Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 39: Kết Nạp Đàn Em

Phàm Nhân Tu Sắc

39 Chương 39: Kết nạp đàn em

Suốt đêm đó Tuấn say mê luyện tập Ngạc Binh Quyền, một lần một lần lại một lần cứ thế cho đến khi cạn kiệt Phong linh khí. Hắn lại tiếp tục ngồi xuống hấp thu Phong linh khí. Ở Ngạc tộc này Thủy linh khí, Phong linh khí và Mộc linh khí khá dồi dào nhưng Hoả linh khí lại thưa thớt do vậy Tuấn lựa chọn luyện tập với Phong linh khí. Trời đã sáng hẳn, Tuấn vẫn ngồi xếp bằng trên sân, hắn đang chìm đắm vào trong tâm thức của mình. Một con cá sấu khi bình thường tĩnh lặng trước khi săn mồi giống như một khúc gỗ trôi hờ hững trên sông mặc kệ sóng nước, mặc kệ chim chóc có đậu trên người... Nhằm vào mục tiêu, dồn tất cả sức mạnh vào hai hàm răng chắc khỏe của mình..cắn xé. Rầm rầm rầm.. hai cánh tay của Tuấn như hai hàm răng sắc nhọn mạnh mẽ vụt tới, một cự ngạc xuất hiện với những hàm răng bén nhọn hình thành từ phong nhận bổ vào các tảng đá lớn phía trước. - Tốt... tốt lắm... không ngờ ngươi nhanh như vậy có thể lĩnh hội được trọng tâm của đòn này là tĩnh và động. Tĩnh như thân cây chết và động như phong ba bão táp. Không hổ là người kế thừa của Hữu Phong tiền bối.

Ngân Văn Tiến lúc này bước đến vỗ vai Tuấn:

- Tập luyện cho thành thục Ngạc Binh Quyền, sau này cùng với sức mạnh tăng lên thì uy lực cũng sẽ tăng lên. Cố gắng đừng làm mất mặt Quyền Binh này. Cô nương Hồ tộc đã an toàn nhưng ta không thể mang cô ta vào Ngạc tộc. Chỉ có ngươi là một trong số hiếm hoi được bước chân vào đây. À còn có một chuyện nữa ta muốn nhờ vả ngươi, đổi lại ta sẽ cho người hộ tống các ngươi xuống núi an toàn.

Quay vào phía trong Ngân Văn Tiến nói:

- Ra đây đi

- Tiểu đệ là Ngân Văn Giàu (cái tên sặc mùi tiền bạc), xin chào đại ca.

- Đây là cháu nội của ta, hắn năm nay 16 tuổi, ở mãi trong gia tộc sẽ không trưởng thành được cũng đến lúc phải xông pha rồi. Ngươi có thể cho hắn đi cùng một đoạn đường để khám phá thế giới bên ngoài không?

- Đa tạ Ngạc tiền bối giúp đỡ tại hạ trong lúc nguy khốn lại còn chỉ điểm võ công. Tại hạ Vũ Anh Tuấn xin hứa sẽ hết lòng giúp đỡ Văn Giàu tiểu đệ.


Nán lại hồi lâu rồi Tuấn chào từ biệt Ngân Văn Tiến. Hắn dắt Văn Giàu theo đến vị trí hang đá nhỏ, khẽ dặn dò Văn Giàu đợi bên ngoài rồi tiến vào xem xét tình hình của Thanh Đan.

- Bộp

Tuấn ôm đầu xuýt xoa, thì ra Thanh Đan nghe tiếng chân người nên lấy một cây khô gần đó rồi núp bên cạnh cửa hang đá đợi hắn bước vào và giáng xuống.

- Ui da tôi thề là đêm qua tôi chỉ đắp thuốc cho cô thôi chứ tôi không làm gì hết á. Sao trả thù lao cho tôi ác vậy.

Mặt Thanh Đan ửng hồng:

- Muội xin lỗi, vì vết thương chưa lành hẳn nên muội không chắc chắn là có thể dùng linh khí không lại thêm huynh cứ che dấu linh khí nên muội tưởng là yêu thú thông thường.

