Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 37: Chạy Trốn

Phàm Nhân Tu Sắc

37 Chương 37: Chạy trốn

Chém giết với Siêu Nhân cấp 2-3 thì Tuấn có thể đánh ngang tay chứ Siêu Nhân cấp 5 như Mỹ Dung thì chỉ thuần túy là một bên đánh một bên chịu trận. May mắn là so với người khác hắn có hai thứ bảo mệnh là Âm Dương Kinh có thể giảm bớt đi hơn 6-7 thành công kích của đối thủ và Dương Khí của hắn chữa thương cũng tốt. Xét về phương diện chữa trị các vết thương thì Thủy khí là tốt nhất sau đó mới đến Dương Khí và phần nào đó là Mộc khí. Vừa chặn đòn, vừa tránh né Tuấn vừa châm chọc: - Một hiệp....hai hiệp....ba hiệp....ta nói hay là bảy hiệp còn lại ta và tỷ đấu trên giường đi. Chậc chậc không được bề ngoài tỷ xinh đẹp thế kia nhưng là xà tộc, chiến đấu trên giường hai nanh của tỷ truyền độc hư hỏng mất đồ chơi của ta. Hay là ta kiếm cho tỷ mấy tên chuyên phục vụ ... phụ nữ cô đơn nha... Ấy đã, đừng có nóng tỷ từ từ còn năm hiệp nữa mà... Ui ...da.... tỷ nóng giận xấu quá xấu luôn...ta thích tỷ cười vui vẻ kia...

Chỉ có cách này mới khiến Mỹ Dung ra đòn thiếu chính xác mà thôi.

- Ê hết mười hiệp rồi mà...ta không còn sức chơi tỷ nữa đâu...

Lúc này quả thật là Tuấn hết sức chống trả rồi. Nhưng Mỹ Dung đâu cho hắn chạy thoát.

- Không chơi nữa thì nằm lại cho ta. Xà Nộ ...

Ầm một tiếng, Xà Nộ bị chặn lại bởi một kình lực đỏ rực, đó là chưởng lực của Thanh Tú.

- Chạy mau còn sức mà trêu đùa với ả ta hả.

Thanh Tú kéo Tuấn chạy theo hướng Thanh Đan và Thanh Bình vừa phá vòng vây.


- Nhanh nhanh lên đuổi theo đừng để cho chúng thoát

Tam thiếu gia Trịnh Văn Khang gào lên với thuộc hạ. Đội ngũ 25 người của Hồ tộc giờ đây chỉ còn lại có 8 người mà thôi 4 tộc nhân Hồ tộc và 4 ngoại sự. Vừa chạy, Hồ Thanh Tú vừa truyền âm với Tuấn:

- Nhân huynh vừa rồi sức chiến đấu của huynh vượt xa cấp bậc mà huynh thể hiện ra, xin thứ lỗi cho ta hỏi có phải huynh có pháp môn che dấu thực lực?

- Cũng có thể xem như vậy đi nhưng sao Hồ huynh lại hỏi chuyện này?

- Vì ta muốn biết huynh có thể che dấu thực lực đến mức nào? Chúng ta cần người biết che dấu tốt để có thể thoát đi và mang dược vật về Hồ tộc.

- Có thể giảm xuống thành Dị Nhân cấp 7.

Tuấn cố tình nói khác đi một chút chứ thực tế hắn có thể chuyển hết linh khí vào tinh hoàn khi đó đan điền hắn trống rỗng như người bình thường.

- Vậy cũng tốt rồi, nếu gặp nguy hiểm có thể điều chỉnh cơ thể và bỏ mặt nạ ra, lẩn trốn vào các dong binh đoàn.


Nói rồi Hồ Thanh Tú phân công 8 người thành 2 nhóm: Thanh Đan, Thanh Bình và Tuấn chạy theo một hướng những người còn lại theo hắn vừa chạy vừa cản đường, mọi người không được ham chiến đấu mà phải cố gắng xuống chân núi Cấm để được tộc nhân Hồ tộc tiếp sức.

