Trở về truyện

Điên Đảo Si Mê - Chương 6: Ngõ Hẻm Sau Quán Bar Luôn Có Chuyện Phát Sinh! (H)

Điên Đảo Si Mê

6 Chương 6: Ngõ hẻm sau quán bar luôn có chuyện phát sinh! (H)

Trong sự mê hoặc và huyên náo của màn đêm, là những con người chân thật, hay những kẻ giả dối, đều cởi bỏ lớp nghiêm trang đạo mạo và những gông xiềng luân lý đạo đức, giải phóng dục vọng và buông thả bản thân, biến thành dã thú tham lam, đàn ông thì là những tên sắc quỷ tinh trùng lên não gấp gáp, đàn bà thì là những bông hoa tịch mịch khao khát.

Giai đoạn một người đàn ông và một người đàn bà giao tiếp nhau nếu không phải là khuôn mặt và cơ thể của người phụ nữ, thì là túi tiền và khả năng của người đàn ông.

Lý Nguyệt cười ha ha, đôi mắt ướt át nhìn người đàn ông trước mặt, một người xuất sắc. Nếu đi ra ngoài mua vui, Lý Nguyệt sẽ không ủy khuất chính mình. Quá miễn cưỡng, không phải là phong cách lựa chọn của cô, đã chọn thì phải chọn người xuất sắc. Xuất sắc ở đây có thể là ngoại hình, có thể là khí chất, hoặc có thể là ── năng lực bền bỉ trên giường!

Trong khi đàn ông chọn phụ nữ, phụ nữ cũng chọn đàn ông. Đáng tiếc rất nhiều đấng mày râu không thấy rõ, hoặc có lẽ là bọn họ tự đại chỉ thấy khuyết điểm của phụ nữ, mà không tự nhìn lại chính mình!

"Đinh đương" một tiếng vang lanh lảnh, hai ly rượu cụng vào nhau, hai cặp mắt dõi theo nhau sát sao, rượu trong ly lay động, tia lửa trong đáy mắt tóe sáng.

Người đàn ông khí phách xuất sắc và người phụ nữ quyến rũ, trông thật xứng đôi, thật hài hòa! Trong mắt hai người không hề che giấu tán thưởng và dục vọng đối với đối phương.

Ngay từ khi bắt đầu bước vào quán bar này, thoạt nhìn, Lý Nguyệt đã chấm ngay anh ta. Cô không biết tên anh, mà cũng không cần hỏi. Bởi vì là tình một đêm, qua buổi tối hôm nay, cho dù hai người gặp mặt nhưng sẽ coi như không quen biết. Lý Nguyệt không muốn tiến thêm một bước kia!

Dung Kính ngày hôm qua vừa mới trở về nước, tối hôm nay buồn chán nên anh đến quán bar này do người bạn mở. Vừa ngồi xuống, người phụ nữ xinh đẹp này đã chủ động tìm tới anh.

Chỉ cần nhìn thoáng một cái, ánh mắt sắc bén luyện được từ trong thương trường tung hoành nhiều năm của Dung Kính liền nhận định rằng người phụ nữ này cùng một loại người giống anh. Bản năng duy trì lịch sự cùng đồng loại và sự hứng thú đối với người phụ nữ xinh đẹp này, đã khiến người luôn cự người ngàn dặm như anh, lần đầu tiên phá lệ cho phép cô thân cận mình.

Tác dụng của rượu bắt đầu ở trong cơ thể phát tác, động tác tiếp xúc thân mật giữa hai người bắt đầu gia tăng. Lý Nguyệt ngồi trên đùi Dung Kính, trên gương xinh đẹp là một nụ cười khiêu khích, đôi môi đỏ tươi ngậm đầy một ngụm rượu, choàng tay lên cổ Dung Kính rồi đút rượu vào trong miệng anh.

Dung Kính cuộn lưỡi, nuốt phần rượu được mớm vào, cũng không buông tha đối phương, không ngừng ở trong miệng Lý Nguyệt tìm kiếm, liếm láp mọi ngóc ngách bên trong khoang miệng của cô.

