102 Chương 102
Cậu sẽ không tin vào khả năng tiên tri của công chúa, nếu không phải hai ngày trước bỗng cảm nhận được sự chấn động trong không gian. Dường như đang có thứ gì đó cố tìm đường vào thế giới này.
Theo như công chúa nói, thế giới bên kia có cấp bậc cao hơn so với thế giới này, không chỉ vậy tồn tại rất nhiều nguy hiểm nhưng cũng rất nhiều hứa hẹn. Nguy hiểm không chỉ là những loài ma thú cấp cao tồn tại mà còn có cả các giống loài có trí thông minh mạnh mẽ. Còn hứa hẹn, chắc chắn ở một thế giới bậc cao hơn sẽ tìm thấy những loại ma pháp mạnh mẽ không kém, những vũ khí ma pháp cấp bậc cao. Có được chúng, sức mạnh của một vương quốc sẽ được nâng lên một tầng cao mới. Nhà vua vì thế cũng đang gấp rút tập hợp một đội quân, thậm chí cả lính đánh thuê cũng được tham gia vào hàng ngũ để bắt đầu chuyến thám hiểm.
Cậu có thể một mình đến đó, nhưng chắc chắn đây là điều không nên. Mỗi một thế giới đều có các vị thần cai quản. Cậu lại phải cực kỳ thận trọng vì đây là các vị thần thế giới bậc cao hơn. Khi bọn chúng cố gắng để sát nhập với thế giới này, ý đồ của bọn chúng đã hoàn toàn hiện rõ.
Xâm lược, thống trị.
Để che mắt chúng, cậu trà trộn vào trong những quân lính của vương quốc, ẩn đi sự tồn tại thần thánh trong cơ thể, tìm một cơ hội để tiếp cận, tiêu diệt những kẻ tham lam. Đồng thời thế giới bậc cao này cũng chính là nơi có thể giải quyết vấn đề giới hạn chồng chất phong ấn trong cơ thể cậu. Giới hạn sẽ được nâng lên bằng những phong ấn của thế giới bậc cao.
Sau khi Emilias sử dụng lời thề của danh dự của một nữ thần, rằng cậu có thể gánh vác trách nhiệm thay cho toàn bộ một trăm thánh kị sĩ cùng ba món vũ khí viễn cổ, lão sứ giả lúc này mặc dù vẫn còn thắc mắc trong lòng nhưng cũng chịu rời đi.
Khi căn phòng chỉ còn lại hai người, Emilias lúc này chợt hít một hơi thật sâu rồi thở dài. Có lẽ trong đầu cô nàng lúc này cũng đang mường tượng được vài phần giống cậu.
"Chỉ sợ thế giới của chúng ta sắp không còn yên bình một lần nữa. Nơi này từ lâu đã chỉ còn sự bảo hộ của hai chúng ta, bọn chúng đến cũng là điều hiển nhiên."
"Vốn thế giới bậc thấp không có đủ khả năng để sát nhập vào với thế giới bậc cao hơn, nhưng bọn chúng đã làm thay chúng ta điều đó. Cô nhớ cách đây vài hôm tôi đã nói rằng trên cơ thể chỉ mới có năm nghìn phong ấn chứ? Đó là tôi nói…"
"Ta biết ngài nói dối."
Chen ngang xong, Emilias khoanh tay lại tỏ ra giận dỗi. Lúc này cậu chỉ biết cười khổ.
"Tôi vẫn nói dối dở tệ nhỉ?"
Cô nàng liếc nhìn cậu.
"Cho dù ngài có nói dối xuất sắc đi chăng nữa thì cũng chẳng khác biệt. Chúng ta cũng đã từng sống bên nhau hơn một nghìn năm. Những gì mà ngài nghĩ gì ta cũng đều nhìn ra. Thậm chí bây giờ ta cũng biết ngài đang muốn gì."
Vẻ giận dỗi trên khuôn mặt Emilias biến mất, thay vào đó là một nụ cười đầy mê hoặc. Cô nàng nhẹ nhàng lướt ngón tay thon mảnh trên cặp đùi trắng nõn của mình.
"Trên thế giới này, chỉ cần là đàn ông ai nhìn thấy ta đều sinh ra dục vọng. Nhưng người đàn ông đủ tư cách để chạm vào ta chỉ có duy nhất mình ngài mà thôi."
Giọng nói ngọt ngào, thanh trong như tiếng chuông ngân cất lên đầy mời gọi. Cô nàng đặt hai tay vào giữa khe đùi rồi từ từ banh chúng ra.
"Mấy hôm trước ngài đã nói rằng ta cần phải chăm sóc cơ thể cho tốt... Như thế này đã vừa ý ngài chưa...?♡"
Âm đạo của Emilias mấy ngày trước còn rộng đến mức cho vài cánh tay cũng có thể vừa, nhưng trước mắt cậu bây giờ lại là một cái khe thẳng tắp, hồng hào, mới toanh như chưa từng được sử dụng.
Mặc dù không phải là Mị Ma, nhưng sức quyến rũ của Emilias phải khiến Mị Ma phải nể phục. Không thể cưỡng lại, cậu ngồi xuống, nắm hai cái đùi trắng nõn mềm mại đó rồi rúc đầu vào trong háng cô nàng. Cơ thể Emilias run rẩy mãnh liệt khi lưỡi cậu đặt vào đúng chỗ.
"Lần này ta muốn đi cùng ngài…"
Cô nàng khẽ thì thào.
"Những vị thần thế giới bên kia một khi phát hiện ra sự tồn tại của cô thì sẽ rất nguy hiểm."
"Đừng lo, ta sẽ chỉ giúp ngài tìm phong ấn… Ta sẽ không tham dự vào việc đối đầu với bọn chúng, cũng sẽ không để bọn chúng phát hiện ra…"
Emilias bày ra khuôn mặt "ta sẽ làm tất cả mọi thứ vì ngài" khi cậu ngẩng đầu lên nhìn. Điều đó khiến cậu bất đắc dĩ phải gật đầu.
"Được rồi, nhưng phải cẩn thận hết sức có thể."
____________________________________
Ngồi trên ngai vàng, một người đàn ông trung niên với tóc hoa râm đang đọc một cuộn giấy từ tay sứ giả. Sắc mặt của ông ta trở nên khó coi sau khi đọc xong.
"Cái gì đây? Cô ta bị điên sao? Một người có thể bằng một trăm thánh kị sĩ, ba vũ khí viễn cổ? Đây là đang muốn chọc tức ta sao?"
Lão sứ giả nghe vậy chỉ biết cúi đầu, run rẩy đáp lại.
"Nữ thần đã thề trên danh dự của mình. Thần nghĩ rằng ngài ấy sẽ không nói mà không có chứng cứ đâu thưa ngài."
Nhà vua ném cuộn giấy xuống chân lão sứ giả rồi hừ một tiếng, cố gắng nén cục tức xuống.
"Để xem tên kia có làm nên trò trống gì! Nếu hắn chỉ là một kẻ vô dụng thì ta thề sẽ khiến cho cô ta bị sỉ nhục! Chuyện lần này ta sẽ không để yên đâu!"