Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 38: Ngạc Binh Quyền Chân Chính

Phàm Nhân Tu Sắc

38 Chương 38: Ngạc Binh Quyền chân chính

Bất ngờ từ đang vây công người khác lại chuyển thành bị vây công, tên Xà tộc này có phần luống cuống. Không giống như cách ra đòn có phần bài bản của Thanh Đan, cách đánh bất cần mạng như của Tuấn mới khiến hắn e dè nhất. Chính vì thế chỉ sau 15 phút khi mà cả hai bên đều nhận thêm không ít vết thương, tên Xà tộc gian trá này liền đánh ra một đòn đánh lạc hướng của Tuấn và Thanh Đan rồi bỏ chạy. - Sao Nhân huynh quay lại?

- Cũng giống như cách mà muội và Thanh Bình huynh tìm ta thôi. Trước mắt chúng ta phải chạy trốn thôi, cấp bậc như chúng ta không thể giúp gì được cho Thanh Bình.

Vừa chạy, Thanh Đan vừa lấy ra mấy viên đan dược trị thương cho vào miệng và đưa cho Tuấn. Không khách sáo và cũng tránh để người khác biết quá nhiều bí mật của mình nên Tuấn nhận lấy và cho vào miệng rồi nuốt. Với kinh nghiệm chạy trốn lần trước cùng Hồng Ánh, Tuấn liền dắt Thanh Đan tìm kiếm hướng bờ sông. Mặt trời đã khuất sau đỉnh núi cao lâu rồi, Tuấn và Thanh Đan không dám đốt lửa, chỉ dám vừa đi vừa gặm thức ăn khô, đồng thời để ý tìm một chỗ tránh qua đêm. Cẩn thận hơn một chút, Tuấn lấy dây rừng làm thành các bẫy âm thanh và để lại thêm một chút hoả nguyên tố trong các bẫy dọc theo đường mình đi qua. Sự cẩn thận này đúng là không hề dư thừa một chút nào, chỉ một lúc sau, các bẫy đã có người hoặc yêu thú tác động lên khiến âm thanh vang lên và lửa bùng cháy.

- Nhanh lên chúng ta cần đến bờ sông trước khi bị bắt kịp.

Cả hai liền tăng tốc độ hơn nữa, nhưng việc di chuyển nhanh sau một ngày chiến đấu ác liệt chỉ càng làm các vết thương nghiêm trọng hơn. Đan dược dường như cũng hết rồi, Thành Đan không trâu bò như Tuấn, cô chỉ biết cắn răng mà chạy. Đã nghe thấy tiếng nước chảy rồi, nhưng sau lưng cũng lại nghe tiếng của mấy tên Trịnh tộc, Xà tộc.

- Chúng kia kìa, con bé Hồ tộc và một thằng Dị Nhân lúc sáng

Lúc này đây đuổi theo bọn họ chính là 2 tên vây công Thanh Bình lúc chiều và tên Siêu Nhân Xà tộc chạy thoát khỏi bọn họ. Lần này, hắn dẫn hai tên kia quay lại tìm họ.

- Còn một chút nữa thôi, Hồ muội cố lên, ta tìm cách làm chúng chậm hơn.


Nói rồi Tuấn quay lại đấm vào các cây ven đường, chưởng lực tạo ra một số lỗ lồi lõm trên đường đi sau đó lại tiếp tục chạy. Thanh Đan đến gần bờ sông rồi nhưng một tên Trịnh tộc Siêu Nhân cấp 6 cũng bắt kịp Tuấn.

