Trở về truyện

Để Tâm - Chương 70: Có Thích Anh Không?

Để Tâm

70 Chương 70: Có thích anh không?

Sáu giờ trời đang tờ mờ sáng, Trần Tâm bị sắc lang đè trên người làm cho tỉnh giấc. Đồ ngủ của cô bị lột ra, Chử Nguyên đang ngậm lấy cặp vú no tròn, ăn say sưa đến nỗi nước miếng ướt đầy ngực cô. Răng anh cắn nhẹ lên nhũ hoa, vừa mút mạnh vừa dùng đầu lưỡi nóng rẫy liếm lấy liếm để đầu nhũ căng cứng của cô.

Thấy cô tỉnh giấc trừng mắt nhìn mình, tên sắc lang này vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì, đôi tay thon dài đẹp mắt đang tự tin sờ soạng khắp thân thể cô.

“Này! Này! Làm gì đấy? Có để cho người ta ngủ không?” Giọng nói của cô còn ngái ngủ khàn khàn, cô vẫn chưa có sức để tỉnh giấc. Câu nói trách móc lại có thêm vài phần đáng yêu.

“Còn ngủ được sao? Cả nhà em đều thức hết rồi đấy, heo lười ạ.” Chử Nguyên thoải mái nói, động tác trên tay vẫn không ngừng, trên mặt vẫn giữ vẻ nghiêm túc sẵn có.

“Vậy mình cũng thức rồi cùng nhau ra ngoài đi.” Tuy miệng Trần Tâm nói thế nhưng vẫn không có ý muốn dậy, cô bị cơn buồn ngủ dây dưa không thể nào thoát ra được. Ý thức cô vẫn còn mê ngủ nhưng cơ thể cô đã được bàn tay anh đánh thức, dâm huyệt đã sẵn sàng chào mời tuôn ra dâm thủy ướt át.

Đôi mắt hé mở với ánh nhìn mông lung quyến rũ, cô nũng nịu thở gấp, bàn tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng đặt lên cánh tay cứng rắn của Chử Nguyên, đôi chân vòng qua giữ lấy eo anh.

“Vậy giờ đã muốn thức chưa?” Chử Nguyên cười nói với cô, tóc anh hơi rối vì đêm qua anh chỉ lau sơ, kèm với nụ cười mê người này, nhìn chẳng khác gì cậu con trai mới lớn chưa trải sự đời.

Anh cúi người xuống để hôn cô, Trần Tâm còn đang muốn chê anh vì chưa đánh răng, nhưng vừa mở miệng là đã bị anh cuốn mất lưỡi rồi.


Chử Nguyên vừa mút lấy lưỡi cô, vừa chậm rãi lột hết đồ ngủ trên người, anh lột sạch sẽ không chừa thứ gì, còn vờ vịt khách khí hỏi: “Vậy giờ khoan hãy dậy nhé?”

“Làm nhanh đi anh, xong xuôi rồi thức luôn một thể.” Trần Tâm cũng không phải không sợ người nhà cô phát hiện, nhưng thật sự hiện giờ cô đang thèm lắm rồi, không còn khống chế bản thân mình nữa, chỉ muốn tận hưởng khoái lạc trước mắt thôi.

Chử Nguyên được phê chuẩn rồi thì không còn cấm kị gì nữa. Anh lui về giữa hai đùi cô, vừa liếm hoa huyệt vừa dùng tay trượt lên xuống cửa huyệt, đem đến cho cô cảm giác vừa thô bạo lại vừa khoái cảm.

Trần Tâm ưỡn cong người như con mèo đang động dục, dâm thủy trong âm hộ chảy ra ướt đẫm lông mu, thậm chí dính luôn cả lên khóe miệng của anh, kéo thành những sợi tơ tình. Chử Nguyên thẳng lưng đối mặt với khuôn mặt gợi tình, ánh mắt mông lung lóng lánh nước vì sướng của Trần Tâm, anh đưa lưỡi liếm đi dâm thủy đang dính bên khóe miệng, ánh mắt tà dâm cùng với vẻ đẹp tuấn tú, tạo thành thần thái đối lập, chẳng khác gì yêu tinh được tiên nhân đắc đạo hộ thân vậy, một nét đẹp tương phản và quỷ dị.

