Trở về truyện

Điên Đảo Si Mê - Chương 7: Làm Thế Nào Chúng Ta Có Thể Gặp Lại! (H)

Điên Đảo Si Mê

7 Chương 7: Làm thế nào chúng ta có thể gặp lại! (H)

Mặc dù có áo khoác che chở, nhưng ở thế công hung mãnh của Dung Kính, phần lưng mịn màng của Lý Nguyệt không ngừng ma sát trên mặt tường thô ráp, trong khoái cảm pha lẫn một chút đau đớn, nhưng lúc này đã bị chìm đắm vào dục vọng nên cô cũng mặc kệ.

Hai chân thon dài thả đằng sau Dung Kính lay động, lực va chạm nơi hạ thân bao hoa quá mạnh bạo, khiến nó trở nên đỏ tươi ướt át, theo mỗi cú ra vào của Dung Kính, vô số lớp cơ thịt mềm mại bên trong đài hoa hút lấy vật to lớn của anh không tha, khi bị kéo ra ngoài thân thể thì nở rộ ở bên ngoài hoa.

Dung Kính nhìn xuống cái miệng huyệt bé nhỏ đang nuốt chửng cái to lớn của anh, thì lực nhấp càng ngày càng mạnh hơn.

Khoái cảm không lồ tràn ngập khắp cơ thể cô, Lý Nguyệt ngưỡng đầu bật lên tiếng rên to: “Ha ...... A ...... Quá mạnh rồi ....... Sâu quá ...... A ..... Ưm ..... A ..... Nhẹ chút ....... Ha ..... Nhẹ.... A ..... Chút .... A ....”

Dung Kính thả ra một tay, xoa lấy hạt trân châu trước hoa huyệt của Lý Nguyệt, giọng khàn khan nói: “Của tôi ăn ngon như vậy sao? Xem em ăn đều luyến tiếc buông miệng này! Ưm...... Sướng không? Kêu lên, kêu lớn tiếng lên cho tôi nghe... Em thật là người đàn bà phóng đãng!”

“A....... A...... Ha....... Sướng quá...... A..... Thật sướng......” Tựa như đáp lại, Lý Nguyệt lớn tiếng buông lời phóng đãng.

“Sướng chỗ nào? A...... Nói ra....... Là cái gì làm em sướng...... Nói!” Bị bao hoa của Lý Nguyệt khít khao kẹp lấy bú mút, Dung Kính dâng lên loại khoái cảm không giống bình thường, sự phóng túng hoang dã hoàn toàn được giải phóng, vội vàng muốn nghe tiếng la hét và cầu xin của người phụ nữ trong lòng mình.

“Hư..... Ha...... A..... A..... A.... Em...... A.... ‘Cô bé’ rất sướng..... Bị của anh làm cho thật sướng....... A.......” Bồi hồi trước ngưỡng cao trào, Lý Nguyệt vứt bỏ hết thảy lý trí mà lớn tiếng kêu.

“Hưm...... Quả nhiên là một tiểu dâm đãng...... Ưm....... Muốn đạt cực khoái sao? Cầu xin tôi...... Cầu xin tôi cho em!” Dung Kính gắt gao ép chặt, bởi vì anh va chạm mà cơ thể của Lý Nguyệt không ngừng rướn lên co rút, hô!

“Xin anh...... Xin anh..... Cho tôi..... Cho tôi...... Nhanh a....... Dùng sức...... Tôi a....” Lý Nguyệt bị đâm nhấp nhô lên xuống, làm cho nam căn của Dung Kính xông vào càng sâu hơn.

Ngay khi hai người sắp bùng nổ thì bất ngờ có tiếng nói bên ngoài con hẻm. Lý Nguyệt gắt gao cắn vào đầu vai Dung Kính, nhẫn nhịn chịu đựng không phát ra tiếng la hét ở cao trào, run run rẩy rẩy tiết ra dâm dịch.

Dung Kính đắm chìm bên trong hoa huyệt của Lý Nguyệt, cơ thể nóng bỏng ướt đẫm ghé vào bên tai Lý Nguyệt. Trong tiếng gầm nhẹ đè nén, anh bắn ra dục vọng của mình.

Thả chân Lý Nguyệt xuống, rồi nhặt lớp quần áo rơi vãi dưới đất vo thành một cục cầm ở trong tay. Hai người vừa mới xử lý xong, một cặp tình nhân đi ngang qua họ.

Không dám nhìn ánh mắt mập mờ của hai người kia, Lý Nguyệt vùi khuôn mặt đỏ ửng vào trong lồng ngực Dung Kính. Chờ sau khi hai người kia rời đi, Dung Kính đỡ cơ thể đang bủn rủn của cô đi ra khỏi ngõ hẻm.

Lý Nguyệt lúc này ửng đỏ gò má, đôi mắt gợi tình, vẻ mặt lười biếng cũng làm cho không người nào có thể tự kiềm chế. Chiếc áo khoác trench đen phơi bày hai chân thon dài lõa lồ, nhưng ai có thể nghĩ tới, giờ phút này bên dưới lớp áo chẳng có gì cả? Nghĩ tới đây, cho dù Lý Nguyệt đã nhìn quen phong nguyệt, cũng có chút ngượng ngùng.

Đi vài bước, Lý Nguyệt dừng lại, Dung Kính khó hiểu quay đầu nhìn cô, hỏi: "Thế nào? Tại sao không đi?"

Lý Nguyệt giận dữ nhìn anh một cái, nói: “Cái kia chảy ra.”

