Trở về truyện

Để Tâm - Chương 78: Mèo Mả Gà Đồng

Để Tâm

78 Chương 78: Mèo mả gà đồng

Đầu xuân thời tiết bắt đầu lạnh dần, Âu Tự Hoa hào phóng bao khu du lịch suối nước nóng núi Đông Lăng trong năm ngày, hắn ta có một cuộc làm ăn ở đó.

Trương Thuận thu xếp việc công ty ổn thỏa thì lái xe đến đây, lúc hắn đến thì Âu Tự Hoa đang tận hưởng liệu pháp massage trong phòng Spa.

“Âu tổng, trừ khối Long Diên Hương đó thì các quà tặng khác đều đã chuẩn bị xong.” Trương Thuận đứng bên cạnh thấp giọng nói.

Ân Tự Hoa chậm rãi nhắm mắt lại, khẽ ừ một tiếng. Bây giờ không giống như xưa, hắn làm gì có nhiều tiền dư dả để tiêu hoang, khối Long Diên Hương kia quá đắt đỏ, mua không được thì thôi bỏ đi.

“Còn có việc này.” Trương Thuận hơi do dự, sau đó cười nói: “Bùi tiểu thư nói ngài không nhận điện thoại của cô ấy, nên muốn tôi chuyển lời lại cho ngài, cô ấy muốn đến đây cùng ngài.”

Bùi tiểu thư, không ai khác là Bùi Huyên. Năm trước, Âu Tự Hoa chê cô ta phiền phức, ép cô ta ra nước ngoài, nhưng không ngờ cô gái này lại quyết tâm không muốn xuất ngoại, cuối cùng leo được lên giường hắn rồi trở thành tình nhân.

Âu Tự Hoa thiếu kiên nhẫn: “Theo cạnh tôi? Cô ta nghĩ mình đang đi du lịch chắc?”

“Ông chủ Đồng cũng mang theo bạn gái đến mà? Bùi tiểu thư có thể đi cùng cô gái đó.” Trương Thuận xưa nay độc lai độc vãng*, không biết Bùi Huyên có chỗ tốt gì mà giờ hắn lại thay cô ta nói tốt. Âu Tự Hoa nhấc mí mắt lên, lộ ra đôi mắt giống sói, đầy lạnh lùng quan sát, Trương Thuận chỉ cười đáp lại.


(*độc lai độc vãng: là một mình đi về, tự mình đi trên con đường của mình)

Ân Tự Hoa thu hồi ánh mắt dò xét, lười biếng nói: “Ừ, vậy cứ để cô ta tới đi.”

Trương Thuận mới gửi tin nhắn chưa đầy một tiếng đồng hồ, thì Bùi Huyên đã tới.

Phụ nữ sẽ luôn lựa chọn trang phục hợp với người đàn ông của mình, Bùi Huyên bây giờ ra dáng một phụ nữ thành thục, so với bộ dạng lúc trước thì như hai người khác nhau. Tóc dài thẳng đã được uốn xoăn gợn sóng, màu sắc phần lớn của váy là màu vàng, tông chủ đạo là màu cà phê, còn có trang sức kim cương để tô điểm thêm, lộ ra khí chất trang nhã, cao quý.

Cô ta bây giờ kiếm tiền từ Âu Tự Hoa, tiền có được dĩ nhiên không thoải mái bằng lúc Bùi Văn Minh còn sống, nhưng dù sao cô vẫn là một người đẹp hiếm có.

Lúc Âu Tự Hoa đang ngủ say, Trương Thuận rảnh rỗi nên đi đón Bùi Huyên.

Bốn phía tĩnh lặng, Bùi Huyên dừng xe, Trương Thuận ngồi lên ghế lái phụ, xe lái vào tầng hầm để xe vắng vẻ.

Trong góc đỗ xe, hai người mở cửa xe ngồi vào ghế sau, Bùi Huyên ôm eo Trương Thuận, giọng nói quyến rũ: “Ông chủ Đồng kia tới rồi sao? Anh gặp hắn rồi hả?”


