giữa anh và nàng như có một rào cản vô hình luôn ngăn trở. Nhưng song song với sự hồi hộp phấn khích, sâu tận cùng trong lòng Minh Kha vẫn ôm ấp một nỗi lo thầm kín… Một bí mật mà chỉ bản thân anh và những người bạn gái trước biết được…

– Anh Kha… Anh lên đây một chút được không ?!

– Ừ… Lên ngay đây…

Lần đầu tiên bước chân lên phòng ngủ Thùy Chi, tim anh đập rộn ràng hồi hộp. Vừa đẩy cánh cửa hé mở sẵn, Minh Kha chết lặng cứng đờ. Thùy Chi đứng bên khung cửa sổ, ánh mắt đượm buồn nhìn ra bên ngoài. Nàng chỉ mặc mỗi một bộ đồ lót ren đen mỏng manh… Những đường cong uốn lượn trên cơ thể nàng làm cổ họng Minh Kha khô khốc. Anh đã được nhìn ngắm Thùy Chi khỏa thân một lần, nhưng bộ đồ lót nàng đang mặc như có ma thuật giữ chặt lấy ánh mắt anh không muốn rời đi.

– Em biết anh đã nghe được những lời gã kia nói… – Thùy Chi không quay lại, cúi đầu nói nhỏ.

Minh Kha nín lặng không biết trả lời thế nào.

– Đúng… Công việc của em là phơi thân với những bộ đồ lót như thế này để cho thiên hạ nhìn ngắm… – Giọng nàng run run nghẹn ngào.


– Thùy Chi… – Minh Kha bước đến, ôm chặt lấy bờ vai mềm mại run rẩy của nàng. – Anh không nghĩ gì đâu ?! Em mới đi diễn lần đầu thôi… còn trước đây em chuyên chụp thời trang với Kenny mà…

– Không phải… – Thùy Chi lắc đầu, nước mắt trào ra.

– Là em nói dối anh, nói dối ba mẹ… Em làm mẫu chụp hình, nhưng không phải thời trang… Mà là đồ lót… Anh hiểu không ? – Nàng sụp xuống chân Minh Kha, bưng mặt nức nở.

Minh Kha thở dài ngồi xuống bên Thùy Chi, nín lặng không biết nói gì. Nếu anh nói hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này là tự dối lòng, cũng lừa dối nàng… Làm đàn ông, không ai thấy dễ chịu khi biết người phụ nữ của mình làm công việc phơi thân cho người khác nhìn ngắm bình phẩm. Tay anh run run đặt lên mái tóc đen mượt mềm mại của Thùy Chi, nâng niu vuốt nhẹ…

– Ai cũng có một nỗi khổ riêng… – Giọng anh khàn đặc. – Anh cũng có nỗi khổ khó vượt qua của mình…

Nghĩ đến điều đau khổ chôn giấu trong tim, Minh Kha im lặng một lúc lâu… Rồi anh nói giọng đều đều như kể lại cho Thùy Chi nghe:

– Cái đêm ở Long Hải… Quả thật, nếu không phải em từ chối anh… Có lẽ anh cũng không đủ can đảm… lên giường với em… Em biết không ?

Thùy Chi nín khóc, đôi mắt đỏ hoe nhìn lên anh. Nàng chưa hiểu lời anh nói. Anh là người mở lời muốn qua phòng nàng đêm đó… Giờ anh lại nói mình không đủ can đảm để làm việc đó với nàng.


– Anh đã hơn ba mươi tuổi, nghề nghiệp không đến nỗi nào… Anh cũng từng quen rất nhiều phụ nữ… Nhưng không người nào chịu ở bên anh… Người yêu quý nhất cũng rời bỏ anh sau ba tháng… Em biết vì sao không ?! – Anh nhìn sâu vào mắt Thùy Chi, buồn bã.