- Nằm lại đi nhóc con

Một đợt phong bạo ập đến sau lưng Tuấn, lựa chọn duy nhất của Tuấn bây giờ là quay mặt lại đỡ đòn. Hự một tiếng, Tuấn văng dài ra xa, phun ra một búng máu. Không quan tâm thương thế, Tuấn lại gồng mình chạy trốn trước khi tên kia tiếp tục ra đòn. Không kịp rồi, lần này hắn đánh về phía Thanh Đan, cô bé chỉ kịp đưa tay ra đỡ đòn rồi cả người văng vào dòng sông đang chảy siết. Không chần chừ, Tuấn chụp mạnh một kình phong vào thân cây gần đó làm đà lao ùm xuống dòng nước. Lập tức hắn quét linh thức và thấy Thanh Đan đang chìm dần, hít một hơi thật sâu Tuấn lặn xuống ôm lấy cô nàng rồi thả mình trôi theo dòng nước tối đen. Mấy tên kia chạy đến bờ sông thì không còn thấy người nữa. Linh khí của Thanh Đan rất yếu ớt còn của Tuấn thì bọn chúng không thể truy ra hơn nữa trong dòng sông chắc chắn có các loại Thủy yêu tộc có Linh khí. Không biết có rơi vào cảnh tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa không nữa thôi thì trước mắt cứ thoát khỏi bọn Trịnh Xà này đã. Vốn là dân sông nước Bến Tre nên Tuấn biết cách nương theo dòng nước mà bơi. Được một đoạn xa xa, Tuấn chặt lấy một cây chuối gần bờ sông rồi dùng nó thay phao thả trôi hai người theo dòng nước. Mãi đến khi gặp một nhánh sông nhỏ hơn, Tuấn mới bơi về phía đó và lên bờ. Cõng Thanh Đan trên lưng, cảm nhận cô nàng vẫn thở thoi thóp, Tuấn tiếp tục đi sâu dọc theo nhánh sông nhỏ cuối cùng cũng tìm được một hốc đá. Lấy vội một số lá và cỏ khô trải ra để đặt Thanh Đan xuống, quần áo ướt sũng làm lộ lên những đường cong gợi cảm vô cùng nhưng lúc này Tuấn đâu có tâm tư ngắm nghía. Vội vã cởi quần áo của cả hai ra treo lên một bụi cây nhỏ, hắn kiểm tra thương thế của Thanh Đan một chút. Vô số vết thương lớn nhỏ trên người nàng, Tuấn không nghĩ nhiều nữa lấy trong túi trữ vật một ít thảo dược hái được lúc trước đắp lên các vết thương. Điều này chỉ nhằm che mắt nàng nếu bị chất vấn còn thực tế hắn cắn đầu ngón tay nhỏ máu của mình lên miệng vết thương. Xong xuôi Tuấn quay ra đánh mấy luồng gió nhẹ hong khô quần áo. Nếu không sợ bị phát hiện có lẽ Hoả khí nhanh hơn. Xong xuôi, hắn mặc quần áo cho cả hai, viết mấy dòng chữ dặn dò Thanh Đan rồi hắn quay ngược lại ngã ba sông. Ngắm nghía xung quanh, Tuấn quyết định dùng Ngạc Binh Quyền đánh lên thân mấy cây cổ thụ gần đó nhằm tạo vết tích như có cá sấu nơi này, tất nhiên là hắn không dùng linh khí. Xong xuôi, Tuấn định quay lại chỗ Thanh Đan thì nghe thấy một người trung niên xuất hiện:

- Chàng trai trẻ có thể đi cùng ta một đoạn đường không?

Người này Tuấn không thể nhìn ra được thực lực, xuất hiện ở đây đã lâu mà hắn không phát hiện ra có nghĩa là thực lực cao hơn hắn rất nhiều hoặc cùng một dạng người như hắn. Trước mắt không nên kết thêm thù địch hoặc chí ít cũng không để lộ vị trí của Thanh Đan.

- Dạ xin tiền bối dẫn đường.

Vị này không ngờ đi về hướng Thanh Đan, Tuấn yên lặng theo sau đến khi vượt qua vị trí Thanh Đan hắn mới yên tâm. Thêm một đoạn khá xa nữa, thì gặp một đầm lầy vô cùng rộng lớn. Vị tiền bối này vung tay một cái những bãi lau sậy dạt sang một bên hiện ra một dãy các trang viên. Lúc này vị tiền bối kia mới nói:

- Ta là Ngân Văn Tiến, Ngạc tộc. Xin mời vào trong trò chuyện.


