Trở về truyện

Để Tâm - Chương 48: Diễn Đàn Trường Bùng Nổ!!!

Để Tâm

48 Chương 48: Diễn đàn trường bùng nổ!!!

Chung Tuệ bàn giao công việc hoàn tất liền vội vã đi thành phố S. Chử Thế Tiêu đã mua vé máy bay xong, vợ chồng họ ở lại nghỉ ngơi hai ngày, rồi sẽ đi cùng Chử Nguyên ra nước ngoài điều trị. Chuyến đi thành phố S lần này có kết quả khá tốt, bệnh viện đưa ra nhiều phương án chi tiết hơn, trưởng khoa cũng liên lạc với nhiều đồng nghiệp danh tiếng để kết nối họ với một bệnh viện mắt hàng đầu ở nước ngoài. Mọi thứ đang chuyển biến theo chiều hướng tốt.

Chử Nguyên ngồi lặng yên ở trong phòng, lật giở cuốn sách chữ nổi của người khiếm thị được Chử Thế Tiêu mượn từ bệnh viện. Chử Nguyên không có kiến thức cơ bản về sách chữ nổi nên quả thật chỉ là sờ chơi cho thỏa lòng tò mò.

Sáu giờ tối, điện thoại di động reo lên, Chử Nguyên nhận cuộc gọi thoại liền nghe được giọng nói thân thuộc của Trần Tâm, xung quanh cô rất ồn ào: “Em vừa ra khỏi phòng thi, bây giờ mới đi ăn cơm, mệt quá đi mất!” Còn hai ngày nữa cô mới thi xong.

Chử Nguyên “Ừ” một tiếng trầm thấp, phía bên kia Trần Tâm bắt đầu kể cho anh nghe mọi việc xảy ra trong ngày, nào là câu hỏi đề thi vô nghĩa, nào là giám khảo xấu tính, nào là bạn học ngồi đằng sau vô cùng to gan tí thì xé rách bài thi của cô…

Cô còn bắt chước giống y hệt giọng giám khảo hung dữ giục thu bài, làm tâm trạng Chử Nguyên vui vẻ cười không ngừng.

Trần Tâm bê khay đồ ăn ngồi vào bàn trống, nhìn bên cạnh không có người, cô mới dám nũng nịu không biết ngượng: “Anh, người ta muốn anh!”

Mặt Chử Nguyên không hề biến sắc: “Em tập trung thi đi!”

Trần Tâm mặc kệ: “Anh không muốn người ta hả?”


Sao cô lại đáng ghét như vậy chứ, vành tai Chử Nguyên hơi đỏ lên: “Anh không có ý đó.”

Anh vẫn ổn nên thâm tâm thật sự cũng rất nhớ cô.

Trần Tâm nghe được lời anh nói liền hài lòng bắt đầu ăn cơm, rồi dùng chất giọng ngọt như mật hỏi anh: “Hai ngày nữa em sẽ được tự do, sắp tới anh có kế hoạch gì không?”

Cả hai đang ở trong biển tình nồng nhiệt, cô vô cùng muốn gặp anh, ôm ấp, hôn anh.

Chử Nguyên trầm mặc trong giây lát: “Hai ngày nữa anh phải đi Thụy Sĩ.”

Anh không thể cho cô biết ngày anh trở về, bởi vì chính anh cũng không biết bao giờ mới về được.

“Em nhớ giảng viên của em có nói, nền y tế của Thụy Sĩ rất tốt.” Âm thanh Trần Tâm truyền vào tai nghe rất vui vẻ: “Vậy anh đi sớm về sớm nha.”

“Anh biết rồi.” Lòng Chử Nguyên mềm nhũn, trả lời dịu dàng.


Thật ra Trần Tâm hơi buồn bã, cô đã định thi thử xong liền chạy ngay tới thành phố S để ở bên anh, nhưng việc chữa mắt của Chử Nguyên vẫn là quan trọng nhất. Cô cố gắng kìm nén cảm xúc trong lòng: “Được rồi, anh đi nghỉ nhé, em muốn ăn cơm nhanh một chút, để còn về đọc sách học bài.”

“Ừ, tập trung học tập, cố gắng thi tốt hơn.” Giọng Chử Nguyên giống như người cha nghiêm khắc.

“Vậy nha anh.” Trần Tâm chuẩn bị cúp điện thoại, nhưng lại không nhịn được nói một câu hờn dỗi: “Hôm nay vẫn chưa được nói chuyện nhiều với anh.”