- Không sao, không sao tối qua linh đan không có, ta đắp một số thảo dược thông thường để lành vết thương thôi. Ta cũng đi thăm dò được nơi đây là lãnh địa của Ngạc tộc, có chút quan hệ với ân sư của ta nên muội yên tâm dưỡng thương. Muội ra ngoài hang ta giới thiệu với muội một thanh niên Ngạc tộc.

Sau khi giới thiệu Thanh Đan và Văn Giàu với nhau, Tuấn và Văn Giàu chia nhau đi kiếm vài con thú nhỏ để ăn trưa. Tuấn cũng không quên dặn dò Văn Giàu gọi hắn lại Vũ Đại Nhân theo tên ngoại sự. Ăn uống xong xuôi, để Thanh Đan vào hang nghỉ ngơi, lúc này Tuấn mới kéo Văn Giàu đi về phía sông lớn.


- Tối qua khi chạy trốn kẻ địch ta phát hiện dưới một khúc sông có linh khí khá nhiều, có thể có đồ tốt, đệ lại giỏi bơi lội, chúng ta quay lại chơi một chuyến.

Văn Giàu không ngần ngại gật đầu đi theo Tuấn. Cả hai đi ngược dòng sông khoảng hơn hai cây số thì Tuấn nhảy xuống sông tìm kiếm.
- Gần tới rồi ta nhớ địa hình này. Văn Giàu đệ lặn xuống đây đi chỗ đáy bờ sông bên phải có một hang động nhỏ nơi đó linh khí nồng đậm, đệ dò xét thử xem.

Văn Giàu lặn xuống đáy sông một lúc rồi lên bờ nói với Tuấn:

- Chỗ đó linh khí đúng là dồi dào thật nhưng lại có một tên Cá Trê Siêu Nhân cấp 8 ở trong hang, đệ cấp 3, huynh thì mới là Dị Nhân nhưng lực đánh ra mạnh mẽ hơn đệ một chút. Cho dù vậy hai người chúng ta vẫn không thể giết được tên kia, có khi lại kéo người khác đến thì mệt.

- Để ta dụ hắn đi chợ, đệ bắt dùm ta vài con cá trê nhỏ rồi trốn đi.

Nói xong Tuấn đi tìm vài bụi gừng, hắn làm cái bếp lửa nhỏ và bắt đầu nướng cá trê miệng nghêu ngao hát:

- Cá trê chiên thêm mắm gừng ngon nhất trần là ngon nhất trần.


Quả thật không cần đợi lâu, tên Cá Trê Siêu Nhân cấp 8 kia nổi giận đùng đùng phóng lên mặt nước. Nhìn thấy Tuấn chỉ là một Dị Nhân, hắn liền phóng vụt ra một đòn như mũi tên nước. Tuấn liền bay ngược ra sau tránh né.
- Này tên kia nếu muốn ăn cá trê nướng thì nói một câu, ta sẽ nướng thêm, cá trê còn nhiều lắm với lại chờ ta làm mắm gừng nữa. Làm gì mà phải cướp?

- Cút ngay ai cho phép ngươi ăn cá trê. Ta phải giết ngươi.

Lập tức Tuấn co giò chạy xuôi theo dòng sông vừa chạy vừa hô:

- Bớ người ta có kẻ giết người cướp cá trê nướng nè.