Chạy được hơn 3 giờ đồng hồ thì cả 3 người gần như không còn thở nổi nữa. Tuấn bèn đề nghị Thanh Đan và Thanh Bình đi bộ về phía trước, hắn sẽ ở lại đoạn hậu tìm cách đánh lạc hướng bọn Trịnh, Xà tộc. Vì với thực lực như thế này chạy thêm nữa thì việc bị bắt kịp chỉ là thời gian mà thôi chi bằng phá rối kéo dài thời gian tốt hơn, tranh thủ chữa thương chuẩn bị chiến đấu. Ngay khi Thanh Đan và Thanh Bình rời đi, Tuấn liền đi về phía ngược lại 100m và đốt cháy một số cây rừng. Sau đó nhanh chóng rời đi đến cách chỗ cũ 100-200m, cứ thế hắn tạo ra nhiều đám cháy nhỏ rồi dùng tay đánh ra những cơn lốc cuốn cho khói bụi bay mịt mù.

- Tiếp theo có lẽ mình chuyển sang làm thợ săn thôi.

Chuyển toàn bộ linh khí về tinh hoàn, lúc này Tuấn như một người bình thường, hắn trốn dưới một gốc cây to gần đó và chờ đợi. Không lâu sau một đám người Trịnh, Xà đến, có 8 người tất cả, tên mạnh nhất ngang ngửa với Thanh Bình, hai tên Siêu Nhân cấp 5, một tên Siêu Nhân cấp 4 và 4 tên Siêu Nhân cấp 2. Đội hình này mà đối đầu trực tiếp chỉ có đường chết mà thôi nên đánh lén cho chắc. Đúng như Tuấn dự đoán, gặp khói mịt mù, đám người Trịnh, Xà dừng lại.
- Tất cả cẩn thận, bọn Hồ tộc không có ở đây nhưng có thể chúng đặt bẫy, đừng đi gần nhau.

Tên cầm đầu ra lệnh cho đám người truy đuổi. Bọn chúng chạy chậm lại và tách xa nhau ra. Tất nhiên là Tuấn sẽ không bỏ qua cơ hội này. Hắn thu mình như một con hổ rình mồi, chờ đợi từng bước chân đến gần, đợi cho đám người đi qua gần hết.

- Rắc ... rắc...

Tiếng xương gãy vang lên, một tên Siêu Nhân cấp 2 đầu nghẹo khỏi cổ. Sau khi ra đòn, Tuấn lập tức triệt tiêu linh khí và phóng hết sức về phía ngược đường với hai huynh muội Hồ tộc.


- Đuổi theo, đối phương có linh vật ẩn dấu khí tức.

Vừa chạy Tuấn vừa tìm các đàn yêu thú nhỏ mà xông vào khiến cho dấu vết hỗn loạn, bọn Trịnh, Xà sẽ rất khó truy đuổi. Một ý nghĩ táo bạo thoáng qua, sau khi chạy qua một đám hươu, Tuấn bèn chạy vòng ra phía sau ẩn nấp.
- Khốn kiếp, tên này giảo hoạt quá. Lần này bắt được hắn ta phải băm nó thành từng mảnh.

Khoảng 5 phút sau bọn Trịnh Xà đuổi tới, dưới mặt đất dấu vết hỗn loạn , bọn chúng lại bắt đầu tìm tòi manh mối, một tên Siêu Nhân cấp 2 lại lần mò theo dấu vết của Tuấn ngay lập tức. Một tiếng hổ gầm vang, cả người tên này bị con Hoả Hổ do Tuấn tạo nên sau đòn Hổ Binh Quyền, xé ra làm hai. Chạy tiếp, lại chạy tiếp, lại tìm cách xáo trộn và đặt bẫy rình mồi. Lần thứ ba Tuấn lại nhằm vào một tên Siêu Nhân cấp 2 khác nhưng ngay khi vừa đắc thủ cũng là lúc một loạt chưởng lực bao vây lấy Tuấn.

- Lần này xem mày có mọc cánh bay lên trời được không à mà quên ở núi Cấm này có cánh cũng không được phép bay. Mày chết chắc rồi nhóc con.

Tên Siêu Nhân cấp 6 cầm đầu lên tiếng.
- Giết hắn đi.