– Anh có bệnh… – Minh Kha thấy miệng mình đắng ngắt. – Anh bị… rối loạn tâm lý tình dục…

Thùy Chi sững người, mím môi không biết nói gì. Nhìn mái tóc rũ rượi lòa xòa cúi thấp của Minh Kha, nàng thấy lòng nao nao thương cảm, choàng tay kéo đầu anh vào ngực mình… Ghì chặt.

– Em… Em có đòi hỏi… chuyện đó đâu… – Hai gò má nàng nóng rang, ửng đỏ. – Anh không cần lo lắng…

Minh Kha chợt sững người, ngồi thẳng dậy, ánh mắt hơi khó hiểu nhìn Thùy Chi… Rồi như hiểu ra, anh cười nhưng miệng lại gượng gạo méo xệch:

– Em hiểu sai rồi… Anh không phải yếu sinh lý đâu… Anh là một thái cực hoàn toàn… ngược lại…

– Là ?! – Thùy Chi tròn mắt nhìn anh.


– Anh cũng không biết nói với em thế nào… Khi đụng chuyện đó… Anh như biến thành một người khác… rất thô bạo, rất điên cuồng…

Minh Kha quay đi, không dám nhìn hai bầu vú căng tròn phập phồng của nàng, anh nói:

– Anh nghĩ… Anh nghĩ… Anh nên đi về thôi… Anh không muốn tổn thương em…

Thùy Chi chợt ôm choàng lấy Minh Kha, nàng nhắm mắt, giọng rung rung nói nhỏ:

– Em không sợ…

– Nhưng… Em không hiểu đâu… – Minh Kha nhăn nhó, hai khối u mềm mại áp trên ngực làm cả người anh cứng đờ.

Thùy Chi ngẩng đầu nhìn sâu vào mắt Minh Kha, nhướng người đặt lên môi anh một nụ hôn nồng nàng, thì thầm:

– Em tin anh… Anh sẽ không… làm em đau…

Đôi môi nàng hé mở đón lấy chiếc lưỡi ấm áp của Minh Kha… Cả cơ thể nàng run lên. Đã sáu tháng qua không có hơi ấm đàn ông, một người phụ nữ như nàng cũng khao khát thao thức nhiều đêm. Không ít lần, Thùy Chi muốn đến với Minh Kha, nhưng nàng không muốn mối quan hệ hai người tiến xa để anh mang thêm trách nhiệm với gia đình nàng. Minh Kha khác với Hào Phong, anh chu đáo, anh thấu hiểu… Anh biết gia đình nàng khó khăn về kinh tế. Không muốn nàng tự ái, anh cũng không giúp đỡ gì về vật chất, chỉ luôn đứng bên cạnh sẵn sàng đưa tay hỗ trợ bất cứ lúc nào. Tối nay, đúng ra phải là một đêm ăn mừng chia sẻ niềm vui… Nhưng Thùy Chi lại bị người ta thô bạo vạch trần thân phận mà nàng luôn giấu giếm ngay trước mặt anh. Nàng đau, nàng nhục lắm… Nhưng cũng vì vậy mà Minh Kha mới thố lộ nỗi đau thầm kín của anh với nàng…

Minh Kha nhẹ nhàng đặt Thùy Chi xuống giường. Tim nàng đập thình thịch, nhưng cố tỏ ra bình tĩnh… Thùy Chi sợ. Từ Hào Phong đến John Trần, ai cũng nhẹ nhàng nâng niu với nàng… Thùy Chi chỉ thích sự từ tốn nhẹ nhàng… Nhưng nàng vẫn muốn chia sẻ nỗi đau với Minh Kha, dù điều này có thể dẫn đến một cơn ác mộng ám ảnh nàng thật lâu…

Thùy Chi cắn môi nhìn ngón tay Minh Kha luống cuống mở khóa nịt ngực phía trước. Hai bầu vú nàng chợt buông lỏng, bung ra tròn trịa phơi bày trước mắt anh. Nàng hít thở nặng nề nhìn ánh mắt say mê của anh… Tay anh ấm áp run rẩy đón lấy hai bầu vú căng tròn mềm mại của nàng, dụi mặt vào, hít hà say mê…

– Ư….


