Trở về truyện

Để Tâm - Chương 31: Chiếc Nhẫn

Để Tâm

31 Chương 31: Chiếc nhẫn

Ngày đính hôn đến gần, hai bên thông gia bận đến mức không có thời gian cho việc khác. Hạ Lâm quen với việc giao tiếp bên ngoài nên cũng có cái lợi, còn Chung Tuệ Dung thường ngày chỉ tiếp xúc với đồ cổ hay tảng đá, nhất thời khó tránh khỏi đầu óc choáng váng. Cũng may Trương Mỹ Vân – bạn già lâu năm với bà, đã đứng ra thay bà gánh vác một phần trình tự này.

Bùi gia hiển hách, Chử gia thanh quý, kết thành thông gia, khách mời không giàu có thì cũng cao quý.

Trong phòng khách Chử gia, Trương Mỹ Vân đang bận kiểm tra danh sách thiệp mời, Chung Tuệ Dung ở bên cạnh không yên lòng.

“Tuệ Dung? Làm sao vậy?” Trương Mỹ Vân thấy bà có tâm sự, bèn dừng lại một chút, sau đó đi đến bên máy xay cà phê pha hai cốc cà phê.

Lúc này Chung Tuệ Dung mới hoàn hồn, bà nhìn sang “người trẻ tuổi lại có tính tình thiếu nữ”: “Tôi cảm thấy Hạ Lâm khá phiền, gần đây quá nhiều việc, tôi với bà ấy nói chuyện không hợp.”

Trương Mỹ Vân nhớ lại yêu cầu của Hạ Lâm, cũng cảm thấy vô lý, nhưng ngoài miệng chỉ có thể hòa giải: “Bà ta chỉ có một cô con gái này, luôn cưng chiều hết mực nên muốn lo liệu mọi thứ chu toàn nhất, điều này tôi có thể hiểu được.”

Chung Tuệ Dung nhấp một ngụm cà phê, thở dài nói: “Nếu là hôn lễ thì tổ chức thật to tôi cũng chả ý kiến gì. Đằng này chỉ đính hôn thôi đã yêu cầu hình thức như này, làm tiệc rượu ở khách sạn Hòa Ninh, Chử Thế Tiêu tuy cổ hũ mà vẫn chưa nếm qua mấy lần đấy.”

Khách sạn Hòa Ninh là địa điểm Hạ Lâm chỉ định, cách xa thành phố S, nổi tiếng xa hoa.


Trương Mỹ Vân nghe bà quở trách Chử Thế Tiêu mà tức cười, bà cũng không thích điệu bộ của Hạ Lâm, chỉ đành an ủi nói: “Bà không thích Hạ Lâm, thế nhưng con trai bà thích con gái nhà người ta, bà cũng không nên làm mẹ chồng xấu tính đâu.”

Nói đến đây, Chung Tuệ Dung càng phát sầu, bà đặt cốc cà phê xuống, ngồi trên sofa nói: “Tôi luôn cảm thấy con trai mình dường như không hiểu biết gì, sắp lập gia đình rồi mà cách ứng phó với con gái còn không bằng Chử Thế Tiêu năm đó.”

“Chưa chắc nha.” Trương Mỹ Vân ra vẻ hiểu rõ mọi chuyện: “Tiểu Nguyên rất để tâm đến cô gái này đó.”

“Vậy sao? Làm sao biết được?” Chung Tuệ Dung không nghĩ như vậy, dù sao Chử Nguyên cũng do bà sinh ra, bà không nhìn ra con trai bà có chút tình cảm nam nữ nào với Bùi Huyên cả.

Trương Mỹ Vân do dự một lúc, thấp giọng nói: “Cậu ấy năn nỉ tôi giữ bí mật, bà không thể lỡ miệng nói ra nha!”

Chung Tuệ Dung gật đầu không ngừng: “Bà mau nói đi!”