“Sướng không?” Anh bò lên kề sát mặt cô, như vừa hỏi vừa dụ dỗ cô vậy.

“Sướng….” Trần Tâm thở hổn hển trả lời, ngẩng đầu lên liếm đi dâm dịch còn dính trên khóe miệng anh, đầu lưỡi mềm mại khiến tim anh ngứa ngáy. Hai chân cô lại nhẹ nhàng kẹp chặt lấy vòng eo săn chắc của Chử Nguyên, liếm từ cằm xuống đến yết hầu anh, vừa nũng nịu thì thào: “Muốn sướng hơn nữa cơ, em muốn côn thịt cứng rắn của anh trai nữa…”

Chử Nguyên đang nhắm mắt hưởng thụ đầu lưỡi nhỏ bé của cô chọc ngứa, lạnh giọng hỏi: “Có thích anh trai không?”

“Thích chứ, em thích anh trai nhất đó…” Trong lòng Trần Tâm có chút không nhẫn nại nên đã cong eo lên chạm nhẹ đến côn thịt cứng rắn của Chử Nguyên: “Thích nhất là anh trai tiến vào em đó…”


Lời này như châm phải ngọn lửa đang bùng cháy trong Chử Nguyên, anh nhếch miệng cười lạnh, cầm lấy gậy thịt đâm lút cán vào dâm huyệt đang ướt át, không chút thương tiếc.

“Á… Đau!” Trần Tâm đau đến nỗi co người lại, cô và Chử Nguyên đã làm tình bao nhiêu lần, lúc nào cũng là sướng nhiều hơn đau khiến cô đã quên đi rằng cây gậy thịt to lớn này thực chất là một vũ khí sát thương. Trước đó cô không đau, chẳng qua là do Chử Nguyên thương hoa tiếc ngọc cô thôi.

“Đau mà…. Không muốn nữa, không muốn nữa….” Cô đau thốn đến nỗi âm hộ run lên, hai bên mép thịt non mềm bị đè ép đến trắng bệt, trông vô cùng đáng thương, rồi bắt đầu co rút từng cơn.

Chử Nguyên đã hạ quyết tâm, côn thịt to lớn kinh người cứ vậy mà đâm sâu vào trong dâm huyệt, anh cười lạnh tiếp tục hỏi: “Nói cho đàng hoàng vào, có thích anh không?”

Trần Tâm đau đến ứa nước mắt, cô vỗ nhẹ lên cánh tay của Chử Nguyên, khóc thút thít, giọng nhỏ như muỗi kêu: “Đau chết em rồi… Thích anh cái rắm ấy…”

Mặt Chử Nguyên không biểu cảm, đứng thẳng dậy, đưa hai chân của Trần Tâm gác lên vai mình, bắt đầu hung hăng làm loạn.

Trần Tâm không biết anh nổi điên vì cái gì, tiếng kêu của cô vừa dâm vừa thảm, máu trong người dồn về kích thích dâm huyệt càng thêm ướt át, dâm thủy trào ra phát lên âm thanh “chóp chép” dâm loạn trong trận hoan ái. Trần Tâm nắm chặt lấy drap giường, cô thở dốc cố bắt kịp nhịp độ đưa đẩy điên cuồng của côn thịt anh ra vào trong cô, cô hoài nghi rằng có phải là anh cố tình muốn làm chết mình hay không.


Cô khóc to thành tiếng, cảm giác cơ thể bồng bềnh sắp lên tới đỉnh rồi thì đột nhiên Chử Nguyên dừng lại.

Trần Tâm vừa thấy tiếc vừa thấy may, cô cố gắng điều chỉnh hơi thở, cảm giác như vừa sống lại sau trận thảm họa.

Chử Nguyên giữ chặt lấy đùi của cô, ép người xuống, tựa hồ như muốn gập đôi cả người cô vậy: “Những lời trước đây em từng nói, em có còn nhớ không?”

“Nói gì chứ?” Trần Tâm mơ hồ hỏi ngược lại.

“Trước khi anh xuất ngoại em từng nói mà.” Trên mặt anh hiện rõ một tia mất mát, nhanh chóng nắm lấy bàn tay của Trần Tâm sờ lên cơ bụng bên phải của anh.

