103 Chương 103
Lily, Files, Ousa, Melen, Alice và Ana, thứ mà họ sắp phải đối mặt sắp tới đây cực kì nguy hiểm rất. Sau một hồi suy tính, cậu cũng nghĩ ra biện pháp ổn thỏa nhất để đảm bảo an toàn cho họ. Đó là sử dụng [Sáng Tạo]
"Nhân bản"
Trong thánh điện, cậu sử dụng máu thịt của mình để tạo nên bôn phân thân. Những phân thân này giống bản thể như đúc, tuy không có khả bất tử cũng như sử dụng ma pháp, nhưng cơ thể vật lí của chúng không hề thua kém cậu chút nào.
"Sao chép kí ức."
Cậu bắt đầu chuyển kí ức của mình sang cho chúng. Phân thân có được ký ức, sẽ không ai trong số những người phụ nữ của cậu có thể phân biệt được đó là giả.
"Tư duy độc lập."
Cậu trao cho chúng khả năng tư duy độc lập giống như một con người thật sự. Cậu sẽ không phải điều khiển bất kỳ điều gì, những phân thân này sẽ suy nghĩ, hành động giống cậu.
Có được ý thức của mình, chúng đứng đó nhìn cậu với những đôi mắt đỏ, chờ đợi mệnh lệnh.
"Ngươi bảo vệ Files, ngươi bảo vệ Ana, ngươi bảo vệ Melen. Còn ngươi, nhiệm vụ quan trọng nhất, bảo vệ ba người ở nhà thổ, Ousa, Alice và Lily cho ta. Rõ chưa?"
"Đã rõ."
Những phân thân đồng loạt đáp lại. Nghe xong, cậu búng tay, dịch chuyển toàn bộ bọn chúng đi thực hiện nhiệm vụ. Ở phía sau cậu, Emilias ngồi trên giường nhíu mày, tỏ ra có chút không hài lòng.
"Hồi trước ngài cũng lừa ta bằng cái thứ này. Thật không thể tin nổi ta lại có thể lên giường cùng một nhân bản của ngài mà không hề hay biết."
"Tất cả nhân bản vẫn đều là tôi. Sau khi chúng hoàn thành nhiệm vụ, mọi trải nghiệm của chúng sẽ trở thành của tôi. Lúc đó các cô đều muốn ngủ với tôi nhưng lại không muốn cùng chung giường, nên chỉ còn cách đó mới chiều được tất cả các cô mà thôi."
Nói rồi cậu sử dụng [Sáng Tạo] một lần nữa, tạo nên một con giun trong suốt trong lòng bàn tay. Cậu chuyển các kỹ năng mạnh nhất của mình vào trong cơ thể nó. Sau một hồi, con giun đã bắt đầu tiến hóa, trên người nó bỗng mọc ra những cái gai nhỏ mềm mại.
"Cho con giun vào bên trong tử cung của cô đi Emilias. Nó là thứ sẽ giúp ẩn đi sự tồn tại của cô với đám thần, đồng thời tăng cường sức mạnh vật lí của cô vượt qua ngưỡng giới hạn của cơ thể mà không có tác dụng phụ."
Nhìn thấy con giun đang ngọ ngoạy trong tay cậu, hai má Emilias dần ửng đỏ. Đó không phải là biểu cảm của sự xấu hổ, mà là hưng phấn. Nhận lấy con giun từ tay cậu, cô nàng nhanh chóng đặt nó vào giữa háng. Không chờ đợi quá lâu, con giun tỏ ra vui mừng khi tìm được nhà mới, nó bắt đầu ngoe nguẩy, chui vào âm đạo cô nàng. Tiếp đến, cô nàng bắt đầu ôm bụng, thở hổn hển. Emilias run lên với biểu cảm sung sướng, ôm bụng rên rỉ một cách dâm dục.
"Tử cung ta nóng quá... nong như đang bị thiêu đốt vậy…♡"
Quằn quại nửa giờ sau trong sự khoái lạc, Emilias mới có thể tỉnh táo trở lại. Nhìn ga giường đã hoàn toàn ướt đẫm vì dâm thủy, cậu đỡ cô nàng ngồi dậy rồi hỏi.
"Cảm thấy thế nào?"
Cô nàng sờ người mình vài cái rồi nhíu mày, khẽ lắc đầu.
"Sao ta không cảm thấy gì khác nhỉ...?"
Vừa dứt lời cũng là lúc Emilias bước xuống giường định thay trang phục. Chân cô nàng vừa chạm đất, sàn nhà bên dưới giống như bị một cái búa lớn gõ, ngay lập tức vỡ nát. Emilias chỉ biết kinh ngạc nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
"Ah!?"
Cậu đỡ Emilias khi cô nàng chuẩn bị ngã.
"Hãy cố gắng làm quen với sức mạnh vật lý mới nếu không cô sẽ phát nát toàn bộ sàn đấy."
Đứng vững lại Emilias khẽ gật đầu, nén xuống sự kinh ngạc, tiếp tục nhón chân thật nhẹ nhàng. Đến trước tủ quần áo, cô nàng mới thở phào một hơi rồi mở ra.
"..."
Nhưng khi vừa mở, Emilias chết lặng khi biết mình đã kéo tung cả cái tủ, khiến cho nó bay đập vào tường rồi vỡ nát.
"Nhớ làm mọi thứ nhẹ nhàng thôi. Dùng càng ít lực càng tốt."
Con sâu trong tử cung của Emilias cung cấp cho cô nàng sức mạnh vật lý cực kì khủng khiếp. Để thích nghi với nó, có lẽ sẽ phải mất ít nhất là vài ngày.
____________________________________
Hôm nay, Gladius bỗng được gọi đến để tu sửa lại phòng của nữ thần bên trong thánh điện. Khi vào bên trong, hắn chết lặng như cây cột khi thấy căn phòng hoang tàn đổ nát như thể vừa trải qua một trận đại chiến.
"T-Thật dữ dội…"
Trước đây hắn từng nghe được vài thứ không đúng đắn khi diện kiến ở đây. Điều này làm cho hắn mường tượng cảnh tượng ác liệt, hoang dại giữa nữ thần với người đàn ông kia. Máu mũi chợt chảy xuống, hắn lắc đầu rồi vò đầu bứt tai.
"Không, không được phép suy nghĩ bậy bạ như vậy! Người sẽ giết mình mất! Nhiệm vụ của mình chỉ là tu sửa thôi! Còn lại không nghe, không biết không nhìn thấy gì hết!"
Trong khi vẽ các vòng tròn ma pháp để tu sửa đồ đạc, Gladius thầm thở dài.
"Gã đó làm thế nào để có được nữ thần nhỉ? Ta cũng muốn học hỏi tài năng cưa gái của hắn nhưng mà lại không dám… Chỉ cần bằng một góc của hắn là mình có thể hết độc thân rồi. Thật đen đủi, cho dù mình có lên chức đức giáo hoàng rồi vẫn chẳng có cô gái nào chịu làm quen với mình…"