Trương Thuận sờ tóc cô, câu được câu mất trò chuyện: “Không, ông chủ Đồng kia phô trương quá lớn, trước đó còn nói bóng gió là thích một khối Long Diên Hương, cũng khá đấy, giá gốc tận bốn trăm vạn!”

Giọng đùa cợt ngả ngớn của hắn chọc Bùi Huyên cười khúc khích: “Vậy giờ sao đây? Chú ấy giải quyết thế nào?”

“Ai biết đâu?” Trương Thuận mê mẩn mùi nước hoa trên người cô, cúi đầu chôn mặt vào hõm cổ cô: “Thật thơm!”

Tay hắn luồn vào lọn tóc dài như rong biển, lưỡi liếm mút trên cổ Bùi Huyên. Bùi Huyên vừa muốn chống cự, nhưng không nhịn được thở dốc: “Đừng…đừng để lại dấu vết, hắn ta nhìn thấy đó..”

Trương Thuận vuốt ve đùi của cô, đẩy váy cô lên tận lưng. Hôm nay Bùi Huyên đến đây là vì Âu Tự Hoa nên bên trong đang mặc đồ nội y tình thú, chỗ vải ngay vị trí cửa huyệt bị khoét trống, cực kỳ thuận tiện cho Trương Thuận lúc này.

Hắn còn không thèm cởi quần, kéo khóa rộng thả côn thịt ra, chờ khi dâm thủy lầy lội bên trong tiểu huyệt, hắn mới đi vào.

Hai tay Bùi Huyên ôm người trước mặt, ngồi lên trên côn thịt uốn éo, quần áo cả hai vẫn gọn gàng, say sưa làm tình ở góc vắng trong bãi đỗ xe, yêu đương vụng trộm.


Một lúc sau, Trương Thuận tăng nhanh tốc độ ra vào của côn thịt, bắn sâu tận bên trong dâm huyệt.

“Sao anh lại bắn vào trong?” Bùi Huyên tỉnh táo lại, kiềm không được lên tiếng phàn nàn. Trương Thuận chỉ nghĩ đến hưởng thụ của bản thân, không nghĩ đến việc cô ta phải giải quyết vết tích còn lưu lại phiền phức thế nào.

“Nhịn không được mà, em thật đẹp.” Trương Thuận vừa hôn lên gáy cô, vừa dỗ dành ngọt ngào.

Hắn bỗng thoáng suy nghĩ hoang đường khá buồn cười. Chẳng may hắn bắn vào sâu, Bùi Huyên mang thai, không chừng một ngày nào đó có thể làm Xuân Thân Quân hay Lã Bất Vi, tuy không có xuất thân cao quý nhưng biết tận dụng thời thế nên nắm được quyền lực trong tay.

Hắn bị ý nghĩ này của mình chọc cười, chẳng phải Xuân Thân Quân và Lã Bất Vi đều không có kết cục tốt đẹp sao?

Bùi Huyên vào trong một căn phòng để sửa soạn lại, trang điểm đẹp đẽ sau đó mới đi gặp Âu Tự Hoa.

Cô ta đúng là rất thanh tú xinh đẹp, còn được nuôi lớn trong hoàn cảnh lá ngọc cành vàng, khí chất khác hẳn hàng tá phụ nữ mà Âu Tự Hoa từng qua lại. Huống hồ cũng vì thể diện cho cố nhân, Âu Tự Hoa đối xử khá tốt với cô.

Hắn vuốt ve eo thon của cô, giọng nói ôn hòa: “Tới rồi à, mấy ngày này cứ thoải mái vui chơi một chút.”

Bùi Huyên biết cách làm nũng, cô ta ngồi trên đùi Âu Tự Hoa, ôm cổ hắn nũng nịu nói: “Huyên Huyên không phải tới chơi không đâu, còn tới giúp đỡ chú nữa mà.”

