Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 178 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

178 Chương 178 Vạn Vũ Đế Vương

Sau khi Thiên Nhiên Tuệ Nghi nói cho Trần An Vĩ biết bảy loại Linh Thảo phụ trợ cho Thất Thải Hồn Nguyên Thảo, hắn cũng đã ghi nhớ những thứ cần thiết, khi nào có cơ hội nhất định sẽ tìm về cho nàng tiếp tục nghiên cứu bố trí loại Thiên Nhiên Trận Pháp tiếp theo.

Ngay sau đó, vì Thiên Nhiên Tuệ Nghi nói muốn có không gian yên tĩnh để bố trí một vài thứ phụ giúp cho việc bồi dưỡng hạt giống Thần Thụ, nên Trần An Vĩ cũng không tiếp tục quấy rầy nàng, mà ngược lại tiến về một phương hướng khác.

“Tiểu Kim!” Tiến tới bên cạnh một thiếu nữ chừng mười bảy mười tám tuổi, Trần An Vĩ dịu dàng gọi.

Chỉ thấy nàng sở hữu nước da hơi nâu sạm mà không trắng nõn như mấy nữ khác, y phục của nàng cũng chẳng phải làm từ tơ lụa bình thường, mà lại cấu tạo từ Thổ Hệ Nguyên Lực thuần túy.

Tuy vậy, những điều đó lại không làm xấu đi vẻ đẹp vốn có của thiếu nữ, mà ngược lại càng tạo thêm nét đẹp đặc trưng của một Dị Thổ hóa hình. Đúng vậy, nàng không ai khác chính là Kim Cương Cốt Thổ đã hóa hình.

Nghe tiếng hắn gọi, Tiểu Kim vốn đang hấp thu Thổ Hệ Nguyên Lực trong Bát Diện Thạch liền mở lấy đôi mắt đẹp, ánh mắt có chút bất ngờ hỏi “Ngươi tìm ta sao?”

Trần An Vĩ gật nhẹ đầu, mỉm cười quan tâm hỏi “Nàng tu luyện tới đâu rồi?”

Tiểu Kim khẽ vuốt lấy mái tóc của mình, ánh mắt nhìn hắn có chút dịu dàng nói “Nhờ hoàn cảnh tốt, ta cảm thấy bản thân đã gần như hóa hình hoàn chỉnh rồi!”

“Tốt, sắp tới ta dự định sẽ tiến vào Địa Hoàng Mật Tịch, nàng đi cùng ta nhé?” Trần An Vĩ mỉm cười nói.

Tiểu Kim bất ngờ khi nghe lời đề nghị của hắn, nhất thời không biết phải phản ứng như thế nào, ngập ngừng hỏi “Tại… tại sao lại là ta? Các nàng không đi cùng với ngươi sao?”

Trần An Vĩ lắc đầu “Các nàng đều có sự vụ tại thân nên đã bế quan hoặc rời khỏi Bát Diện Thạch, hơn nữa Địa Hoàng Mật Tịch vốn là bí cảnh dành cho các Thổ Hệ tu sĩ, tin tưởng bên trong nhất định sẽ có thứ hữu ích cho nàng!”

“Nhưng mà… tại sao lại là Địa Hoàng Mật Tịch? Chẳng phải ngươi vốn thuần thục Hỏa Hệ, Băng Hệ và Mộc Hệ Nguyên Lực sao?” Tiểu Kim lại lên tiếng nói, giọng điệu có chút khó xử.

Theo nàng biết, hắn thuần thục và sử dụng ba loại Nguyên Lực Thuộc Tính kia khá nhiều trong chiến đấu, Thổ Hệ Nguyên Lực ngoài được hắn sử dụng để phòng ngự ra thì không thấy sử dụng bao nhiêu lần.

Vậy mà khi lựa chọn thám hiểm bí cảnh, hắn lại cố tình chọn lấy Địa Hoàng Mật Tịch, một bí cảnh dành riêng cho các Thổ Hệ tu sĩ. Như vậy chẳng phải là tự gây khó chính mình sao?

Nàng khó hiểu là vậy, nhưng nhiều hơn nữa chính là khó xử. Dù sao trước đây khi chưa hoàn toàn hóa hình, nàng chưa từng đi thám hiểm bí cảnh lần nào, lại càng là chưa từng có người đề nghị nàng cùng đi thám hiểm một bí cảnh nào đó, mà người đó lại là một nam nhân, nàng khó xử cũng là điều đương nhiên.

Trần An Vĩ không cảm thấy bất ngờ với câu hỏi của nàng, liền lên tiếng giải thích “Phương thức tu luyện của ta có đôi chút khác biệt, phải lâm vào hiểm cảnh mới phát huy tối đa tác dụng!”

“Hơn nữa công pháp của ta còn cho phép ta tu luyện đủ mọi loại lực lượng, miễn là tiếp xúc đủ lâu với chúng. Vì thế Địa Hoàng Mật Tịch là nơi phù hợp nhất trong thời điểm này để ta tu luyện Thổ Hệ Nguyên Lực!”

