Trở về truyện

Điên Đảo Si Mê - Chương 4: Ký Ức Đã Từng (H Nhẹ)

Điên Đảo Si Mê

4 Chương 4: Ký ức đã từng (H nhẹ)

Ánh nắng ban mai chiếu vào phòng, hai bóng người trần trụi giao triền với nhau trên chiếc giường xốc xếch, tiếng động mập mờ và tiếng thở dốc đan xen, khuấy động trong không gian yên tĩnh.

Hai chân mảnh khảnh vòng qua kẹp chặt hông người đàn ông, đôi ngọc tuyết nảy đàn hồi lên xuống, vòng eo thon thả ưỡn lên phối hợp với động tác của đối phương, tiếng rên rỉ yêu kiều yếu ớt mang theo chút khàn khàn, đôi môi đỏ mọng ghé vào bên tai người đàn ông thủ thỉ cám dỗ!

Người đàn ông tăng nhanh tốc độ chạy nước rút, cuối cùng cũng gầm nhẹ một tiếng rồi bắn tất cả tinh tuý vào tận bên trong.

Trác Thiếu Du từ từ rút 'thằng em' nhà mình ra khỏi cơ thể Lý Nguyệt, trận chiến quá mức kịch liệt và trường kỳ khiến hoa huyệt của Lý Nguyệt có chút sưng đỏ và không cách nào khép cửa huyệt lại được, chất lỏng màu trắng cũng theo đó mà trào ra dọc theo khe đùi chảy xuống đọng lại thành vũng ở dưới mông cô.

Cảnh tượng quá mức mị hoặc khiến Trác Thiếu Dương trông thấy mà cổ họng căng thẳng, đành phải nhắm mắt lại để bản thân bình tĩnh lại một lúc, áp chế dục vọng muốn bộc phát lần nữa xuống. Trác Thiếu Du cúi người ôm Lý Nguyệt đầy những vết xanh tím và nhễ nhại mồ hôi khắp người lên, cẩn thận đi tới phòng tắm.

Sau khi tẩy rửa đi cảm giác nhớp nháp trên cơ thể, nằm ở trên chiếc giường đã được thay drap trải giường sạch sẽ, Lý Nguyệt tiêu hao thể lực trầm trọng nên cô rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.

Trác Thiếu Du ngồi ở bên mép giường, ánh mắt nồng nàn yêu thương pha lẫn phức tạp mà ngắm nhìn người đang ngủ say. Thân hình thon thả, làn da trắng nõn, hàng mi dài giống như một chiếc quạt nhỏ xòe ra che đi đôi mắt, dưới mắt có quầng thâm do thức khuya. Nhẹ nhàng vươn ngón tay, Trác Thiếu Du cẩn thận xoa đôi môi đỏ mọng của Lý Nguyệt.

Chỉ tại thời điểm này, người phụ nữ mới thu hồi móng vuốt nhọn và miệng lưỡi ác độc của cô lại mà yên tĩnh nằm ở trên giường, thì anh mới có thể cảm giác được mình có được cô! Nhưng khi cô tỉnh dậy thì tựa như tiên nữ tìm thấy chiếc áo khoác lông vũ, thu mình vào trong vỏ ốc, mặc cho anh ở bên cạnh kêu gọi như thế nào, tan nát cõi lòng như thế nào, cô sẽ chỉ đứng từ đằng xa, cười lẳng lơ và trốn trong vòng tay của những người đàn ông khác. Không nhớ rõ chính mình đã ghen tỵ nổi điên bao nhiêu lần, nhưng dù gì thì gì vẫn không bỏ được! Không nỡ buông tha! Không nỡ thương tổn cô!

Lần đầu tiên khi Trác Thiếu Du gặp Lý Nguyệt, cô là bạn gái của anh trai Trác Thiếu Dương, anh hai đưa cô về nhà ra mắt bố mẹ. Khi đó, cô không sử dụng những thứ đồ mỹ phẩm lên trên mặt, có chút mất tự nhiên ngồi ở trên ghế sofa trong phòng khách, mỉm cười nhàn nhạt, đôi mắt hồn nhiên mà trong suốt, gương mặt xinh đẹp. Khí chất trong trẻo như một mảnh pha lê, tỏa sáng rực rỡ.