Thùy Chi thở gấp nhìn chiếc lưỡi anh liếm quanh quanh, rồi há miệng đón lấy núm vú nàng mút mút một cách thèm thuồng. Nàng nhắm chặt hai mắt, ngực hơi ưỡn lên đón những nụ hôn khao khát của anh. Cảm giác ray rứt tuyệt diệu liên tục từ hai núm vú truyền về làm đầu óc nàng trống rỗng. Nàng không còn nghĩ gì về chuyện Minh Kha đã nói… Nàng muốn anh hôn rít lấy hai nụ hoa đỏ hồng của mình, mút thật mạnh, thật sâu vào như muốn rứt chúng ra khỏi cơ thể nàng… Hơi thở Minh Kha nóng hừng hực như sưởi ấm hai bầu vú nàng. Anh say mê vò nắn cảm giác co giãn mê ly của nàng, hôn hít không chừa lại một phân nhỏ da thịt nàng… Khi Minh Kha kéo chiếc quần lót của Thùy Chi xuống, đáy quần đã đẫm ướt một mảng lớn. Nàng đỏ mặt không dám nhìn ánh mắt thèm thuồng của anh dán chặt vào giữa hai chân mình. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy chỗ thầm kín nhất của nàng… Nàng cắn nhẹ bờ môi quan sát ánh mắt nóng bỏng của anh khám phá vùng âm hộ đỏ hồng ẩm ướt của nàng.

Minh Kha trùng người xuống, quỳ luôn hai chân dưới sàn nhà. Đầu anh chậm chậm cúi thấp làm tim Thùy Chi đập rộn lên. Một cảm giác ấm áp phả vào nơi đó làm nàng rùng mình. Minh Kha nhẹ nhàng vuốt ve làn da mịn màng giữa hai đùi non làm nàng thở dốc… Miệng anh mở ra, môi anh trượt trên làn da đùi thấp thỏm nhạy cảm, chậm rãi áp kín lên âm hộ nàng. Một vật trơn nhẫy ươn ướt hư hỏng liếm dọc hai mép thịt căng mọng ướt đẫm, cả người Thùy Chi rụng rời tê dại.

– Ưmm…

Thùy Chi há hốc, nhắm nghiền hai mắt. Cơ thể giật lên nhẹ nhẹ, nhướng nhướng từng đợt theo cái lưỡi ấm áp máy động của anh. Tay anh đưa lên tiếp tục chơi đùa mơn trớn hai bầu vú căng tròn ray rứt của nàng.

– Uwmmm….. Ôi….

Minh Kha càng hôn càng say mê. Anh thích thú với hương vị cơ thể của Thùy Chi… Một mùi hương rất đặc trưng, nhàn nhạt thoang thoảng, lại lưu luyến như những sợi dây vô hình cột chặt tâm trí anh. Mùi hương dịu ngọt này chỉ có thể đến từ Thùy Chi, mang tên nàng, mà không thể nhầm lẫn với người con gái khác… Hai tay anh mân mê hai bầu vú căng tròn mềm mại của nàng… Se se hai núm vú mủm mỉm khao khát của nàng.

– Anh ơi… Em muốn… – Thùy Chi thở hổn hển, mặt đỏ ửng men tình.

Minh Kha thở hắt ra nặng nề, đứng lên. Không hấp tấp, không vội vàng, chậm chậm cởi quần áo. Anh hít sâu nhiều hơi liền, rồi thở ra chậm chậm như chuẩn bị đứng trước một thử thách ghê gớm. Anh biết khả năng kiểm soát của mình không có vấn đề trước khi thật sự giao hợp… Nhưng chỉ vài phút sau khi xâm nhập cơ thể phụ nữ, anh liền trở thành một người khác… Khi đó cơn ác mộng mới thật sự đến… Anh kéo tụt quần lót xuống…