Dung Kính hơi hơi sửng sốt, ngay sau đó hiểu ý, cười gian nhìn giữa hai chân Lý Nguyệt.

Lý Nguyệt cáu giận nhìn anh, lại không dám có động tác mạnh mẽ: “Nhìn cái gì! Còn không phải anh! Bây giờ làm sao đây?”

Dung Kính nhìn bộ đồ bị tàn phá rách nát trên tay mình, bèn nói: “Cái này dễ xử lý, tôi sẽ lau sạch giúp em.”

Nói không đợi Lý Nguyệt phát biểu ý kiến, liền đẩy cô trở lại bức tường một lần nữa...... Trong hẻm nhỏ lại lần nữa truyền đến tiếng rên rỉ ái muội.

Khi hai người cuối cùng cũng đi ra, mặc dù Dung Kính nói rất nhiều lời tốt đẹp, nhưng Lý Nguyệt ngồi trong xe vẫn hơi khó chịu, chỉ có thể trách năng lực của Dung Kính quá xuất chúng, khiến bản thân cô bị lạc lối.

Dung Kính nhìn cô gái nhỏ đang nghiêng đầu âm thầm tức giận, không khỏi buồn cười, người phụ nữ này một hồi thì táo bạo phóng đãng, một hồi thì ngượng ngùng chọc người thương, bây giờ thì lại giống như một đứa trẻ đang giận hờn, rốt cuộc cô có bao nhiêu vẻ mặt?

Tình yêu sinh ra, thường thường là bắt đầu từ việc nảy sinh cảm giác hứng thú với đối phương, bên nào luân hãm trước thì sẽ chịu thống khổ càng nhiều, đặc biệt là yêu người phụ nữ rong ruổi bất định như Lý Nguyệt!

Chiếc xe rẽ qua hai con đường, Lý Nguyệt nhìn bên ngoài cửa sổ: "Đến ngã tư phía trước cho tôi xuống."

Dung Kính cau mày, ép xuống cảm giác kỳ lạ trong lòng: “Em không tính cho tôi biết tên và số điện thoại của em sao?”

Lý Nguyệt mỉm cười nhìn anh: “Không có ý định. Nếu là chơi tình một đêm, một đêm đã qua, liền không nên lại có giao thoa, cần gì phải cho thông tin liên hệ? Từng người đều có sự riêng tư, trở lại cuộc sống của mỗi người, xem những chuyện đã phát sinh như nhu cầu giao dịch, không phải càng tốt hơn sao?”

Dung Kính cười một tiếng nói: "Tôi cho là chúng ta vô cùng phù hợp nhau, em không cảm thấy như vậy sao? Có lẽ em có thể cân nhắc làm đối tác bạn giường dài hạn?"

"Ha ha ha ha", Lý Nguyệt che miệng, cười đến run rẩy hết cả người: "Tôi không phủ nhận rằng chúng ta rất phù hợp, nhưng điều này và tiếp tục liên lạc không nhất thiết phải liên quan nhau. Tôi tin rằng cơ thể phù hợp nhau này, sẽ không chỉ giới hạn giữa anh và tôi. Thành thật mà nói, tôi muốn trải nghiệm những cảm xúc mãnh liệt khác nhau, vì vậy tôi sẽ không duy trì mối quan hệ lâu dài. Nếu chúng ta có cơ hội gặp gỡ, tôi có thể trải nghiệm khoái lạc này với anh một phen. "

Dung Kính khẽ cười một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói: "Tôi cho rằng, một người đàn ông như tôi là mục tiêu mà mọi phụ nữ đều muốn nắm bắt "

“Có lẽ vậy.” Lý Nguyệt nhìn anh: "Nhưng cái đó không bao gồm tôi! Đàn ông giống như anh vậy, quá xuất sắc mà cũng quá phức tạp! Tôi ghét những điều phức tạp, chúng sẽ làm tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Vì vậy, anh không phải là sự lựa chọn của tôi! "

"Tôi cho là chúng ta là cùng một loại người." Dung Kính dừng xe: "Đều không phải là chỉ sống."

Lý Nguyệt soi vào gương chiếu hậu chỉnh sửa lại tóc tai một chút, “Đúng, tôi thừa nhận vốn dĩ bản thân tôi phức tạp, cho nên tôi sẽ không tìm một người phức tạp nào khác. Anh nên hiểu điều này.”

“Người ta nói huyệt đạo của người phụ nữ kết nối tới trái tim của người phụ nữ, tại sao em lại không phải như vậy?” Đôi mắt của Dung Kính nhìn thẳng vào Lý Nguyệt, người phụ nữ này anh nhìn không thấu.

Mở cửa xe, Lý Nguyệt nghiêng người nói: “Người đàn ông và người phụ nữ giao hợp, là tinh thần cùng giao triền. Ở trên cơ thể, anh và tôi vô cùng ăn nhịp, nhưng về mặt linh hồn thì hai chúng ta là hai đường thẳng song song không bao giờ cắt nhau. Mà không có sự cộng hưởng của linh hồn thì cho dù anh có tiến vào cơ thể của tôi, cũng sẽ không mở ra con đường đến trái tim!

Nhìn bóng lưng Lý Nguyệt, Dung Kính đột nhiên hô: "Nếu một đường thẳng song song tách khỏi quỹ đạo ban đầu, hai đường thẳng sẽ giao nhau."

Lý Nguyệt quay đầu lại, lộ ra một nụ cười điên đảo chúng sinh: “Như vậy, một đường thẳng song song khác cũng sẽ thay đổi quỹ đạo, và giao điểm sẽ không bao giờ xảy ra!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.