Cô khác với tất cả những người phụ nữ mà anh đã từng gặp, cô tinh khiết như vậy, tốt đẹp như vậy. Ngay từ cái nhìn đầu tin, Trác Thiếu Du liền biết mình xong rồi, anh đã rơi vào bể tình với bạn gái của anh trai mình! Anh trai trân trọng Lý Nguyệt bao nhiêu, yêu thương Lý Nguyệt bao nhiêu! Thì anh lại ghen ghét, oán hận Trác Thiếu Dương bấy nhiêu!

Sau khi tiếp xúc kỹ càng, anh mới phát hiện ra rằng ẩn dưới vẻ ngoài thuần khiết của Lý Nguyệt, đôi khi là giảo hoạt nghịch ngợm, đôi khi quyến rũ nũng nịu, và đôi khi khôn ngoan cơ trí.

Trác Thiếu Du không thể tự thoát ra và ngày càng lún càng sâu, mầm mống ghen tỵ nảy mầm lớn lên. Do đó, tuy anh biết rằng mình sẽ khiến anh trai hiểu lầm, nhưng anh vẫn cố tình làm ra động thái thân mật với Lý Nguyệt, chôn xuống hạt giống ghen tuông trong lòng anh trai mình. Chính anh không dễ chịu, thì không có lý do gì để Trác Thiếu Dương anh có thể chiếm hết mọi thứ tốt đẹp trên thế gian!

Cho nên anh đã rơi vào suy nghĩ xấu xa, vào cái hôm sau anh trai của anh say rượu rồi trải qua tình một đêm với người đàn bà khác, anh đã tính kế với Lý Nguyệt, giả vờ say, khỏa thân, ôm thân thể xinh đẹp của Lý Nguyệt đang trong tình trạng hôn mê, nằm trên giường của cô và anh trai, ngắm nghía cơ thể cô, lần lượt súc lọ rồi bắn ra hết mấy lần! Cô gái anh muốn theo đưởi đang nằm trong vòng tay mình, lúc đó anh hận không thể để cho thời gian dừng lại tại giây phút ấy, hai người bọn họ vẫn luôn ở mãi như thế.

Sau khi Trác Thiếu Dương trở lại, thấy được cảnh tượng như vậy, em trai và vợ mình, trần truồng nằm trên giường. Trên người Lý Nguyệt đầy dấu vết màu đỏ và chất lỏng đục ngầu bắn tung tóe, khiến cho anh ta giận đến đỏ mắt.

Lý Nguyệt hôn mê tỉnh lại đối mặt chính là sự nổi giận chất vấn của chồng, chuyện bày ra trước mắt thật khiến cho cô trăm miệng cũng không thể bào chữa. Gương mặt tái nhợt, cô hiểu rõ liếc nhìn Trác Thiếu Du, ánh mắt gai góc như vậy đâm vào ngực Trác Thiếu Du đau nhói!

Ở lúc Trác Thiếu Dương đưa ra đơn ly hôn, Lý Nguyệt không nói hai lời liền đáp ứng ký lên tên mình.

Cầm đi tài sản thuộc về chính mình, Lý Nguyệt tự nhốt ở trong phòng buồn bã hai ngày.

Ngày thứ ba, Lý Nguyệt sặc sỡ loá mắt, quyến rũ khêu gợi xuất hiện ở trong phòng, lên giường cùng Trác Thiếu Du. Rồi mới buông thả bản thân, ngủ với rất nhiều người đàn ông khác.

Cô bắt đầu hưởng thụ các loại người đàn ông mang đến cho cô khoái cảm cùng kích thích. Cô đưa ra sự tươi cười trả thù xa cách, lần lượt đem Trác Thiếu Du đẩy mạnh vào trong liệt hỏa dày vò.

Trác Thiếu Du thống khổ nhanh chóng nổi điên tìm tới Trác Thiếu Dương nói ra sự thật, hy vọng anh trai anh có thể vãn hồi. Đáng tiếc cũng không thành công!

Anh cũng chỉ là đem Trác Thiếu Dương kéo vào trong lửa cháy ghen tị cùng dày vò tự trách.