“Trước đây, Tiểu Nguyên bảo tôi dẫn nó đến phòng gia công đá quý Tông Thụy, bà biết chưa? Nó đã mua một viên kim cương nguyên khối để tự cắt đấy!”

“Hả? Thật sao?” Chung Tuệ Dung khó tin, cảm thấy bản thân đang nghe chuyện bát quái của con trai nhà khác. Có điều con trai có được người mình thích thật lòng, bà đương nhiên cảm thấy vui mừng.


Trương Mỹ Vân đắc ý, tựa như đang khen con trai của mình: “Ừ, Tiểu Nguyên thông minh như vậy, học cái gì cũng nhanh, Tông Thụy chỉ hướng dẫn đôi chút, còn lại tự Tiểu Nguyên thiết kế rồi bắt tay vào làm. Nhiều ngày rồi, tôi đoán đã sớm làm xong.”

Nếu con trai đã thích như vậy, Chung Tuệ Dung miễn cưỡng lấy lại tinh thần, tiếp tục bận rộn. Hôm sau có chuyện bất ngờ, Bùi Huyên đến Chử gia, cô ta đặc biệt đến thăm hỏi mẹ chồng, cô đã hẹn với Chử Nguyên đến cửa hàng đá quý mua nhẫn đính hôn.

Ba người đối mặt, Bùi Huyên vui vẻ còn Chử Nguyên rất thản nhiên, chỉ có Chung Tuệ Dung khó hiểu vì sao còn mua nhẫn?

Bùi Huyên và Chử Nguyên vừa vào trong cửa hàng đá quý thì đi lên lầu với nhân viên ngay. Ngồi vào ghế sofa, chỉ chốc lát sau, giám đốc cửa hàng đích thân mang những kiểu dáng mới nhất ra: “Bùi tiểu thư, mời cô xem, mấy kiểu dáng này là dạng kim cương thô, còn kiểu này là kiểu dáng kinh điển. Mấy kiểu này là nhẫn dạng kết hợp, vừa to vừa đẹp, các nữ minh tinh rất thích kiểu này ạ.”

Bùi Huyên vừa xem nhẫn vừa nhìn Chử Nguyên, anh có vẻ rất hứng thú, dùng đèn chiếu nhỏ xem viên kim cương hình trái tim.

Hình trái tim khiến Bùi Huyên nhớ đến Trần Tâm, cô hơi nóng giận, lại không muốn phát tiết với Chử Nguyên, chỉ có thể giận cá chém thớt giám đốc: “Chỉ những mẫu này thôi sao? Tôi thấy chúng đều tầm thường không chịu được?”

Giám đốc khó xử: “Bùi tiểu thư, đây đều là những mẫu tốt nhất rồi…..hay là ruby đỏ trứng bồ câu thế nào? Cô da trắng, ruby nhất định thích hợp nhất rồi, cô muốn xem không?”


Chử Nguyên vẫn nhìn chăm chăm viên kim cương hình trái tim đó, Bùi Huyên vừa giận vừa uất ức, đúng lúc này điện thoại reo, cô không thèm xem là ai gọi đến đã bắt máy luôn: “Alo?”

“Bảo bối, là anh.” Chu Tiến vừa lái xe, vừa dịu dàng hỏi: “Em đang bận sao?”

Tiếng “bảo bối” này vang bên tai làm Bùi Huyên hoảng sợ, lại cố nhịn không phát hỏa. May mà nhân viên cửa hàng gặp khách nghe điện thoại đều biết điều lui xa ra, Chử Nguyên đứng cách cô khá xa, đang chuyên tâm vào chiếc nhẫn trên tay, tựa hồ không nghe thấy.

Bùi Huyên áp chế tâm tình khẩn trương, giấu đầu lòi đuôi hỏi lại: “Xin chào, anh có chuyện gì sao?”

