Trở về truyện

Bỉ Ngạn Thương Thiên - Chương 23 Bỉ Ngạn Thương Thiên

Bỉ Ngạn Thương Thiên

23 Chương 23 Bỉ Ngạn Thương Thiên

Sau một hồi kêu gọi, trên bãi cỏ lúc bấy giờ nằm ngổn ngang những bộ quần áo, vật dụng hằng ngày và cả những cuốn sách bị thời gian ăn mòn.

Quang hoa lóe lên, lại một vật nữa được Quốc Việt gọi đi ra, nằm gọn trên tay Quốc VIệt.

Đó là một chiếc hộp gỗ hình dạng bình thường, không có quang hoa lóe mắt cũng chẳng có vết hoen ố theo thời gian.

Sau một hồi mày mò, Quốc vIệt phải chấp nhận rằng đó là một chiếc hộp bình thường và chất liệu làm ra nó cũng chỉ là một loại gỗ mềm và dễ hỏng.

Không còn hứng thú, Hắn từ từ mở nó ra.

Chiếc hộp cũng không có cơ quan, hay huyền cơ gì, cứ thế được Quốc VIệt tách ra, đồ vật phía bên trong dần được hiện ra.

Đó là một tấm da, nói chính xác hơn là một tấm mặt nạ mỏng bằng cánh ve, màu sắc giống nhưng da người, khi cầm vào có cảm giác mịn màng.

Quốc Việt có chút hiếu kì, không biết đây là bảo vật gì mà được tên Vũ Nguyên Khang cẩn thận cất giữ như vậy.

Có kinh nghiệm từ lần trước, hắn cầm tấm mặt nạ lên và trích một giọt máu trên ngón cái và nhỏ vào đó.

Có điều để Quốc Việt thất vọng là tấm mặt nạ không có phản ứng

Khoan

Thực ra là nó có phản ứng nhưng chỉ thay đổi nho nhỏ về màu sắc, tấm mặt nạ lúc bấy giờ màu có huyết hồng hơn một ít.

Thấy vậy Quốc Việt cũng có chút vui mừng, tiếp tục cắt đứt da, rưới vào trên nó.

Cũng không biết qua bao lâu, khi đầu óc hắn choáng váng, khuôn mặt xám ngắt do mất máu quá nhiều, cùng lúc hắn muốn dừng lại thì tấm mặt nạ có phản ứng.

Màu của tấm mặt nạ bây giờ được phủ thêm một lớp quang hồng, sờ vào thì có độ đàn hồi nhẹ như đang tiếp xúc với da thật.

“Phù, xuýt nữa lấy đi cái mạng nhỏ của tiểu gia”

Hắn có chút thở phào, lần này tấm mặt nạ cứ như trâu hút nước, hắn đã mất rất nhiều máu vào trong tấm da.

Mặt khác, cảnh giới luyện thể thể của hắn cũng có chút bất ổn, luyện thể dựa vào nồng độ máu huyết nhưng bây giờ tiêu hao làm hắn phải tĩnh dưỡng một thời gian may ra mới khôi phục lại.

Quốc Việt đưa ánh mắt vào tấm mặt nạ, hắn có chút chờ mong, lần theo sợi dây kết nối vô hình và mỏng manh giữa bản thân và tấm mặt nạ, một lúc sau, sắc mặt Quốc Việt không giấu được vẻ vui mừng.

Bởi vì, một luồng thông tin xuất hiện trong đầu hắn, giới thiệu sơ qua về tấm mặt nạ.

Tên của nó là Thiên Diện, khi đeo lên, người dùng có thể biến thành nhiều hình dáng khác nhau, có tá dụng đối với cường giả lớn hơn 1 đại cảnh giới, không những vậy nó còn có thể giúp người mặc thay đổi khí tức.

“Quả nhiên là đồ tốt”

Quốc Việt tuy tâm tính đã có chút trưởng thành nhưng bây giờ hắn cười ngoác cả miệng như thằng nhóc mười tuổi ngày nào.

Hắn biết, một đồ vật có thể thay đổi bộ dạng một người thì kẻ ngu cũng biết là một bảo bối.