Thùy Chi chết điếng nín lặng nhìn thứ dựng đứng giữa đám lông xù xì trên hạ thể của Minh Kha. Hơi thở nàng mất kiểm soát, ngắt quãng… Thùy Chi là một người phụ nữ biết yêu, biết khao khát. Nhưng nàng không dâm đãng buông thả, cảm xúc của nàng với bạn tình đều xuất phát từ tinh thần trước tiên, sau mới đến thể xác… Bản thân nàng chưa bao giờ có ý nghĩ so sánh kích thước dương vật của những người đàn ông nàng biết… Vì đối với trải nghiệm của bản thân nàng, kích thước không quá quan trọng… Như Hào Phong và John Trần cũng đã làm nàng mê mệt thõa mãn. Nhưng nhìn thứ to lù lù cong cớn đen bóng của Minh Kha, lần đầu tiên Thùy Chi thấy mình thấp thỏm lo sợ… Thứ đó có thể vào trong nàng sao ?! “Không người phụ nữ nào chịu ở lại bên anh sau ba tháng…” Nghĩ đến lời Minh Kha nói khi nảy, Thùy Chi thật sự sợ hãi…

Thùy Chi nhắm chặt hai mắt, hơi thở dồn dập làm hai bầu vú căng tròn phập phồng lên xuống… Hai chân nàng run rẩy mở rộng ngay trước mặt Minh Kha. Một vật nóng hổi rơi mạnh trên hạ thể nặng trĩu, làm nàng giật thót mình. Minh Kha nhích tới, cầm dương vật to lớn của anh cọ nhẹ vào giữa hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm của Thùy Chi.

– Ah…

Nhưng khi Thùy Chi nghĩ vật đó sẽ mạnh mẽ thô bạo xâm chiếm nàng thì bất ngờ Minh Kha thở dài vùng dậy. Anh ngồi xoay ra mép giường. Tấm lưng nở nang to lớn cong xuống, che mặt chán nản.

– Anh không thể làm việc này… Anh sẽ không kiểm soát được mình…

Thùy Chi nín lặng nhìn anh, nàng không dám nói bản thân mình cũng sợ hãi. Nàng có thể làm anh tổn thương bằng một câu nói thiếu cân nhắc. Nhưng dường như việc này có thể tránh, nếu nàng hoàn toàn nắm được thế chủ động…

– Anh… Anh có thể trói tay mình lại được không ?! – Thùy Chi buột miệng hỏi, mặt nàng nóng rang như vừa đưa ra một đề nghị hư hỏng.

– Ah… Được chứ ! – Minh Kha chợt reo lên mừng rỡ.

Minh Kha thầm trách mình ngu ngốc, tại sao không nghĩ ra chuyện như thế sớm hơn. Anh háo hức rút sợi dây nịt từ chiếc quần jean của mình. Tự vòng qua cổ tay mình hai vòng, rồi đưa qua cho Thùy Chi. Thùy Chi đỏ mặt, đón lấy đầu dây xỏ qua xỏ lại hai vòng giữa hai cổ tay… Thật chặt. Minh Kha nằm ngữa trên giường phấn khích… Thùy Chi giúp anh trói hai cổ tay ngược lên khung sắt đầu giường. Hai bầu vú mơn mởn của nàng gần sát bên, hai cái núm đỏ hồng rung rinh ngay trước đầu mũi anh… Minh Kha há miệng, thè lưỡi ra liếm nhẹ…

Thùy Chi mặt đỏ ửng nhìn xuống chiếc lưỡi của anh… Không hiểu sao tim nàng đập rất nhanh… Nàng thấy mình như đang tham gia một trò chơi người lớn thường đọc trong tiểu thuyết… Trói chặt hai cánh tay Minh Kha lên trên đầu, giờ phút này chỉ mình nàng nắm thế chủ động.