Cô nghe được người yêu ở đầu bên kia rất nhanh trả lời lại, dùng giọng nói vô cùng dịu dàng, kiên định trấn an cô: “Không sao cả, tương lai còn dài.”

Tương lai còn dài, bốn chữ này truyền vào tai cô ngọt đến chóng mặt, tựa như ngay cả về sau con mình cho đi học ở đâu cũng nghĩ xong luôn rồi.

*****

Chu Tiến thầm tự hào với chính mình, suy nghĩ của anh ta rất đúng, quả nhiên Bùi Huyên đồng ý giúp anh ta nghĩ cách xử lý chuyện phòng thí nghiệm như ý anh ta muốn.


Thân thể nhỏ gầy của Bùi Huyên vùi trong ngực anh, âm thanh hơi khàn khàn: “Em muốn chuyện video này không được liên quan gì đến Chử Nguyên.”

“Sao vậy? Huyên Huyên không nỡ à?” Chu Tiến rõ ràng hơi không vui.

“Tất cả dấu vết trên mạng đều sẽ lưu lại, một khi bị tìm được, đắc tội với Chử Thế Tiêu thì anh sẽ không còn cơ hội tốt nghiệp đâu!” Cô giải thích một cách hơi mất kiên nhẫn. Chử Thế Tiêu đang có vị trí nổi bật trong ngành giáo dục, là người ngay thẳng, chính trực, có khí phách. Nếu trong video có hình ảnh Chử Nguyên, tất nhiên cô sẽ là người bị tình nghi số một rồi.

Ban đầu, cô muốn đi cửa sau để bảo vệ luận án, không cần đắn đo nhiều, Bùi Huyên cũng không muốn gây rắc rối lúc này. Liên quan đến việc tốt nghiệp, Chu Tiến tất nhiên bằng lòng.

*******

Ngay khi bài thi cuối cùng kết thúc, Diệp Dục Minh đã chạy thật nhanh đến chờ Trần Tâm ở dưới tầng nhà trọ.

Kỳ nghỉ kéo dài không có cách nào gặp cô nên cậu muốn hẹn Trần Tâm ăn một bữa cơm trước khi chia tay.

Nhưng Trần Tâm không có thời gian ăn cơm với cậu, suýt nữa cô đã không thể hoàn thành bài thi cuối cùng rồi.

Trời đông giá rét, bàn ghế trong phòng học đều rất lạnh, Trần Tâm run lẩy bẩy cố viết cho xong bài thi. Cô nộp bài trước thời hạn một giờ, chạy về nhà trọ một cách chật vật, kéo hành lý rời trường như chạy trốn.

Tiểu Từ ăn trưa với bạn trai xong, mới phát hiện một tin tức làm nhóm chat trong lớp bùng nổ.

“Không phải thật đấy chứ?”

“Ừm, dù sao tớ cũng báo cáo rồi.”


“Đúng đấy, mọi người cũng báo cáo đi.”

“Báo cáo có lợi gì, người trong cuộc ra mặt mới nói chuyện được.”

“Ý cậu là gì hả?”

“Không có ý gì cả, nhỡ cái đó là giả thì phải báo cảnh sát.”

“Cái này phải báo cảnh sát chứ?”

“Muốn nó trở thành thật cũng có thể báo cảnh sát ha ha ha.”

“Mấy người không nên cười trên nỗi đau của người khác như vậy chứ?”

“Đúng thế, dù sao cũng là bạn cùng lớp.”

“Đúng rồi, dù bạn nữ này là ai, thì đều là người bị hại cơ mà!”

“Tớ sẽ liên lạc với nhân viên quản lý của diễn đàn trường, họ sẽ giúp xóa nó.”

“Trên mạng Tieba cũng có…”

“Người ta rất muốn nổi tiếng, các cậu lại xóa đi làm gì?”

“Không cố tình thì tốt, cố tình thì chính là muốn tạo scandal để nổi.”



Tiểu Từ cũng nhắn một câu tham gia náo nhiệt: “Đã xảy ra chuyện gì thế?”

Trong nhóm đang tranh cãi sôi nổi đột nhiên im bặt. Một lúc sau mới có người nhắn một tin: “Tình huống của Trần Tâm bây giờ có ổn không? Cậu đừng để cô ấy xem diễn đàn trường nhé!”

Tiểu Từ hơi khó hiểu: “Việc gì vậy? Trần Tâm làm sao?”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.