26 Chương 26 Bỉ Ngạn Thương Thiên
Đoàn người cứ vậy chia ra thành nhiều đội nhỏ lẽ tìm kiếm, khoảng một canh giờ sau, lúc mọi người sắp mất kiên nhẫn thì bỗng có một tên binh sĩ nhanh chân chạy đến bên cạnh Hắc Mao hét lớn:
“Bẩm hai vị đại nhân, cách đây hơn 2 dặm có một sơn cốc có dấu hiệu khả nghi”
Hắc mao nghe vậy thì ánh mắt sáng lên, thổi một chiếc tù và tập hợp lại mọi người, xong xuôi hắn bảo tên báo tin lúc nãy dẫn đường đi.
...
Trong một sơn cốc, ánh nắng le lói qua từng kẻ lá soi rọi vẻ đẹp của những bông hoa xinh đẹp, chim chóc líu lo tán tỉnh những con mái khác.
Lúc này, tại đây, sau một hồi đi đường cuối cùng đoàn người Tống Khải cuối cùng cũng đi được vào sơn cốc.
Lúc bấy giờ, Tống Khải cũng đã bước ra khỏi xe ngựa, ánh mắt hắn quét qua xung quanh sơn cốc, ấn tượng đầu tiên khi nhìn tới nơi này là một chốn yên bình đến lạ thường, cỏ cây xanh mơn mởn làm cho sơn cốc tràn đầy sức sống.
Tuy nhiên rất nhanh Tống Khải biến sắc, không những hắn mà cả Hắc Mao cùng đoàn người sợ hãi.
Để ý mới thấy, dưới chân bọn họ toàn là những vụn trắng, đối với sự mẫn cảm và từng trải qua các cuộc chém giết của võ giả naod không biết đây là cái gì.
“Đó... Đó là gì... là...là vụn xương ư”
“Nhìn bên kia đi... mấy cái lỗ đó là ai đào ra”
Mấy tên binh sĩ vô thức lùi lại mấy bước giọng run rẩy mang theo vẻ sợ hãi nói, bỗng nhiên có một tên binh sĩ chỉ vào dưới mặt đất nơi có những cái hố bị cây cỏ xanh um che lại.
Tống Khải cũng nhìn lại, tuy hắn là cường giả tụ nguyên tầng 5 nhưng cũng có chút sợ hãi, với số lượng vụn trắng hư trên đất thì có ít nhất vài chục vạn người bị chôn thây ở đây.
Hắn cho rằng mình đã rất tàn nhẫn nhưng so với người làm ra chuyện này thì mình không khác gì tiểu vu gặp đại vu.
Mặt khác ai có thể vô thanh vô tức vận chuyển nhiều người đến đây như vậy?
Tống Khải không biết rằng, người làm ra chuyện này là một vị hoàng tử, tuy địa vị không còn nhưng ít nhất hắn vẫn có thể xử lý gọn gàng một số chuyện, và hắn cũng chẳng có thể tưởng tượng ra rằng kế hoạch này đã bày ra rất nhiều năm và tính toán rất kỹ lưỡng.
Vũ Nguyên Khang cẩn thận đến mức hắn chỉ tin vào lão giả áo bào xám đi theo hắn rất lâu, còn với địa vị của hắn thì chu dù cường giả Dũng Tuyền cảnh thì hắn vẫn có thể chiêu thu.
Bỏ qua một bên suy nghĩ, Tống Khải quay đầu qua hỏi thằng nhóc Quốc Việt:
“Nhóc con, nơi đây trước kia có như thế này chưa?”
Quốc Việt lắc đầu tỏ vẻ không biết, nhìn thấy bộ dạng muốn nổi giận của Tống Khải hắn giả bộ run rẩy nói tiếp:
“Đại nhân tha tội a, thực sự tiểu tử chưa đi vào đây lần nào hết, tuy nhiên lúc trước đi săn thì các đại thúc trong thôn chưa bao giờ kể về nơi như thế này”
Đừng tưởng bộ dạng mập mạp của Tống Khải mà cho rằng hắn là thằng ngu, thực ra hắn đã có suy đoán của riêng mình, chỉ là hắn muốn xác nhận lại mà thôi.
Sau một lúc, Tống Khải cùng Hắc Mao đi vào trung tâm sơn cốc, nơi đám lính phát hiện những chiếc hố đó.
Tống Khải tiến lên, lòng bàn tay ngưng tụ thành một đám lửa đỏ, một chưởng hướng về phía cây cối xung quanh.