– Ư…

Thùy Chi cơ thể trần truồng trắng muốt tuyệt đẹp, quỳ gối hai bên hông Minh Kha… Tay nàng chưa rút về vẫn nắm chặt khung sắt đầu giường để hai bầu vú ray rứt dâng trọn cho miệng anh hôn mút say mê… Sau mông nàng, một vật cong cớn nóng hổi không ngừng cọ quẹt giữa hai chân nàng… Thùy Chi cắn môi, đưa tay xuống run run cầm lấy nó… Kích thước to lớn và sự cứng rắn của nó làm tim nàng run rẩy sợ hãi. Nàng thấy mình như đang cầm một cây sắt nung đỏ dí vào cửa mình… Cọ nhẹ vào giữa hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm, Thùy Chi bật rên khẽ…

– Ư…

Mặt nàng đỏ ửng, biết anh đang nhìn mình. Nàng cắn môi, ngồi xuống chậm chậm… Miệng nàng há hốc khi hai mép môi âm hộ bị chèn căng cứng. Căng đến mức cơ thể nàng như sắp rách toạt ra làm hai… Minh Kha hít hà nhìn xuống hai mép âm hộ bóng lưỡng nước, căng cứng tròn vạnh ôm khít lấy dương vật anh. Mới vào được một nửa anh đã cảm nhận được hơi ấm mềm mại của Thùy Chi… Cảm giác bị âm hộ nàng bóp nghẽn làm anh sung sướng tê dại.

– Uwmmm… Ôi…

Tiếng rên rỉ của Thùy Chi thật khẽ lại có thể đáng yêu đến như thế. Nàng chống tay lên ngực anh, nhấp nhỏm thật chậm… Để dương vật anh ra vào từ tốn, nhưng chỉ một nửa… Dù chỉ một nửa đã làm nàng sướng đến ngất ngây… Minh Kha ngẩn đầu nhìn xuống giữa hai chân mở rộng của Thùy Chi, dương vật anh lấp ló ra vào… Anh lại say mê nhìn ngắm khuôn mặt tuyệt đẹp đỏ ửng, hàng mi cong vút nhắm nghiền, lại nhìn hai bầu vú căng tròn phập phồng của nàng… Đối diện với mỹ cảnh trước mắt, lại tận hưởng cảm giác khít khao tuyệt diệu bên dưới, Minh Kha phải hít thật sâu để kềm nén. Anh không muốn con lợn thô bỉ trong lòng mình tỉnh giấc… Dù đã bị trói chặt hai cánh tay, nhưng anh không muốn Thùy Chi chứng kiến bộ mặt xấu xí bên trong người anh…

– Ưmmm…. Ôi… Anh ơi… Em thích quá…

Thùy Chi rên siết mãnh liệt. Tay nàng tì chặt trên ngực anh, há hốc nhấp nhỏm lên xuống… Bờ mông nàng đã gần chạm xuống người anh… Anh đã vào trong nàng gần chạm đến điểm cuối cùng… Nàng nhắm mắt rên rỉ, không hề biết rằng những âm thanh sung sướng của mình đang làm sự kiểm soát yếu ớt của Minh Kha tan vỡ. Ánh mắt anh chợt đỏ quạnh kì lạ, sự say mê dịu dàng hoàn toàn biến mất, thay thế bằng một sự chiếm hữu điên cuồng. Hơi thở anh hổn hển nặng nề ngắt quãng… Hai cánh tay anh cơ bắp nổi vồng lên, kéo căng ra làm sợi dây nịt da bừng bực run rẩy… Không rút được tay ra để vồ vập lấy cơ thể nõn nà tuyệt đẹp của Thùy Chi. Minh Kha bất ngờ hẩy hạ thể ngược lên thật mạnh…

– Ahhh…

Thùy Chi kêu lên một tiếng đau đớn. Âm hộ nàng còn đang tập quen với sự căng tức bên trong, thì bị Minh Kha xâm chiếm trọn vẹn một cách thô bạo… Cảm giác đau thốn làm cả người nàng co rút run rẩy… Minh Kha như biến thành một người khác… Anh gầm gừ… thô bạo… anh hẩy ngược lên như một cái máy… bờ mông trắng muốt của nàng nảy tưng tưng đau nhói…