“Không có gì, vì mấy ngày rồi không gặp em, rất nhớ em.” Chu Tiến đoán được cô đang ở bên cạnh Chử Nguyên, vừa ghen ghét lại tự an ủi – anh với Bùi Huyên thân mật rất nhiều lần, chỉ thiếu bước cuối cùng, người phụ nữ của Chử Nguyên thì đã làm sao, không phải vẫn như quỳ gối trên mặt đất nuốt côn thịt của anh ta à? Chu Tiến hạ thấp giọng, “Côn thịt lớn của anh trai Chu rất muốn Huyên Huyên, tiểu lẳng lơ của Huyên Huyên không nhớ đầu lưỡi của anh trai ư?”

Bùi Huyên xấu hổ buồn bực không thôi, ngay lập tức muốn ngắt điện thoại.

Chu Tiến ra khỏi bãi đổ xe, đột nhiên con sâu dâm đãng trong đầu thức tỉnh, anh ta van cầu: “Đừng ngắt máy, Huyên Huyên ngoan, anh trai muốn em.”

“Tôi đang bận, gọi lại cho anh sau được không?” Bùi Huyên hơi không vui, Chu Tiến chỉ như một món đồ chơi thôi, khi nào dục vọng nổi lên thì tìm anh ta tiêu khiểu chút, thật sự nghĩ bản thân quan trọng lắm sao.

“Huyên Huyên, em đừng ngắt máy, để anh nghe tiếng của em được không? Côn thịt của anh trai rất nhớ em, cứng lên thật khó chịu.” Chu Tiến vừa nói vừa cởi thắt lung, lấy côn thịt ra: “Huyên Huyên, dùng cái miệng nhỏ liếm liếm quy đầu của anh trai, ư….a, thật thích…..”

Bùi Huyên nhớ đến khoái cảm khi cùng Chu Tiến liếm lẫn nhau nên không ngắt điện thoại ngay, bên cạnh cách đó không xa chính là Chử Nguyên, loại cảm giác yêu đương vụng trộm này làm cô cảm thấy vô cùng kích thích, dâm thủy nóng hổi từ trong hoa huyệt chảy ra.

Cô quay lưng đi xa hai bước, giả vờ nghiêm túc nghe điện thoại: “Vậy cứ làm theo sắp xếp của anh.”

“Được, anh trai sắp xếp Huyên Huyên, đợi Huyên Huyên kết hôn xong, anh trai có thể đi vào trong tiểu lẳng lơ Huyên Huyên rồi….a, Huyên Huyên …..chỗ đó của em thật chặt, rất nhiều nước a……” Chu Tiến mở loa ngoài điện thoại ném qua một bên, dùng một tay thấm nước miếng vân vê quy đầu, lại dùng tay kia nhanh chóng tuốt côn thịt: “Chỗ đó của Huyên Huyên để cho Chử Nguyên làm, hoa cúc thì để lại cho anh nhé, anh trai muốn chơi rách em….”


“Ừm, được thôi.” Mặt Bùi Huyên nóng lên, nửa dựa vào tường kẹp chặt hai chân, giọng nói run rẩy, nhưng vẫn dùng giọng điệu giải quyết công việc: “Có điều, thời gian hiện tại tương đối căng, anh tốt nhất nhanh một chút.”

Chu Tiến cười cười: “Huyên Huyên thích nhanh hơn sao? Vậy anh trai sẽ dùng lực mạnh hơn chơi em….anh và Chử Nguyên cùng chơi em được không hả? Anh ta chơi chỗ đó, anh chơi hoa cúc, chơi chết em….a…..thật thích….”

Bùi Huyên nhìn chằm chằm Chử Nguyên, bị lời nói dâm đãng của Chu Tiến kích thích muốn lên đỉnh, dâm thủy muốn trào khỏi cửa huyệt, cố nhịn trước những lời nói lưu manh của anh ta, cô vội vàng ngắt điện thoại.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.