Háo hức không kịp chờ đợi, mang chiếc mặt nào vào trên khuôn mặt, Quốc VIệt chỉ cảm giác da mặt ngứa ngứa tầm nhìn thấp hơn vài phần.

Chạy nhanh xuống dưới con suối, nhìn vào hình ảnh phản chiếu lại, tuy có chuẩn bị tâm lý nhưng miệng của hắc có chút há hốc ra.

Trong dòng suối trong vắt, được chiếu rọi bởi vầng minh nguyệt sáng tỏ, nó đang phản chiếu hình chiếu của một cậu nhóc bộ dáng mười tuổi, nước mũi thò lò, bộ dáng vô cùng ngây thơ.

Cậu bé đó chính là Quốc Việt sau khi biến hình, cơ thể của hắn như thu nhỏ về bộ dạng 10 tuổi, khuôn mặt thì do hắn tưởng tượng ra và không ngoại lệ, hắn tưởng tượng thêm thằng nhóc bị thò lò mũi xanh.

Chạy lên lại đỉnh đồi, thu dọn hết những đồ vật nằm ngổn ngang dưới mặt đất vào lại trong chiếc nhẫn trữ vật bao gồm cả tấm da thú cổ xưa.

Quốc Việt xếp bằng trên mặt cỏ xanh, ngắm nhìn tinh không chứa đựng vầng minh nguyệt sáng tỏ và những khỏa tinh thần lấp lánh trên kia.

Bỏ Qua những u sầu thì hôm nay đối với hắn là một ngày khá là tốt đẹp, không những có được một không gian giới chỉ mà còn lấy được Linh Dược Phổ và tấm mặt nạ kì lạ nọ.

Những thứ này đối với hắn rất có ích, không những trong tương lai mà còn đối với kế hoạch sắp tới của hắn.

Loại bỏ những suy nghĩ viễn vong, bỗng nhiên Quốc Việt còn nhớ một chuyện cực kì quan trọng mà hắn quên mất.

Đó là chín cổ tự xuất hiện ở vùng khí hải của Quốc Việt.

Theo lời Vũ Nguyên Khang nói, thì chín cổ tự này có lẽ là thứ quan trọng nhất được quá trình huyết tế tạo ra.

Còn có thần kì, có công hiệu nghịch thiên cải mệnh như lời hắn nói không thì phải kiểm chứng mới biết được.

Nội thị cơ thể, vẫn là chính cổ tự, vẫn là vòng xoáy đen như miệng ác ma

Lúc bấy giờ Quốc Việt nhìn chằm chằm vào chín cổ tự bốc lên hắc khí quỷ dị, nếu muốn ngộ ra triệt để cách vận hành và sử dụng bộ công pháp này thì chỉ còn một cách trực tiếp câu thông với nó.

Tuy hắn không biết có được hay không nhưng linh cảm nói cho hắn biết đó là cách duy nhất.

Cũng không biết qua bao lâu, đầu của Quốc Việt càng ngày càng đau nhói, ý thức hắn gần như bị thoát ra khỏi cơ thể.

Bỗng nhiên từ sâu bên trong vòng xoáy thoát ra một lực hút quỷ dị, gần như ý thức hắn không thể phản kháng và nó từ từ bị kéo vào trong vòng xoáy.

Thấy vậy , Quốc Việt tuy có chút hoang mang nhưng ít nhất cũng có phản ứng, cũng không biết là tốt hay là xấu mà thôi.

Sau khi vào vòng xoáy, ý thức Quốc Việt như đang du hành trong khoảng không vô tận, trong bóng tối đưa tay không thấy năm ngón.

Không biết qua bao lâu, khi ý thức dần dần thanh tĩnh thì cũng là lúc hắn lạc vào trong một vòng không gian rộng lớn không thấy điểm cuối, chỉ có một ít ánh sáng lên lói.

Lúc bấy giờ Quốc Việt đang ngồi xếp bằng lơ lững trong không gian, càng khiến Quốc Việt ngạc nhiên là xung quanh hắn là vô vàn hắc động có kích thước nhỏ hơn nằm rãi rác nơi đây.

Điều khiến Quốc Việt khiếp sợ nhất là trong khoảng không rộng lớn này thời thời khắc khắc vang lên những tiếng ngâm tụng kinh văn, quỷ khóc thần gào vô cùng đáng sợ.