– Uwmmm…. Ôi… Ah…

Thùy Chi nắm lấy khung sắt đầu giường, kéo cả cơ thể nàng cao lên… Nhưng cả người Minh Kha cứ cong lên, đem cả dương vật liên tục trùng kích vào sâu trong âm hộ nàng… Sự thô bạo của Minh Kha làm cơ thể nàng đau đớn, nhưng nối tiếp sau là một cảm giác thống khoái sung sướng đến tột độ. Thùy Chi há hốc, mặt ngữa lên trần rên siết mãnh liệt. Nàng không né tránh anh, lại hạ người xuống cho dương vật anh thúc ngược lên thật mạnh…

– Ah…. Ôi…

Hai bàn tay nhỏ nhắn đỏ ửng của Thùy Chi vặn siết thanh khung giường, cả người nàng rung giật thật mạnh… Hạ thể Minh Kha dập lên cặp mông căng tròn của nàng phát ra tiếng chang chát liên tục… Âm hộ nàng nức nở tuôn trào mãnh liệt, nhưng anh vẫn không ngưng lại… Hì hục như một cỗ máy không ngừng nghỉ bơm vào trong nàng, mặc dòng nước tình ái của nàng trào ngược ra lênh láng chảy dài xuống người anh…

– Ah… Ư… Anh ơi…

Thùy Chi rên rỉ từng tiếng ngắt quãng… Nàng hổn hển khó nhọc nhỏm người đứng lên…

– Ahhh…

Minh Kha gầm lớn, giận dữ vùng vẫy cong cả người. Nhưng Thùy Chi vừa tách rời ra, cơ thể anh như bình tĩnh lại đôi chút… Dù hai mắt anh vẫn đỏ hoe đáng sợ, dù dương vật anh vẫn dựng đứng đung đưa qua lại, nhưng hơi thở bình ổn dần… Nhìn vẻ mặt tái nhợt sợ hãi của Thùy Chi, lòng anh đau như cắt… Anh biết nàng vừa trải qua chuyện gì trên người mình… Minh Kha thở hắt ra một hơi, nhắm mắt lại…

Chợt một cảm giác ấm áp ươn ướt trên đầu dương vật làm Minh Kha bừng tỉnh ngẩng đầu lên. Là Thùy Chi… Nàng lại đang ngậm lấy dương vật anh vào miệng… Khuôn mặt nàng đỏ ửng ngượng ngùng, đôi môi mở lớn hết cỡ nguốt xuống dương vật anh…

– Ah… Em tuyệt quá Chi ơi…

Tiếng rên rỉ sung sướng của Minh Kha làm mặt nàng nóng rang lên… Trong miệng nàng đầy một mùi hương quen thuộc… Mùi vị của chính cơ thể nàng… Vòm miệng nàng chật cứng, quai hàm cũng đau ê ẩm vì mở lớn quá sức… Nhưng Thùy Chi muốn anh được thõa mãn… Nàng chợt ưỡn ngực sát vào hạ thể anh… Cánh tay khép lại để hai bầu vú căng tròn ôm khít lấy dương vật to lớn của Minh Kha…

– Ah…

Chưa bao giờ làm chuyện này… Nhưng hơi thở nặng nề của Minh Kha mách bảo cho Thùy Chi là nàng đang đi đúng hướng… Để khúc thịt nóng hổi của anh trượt lên xuống giữa khe ngực của nàng. Đầu nàng cúi thấp, đôi môi hé mở đón cái đầu nấm đỏ bầm to lớn trườn lên thò thụt liên tục… Minh Kha hít hà sung sướng. Cảnh tượng tuyệt vời này sẽ ghi lại cùng anh đi hết quãng đường còn lại của cuộc đời… Dương vật căng cứng nóng hổi của anh như được bao quanh bởi nhung lụa mềm mại mát rượi… Đầu dương vật anh trượt vào giữa đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của Thùy Chi… Chưa bao giờ anh thấy mình sung sướng như vậy… Kể cả những lần điên cuồng như ngựa giống xổng chuồng dày vò thân xác những người bạn gái trước cũng không đê mê tuyệt diệu như hành động đơn giản này của Thùy Chi… Một cơn sướng khoái dâng lên mãnh liệt. Minh Kha gồng cứng người, muốn ngồi dậy nhưng không thể vùng tay ra khỏi dây trói…