Điên tiết, Cá Trê Siêu Nhân cấp 8 đuổi theo Tuấn, người trên bờ, kẻ dưới nước. Cứ vượt được một đoạn, Tuấn lại vấp ngã hoặc sa xuống bùn cạnh bờ sông khiến cho tên Cá Trê hăng hái đuổi theo. Hồi lâu tức mình tên Cá Trê biến thân hình nhân loại đuổi theo lên bờ. Lúc này Tuấn mới toàn lực chạy trốn. Chưa thấy tên nào thù dai như vậy, một đuổi một chạy gần hai tiếng đồng hồ tên Cá Trê mới bỏ cuộc. Lúc này Tuấn cũng không biết mình đã chạy đến đâu nữa. Chờ hồi lâu cho chắc chắn là tên kia không còn ẩn nấp xung quanh chờ đợi nữa, Tuấn mới mon men chậm rãi tìm đến bờ sông.
Sặc, máu mũi Tuấn chảy ròng ròng, phía bờ sông phía trước đang có mười mấy cô thiếu nữ đang tắm. Nín thở căng mắt ra nhìn. Mười mấy cô gái xinh đẹp trẻ trung đang vui đùa, thỉnh thoảng có cô nhô người lên khỏi mặt nước, chốc lát lại có cô khẽ sờ soạng chọc ghẹo bạn của mình. Có khi nào mình biến thành Trư Bát Giới rồi không? Đột nhiên một cô gái hô to:

- Chị ơi có kẻ biến thái to gan dám rình mò chị em mình kìa.

Chết mịa mười mấy cô bạn gái cấp Siêu Nhân vây công chắc là má nhận không ra rồi. Nhưng mà các cô gái đồng loạt bắn kim nhọn về phía bụi rậm phía xa. Một tên mập mạp đầu tóc rối bù lồm cồm bò dậy chạy. Khốn nỗi hắn lại chạy về phía Tuấn đang ẩn nấp. Các cô gái lập tức hóa ra chân thân là Ong Mật đuổi theo.

- Hắn còn một đồng bọn nữa kìa đốt chết bọn hắn đi.
Thế là xong, tự nhiên biến thành đồng bọn của thằng mập. Cả Tuấn và tên mập chạy thục mạng, nhận lấy vô số kim châm trên người. Thấy cả hai tên mình mẩy sưng như quả bóng, các cô Ong Mật mới quay đi.

Lúc này Tuấn mới nhìn kỹ tên mập, hắn chỉ khoảng 14-15 tuổi thôi.

- Nè nhóc con cái nhà ai tuổi còn nhỏ mà tập tành làm chuyện xấu vậy?


- Ừ ta làm chuyện xấu giống như huynh thôi.

- Ặc là ta chỉ tình cờ đi ngang qua đó thôi.

- Đại ca nè mấy cô Ong Mật đó đẹp thiệt hôm nào rảnh đệ dẫn ca đi xem tiếp.

- Thôi khỏi đi ta còn nhiều việc lắm.

- Đại ca việc của huynh là gì có vui không?

- Ta đi hái thuốc cho Hồ tộc.

- Hồ tộc? Nơi đó có nhiều cô nương xinh đẹp lắm. Cho đệ đi theo với, đệ không có nhà, không có cha mẹ gì hết không phải xin phép ai đâu?

- Ngươi là yêu tộc gì?
- Đệ không biết từ nhỏ sinh ra có một mình ăn mười bốn lần Linh Vú Sữa mà lớn lên thôi.

Quan sát tên này Tuấn mới phát hiện các vết thương đã biến mất.

- Này thương tích của ngươi sao hết rồi?

- Khi nãy đệ sợ mấy cô nương kia đốt chết huynh nên giả bộ bị thương nặng để họ bỏ đi chứ họ đâu làm bị thương đệ được.

Ngẫm nghĩ trong đầu, thằng nhóc này mới 14 tuổi tự mình lớn lên mà đã là Siêu Nhân cấp 8 lại thêm phòng ngự kinh hồn thì hẳn là yêu tộc cấp cao rồi. Dẫn nó đi theo cũng không phải là vướng bận gì. Thế là Tuấn đồng ý cho tên nhóc đi cùng.

- Nè đệ tên gì?

- Đệ không có tên.

- Vậy ta đặt cho đệ một cái tên nha. Lấy theo họ Vũ của ta đi. Vũ Mạnh Hổ, trong yêu thú thì Hổ là vừa mà đệ lại là con hổ mạnh mẽ nữa.

- Cảm ơn Vũ đại ca. Đại ca tên gi?
- Ta là Vũ Anh Tuấn. Đi thôi chúng ta còn một huynh đệ nữa hắn là Ngân Văn Giàu, Ngạc tộc.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.