Đám lính nhìn thấy vậy ánh mắt đều sáng lên, ngay cả Hắc Mao cũng ước ao, đây là Tụ Nguyên cảnh a.
Quốc Việt ở đằng xa cũng quá sợ hãi, nếu so sánh giữa Dương túc Và Tống Khải thì Dương Túc quá yếu so với tên mập trước mắt, nếu một chưởng này dính trúng cơ thể hắn thì chắc có lẽ không bao lâu hắn sẽ biến thành tro.
Bên kia, sau khi Tống khải sử dụng linh lực thiêu cháy cây cỏ xung quanh, khung cảnh dưới mặt đất hiện ra trước mắt mọi người.
Nơi này, xương trắng đã ít đi đáng kể tuy nhiên thay vào đó là những chiếc hố to đùng.
Hắc Mao cẩn thận đi đến, hắn dùng tay bốc một ít đất lên nhìn hồi lâu, xong đưa lên mũi ngửi.
Với những chiếc hố khác hắn cũng làm như vậy.
Sau khi đi một vòng hắn đi đến bên Tống Khải sợ hãi nói:
“Đại nhân, nơi đây khả năng bị thiên lôi tàn phá, những chiếc hố này cũng từ đó mà thành”
Với dấu vết cháy đen và bốc lên mùi khét đặc trưng thì đối với một võ giả cũng không khó đoán ra nguyên nhân tạo thành khung cảnh nơi này.
Tuy nhiên điều đáng sợ là ở đây, thiên lôi là lực lượng của thiên địa chúng rất ít khi giáng xuống, nhưng tại sơn cốc này, không biết tồn tại gì đã dẫn xuất thiên phạt và trong thời gian dài như vậy.
“Đại nhân ta từng nghe nói thời trung cổ các vị đại năng hùng mạnh khi đến cảnh giới nhất định sẽ độ kiếp vượt cảnh”
“Còn có thuyết pháp cho rằng những ma đầu tàn ác thường bị thiên địa nhằm vào, nhắm xuống kiếp lôi diệt sát, có lẽ nào...”
Tống Khải nghe Hắc Mao nói vậy, đồng thời nhìn về phía đống xương vụn, hắn vô thức rùng mình.
Hai người đồng thời nhìn nhau, đều có thể thấy sự sợ hãi trong mắt đối phương, Hắc Mao nhìn thấy cũng hiểu ý hét lớn về phía binh sĩ:
“Đại nhân hôm nay không khỏe trong người, mọi người tập hợp nhanh rút về thành”
Hắc Mao có chút gấp, nếu vị đại ma kia xuất hiện thì chắc bọn họ trở thành khẩu phần ăn của hắn quá, còn về Tống Nguyên công tử gì đó thì Hắc Mao chỉ có thể cầu nguyện sớm siêu thoát đi thôi.
Ngay cả Tống đại nhân cũng nhanh chân rút lui thì hắn ở lại sợ chết không đủ sao.
Bọn binh sĩ thì có chút mờ mịt, không phải đại nhân lúc nãy đang còn khỏe sao, có điều bọn họ cũng không dám chống lại mệnh lệnh của cấp trên, nên nhanh nhẹn chuẩn bị xuất phát.
Quốc Việt ở một bên nhìn thấy cảnh này thì trong đầu cũng toàn dấu hỏi chấm, hắn nào biết được bố cục của Vũ Nguyên Khang đã dọa cho bọn họ sắp tiểu ra quần.
Trong lúc chuẩn bị xuất phát thì Hắc Mao chợt nhìn thấy Quốc Việt, hắn đi đến bên trong xe ngựa nói:
“Đại nhân”
“Chuyện gì, còn không nhanh rời khỏi noiw này”
“Thằng nhóc kia chúng ta nên làm như thế nào? Hay là để thuộc hạ xử lý nó”
Nói đến đây, trong mắt Hắc Mao hiện lên một tia hung quang.
“Ừm... Không phải mặc ngọc đại sư thích bộ dáng ngây thơ non nớt sao? Cứ dẫn hắn theo vào trong thành, đến khi đó thì chắc cũng có một cái giá tốt, Hắc hắc”
“Đại nhân anh minh”
Hai người cùng cười rộ lên, lâu lâu ánh mắt lại liếc về phía Quốc Việt với ánh mắt không hảo ý.