Anh biết mình không có tư cách trách móc nặng nề, anh cũng biết làm cho Lý Nguyệt mang theo trả thù tươi cười xuất hiện ở trong phòng anh cũng là lúc…anh liền mất đi tư cách có được cô.

Cô là như thế quyết tuyệt, sẽ không để cho người khác thương tổn chính mình!

Trong hai năm này, Lý Nguyệt ra vào rất nhiều quán bar, ngủ với nhiều người đàn ông khác, mà anh chỉ biết thống khổ tâm đau chết lặng. Anh hiện tại chỉ hy vọng, Lý Nguyệt có thể ngừng xoay tròn trong đó, quay đầu liếc anh một cái.

Tiếng chuông cửa chói tai làm gián đoạn hồi ức của Trác Thiếu Du, bèn đi ra mở cửa, thì thấy Trác Thiếu Dương suy sút chán chường đứng trước ngưỡng cửa.

Thấy là cậu em đi ra, Trác Thiếu Dương liền túm lấy cổ áo anh ta: “Em có thấy Nguyệt nhi không? Anh đợi cô ấy cả một đêm, mà cô ấy vẫn chưa về nhà!”

Nhìn vẻ mặt lo lắng của anh trai, trong lòng Trác Thiếu Du nổi lên một tia áy náy: “Anh hai, anh đừng lo, Nguyệt nhi đêm qua vẫn luôn ở cùng với em!”

“Ở cùng với mày! Thật giỏi!” Trác Thiếu Dương cắn răng nghiến lợi liếc nhìn người em trai mà mình luôn luôn yêu thương. Bắt đầu từ khi nào mà hai anh em lại trở nên như nước với lửa cơ chứ?

Cảm thấy sức lực trên tay của Trác Thiếu Dương mạnh thêm, cổ áo sơ mi siết chặt lấy cái cổ, Trác Thiếu Du ra sức tránh thoát khỏi bàn tay của Trác Thiếu Dương: “Nhỏ tiếng một chút, Nguyệt nhi còn đang ngủ!”

Câu nói này giống như một ngọn đuốc, đốt cháy cơn tức giận của Trác Thiếu Dương, liền hung hang vung một quyền vào mặt Trác Thiếu Du.

Sau khi bị đánh lảo đảo vài bước, Trác Thiếu Du đã túa ra tia máu ở khóe miệng, không cam lòng yếu thế đánh trở về, hai anh em lăn lộn quần nhau trong phòng khách, làm vỡ bình sứ trong góc phòng rồi đụng ngã bàn cà phê.

Lý Nguyệt đang ngủ thì bị tiếng ẩu đả ầm ĩ đánh thức, bị Trác Thiếu Du lăn qua lăn lại đến nửa đêm, chưa kịp nghỉ ngơi, buổi sáng lại bị đánh thức lấy một lần.

Thật vất vả mới được nghỉ ngơi một hồi, đang lúc say giấc nồng thì lại bị đánh thức, dù là Phật cũng sẽ nổi giận đi!

Một phen xốc chăn lên, tùy tiện lấy một bộ quần áo mặc vào, Lý Nguyệt đi chân trần bực bội chạy nhanh đến phòng khách.

Bên trong một mớ hỗn độn, cô thấy được hai người đàn ông đang đánh đấm nhau loạn thành một đoàn: “Mấy người đang làm cái gì vậy? Có còn để cho người ta nghỉ ngơi không chứ! Muốn đánh thì kéo nhau ra ngoài tìm một chỗ rồi tha hồ mà đánh! Đừng ầm ĩ ở chỗ tôi!”

Hai anh em nghe thấy âm thanh, nắm đấm đang tung ra không khỏi đình chỉ: "Thảm rồi! Quả thực đã đánh thức bà cô khó tính này!" Cả hai đều biết rõ tính tình nóng nảy của Lý Nguyệt khi thức dậy, nếu cô bị đánh thức trong lúc đang ngủ, gặp lúc tâm trạng không được tốt thì càng bùng nổ khủng khiếp!

Hai người nhanh chóng tách ra, nhìn Lý Nguyệt tóc tai tán loạn đang đứng ở một bên.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.