– Chi ơi… Dừng lại em ơi… Ah… Đã quá…

Nghe anh kêu lên, Thùy Chi chỉ kịp nhả dương vật anh ra khỏi miệng… thì một dòng tinh dịch nóng hổi đã phun trào xối xả. Nàng nhắm mắt nín lặng. Nàng cảm nhận dòng nước sềnh sệch nóng hổi tung tóe lấm lem khắp mặt và nhơ nhớp giữa hai bầu vú căng tròn mơn mởn của mình.

– Anh… Anh xin lỗi… – Nhìn thấy hai gò má đỏ ửng kềm nén của nàng, Minh Kha bối rối lo lắng.

– Em không sao mà… – Thùy Chi che mặt, nói lí nhí với anh, rồi chạy ngay vào phòng tắm.

Minh Kha mỉm cười, nhìn theo thân hình trần truồng tuyệt đẹp của nàng. Anh không ngờ mọi việc tưởng chừng như sắp trở thành ác mộng, lại được giải quyết đơn giản nhẹ nhàng như vậy… Cũng đã gần năm trời, Minh Kha mới được thõa mãn sung sướng như vậy. Giờ phút này cả người anh khoan khoái lâng lâng… Nằm trên giường, mà cứ như đang bay bổng đâu đâu…

Đột nhiên có tiếng bước chân lên cầu thang, Minh Kha đang mơ màng giật bắn mình. Anh vùng người dậy, nhưng hai cánh tay vẫn bị trói chặt không thể nhúch nhích.

Cánh cửa bật mở.

“Thùy Chi… Con dọn cơm mà…”

Tiếng Thùy Vân tắt nghẹn… Ông Hải bước lên sau cũng đứng sững nín lặng. Minh Kha chết điếng cả người, ú ớ không ra được lời nào.

– Á…. Rầm….

Một tiếng hét hãi hùng của mẹ Thùy Chi, kèm theo âm thanh sập cửa thật mạnh đến cả căn nhà cũng run lên.

———-+++++———

Hai mươi phút sau,

Thùy Chi và Minh Kha cúi gằm khuôn mặt đỏ bừng lang đến cả mang tai. Hai đứa thấp thỏm ngồi trên bàn tiệc nhỏ nguội lạnh với hai cây nến cháy nham nhở gần hết. Đối diện hai đứa là ông Hải cười cười ngượng ngùng, tay lúng túng dư thừa đùa nghịch trên miệng chén… Thùy Vân mặt cúi gằm đỏ như gấc chín, mấp máy môi mấy lần không thốt ra được lời nào.

– Haizz… Thôi… Ăn cơm… Nguội hết rồi…

Lời ông Hải như lệnh đặc xá, Thùy Chi tay chân luống cuống xới cơm mời ba mẹ… Nhận chén cơm từ nàng, Minh Kha đưa lên miệng và liên tục không nói lời nào… Cả bốn người như trả thù chén cơm, đồ ăn cũng không đụng vào… Nuốt xuống, như nuốt luôn cả bao nhiêu câu hỏi vào bụng… Cuối cùng không nhịn được, ông Hải nuốt đến đỏ cả mặt, rồi lẩm bẩm:

– Tại sao lại trói tay nhỉ ?

– Tuổi trẻ có nhiều trò quái lạ… Mình già rồi sao biết được… – Thùy Vân nói.

– Không phải mà… – Thùy Chi bưng kín mặt đỏ bừng.

Minh Kha mặt đỏ bừng lên, cơm nghẹn ứ trong cuống họng, chạy vội ra sau bếp tìm nước uống.

– Em đâu thích như vậy ?! Sao con gái mình nó lại…

– Hừ… Con gái tính nết giống anh mà…

– Ba… Mẹ… Trời ơi…

Thùy Chi hét vang cả nhà.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.