Điều duy nhất để Quốc VIệt vui mừng là, cùng một lúc xuất hiện ở đây thì trong đầu hắn hiện lên một đoạn kinh văn.

Quốc Việt thử niệm theo những dòng kinh văn tối nghĩa thì bỗng nhiên, những chiếc hắc động xung quanh Quốc VIệt xoay tròn, càng lâu dài tốc độ càng nhanh, chúng cứ như một chiếc máy xay muốn xé nát tất cả mọi chướng ngại vật.

Cũng tại thời điểm này, một âm thanh cổ lão mà tang thương vang lên trong đầu Quốc Việt:

Thôn thiên

Thực địa

Thôn nhân

Lấy máu huyết làm tế phẩm

Mở ra địa ngục chi môn

Độ kiếp lôi,

Vượt ma chướng

Tam kiếp hoàn

Pháp hiện

Lấy thôn phệ làm gốc

Máu huyết làm thực

Hấp thụ căn cơ

Thành vô thượng đại đạo

Âm thanh vang lên trầm ổn mà không thiếu khí thế, vang vọng ông ông khắp não hải Quốc Việt.

Mà càng nghe, Quốc Việt càng khiếp sợ, tuy không thể lý giải hết hàm nghĩa của câu nói nhưng hắn đại khái có thể đoán được hàm ý trong đó.

Nếu dựa theo câu nói nếu muốn công pháp thành hình thì người ứng kiếp phải trải qua 3 kiếp nạn đối ứng với nhữn tồn tại khủng bố thoát ra từ mặt đất, thiên kiếp và ảo cảnh mà Quốc Việt đã trải qua.

Công pháp lấy khả năng thôn phệ làm điểm mạnh, có thể thôn phệ mọi thứ trên đời.

Càng để Quốc Việt khiếp sợ hơn là nếu muốn tăng cấp công pháp thì phải dùng máu người để làm tế phẩm.

Và cứ dựa theo đặc tính của công pháp tà ôn này, nếu Quốc Việt đoán không sai thì muốn thức tỉnh linh căn, một trong những thứ quan trọng nhất với võ giả thì hắn phải đi thôn phệ linh căn của người khác để bù đắp cho bản thân.

Công pháp tuy rất tà ác, nhưng sức hấp dẫn của nó cũng rất chí mạng, nếu để lộ ra phong thanh ra ngoài thì có lẽ cả Chân Vũ đế quốc sẽ nổi lên tinh phong huyết vũ.

Trên đỉnh đồi, lúc bấy giờ ý thức Quốc vIệt đã thoát ra, hắn có chút vuốt cằm trầm tư sau khi nghe những âm thanh kia.

Để mà nói thì công pháp có sức hấp dẫn rất chí mạng đối với Quốc Việt, tuy nhiên nếu hắn muốn tăng tu vi mà giết người không chớp mắt thì hắn cũng chẳng khác gì Vũ Nguyên Khang.

Có điều cứ thế mà muốn Quốc Việt từ bỏ là không thể, hắn còn mang họ Hạ trên mình, còn gánh trách nhiệm trên vai, chỉ những thứ được gọi là nhân từ nực cười đó không thể làm hắn lùi bước được.

Mọi người có thể gọi hắn là ác ma, nhưng Quốc VIệt cũng chẳng quan tâm bởi vì từ ngày mà hắn chứng kiến từng thôn dân ngã trước mắt mình thì có lẽ lúc ấy hắn không còn ngây thơ cho rằng chính nghĩa luôn thắng.

Thực ra Quốc Việt cũng chẳng muốn giết người vô tội nhưng cứ ai ngăn cản trên con đường trưởng thành của hắn thì đến lúc đó Quốc Việt sẽ không nương tay, người không vì mình thì trời chu đất diệt.

----------------------------------------------------------------------

Cảm ơn các bạn đã theo dõi, để viết một tập truyện thì mình dành khoảng 2 đến 4 tiếng để lên ý tưởng và đề bút.

Nên nếu thấy hay thì hãy đánh giá và đề cử giúp mình nhé.

Mình xin chân thành cảm ơn các Đậu Hủ

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.