Ôm trong ngực là một cô gái nhỏ xinh đẹp hết lòng nịnh nọt, có gã đàn ông nào mà không xiêu lòng chứ? Âu Tự Hoa cũng không ngoại lệ, hắn nhéo ngực Bùi Huyên, cười dâm dục: “Chú Âu bây giờ có việc cần em giúp đây, Huyên Huyên giúp bên dưới chú đi.”

“Ghét quá…” Bùi Huyên đỏ bừng mặt, tay chạm vào côn thịt, xoa xoa nó: “Chú Âu hư quá đi, người ta là muốn giúp một cách nghiêm túc mà!”

Mỗi cái nhăn mày hay nụ cười của Bùi Huyên với Âu Tự Hoa hoàn toàn không phải giả mạo. Cô lấy lòng Âu Tự Hoa đều xuất phát từ thật tâm, dù sao thì tiền tài quyền lực của Âu Tự Hoa cũng giải quyết không ít phiền phức cho cô ta.


Leo lên giường của một lão già cũng không phải chuyện gì vẻ vang, nhưng Bùi Huyên đã từng nếm qua việc bị người khác chà đạp trong đau khổ, nên chút ái muội này so với lợi ích đạt được thì không tính là gì.

——

Trước đây vì tìm lại gia sản của gia đình mà cô đã phải chạy đi kiếm người thân khắp nơi, ai ngờ gặp trở ngại, clip giường chiếu bị phát tán, không chỉ hủy hoại danh tiếng ưu tú mà cô ta còn bị báo cáo đến lãnh đạo của trường, bị gán cho tội phá hoại kỷ luật của trường. Vất vả vô cùng mới gặp được Chử Nguyên, nhưng hoàn toàn không được chút an ủi nào. Cô nản lòng chùn bước, gặp gỡ Âu Tưự Hoa liền bị thúc giục ra nước ngoài, dồn tới đường cùng chỉ còn cách leo lên giường hắn.

Là phụ nữ, nhan sắc luôn là vũ khí tối thượng nhất.

Âu Từ Hoa chìm trong nữ sắc, dù biết là rắc rối nhưng cũng không bỏ được. Hắn đã lớn tuổi, gương mặt không quá tuấn tú, nhưng sau khi ngủ với Bùi Huyên đã giúp cô rút lại đoạn clip kia, giải quyết nhiều món nợ của Bùi Văn Minh. Bùi Huyên bây giờ còn ở lại trong nước, sống cuộc sống xa hoa, hoàn toàn dựa vào hắn ta mới có được.

Bùi Huyên như một bông hoa e ấp yếu ớt, bẩm sinh xinh đẹp lại thông minh, sinh sống phụ thuộc cây cao, có một triết lý sống riêng.

Cô hồi tưởng lại cuộc sống cùng ba mình trong quá khứ, mới nhận ra tình cảm trân quý này là vì cô là bảo bối có một không ai, là hòn ngọc trân quý trên tay của ba, cho nên mới được yêu thương như vậy.

Còn bây giờ cô đang là tình nhân, đều có chung một đạo lý, phụ nữ của Âu Tự Hoa nhiều vô kể, còn có không ít nữ minh tinh đang nhìn chằm chằm giường của hắn. Cô phải là người duy nhất không thay thế được, mới có thể níu kéo phần lợi ích lâu dài này.

Sống lại từ tuyệt cảnh, Bùi Huyên ngày càng lý trí, yêu hận tình thù đều phải phân ra nặng, nhẹ hay quan trọng. Trước mắt, Âu Tự Hoa quan trọng hơn, nếu trở thành đóa hoa độc nhất vô nhị của hắn, hắn sẽ không thay lòng đổi dạ, sẽ không đến nỗi không giúp đỡ cô nữa.

Còn về việc khác… Chỉ cần bám được Âu Tự Hoa, còn sợ không có cách xoay người được sao?

Âu Tự Hoa cũng không ngờ tới cô lại có tham vọng to lớn như vậy, chỉ nghĩ cô như là một tình nhân muốn tranh sủng. Hai người mây mưa trên giường được một lúc thì Trương Thuận vội vàng đến, thông báo rằng ông chủ Đồng sắp tới.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.