Quốc Việt làm như không để ý nhưng thời thời khắc khắc đều quan sát hành động của họ, khi nhìn thấy ánh mắt bỉ ổi đó thì hắn biết mình đã cươc đúng, bọn họ có lẽ tạm thời chưa gây nguy hiểm cho mình.
Một Lúc sau, Hắc Mao đi đến bên cạnh Quốc Việt vỗ vỗ vai hắn ý vị thâm trường nói:
“Haha, tiểu tử xem như ngươi lần này may mắn, đại nhân nhà ta có ý định tiếp dẫn người vào trong thành, đến lúc đó ngươi có thể ăn sung mặc sướng, hưởng hết mỹ vị nhân gian”
Tuy ngoài mặt nói vậy nhưng trong lòng hắc mao thì cười lạnh:
“Haha đến lúc đó ngươi được Mặc Ngọc đại sư chiều chuộng, ngươi sẽ được hưởng được mỹ vị nhân gian”
Quốc Việt nhìn thấy ánh mắt hí hửng xẹt qua trên mặt Hắc Mao thì ngoài mặt nói:
“Đa tạ đại nhân ban ân, tiểu tử nguyện ghi nhớ ăn phúc của Tống Gia suốt đời”
Hai chữ suốt đời hắn có chút nhấn mạnh, trong lòng Quốc Việt lúc này cũng đang thầm nói:
“Đến lúc đó ta sẽ tiễn Tống Gia các ngươi về chốn cực lạc”
Hai người ngoài mặt đều hòa nhã, người ngoài không biết có lẽ họ sẽ liên tưởng đến hai người bằng hữu đang vui đùa với nhau.
Đoàn người chuẩn bị cũng không lâu, được Hắc Mao dẫn đầu chạy nhanh ra khỏi khu rừng.
Khi về lại đỉnh đồi phủ đầy cỏ xanh trước kia, hắn ngồi trên ngựa của một binh lính ngoái đầu lại nhìn về phía Hạ Thôn, trong lòng thầm thì:
“Khương Thúc, Tiểu Mạn, A Bố thúc, Trưởng thôn gia gia... Tạm biệt”
Dưới ánh chiều tà, thiếu niên ngồi trên chú ngựa quay đầu tạm biệt nơi đã nuôi dưỡng mình trong suốt 10 năm.
Hoàng Hôn chiếu vào khuôn mặt thiếu niên, hiện rõ một giọt nước mắt kèo dài trên bờ mi.
Quốc Việt lấy tay áo lén lau đi nước mắt, dứt khoát quay đầu lại, chuyến đi không biết sinh tử, không rõ thời gian.
Cũng đã đến lúc một thiếu niên khinh cuồng bước lên trường sinh lộ.
“Hạ Thôn, tạm biệt”
----------------------------------------------------------------------
Cảm ơn các bạn đã theo dõi, để viết một tập truyện thì mình dành khoảng 2 đến 4 tiếng để lên ý tưởng và đề bút.
Nên nếu thấy hay thì hãy đánh giá và đề cử giúp mình nhé.
Mình xin chân thành cảm ơn các Đậu Hủ
Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)
Danh sách Truyện 18+ mới nhất
Truyện 18+
Sắc Dục Hệ Thống
Thể loại: Sắc Hiệp, Huyền Huyễn, Hệ Thống... . Tên Truyện: Dâm Dục Hệ thống.
Đọc truyệnTruyện 18+
Bí Cảnh Bá Chủ
Lâm Khang xuyên qua, phát hiện mình đã trở thành chủ nhân của một bí cảnh vừa mới hình thành. Theo chân hắn phát triển bí cảnh từ một cái hang nhỏ thảm không thể thảm hơn, từng bước trở thành bí cảnh
Đọc truyệnTruyện 18+
Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ
Một lần vô tình hắn được xuyên không tới đấu la đại lục,hắn một thân vô sỉ nhưng không ngờ hắn gặp phải hệ thông còn vô sỉ hơn hắn nhiều lần chỉ nhằm thơi cơ trừ bớt phần thường nhận được của hắn sau
Đọc truyệnTruyện 18+
Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh
Được Âm Hậu thu nhận làm đệ tử, dùng chính bản thân mình làm lô đỉnh tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Hiên Viên Đế Phượng Quyết... . * Đẳng Cấp Trong Truyện.
Đọc truyệnTruyện 18+
Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?
Thế giới bước vào thời đại linh khí khôi phục một điểm nhân loại bên trong như sâu kiến, con người thức tỉnh tu luyện cùng yêu ma giao tranh gồng gã 20 năm chớp mắt trôi qua. .
Đọc truyện