Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 108: Người Ăn Không Hết, Kẻ Lần Chẳng Ra

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

108 Chương 108: Người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra

Sau khi bị đá, Akira đã lâu không có chỗ để giải tỏa. Nay nghe tin từ Bill, rằng có một người phụ nữ thậm chí còn đẹp hơn cả công chúa khiến hắn không khỏi hứng thú khi tưởng tượng ra khuôn mặt tuyệt mỹ của cô ta.

Mặc dù hám gái, nhưng Akira luôn là một kẻ cực kỳ cẩn thận. Bill chỉ là một tên mạo hiểm giả hạng S nằm bét bảng, nhưng vẫn là hạng S. Việc người phụ nữ kia có thể dễ dàng đánh bại Bill trong một đòn khiến hắn phải suy nghĩ.

Đánh trực diện với cô ta là một ý tưởng tồi tệ. Tuy nhiên có rất nhiều cách để thu phục được một người phụ nữ. Hắn mở túi trữ vật của mình rồi lấy ra một gói thuốc nhỏ màu tím. Đây là một loại thuốc mê cực mạnh được chiết xuất từ nhựa của một loài hoa độc.

"Có thứ này dù cô ta có mạnh hơn mạo hiểm gủa hạng S cũng phải nằm im cho tao chơi đùa thôi."

Hắn thì thầm vào tai Bill về kế hoạch của mình. Tên Bill dù đầu óc không thông minh nhưng cũng thừa sức hiểu được kế hoạch của hắn. Vừa nghe anh ta vừa gật gật cái đầu, nở nụ cười dâm tà xoa hai tay vào nhau, cười khùng khục.

"Được! Không hổ danh là Akira! Người anh em thông minh của tao!"

"Cứ như vậy nhé, nhưng phải diễn thật tự nhiên vào."

Nói rồi hắn phẩy tay ra hiệu cho Bill nhanh chóng rời lều để thực hiện kế hoạch.


_________________________________

Nghĩ đến cảnh tượng được chơi đùa với cơ thể của cô ả cực kỳ xinh đẹp đó, Bill không khỏi rớt nước dãi dọc đường đi. Hắn cảm thấy tự tin khi có Akira giúp sức.

"Dám làm tao nhục mặt sao...? Hừ, tao sẽ làm mày phải rên la một cách thảm thiết nhất..."

Trong đầu chỉ có hình ảnh của người phụ nữ xinh đẹp đó, cái đầu ngốc nghếch của hắn đã quên mất sự tồn tại của thằng nhóc tóc trắng mắt đỏ. Điều đó đã khiến cho Akira nhận được thông tin không đầy đủ mà ra một quyết định sai lầm chí mạng.

Sau một hồi dò hỏi những kẻ trên đường về nơi ở của hai kẻ mới đến. Chúng đã chỉ cho Bill hướng đến một căn lều rộng lớn có năm góc với chiều cao hai mét và chiều rộng mười mét. Đây là ưu đãi cho một mạo hiểm giả hạng S, hắn biết vì hắn cũng có một căn lều lớn tương tự.

"Vậy ra cô ta cũng là một mạo hiểm giả hạng S sao. Vậy thì càng thú vị vì ta lại có thể được chơi một mạo hiểm giả hạng S."

Nghĩ vậy Bill kéo tấm bạt, bước vào trong lều với tâm trạng bồn chồn, hưng phấn. Khi vừa vào trong, hắn há hốc mồm khi thấy cảnh tượng không thể tin được trước mắt. Tên nhóc tóc trắng, sự tồn tại mà hắn đã suýt chút nữa quên mất, đang ngồi trên ghế sofa êm ái, gác chân lên bàn, tự do tự tại. Bên cạnh hắn là hai người phụ nữ cực kì xinh đẹp, người hầu kẻ hạ, ôm vai bá cổ hắn. Họ đều đang mặc một chiếc váy ngủ mỏng, lờ mờ lộ ra hai cơ thể nuột nà không nội y. Những bầu ngực với kích thước khác nhau, hai đầu nhũ hoa trồi lên qua lớp vải, cặp mông mềm mại không thể bị che đi bởi chiếc váy ngắn. Không chỉ xinh đẹp, họ còn toát lên một vẻ quyến rũ và dâm dục.

Một người là cô ả đã bẻ tay rồi ném hắn hôm trước, khiến hắn bị sỉ nhục trước tất cả mọi người. Một người lại chính là Ana, một mạo hiểm giả hạng S gần đây đột ngột mạnh lên một cách khủng khiếp, vươn lên xếp hạng thứ nhất trong bảng đánh giá sức mạnh.


Tên nhóc tóc trắng nheo mắt nhìn Bill khi hắn vừa bước vào lều. Ánh mắt của nó khiến hắn cảm thấy một loại áp lực đè nén khủng khiếp hơn cả khi phải đối diện với nhà vua. Là một mạo hiểm giả hạng S, hắn kiêu ngạo vì là một trong những kẻ mạnh nhất, nhưng cái nhìn của tên nhóc đó lên hắn chẳng khác nào nhìn một con kiến. Hắn vã mồ hôi lạnh, cơ thể như mất đi sức lực không thể cử động.

"Ồ, anh không những là kẻ thích bắt nạt lính mới mà còn là kẻ thích vào nơi ở của người khác mà không cần xin phép phải không?"

Cái nhếch miệng cười của tên nhóc tóc trắng đó khiến cho không gian lạnh lẽo đến cực độ. Cả đời Bill đã đối đầu với quái thú ở ngoài tiền tuyến, vô số lần trở về từ cõi chết. Nhưng chưa bao giờ hắn lại có cảm giác, từng tế bào trong cơ thể mình đang cảnh báo về một mối nguy hiểm mãnh liệt theo bản năng sinh tồn như lúc này.

Tuy nhiên nhìn hai người phụ nữ xinh đẹp với cơ thể đang phô bày qua lớp áo ngủ một cách dâm dục kia, hắn muốn được chạm vào đến mức phát điên, vậy nên đã nhắm mắt làm liều. Tự nhủ kế hoạch của Akira chưa bao giờ có sơ hở từ trước đến nay, hắn cúi đầu ra vẻ nhún nhường.

"Chuyện ngày hôm trước là lỗi của tôi... vậy nên hôm nay tôi đến để xin lỗi cậu cùng với cô gái kia... Cậu cũng biết ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm này... vì vậy tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc... Mong mọi người cùng đến đó... Cũng là giúp cho tôi lấy lại chút thể diện được chứ...?"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.