Môi lưỡi quấn quít giao triền, cơ thể hai người cọ xát vào nhau bắt đầu nóng lên, chuyển động của hai người ngày càng bắt nhiệt, mắt thấy sắp đến bước sung động hơn, suýt nữa ở dưới con mắt của công chúng mà lau súng cướp cò, trình diễn cảnh nóng miễn phí.

Tận đáy lòng Lý Nguyệt còn giữ lại một tia lý trí, ngay trước giây phút cướp cò liền đẩy Dung Kính ra. Hai người trong lúc đó đều là sắc mặt đỏ bừng, cùng thở hổn hển, giữa hai phiến môi kéo ra một sợi chỉ bạc mập mờ.

Nhìn vào mắt nhau, hai người đều thấy rõ dục vọng không cách nào ức chế trong mắt đối phương. Lý Nguyệt cảm thấy nơi dưới mông, một vật nhô ra cứng rắn, không ngừng cọ xát vào ‘cô bé’. Mà cô cũng không phải thiếu nữ ngây thơ, tất nhiên biết đó là cái gì, đại biểu cho cái gì!

Dục vọng đã tới ngưỡng cảnh, hai người khoác thêm áo, đi qua sảnh trước, trực tiếp đi từ cửa sau đến con hẻm không có một bóng người sau quán bar, hai người đứng ở bên cạnh một cái máy bán hang tự động.

Con hẻm nhỏ yên tĩnh, ánh sáng lờ mờ, bầu không khí và hoàn cảnh đều rất phù hợp!

Dung Kính không dằn nổi, đè Lý Nguyệt ở trên tường, đôi môi nóng bỏng đói khát lập tức áp lên, ngậm lấy hai cánh môi đỏ mọng của cô, móc lấy cái lưỡi đinh hương của cô mà mút, mà liếm láp.

Lý Nguyệt chỉ cảm thấy lưỡi của anh linh hoạt như một con cá, chui vào trong miệng cô, khắp nơi rong ruổi. Anh mút mạnh, khiến cho đầu lưỡi của cô hơi đau nhói, cái mũi khẩn trương cấp tốc thở dốc. Kỹ thuật của Dung Kính tốt đến không ngờ, cái miệng nhỏ nhắn của Lý Nguyệt bị bịt kín, chỉ có thể truyền ra tiếng ngâm yếu ớt: "Ưm... Ưm... Ưm. . . . ."

Loại thanh âm động tình này tựa như lời mời gọi đối với đàn ông. Dung Kính kéo hai chân dưới váy ngắn của cô ra, để đôi chân thon thả của cô vắt ngang hông anh. Lý Nguyệt tựa lưng vào tường, cả người được Dung Kính bao bọc lơ lửng giữa lồng ngực anh và mặt tường.

Một bên bàn tay to lớn đỡ lấy cái mông tròn trịa của cô, để cho phần riêng tư của cô, cách lớp tất chân và quần lót, nằm ngay vị trí đũng quần, nơi có thứ đang phồng lên.

Một cái tay khác, từ vạt áo ngoài của Lý Nguyệt mà di chuyển lên trên, mãi cho đến nơi đẫy đà kia thì dừng lại, cách lớp áo ngực mà xoa nắn một hồi lâu. Ngón tay Dung Kính linh hoạt cạy mở gài nút phía trước áo lót, thả bung ra đôi gò bồng đảo mê người.

Cách một lớp vải, bắt lấy một bên trái đào to tròn, đầu lưỡi của Dung Kính linh hoạt ở trên lớp áo liếm láp, nước bọt thấm ướt phần vải ngoài, phác hoạ ra một đầu đỉnh ti đang cương cứng nhô lên.

