Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2 - Chương 45: Chới Với (8)

Ham Muốn Tiềm Ẩn 2

45 Chương 45: Chới với (8)

– Biển ở đây đẹp quá…

Nguyệt Vy nói khẽ, tay nàng vọc xuống làn nước trong vắt lướt nhanh bên dưới. Nước biển bắn tung tóe thấm ướt cả mặt và ngực áo nàng. Nàng mím môi nhìn xuống ngực mình, mặt đỏ bừng. Lớp vải dính sát vào ngực, nổi rõ hai núm vú đỏ hồng bên dưới. Ba gã phía trước sững sờ, nín lặng, mắt mở to đến mức muốn rách toạt ra.

Bửu nghiến răng nhỏm dậy, sang ngồi bên cạnh Nguyệt Vy. Tiếng máy ghe tắt ngúm. Gã kia không muốn bỏ lỡ giây phút nào, lao xuống ngồi, kẹp cứng nàng ở giữa. Tim nàng đập loạn lên, mắt hoe đỏ nhìn bàn tay Bửu chậm rãi kéo tuột sợi dây váy trên vai. Một bên ngực căng tròn của Nguyệt Vy lộ ra, rồi đến bên kia. Hai núm vú đỏ hồng của nàng run rẩy sợ hãi. Tay Bửu đưa lên, mân mê thật nhẹ, thật nhẹ, ngón tay cái chai sần của hắn miết nhẹ lên núm vú nàng.

– Ư…

Nguyệt Vy bật thốt nhỏ. Máu nóng dồn lên mặt nàng đỏ bừng. Tay nàng bấu chặt lấy thanh gỗ ngồi trên ghe, tay kia bóp chặt chiếc túi nilon đựng bộ đồ ướt, quan trọng hơn là chiếc thẻ nhớ của Henry. Một, hai, ba, bốn, rất nhiều bàn tay đưa lên nhẹ nhàng phủ kín hai bầu vú mơn mởn của nàng. Cảm giác ray rứt lâng lâng lạ lùng của đêm qua lại ùa về, hạ thể nàng nóng bừng lên, đầu vú săng cứng lại. “Chúng không xứng với em…” Giọng nói của Henry vang lên trong đầu nàng.

– Thôi mà… Khoan đã…

Nguyệt Vy ú ớ, né tránh cái miệng đầy râu của một gã, trẻ nhất nhóm. Người nàng ngã ngữa, tựa lên bộ ngực rắn chắc của hắn. Bữu và một gã nữa, tay bóp hai bầu vú nàng vung lên, miệng hôn ngấu nghiến.

– Khoan đã… Em muốn… bơi…


Nguyệt Vy rít khẽ qua kẽ răng. Ngực nàng ưỡn lên rạo rực căng bóng nước miếng của hai gã trước mặt. Đôi môi đỏ hồng của nàng run rẩy, răng cắn chặt ngăn chặt chiếc lưỡi của gã phía sau. Chiếc váy nàng tuột dần xuống theo tay gã thứ tư bên dưới. Chiếc thuyền chao đảo, bốn người đàn ông vây kín Nguyệt Vy. Hơi thở dồn dập phấn khích của bốn gã đàn ông như nhấn chìm nàng.

– Không… Đừng mà…. Em không muốn…

Nguyệt Vy cố vùng vẫy, mặt đỏ lên. Chiếc váy bị kéo ra khỏi chân ném sang bên cạnh. Hai bàn tay mạnh khỏe kéo hai chân nàng giang rộng sang hai bên. Gã bên dưới vụt mặt vào, ngậm kín âm hộ nàng, mút mạnh.

– Ahh… Ôi… Đừng… mà…

Nguyệt Vy oằn người nài nỉ. Khoảnh khắc cái lưỡi nóng hừng hực đó len vào hai mép âm hộ, nàng biết kế hoạch mình đã thất bại hoàn toàn. Nàng đã đánh gía sai sức hấp dẫn của mình đối với bốn gã này, những kẻ hầu như cả đời không bao giờ được gần gũi phụ nữ đẹp như nàng. Chúng không đủ kiên nhẫn để chơi trò mèo vờn chuột với nàng. Nguyệt Vy nhắm chặt hai mắt, hai tay buông lỏng rơi xuống sàn ghe, cơ thể nàng giật nảy lên từng hồi. Những bàn tay thô kệch, những cái lưỡi khao khát phủ kín thân thể nàng. Nàng chợt nhớ đến Hùng và Tài, hai tên thanh tra Sở, đã dạy nàng tận hưởng cảm xúc này. Dù với người mình căm ghét, cơ thể phụ nữ đôi khi phản ứng còn mãnh liệt hơn nhiều.

