Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 99

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

99 Chương 99

Bị phồng lên như một quả bóng, cứ ngỡ rằng Vallak chắc chắn sẽ bị nổ tung mà chết. Tuy nhiên ngay lập tức hắn đã nhanh chóng niệm chú, toàn lực sử dụng tất hàng loạt các loại ma pháp giáng lên người cậu.

Sau khi cơ thể dần gầy đi, không còn khả năng bị nổ tung, hắn tiếp tục niệm chú biến cơ thể thành một bãi nước rồi tuột khỏi tay cậu. Bãi nước vừa chảy xuống đất nhanh chóng bật ra xa, rồi lại khôi phục lại hình dạng của hắn.

Vallak thở hồng hộc, chưa kịp hoàn hồn về việc suýt chút nữa nổ tung mà chết. Hắn nhìn cậu với ánh mắt sợ hãi và phẫn nộ.

"Tại sao một kẻ như ngươi lại tồn tại…? Lượng sinh mệnh này còn vượt qua cả một vị thần… nhưng ngươi thậm chí không hề hao tổn… Điều này không thể xảy ra…"

Lúc này đứng phía sau, Emilias mới lạnh lùng cất lời thay cho cậu.

"Đáng thương thay cho một kẻ điên cuồng tìm kiếm sự bất tử. Ngài chính là người đã tàn sát toàn bộ những vị thần năm ấy. Ngài là tồn tại duy nhất đứng trên quy luật của thế giới này, bất tử và bất diệt. Ngài là [Tử Thần], kẻ canh giữ cánh cổng của địa ngục."

Nói đến đây, Vallak trợn tròn mắt như không tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Toàn bộ những lời mà Emilias kể quá sức tâng bốc khiến cậu cảm thấy có chút gượng gạo. Tuy nhiên vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh.

"K-Không thể nào! Ngươi nói dối! Toàn bộ đều là dối trá!"


Emilias chậm rãi lắc đầu.

"Ta không nói dối, một vị thần sẽ không nói dối ngươi làm gì. Chỉ là vì ngươi sắp chết cho nên ta mới cho ngươi biết sự thật mà thôi."

Emilias nhìn sang cậu rồi nhẹ nhàng nói.

"Hãy cho hắn thấy sức mạnh thật sự của ngài đi."

Lúc này cậu nhìn về phía lão già Alexandra vẫn đang nằm bẹp trên mặt đất nhắm nghiền mắt, cơ thể run lên bần bật, giả vờ ngất xỉu. Mục tiêu của Emilias là lão, cô nàng đang muốn cho lão thấy lý do mà cô nàng phục tùng trước cậu. Nghĩ lại thì lúc trước lão đã sỉ nhục cậu quá nhiều. Vậy nên cũng đã đến lúc cho lão không thể nói thêm điều gì nữa.

Lúc này cậu thì thầm trong miệng.

"Phong ấn thứ nhất, mở."

Mặc dù chỉ là phá bỏ tạm thời một trong chín nghìn chín trăm chín chín phong ấn, sức mạnh trong cơ thể cậu bộc phát một cách dữ dội, khiến không gian cũng phải vặn vẹo như sắp sụp đổ ngay lập tức. Cậu bắt đầu bước, mỗi bước mặt đất dưới chân lại lập tức nát vụn thành cát bụi. Từng đợt sóng xung kích tỏa ra khiến cho Vallak liên tục bị đẩy lùi về sau dù có cố gắng bám chặt đến thế nào. Thậm chí cả Emilias phải sử dụng toàn bộ những ma pháp phòng ngự mạnh nhất có thể. Thấy vậy, cậu tạo nên một kết giới bảo vệ cho cô nàng.


Vallak cố sức chống cự trước những làn sóng xung kích. Mỗi khi chúng đi qua, làn da của hắn lại bị phá hủy mặc cho hắn có khả năng hồi phục mạnh đến thế nào. Khi chỉ còn một bước là đến trước mặt hắn, cậu dừng lại.

Cơ thể Vallak lúc này trông thật khủng khiếp. Làn da của hắn đã hoàn toàn biến mất, lộ ra những mảng thịt đỏ cũng đang tan rã.

"Ra… đây là… sức mạnh của… sát thần… trong truyền thuyết… thật là… khủng khiếp…"

Vallak chỉ nhìn cậu với ánh mắt vô cùng kinh hãi. Hắn bị thổi bay, đập màn chắn kết giới. Như một con ruồi bị đập nát, hắn biến thành một đống bầy nhầy máu thịt và xương trộn lẫn nhau.

Thấy kết giới không gian của mình bắt đầu rạn nứt do chính sức mạnh hủy diệt mà bản thân tỏa ra, cậu lập tức thì thầm trong miệng.

"Phong ấn."

Chỉ trong một tíc tắc ngắn ngủi, mọi thứ liền trở về bình thường, chỉ có toàn bộ mặt đất trong kết giới lấy cậu làm trung tâm, bị phá hủy, lõm xuống rất sâu như thể vừa có một khối thiên thạch giáng xuống. Khi xác định Vallak đã chết, lúc này Emilias mới thở ra một cách nhẹ nhõm. Nhìn về phía Lão Alexandra, cô nàng bước đến trước mặt hắn, rồi cất lên chất giọng ngọt ngào lanh lảnh như chuông nhưng cực kì lạnh lùng của mình.


"Nếu ngươi hỏi vì sao ta lại phục tùng ngài ấy, thì giờ ngươi đã có câu trả lời rồi đấy."

Alexandra lúc này không thể giả vờ ngất được nữa, hắn run rẩy quỳ xuống, ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi tột cùng và hối hận.

"Xin Người hãy tha thứ cho con! Những gì con làm từ trước đến nay cũng chỉ là vì muốn nhà thờ! Một lòng hướng về người! Xin đừng nhẫn tâm giết con! Dù sao Người cũng chính là người đã nuôi con khôn lớn mà!"

Nhận ra một chút sự lung lay từ trong ánh mắt của Emilias sau khi nghe lão cáo già nói lời cuối cùng, cậu dịch chuyển đến bên cạnh cô nàng. Chưa kịp giật mình, cô nàng liền bị cậu nắm lấy gáy, ôm lấy eo rồi cưỡng hôn. Cô nàng không hề chống cự như mọi pần, thả lỏng để mặc cậu làm điều mình muốn, sự lung lay từ trong mắt cô nàng đã lu mờ thay vào đó là sự khát tình mãnh liệt. Ngay lập tức giữa háng cô nàng, từng giọt dâm thủy đang chảy xuống mặt đất. Tận mắt thấy cảnh này, lão Alexandra chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, ngạc nhiên đến tột độ.

"Chuyện này không phải là cô quyết định, mà là tôi đúng không?"

Bị cưỡng hôn quá lâu, Emilias trở nên đờ đẫn sau khi tách môi khỏi cậu. Cô nàng thì thầm trong miệng cùng với hơi thở ướt át.

"Vâng thưa ngài...♡"

Từ ngạc nhiên, Alexandra nhanh chóng trở nên giận dữ, lão lật mặt một trăm tám mươi độ gào thét, liên tục đập tay lên kết giới giam lão.

"Khốn nạn! Thần thánh gì chứ! Ngươi là một con đàn bà hứng tình thì có! Thả ta ra ngươi không có tư cách để làm thần! Cũng không có tư cách để bắt ta!"

Vì Lily, cậu không chỉ trả thù lão về mặt thể xác mà còn cả tinh thần. Có lẽ lão đang bị cảnh tượng này hành hạ, tra tấn tới mức đỉnh điểm. Thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng nghiến răng ken két của lão.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.