“Ưm..... A...... A.......” đôi môi sưng đỏ của Lý Nguyệt phát ra tiếng rên rỉ thật thấp, hai tay ôm lấy đầu Dung Kính đang chôn ở trước bầu ngực mình, ngón tay cắm vào tóc anh ta không ngừng dịu dàng vuốt ve. Hai chân bắt chéo sau thắt lưng của anh ta, thỉnh thoảng còn cọ xát vùng tư mật của chính mình vào chỗ đang căng phồng kia.

Dung Kính cũng bị sự chủ động của người phụ nữ này làm cho muốn điên rồi. Ạm hung hăng túm lấy áo ngoài của cô, dùng sức kéo "roẹt..." một cái. Chiếc áo ngoài bị xé rách, xốc xếch treo ở trên người cô, hai đồn tuyết trắng bại lộ ở trong không khí, hai hạt anh đào non mềm màu hồng đã đứng thẳng ở trong gió lạnh, vô tội mà rung động.

Lý Nguyệt thốt lên một tiếng, hai tay ôm trước ngực, xấu hổ che đi phần thân trên lộ ra khi áo bị xé rách. Một phụ nữ xinh đẹp động lòng người, hai gò má ửng hồng, ánh mắt kinh hãi, khiến cho đàn ông sinh ra một loại cảm giác muốn mạnh mẽ cường bạo cô dưới thân.

Dung Kính trừng lớn hai mắt vì kiềm chế mà đỏ lên, ra sức xé nốt chiếc váy bên dưới. Những mảnh vải rách nát rơi xuống đất, Dung Kính một tay giữ chặt eo của Lý Nguyệt, để cho phần thân trên của cô ưỡn lên cao, rồi sau đó cúi đầu xuống đùa bỡn hai hạt anh đào đã nhọn thẳng như viên thạch hồng anh nhỏ. Hạ thân bắt đầu có tiết tấu, cách vật che đậy của hai người mà từng chút va chạm vào nơi tư mật của nhau.

“A...... Ưm..... A..... A...... Ha.....” Lý Nguyệt khó nhịn rên rỉ, trước sự khoái cảm của tư vị bị đùa bỡn, sự va chạm nơi dưới thân mô phỏng động tác giao hoan khiến cô hết sức thoải mái.

Tuy nhiên, trong tíc tắc, cơ thể của Lý Nguyệt đã chảy ra nước, làm ướt đẫm quần lót và tất chân, từ từ chảy ra ngoài, dính vào trên bề mặt quần của Dung Kính.

Dung Kính dường như cảm thấy được ướt át của dâm dịch, bèn duỗi tay đi xuống, tựa đầu vào hõm vai của Lý Nguyệt, rồi phát ra tiếng cười trầm thấp: "Vật nhỏ, mới như vậy mà đã chịu không nổi, lại mau ướt như vậy."

Lý Nguyệt nghiêng đầu hôn lên dái tai anh ta, thanh âm động tình ghé vào lỗ tai anh khẽ hô: “Ân...... Cho tôi.... Tôi muốn..... A..... Thật khó chịu a!”

Dung Kính rời khỏi cơ thể của Lý Nguyệt một chút, mở khóa kéo quần ra, rồi xé tiếp đôi tất chân của Lý Nguyệt, gạt đáy quần chữ T mỏng manh sang một bên: "Vật nhỏ đừng nóng lòng, cái này sẽ dành cho em."

Nam căn to lớn phá vỡ hoa huyệt Lý Nguyệt, xâm nhập vào bên trong. Lý Nguyệt siết chặt hai chân, cắn ngón tay khẽ hô; “A...... Ưm...... To quá..... Ha..... Thật dài....... A...... Đã đi vào....... Ha...... Ưm.....”

Cúi người nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi của Lý Nguyệt, nam căn dưới thân Dung Kính, từng chút từng chút đâm vào hoa huyệt càng dữ dội, rồi đẩy vào nơi sâu nhất hết lần này đến lần khác. Lý Nguyệt toàn thân run rẩy và dòng nước xuân tình dồi dào tiếp tục chảy ra, theo từng cú nhấp lên xuống của cây gậy gộc thô to mà nhỏ róc rách xuống mặt đất, tạo thành một vũng nước đọng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.