- Dừng tay lại, đối thủ các ngươi cần tìm là ta.

Ngay khi bọn Trịnh Xà vừa định tấn công Tuấn thì, Thanh Bình và Thanh Đan xuất hiện. Bọn họ vốn dĩ định chạy đi nhưng lại thấy các đám cháy do Tuấn tạo ra thì nghi hoặc quay lại tìm hiểu, lần theo dấu vết thấy Tuấn hạ sát mấy tên Xà tộc liền biết ý định của Tuấn. May mà bọn họ đến kịp nhưng mà tương quan lực lượng giữa hai bên vẫn vô cùng chênh lệch. Thanh Bình và tên mạnh nhất bên Trịnh tộc đều cấp 6, Thanh Đan cấp 5 thì bên kia có hai tên cấp 5 và một cấp 4, một cấp 2.

- Nhanh chóng chia nhau mà chạy

Thanh Bình truyền âm cho Tuấn. Bên Trịnh Xà đâu dễ dàng để cho họ chạy thoát. Tên cầm đầu và một tên Siêu Nhân cấp 5 vây lấy Thanh Bình, một tên cấp 5 khác cùng tên Siêu Nhân cấp 2 vây lấy Thanh Đan còn Tuấn phải đối mặt với Siêu Nhân cấp 4. Trong 3 người bọn họ thì Tuấn có vẻ dễ chịu nhất còn Thanh Bình khó khăn nhất. Cuộc chiến giằng co được 15 phút thì cả 3 người bọn Tuấn đều vừa đánh vừa lùi dần đưa trận chiến ra xa hơn rồi bất ngờ chịu đòn trọng thương để cướp đường chạy đi. Vừa chạy Tuấn vừa nghĩ cách hạ sát tên Siêu Nhân cấp 4 này. Đang phóng như bay bỗng Tuấn tung một cú đấm xuống đất làm bụi và lá khô bay mù mịt, chạy thêm 20m Tuấn liền chưởng vào hai cây to bên cạnh làm chúng đổ xuống ngang đường. Tên Siêu Nhân cấp 4 vọt qua đám bụi thấy hai cây nằm ngang đường thì cười khẩy.
- Mấy trò mèo này mà đòi cản đường tao.

Hắn chỉ nhún chân một cái là phóng vụt qua hai thân cây. Nào ngờ Tuấn đang nằm ép sát người dưới thân cây chắn ngang đường đó.


Bụp một cái, Tuấn nhằm đúng ngay đan điền của đối phương ra đòn cực mạnh.

- A....a....tao giết mày

Nhưng đó chính là câu gào thét cuối cùng của hắn, Tuấn không cho hắn cơ hội nói thêm nữa rồi. Nhanh chóng Tuấn quay lại tìm theo hướng của Thanh Đan. Sau nửa giờ đồng hồ, Tuấn tìm đến được chỗ Thanh Đan đang bị vây công. Cô bé bị thương khắp người, gần như đứng không vững nữa rồi, có lẽ hai tên này muốn bắt sống cô bé nên chúng không ra đòn quá hiểm ác. Không có nhiều thời gian suy nghĩ, Tuấn lại ẩn dấu linh khí và tiến sát đến tên Siêu Nhân cấp 2.

- Phong Ngạc Binh Quyền

Ầm ầm, một con cá sấu với hàm răng sắc nhọn hình thành bởi kình phong ập đến tên Trịnh tộc. Tên Siêu Nhân cấp 5 đứng gần đó phản ứng tức thì.
- Độc Xà Nha

Nếu để hắn phá đòn thì Tuấn sẽ chịu vây công của hai tên, Tuấn quyết định dùng ngực đón đỡ đòn này của tên Siêu Nhân cấp 5.

- Hư...hự...

Hai tiếng hự vang lên nhưng Tuấn chỉ lùi về sau vài bước còn tên Siêu Nhân cấp 2 đã gục xuống. Cũng may tên Siêu Nhân cấp 5 này không mạnh bằng Mỹ Dung chứ không đón đỡ trực tiếp như vậy chắc Tuấn chịu không nổi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.