– Ưm…

__________________________

Trên dốc đá cao, gío thổi vù vù thật mạnh. Nhất Huy đứng im như tượng, tay anh đưa cao một chiếc ống nhòm. Toàn bộ mọi chuyện đang xảy ra trên chiếc ghe cách bờ gần trăm mét kia, anh đều thấy rõ ràng chi tiết.


Hàng lông mày anh nhíu lại, thoáng một tia phức tạp.

____________________________

Nguyệt Vy bắt đầu rên rỉ. Hai chân nàng mở rộng gác lên thành ghe, một mái tóc nhấp nhô xì xụp bên dưới. Đầu nàng gối lên khối cứng ngắt giữa hai chân gã trẻ tuổi phía sau. Ngực nàng căng tức, đầu vú ửng đỏ dưới hai chiếc lưỡi khao khát hai bên. Mắt nàng đờ đẫn nhìn lên bầu trời xanh thật đẹp. Những cụm mây trắng rải rác, đang hạ xuống, hay nàng đang bay lên, thật gần, thật gần… Chúng cuộn lại, xoắn ốc như những cây kem tươi khổng lồ trắng nõn nà, bao quanh là bốn cái lưỡi tham lam, liếm dọc từng chút, từng chút một bào mòn nó. Gã phía sau cúi gập người, hôn nghiến lấy đôi môi đỏ hồng xinh đẹp đang hé mở của nàng. Bầu trời biến mất, chỉ còn một màu đen, xác thịt chân thật nhầy nhụa. Nguyệt Vy nhắm mắt, miệng hé mở, đón lấy chiếc lưỡi của hắn. Miệng hắn không thơm, nhưng cũng không hôi, chỉ có mùi nước miếng, cafe và thuốc lá nồng đậm. Chiếc thuyền lại chòng chành, ba gã đổi chỗ cho nhau, luân phiên như ba chú ong thợ siêng năng hút hết mật ngọt trong cơ thể nàng. Bửu vụt mặt vào hai mép âm hộ hồng hào hé mở của Nguyệt Vy, hắn không ngại nước miếng của đồng bạn. Vì thực tế hắn chỉ ngửi được mùi phụ nữ nồng nàn thơm ngát từ trong cơ thể nàng liên tục tiết ra. Tay hắn đỡ cặp mông mát rượi của nàng nâng lên, miệng há lớn say mê mút chùn chụt, thèm thuồng.

– Ưm… Ưm…

Nguyệt Vy oằn người lên. Hai chân gác bên mạng thuyền, vô thức tự nâng hạ thể mình lên. Hai tay nàng chới với trượt dài trên sàn ghe, cố tìm một điểm gì để bấu víu. Những ngón tay nàng, chạm phải một vật nhô lên cứng cứng ẩm ướt dính chặt vào sàn ghe. Cơn sướng khoái dâng lên ồ ạt, cơ thể nàng ưỡn cong lên, cứng đờ tê dại. Bàn tay nàng bấu chặt lấy vật đó, kéo mạnh. Một luồng nước mát rượi, ùa vào lòng ghe.

– Chết mẹ… Ghe vào nước…

Tiếng ai đó hô lên. Cả bốn gã nghiến răng giận dữ, buông lỏng thân thể trần truồng của Nguyệt Vy. Nàng bừng tỉnh, ngồi bật dậy. Mắt ngơ ngác nhìn quanh. Lòng ghe đã lưng nước biển. Nàng biết tất cả do mình, vô tình nàng đã tìm ra cơ hội cho chính mình.


– Có gì chặn nước không ? Có lỗ thủng dưới này… – Hùng hét lên, tay chặn dưới đáy.

Nguyệt Vy che ngang ngực, chân khép chặt, cố che chắn cơ thể trần truồng của mình. Nàng lúng túng ngồi trên mũi ghe, tay nàng giữ khư khư chiếc váy và chiếc túi nilon.

