Trở về truyện

Điên Đảo Si Mê - Chương 2: Trác Thiếu Du ( H )

Điên Đảo Si Mê

2 Chương 2: Trác Thiếu Du ( H )

Thay áo hai dây màu đỏ bọc đô, tất chân màu đen, quần short ngắn, giày bốt cổ ngắn, đi tới trước gương soi toàn thân ngắm nghía, mặc dù không trang điểm nhưng vẫn xinh đẹp, Lý Nguyệt hài lòng gật đầu. Cô cầm lấy chiếc áo khoác dài khoác lên người, rồi đi ra ngoài.

Lý Nguyệt lái xe đến quán bar E – cho, ban đêm chính là thời điểm buông thả điên cuồng, trong quán bar chen đầy người với người, âm nhạc heavy metal, đèn led xoay tự đổi màu. Lý Nguyệt ngồi vào bên quầy bar, gọi một ly Ice Long Island Tea, được pha chế từ 5 loại rượu chính là Tequila, Vodka, Rum, Gin, Triple kết hợp với Cola; một sự hòa quyện khá nặng khiến con người chếnh choáng nên thường được gọi đùa với cái tên “Rượu tình một đêm”.

Vẻ đẹp của Lý Nguyệt, cho dù ở dưới môi trường ánh đèn mờ ảo thì vẫn rất xuất sắc. Chẳng mấy chốc, cô được một đám người đàn ông vây quanh.

Cười đùa cùng mấy gã đàn ông ve vãn, bất tri bất giác đã uống mấy ly rượu vào bụng. Tửu lượng của Lý Nguyệt không tệ, nhưng rất dễ biểu hiện trên mặt, vừa uống chút rượu thì mặt liền ửng hồng.

Hiện tại cả gương mặt đều đỏ hồng lên, ánh mắt mê ly của Lý Nguyệt càng khiến người khác chú ý, giống như một miếng bánh ngọt tỏa ra mùi thơm phức nhử ruồi bọ xung quanh tới gần.

Lại uống thêm một ly nữa, Lý Nguyệt đã có chút men say! Tiếng cười càng ngọt ngào, cử chỉ cũng buông thả không ít. Một người đàn ông bên trái không nhịn được mà duỗi tay chạm vào mặt cô, Lý Nguyệt cười duyên né tránh. Bộ dạng lạt mềm buộc chặt càng chọc người thèm muốn.

Đang lúc cười đùa, một nguồn sức mạnh kéo Lý Nguyệt ra, khi ngẩng đầu nhìn thì là một người đàn ông điển trai, đôi mắt sâu sắc tức giận nhìn chằm chằm Lý Nguyệt.

Lý Nguyệt ngẩn người, sau đó cười rồi vòng tay qua cổ người đàn ông: “Thiếu Du, sao anh lại ở chỗ này vậy?”

Trác Thiếu Du không lên tiếng, hằm hằm kéo cô liền đi ra ngoài. Lý Nguyệt bất mãn giãy giụa: “Anh làm cái gì vậy? Tôi còn chưa chơi chán mà!”

Một phen bế Lý Nguyệt lên, bước nhanh đi tới bên cạnh xe rồi nhét cô vào, chính mình cũng ngồi vào trong, gương mặt tuấn tú của Trác Thiếu Du hiện lên vẻ giận dữ.

Lý Nguyệt bò dậy trên chỗ ngồi trong xe, không thuận theo mà oán giận: “Tôi nói có phải anh thông đồng với anh trai của anh không, làm thế nào mà cả hai đều thay phiên nhau làm gián đoạn đêm xuân của tôi vậy!”

Trác Thiếu Du đang lái xe, tay hung hang nắm chặt vô lăng, nhìn qua kính chiếu hậu rồi hỏi: “Tối nay anh ấy tới tìm em sao?”

“Đúng vậy.” Lý Nguyệt gãi gãi tóc có hơi rối bời: “Đạp hư cửa nhà tôi, đánh ngất xỉu bạn giường của tôi. Tôi tự hỏi liệu anh ta có bị điên hay không.”

Đỗ xem trong một con hẻm, Trắc Thiếu Du xoay người túm lấy người ở bên cạnh, hung hăng hôn xuống.

Đối mặt với thế tiến công cường hãn của Trác Thiếu Du, Lý Nguyệt không tự chủ được đáp lại, đôi môi anh đào mới vừa mở ra, đầu lưỡi của Trác Thiếu Du liền sốt ruột khó nén xông tới, liếm láp hàm răng của cô, mút lấy đầu lưỡi của cô. Lý Nguyệt không khỏi phát ra tiếng "Ưm. . . . . Ưm. . . . .".

Động tác tay của Trác Thiếu Du lại càng không ngừng, kéo dây áo của cô xuống, xoa bóp hai khỏa tròn trịa được bao bọc dưới lớp áo ngực bằng ren, rồi cách một lớp vải mà ấn xuống chóp đỉnh anh đào.

Xoa nắn giày vò một hồi, Trác Thiếu Du đẩy áo cô lên cao, hai luồng ngọc tuyết bắn ra, nảy lên vài cái, đầu nhũ hoa màu hồng tươi ngon đã cương cứng, như hai hạt bảo thạch xinh xắn câu dẫn ánh mắt Trác Thiếu Du.

Cúi đầu ngậm lấy một hạt châu trêu đùa, một tay nhào nhặn một bên đẫy đà tuyết trắng, một cái tay khác dọc theo eo nhỏ của Lý Nguyệt trượt xuống bắp đùi.