Tuấn được dẫn vào một căn phòng rộng lớn, Ngạc Văn Tiến bắt đầu câu chuyện:
- Chắc hẳn khi ta giới thiệu ta là Ngạc tộc (cá sấu) thì ngươi cũng biết lý do ta mời ngươi về đây. Trước tiên đánh lại chiêu thức Ngạc Quyền lúc nãy cho ta xem.

Tuấn chắp tay rồi bước ra sân phía trước đánh ra đòn Phong Ngạc Binh Quyền.

- Tốt cách ra đòn nhanh chóng dứt khoát tuy nhiên lực lượng chưa đủ. Nói cho ta biết ngươi học chiêu thức này ở đâu.

- Không dám giấu tiền bối, vãn bối là học được trong một Linh Cảnh nho nhỏ ở Sài Gòn.

- Ngươi có biết ai là người đã truyền chiêu thức này cho ngươi không? Hình dạng người ấy thế nào?

- Người truyền chiêu thức này cho vãn bối là tướng quân Nguyễn Hữu Phong của Bạch Hổ Sơn Quân.

Ngân Văn Tiến hơi trầm ngâm đôi chút rồi bảo Tuấn thuật lại hoàn cảnh lúc Tuấn được truyền thụ chiêu thức này. Nghe xong Ngân Văn Tiến khẽ nói:

- Thật không ngờ trận chiến Rạch Gầm Xoài Mút năm đó lại khiến ngài ấy bị thương nặng đến như vậy, không thể hồi phục công lực. Haizz Hữu Phong tiền bối chính là ân nhân của Ngạc tộc Thất Sơn bây giờ. Ngày ấy nhân loại các ngươi mở cõi xâm lấn các đầm lầy kênh rạch, ngày nào cũng có những trận chiến giữa người và yêu thú. Nhân loại tuy thân hình bé nhỏ nhưng họ rất thông minh, phù hợp sáng tạo võ thuật nên trải qua hàng chục hàng trăm năm các tộc yêu thú phải trú ẩn trong các linh cảnh. Tộc ta ở vùng U Minh vốn đã trọng thương nguyên khí sau những cuộc chiến đấu với nhân tộc khi đó lại gặp phải cuộc chiến diệt tộc của Mãng Xà tộc. Rất may gặp được Bạch Hổ Sơn Quân của Hữu Phong tiền bối, ngài ấy đã bảo vệ chúng ta về Thiên Cẩm Sơn này. Lại còn sáng tạo ra Ngạc Binh Quyền để tộc ta tự bảo vệ. Đáng tiếc.... cuối đời ngài ấy lại gặp phải thương thế như vậy.
Dừng lại một chút, Ngân Văn Tiến tiếp tục:

- Hôm nay cũng may mắn cho ngươi khi ta bắt gặp được đang thi triển đòn thế này chứ đổi lại những tộc nhân trẻ tuổi của Ngạc tộc có thể họ đã tấn công ngươi. Đòn Ngạc Binh Quyền ngươi đánh chuẩn xác nhưng chưa uy lực có lẽ trong thời gian ngắn ngủi Hữu Phong tiền bối không kịp chỉ điểm. Ta sẽ biểu diễn lại cho ngươi xem.

Ngân Văn Tiến bước ra sân và chậm rãi đánh ra một quyền về phía tảng đá phía trước. Ầm một tiếng hòn đá chỉ còn lại lớp bụi bay mù mịt.

- Ngạc Binh Quyền vốn dành cho Ngạc tộc, khi thi triển cần luyện tập cho đến khi đạt được Ngạc hồn trong đòn thế khi đó uy lực không chỉ cao hơn gấp bội mà còn linh hoạt hơn rất nhiều. Ta sẽ cho người đón bằng hữu của ngươi về đây. Yên tâm luyện tập đi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.