– Cái váy kia…

– Ah… Không được… – Nguyệt Vy hét lên, nhưng chiếc váy nàng đã tuột tay.

– Ha ha… Không sao… – Bửu túm chiếc váy nhét xuống đáy tàu, mắt lim dim nhìn Nguyệt Vy. – Lát lên bè cưng không cần quần áo gì đâu…

Nguyệt Vy mím môi, nín lặng. Nàng quay đầu nhìn vào bờ. Mỏm đá đen ngay trước mặt. Khoảng cách đến bờ gần trăm mét. Nàng có thể bơi qua được khoảng cách này. Nếu không phải là bây giờ, nàng sợ mình sẽ hối hận.

– Eh… Ngăn con nhỏ lại…

Tiếng Bửu hét lên sau lưng. Một cánh tay vươn tới, chỉ chộp lại được chiếc túi nilon trên tay nàng. Thân hình nõn nà, trắng muốt của Nguyệt Vy lao xuống nước. Nàng nghe tiếng nước khuất động đùng đùng sau lưng. Nàng chỉ biết cắm đầu bơi đi thật nhanh. Bơi mãi, bơi mãi đến khi không còn nghe tiếng gì nữa.

Đến khi chân chạm được cát bên dưới, Nguyệt Vy mới dừng lại thở dốc. Nàng ngoái đầu lại phía sau. Chiếc thuyền đã nổ máy, Bửu đang đứng trên mũi nhìn quanh quất. Tại sao hắn không nhìn nàng ? Nguyệt Vy nhíu mày khó hiểu. Không hay. Linh cảm vừa lóe lên, Nguyệt Vy nhúng chân xuống cát lùi lại thật nhanh, vừa thoát được một bàn tay sượt qua dưới chân mình. Hai mái tóc bù xù sũng nước trồi lên, bốn cặp mắt đỏ ngầu nhìn nàng khao khát.

– Em đi đâu bây giờ… thích trần truồng chạy quanh thì cứ tự nhiên… – Gã bên trái, chính là tên trẻ tuổi nhe răng vừa cười vừa nói với nàng.

Nguyệt Vy không trả lời, nàng tiếp tục lùi người lại. Không quay lưng với hai gã, chậm chậm men theo mỏm đá đi ngược lên. Tay chân nàng uể oải không còn đủ sức chạy trốn, mà trốn đâu kia chứ, khi trên người không mảnh vải che thân.

– Bên kia có người kìa… em không xấu hổ sao ? – Gã kia nói tiếp.


Nguyệt Vy nhìn theo hướng tay hắn chỉ, đúng là có một nhóm thanh niên và vài cô gái đang tắm biển xa xa. Họ không thể nhìn thấy nàng sau tảng đá lớn cao quá đầu người, nhưng chỉ cần hét lớn sẽ tập trung được chú ý của họ. Nhưng nàng không muốn họ nhìn thấy nàng trong tình huống này, sẽ đến tai mấy anh chị nhiều chuyện kia, rồi cả trường đều biết. Cô giáo Nguyệt Vy khỏa thân tắm biển, hay cô giáo Nguyệt Vy suýt bị hãm hiếp tại bãi biển, được giải cứu trong tình trạng trần truồng…. hay…

Nước thấp dần, hai bầu vú căng tròn mơn mởn của nàng phô bày trọn vẹn trước mắt hai gã. Hai gã nuốt nước bọt, thèm thuồng. Dù mới được dày vò hai khối mềm mại đó, nhưng giờ lại làm hai gã thèm muốn điên lên. Hai gã tách ra hai bên, tiến lại sát hai bên nàng, nhưng không chặn lối lên bờ vì đinh ninh rằng nàng không thể chạy đâu với tình trạng không mảnh vải che thân. Nguyệt Vy chợt sững người. Nàng vừa nhớ tới một mấu chốt quan trọng, có thể giải quyết nỗi túng quẫn của nàng hiện giờ.

– Chiếc ghe kia không cập vào bãi đá này được… Hai anh định mang tôi ra đó thế nào ? Ép tôi bơi qua sao ?

– Ah… cái này… – Hai gã lúng túng đỏ mặt.

Nghĩ đến chuyện bơi ngược sóng ra ngoài đã làm hai gã rùng mình, nói chi đến chuyện mang theo một người phụ nữ vùng vẫy, chống cự.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.