Trần Tâm phát giác ra rồi cúi đầu nhìn xuống chỗ hình xăm có hai chữ “thương Tâm” vẫn chưa hết sưng đỏ.

Chử Nguyên không đợi cô nhìn rõ, đột nhiên lại bắt đầu cầm lấy côn thịt đâm liên tục vào dâm huyệt cô nhưng động tác đã nhẹ đi rất nhiều.

Trần Tâm bị gậy thịt đâm vào quá sâu, nhưng cô lại không khống chế được mà rên rỉ thành tiếng. Côn thịt to phồng cứ thế là đâm sâu vào dâm huyệt, quy đầu đẩy dâm thủy trào ra, khiến cho tử cung tê dại đến không chịu nỗi.

“Em nói là, chỉ muốn anh thương em, và em chỉ thuộc về anh.” Chử Nguyên vừa mơn trớn cánh cửa mềm mại trong nơi sâu thẳm kia của cô vừa thấp giọng tra khảo cô: “Em quên rồi sao?”

Trần Tâm sợ anh lại nổi điên, liền vội vàng kìm lại tiếng rên để trả lời anh: “Không quên, sao mà em quên được, em chỉ cho anh làm em thôi… A…… Anh trai làm hỏng Tâm Tâm mất, nhẹ chút nào….”

Cô cũng đã hiểu sơ là Chử Nguyên đang giận gì rồi, nhưng lại chưa dám khẳng định nên chỉ đành giả khùng giả điên.

Chử Nguyên lạnh lùng không lên tiếng, buồn bực lặp đi lặp lại động tác ra vào, trong lòng như sóng biển dâng trào, nhưng cảm giác thỏa mãn dục vọng trong cơ thể lại thành thật đến nỗi từng chút từng chút một lên đỉnh cao trào.


Hoàn cảnh không thích hợp, thời gian thì có hạn. Cảm nhận được những thớ thịt trong âm huyệt đang co rút từng cơn, anh cũng không tiếp tục dày vò Trần Tâm nữa, liền tăng tốc đâm thật nhanh, lại dùng tay nhẹ nhàng xoa nắn lấy hạt thịt nhỏ xinh của cô, khiến cô siết chặt mu bàn chân, cắn răng rên rỉ vì cảm giác lên đỉnh cực khoái……

Chử Nguyên côn thịt ra, đưa đến trước người Trần Tâm, đưa côn thịt vào giữa khe ngực căng tròn.

Tuy cô biết mình có vòng một đầy đặn trời cho, nhưng cô rất ít khi dùng ngực để quan hệ, phần thịt ở ngực là thịt non, nên khi ma sát sẽ đau rát, không làm mình sướng được thì có ý nghĩa gì nữa?

Nhưng trước mắt là lúc phải dỗ người, cô lại là người vô cùng hiểu chuyện nên lập tức dùng tay mình ép chặt hai vú sát vào nhau kẹp chặt côn thịt ở giữa ngực.

Côn thịt được ép giữa cặp vú ửng hồng trắng nõn, chậm rãi chuyển động lên xuống, Trần Tâm đưa lưỡi ra liếm lấy quy đầu và lỗ nhỏ ở giữa, cô ngước mắt nhìn Chử Nguyên, dáng vẻ vừa dâm tà vừa gian xảo.

Quan hệ bằng ngực đa phần là làm tăng khoái cảm, Chử Nguyên chơi được một hồi để thử mùi vị như nào rồi lại thôi, cuối cùng vẫn là dùng đến cái miệng nhỏ hay nói lời trêu chọc của Trần Tâm để xuất tinh.

Trần Tâm nuốt hết tinh dịch của anh, nửa trêu ghẹo nửa trách móc: “Bữa sáng không cần ăn gì cũng đã thấy no rồi nè…”

Anh bị cái đồ không tim không phổi như Trần Tâm chọc tức gần chết, nhưng lại biết mình không thể từ bỏ khoái cảm trên người cô mang đến, đành mặc kệ cô. Chử Nguyên tỏ thái độ lạnh nhạt rồi đi vào phòng tắm để tắm rửa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.