Cởi ra nút quần short, rồi đưa tay đi vào vuốt ve chơi đùa nơi tư mật của Lý Nguyệt. Lý Nguyệt ngẩng đầu lên, đôi môi sung đỏ sau nụ hôn cuồng nhiệt ban nãy tràn ra từng tiếng rên rỉ: “Ha... Ưm... Nhẹ một chút, a... Đừng dùng sức như vậy... Ưm...”

Bị tiếng rên rỉ của Lý Nguyệt thúc đẩy, Trắc Thiếu Du bế Lý Nguyệt, để cho cô dạng chân ngồi lên đùi mình. Tư thế này thuận tiện cho ngón tay của anh khám phá kiều hoa giữa hai chân của Lý Nguyệt tốt hơn!

Cởi hẳn quần short của cô xuống, Trác Thiếu Du ra sức xé rách nơi đũng quần của tất chân. Đẩy quần lót của Lý Nguyệt ra, để cho cô dựa lưng lên vô lăng, nâng chân cô lên cao, Trác Thiếu Du cúi đầu nhìn xuống, quan sát kiều hoa phấn nộn trước mắt đang dính một ít chất dịch trong suốt, như đang nở rộ trước mắt anh. Mồ hôi từng giọt từ trên đầu lăn xuống, cây gậy nóng dưới thân phồng trướng lên khó chịu như sắp nhổ mạnh vậy.

Kéo dây khóa quần, phóng thích cự vật của nam giới, gân xanh nổi lên xung quanh dương vật đỏ thẫm, lỗ nhỏ trên đầu cự vật rỉ ra dịch thể trong suốt.

Đặt nam căn ngay tại hạ thân của Lý Nguyệt, chậm rãi, từng tấc từng tấc tiến vào, bị căng mịn bao bọc khoái cảm, cơ thịt mềm mại bốn phía dũng đạo co rút bao bọ lấy phân thân của anh: “Ưm … Thật là thoải mái!” Trác Thiếu Du không khỏi than nhẹ.

Hạ thân chật hẹp bị thanh sắt khổng lồ nóng hổi nhét đầy, từ từ hướng sâu vào bên trong mình mà tiến, va chạm vào vách tường nhạy cảm, thứ nước trơn trợt không ngừng chảy ra, khoái cảm khó nhịn ép Lý Nguyệt hé mở đôi môi đỏ mọng, phát ra từng tiếng mất hồn tiếng kêu: "A... Ưm. . . . . Thật to... "

Khi hoàn toàn tiến vào trong cơ thể của Lý Nguyệt, Trắc Thiếu Du dừng lại một lúc, nhắm mắt lại tận hưởng nhu động của bức tường bên trong, sau đó giữ lấy mông của Lý Nguyệt rồi bắt đầu từng cú nhấp.

Tiến sâu vào rồi lại rút ra, Lý Nguyệt bị Trác Thiếu Du đưa đẩy đến nỗi liên tục rên rỉ thét: “Đừng mà … Quá sâu rồi … A … A … Không được … A … Thật thoải mái … A … Ưm …”

Dương vật nhanh chóng ra vào, một lượng lớn nước bị ép ra theo, bắn tung tóe khắp nơi, làm ướt sang cả quần của Trác Thiếu Du. "Phốc xuy, phốc xuy" tiếng nước chảy ở trong không gian thu hẹp càng them rõ ràng.

Từ góc nhìn của Trắc Thiếu Du có thể thấy rõ ràng cảnh tượng hai người giao hợp. Si mê nhìn chằm chằm vào bộ vị hai người tương giao, rồi lại nhìn cái miệng dưới nhỏ nhắn mềm mại đang nuốt hết lại phun ra thứ vĩ đại của mình.

Bị cảnh tượng trước mắt kích thích, lực đạo va chạm của Trác Thiếu Du càng lúc càng mạnh, Lý Nguyệt không thể chịu đựng được mà kêu khóc: "Thiếu Du ... Xin anh ... Xin anh nhẹ một chút ... . Nhẹ một chút ... . Em sắp bị anh làm hư mất ... Không được... Sâu quá... Thật thoải mái ... A . . . . ."

Khuôn mặt tuấn tú của Trắc Thiếu Du nhễ nhãi mồ hôi, gầm nhẹ một tiếng rồi đẩy phân thân tiến vào hoa huyệt của cô sâu hơn: “Nói . . . . . Bây giờ là ai đang ở bên trong cơ thể em ... . Là ai ở trong em?”

"A ... A ... Là anh ... Là Thiếu Du." Lý Nguyệt kêu khóc trả lời.

“Em. . . kẻ dâm oa này. . Mau . . . Cầu anh . . . . . Mau cầu anh chơi em … Cầu anh chơi em…” Trác Thiếu Du vừa mạnh mẽ nhấp lên xuống, vừa hô gọi Lý Nguyệt.

Hạ thân bị khoái cảm bức bách, trong phòng truyền tới tiếng phang phầm phập, loại hỗn tạp đan xen này kích thích hoa huyệt của Lý Nguyệt co rút một trận: “Cầu anh...... Cầu anh em...... Chơi ta a..... Cầu anh chơi chết em ...... A..... Em muốn bị anh chơi chết .... Chúa ơi .... A ...... Không được...... Em sắp tới .......”

Hoa huyệt từng đợt co rút lại, dịch yêu càng chảy càng nhiều, toàn thân Lý Nguyệt đỏ lên, vòng eo không ngừng run rẩy, khoái cảm tột độ.

Trác Thiếu Du đâm mạnh một cái, hung hăng tiến vào hạ thân của cô.

“A.......” Lý nguyệt ngửa đầu thét chói tai, mái tóc dài đen tuyền xõa tung tứ phía. Thân thể run run rẩy rẩy, hoa huyệt gắt gao kẹp chặt năm căn bên trong, nước mật theo khẽ hở phun tràn ra.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.