Tiểu Kim nghe hắn giải thích, cũng cảm thấy có lý, nhưng rồi bất chợt hỏi “Rốt cuộc, công pháp ngươi tu luyện là gì?”

Nàng không phải nữ nhân ngu ngốc, nên đương nhiên có thể nhận ra nam nhân trước mặt có Nguyên Hải đang bị khiếm khuyết. Nhưng dù là vậy, hắn vẫn có thể tu luyện, thậm chí là vượt xa so với những thiên tài cùng thời.

Dù Nguyên Tu của hắn vẫn dậm chân ở cảnh giới Nguyên Vương khá lâu rồi, nhưng đừng vì vậy mà đánh giá thấp thực lực của hắn.

Trong thời gian qua, Thể Tu, Hồn Tu hay thậm chí cả tu vi Khí Văn Sư của hắn cũng đều tăng tiến mạnh mẽ. Trong đó Thể Tu đã đạt Tứ Chuyển Sơ Kỳ, Hồn Tu sau nhiều lần song tu với Hồn Tử Huyền cũng đã đột phá Hóa Thực Sơ Kỳ.

Khí Văn Tu càng là kinh khủng hơn khi đã đuổi kịp Nguyên Tu, từ Bát Tinh Nguyên Sư một đường thăng tiến tới Ngũ Tinh Nguyên Vương cảnh.

Tiểu Kim sẽ không cho rằng một kẻ thăng tiến như ngồi tên lửa như tên này sẽ có thực lực yếu kém.

“Hiện tại ta chưa thể nói cho nàng biết, nàng chỉ cần biết rằng đẳng cấp của nó là Viễn Siêu Thánh Cấp!” Trần An Vĩ ngẫm nghĩ một chút rồi trả lời nàng.

Tiểu Kim cũng không tiếp tục hỏi gì thêm, sau một thoáng suy nghĩ cuối cùng cũng đồng ý lời đề nghị của hắn. “Được, ta đi với ngươi!”

Trần An Vĩ thấy vậy liền vui vẻ ôm lấy vòng eo thon thả săn chắc của giai nhân mà động lấy ý niệm tiến ra ngoài. Tiểu Kim cũng không phải lần đầu bị hắn ôm, vì vậy cũng để mặc hắn chiếm tiện nghi của mình.

Rất nhanh sau đó, Trần An Vĩ và Tiểu Kim đã xuất hiện bên ngoài, mà Tiểu Kim cũng đã điều chỉnh y phục của mình, nhìn qua bây giờ nàng cũng chẳng khác gì nữ nhân loại bình thường cả.

Chỉ cần nàng không chủ động điều động lực lượng hay hiện nguyên hình, Tiểu Kim sẽ không cần lo lắng tới việc bại lộ thân phận.

Ngay sau khi hai người tiến ra ngoài, sau một chút thời gian trò chuyện, Trần An Vĩ và Tiểu Kim nhanh chóng hướng thẳng về một phương hướng mà đi tới.

Thuần Hương Cảng…

Giống như Huệ Linh Cảng của Nhật Nguyệt Đại Lục, đây là bến cảng trung chuyển có nhiệm vụ vận chuyển hàng hóa và là phương tiện đi lại giữa các đại lục, được đặt giữa sự quản lý của Vạn Bảo Hội.

Bất quá trái ngược với phong cảnh hoành tráng hoa lệ của Huệ Linh Cảng, nơi này lại được trang trí theo phong cách gần gũi với tự nhiên của Hành Thiên Đại Lục.

Khắp nơi trong Thuần Hương Cảng đều được trồng đủ loài Linh Thảo và đại thụ, thậm chí trung tâm quản lý của nó cũng được đặt trên một cây đại thụ mà bóng mát của nó bao trùm toàn bộ bến cảng.

Mà chính vì được trồng vô vàn loại Linh Thảo mà Thuần Hương Cảng sở hữu một mùi hương thanh mát dịu ngọt cực kì, cũng là lý do mà nó được đặt cho cái tên Thuần Hương.

Tại cổng trào Thuần Hương Cảng lúc này, một đôi nam thanh nữ tú lững thững bước lại gần. Nam nhân thì bình thường không có gì đáng nói, có chăng chỉ là khí chất có phần trưởng thành và uy nghiêm không phù hợp lứa tuổi, nữ nhân lại sở hữu vẻ đẹp độc lạ, nhưng lại không kém phần hút mắt.

“Không hổ là Thuần Hương Cảng a!” Nam nhân nhìn cảnh tượng trước mặt, không khỏi cảm thán một câu.

Mặc dù bản thân hắn là Luyện Đan Sư, nhưng một lúc nhìn thấy nhiều loại Linh Thảo như vậy cũng không khỏi có chút kinh ngạc. Không hổ là bến cảng trực thuộc Vạn Bảo Hội.

Thuần Hương Cảng này như một cái Linh Thảo Điền cỡ lớn vậy, hoàn toàn lộ thiên trước mặt thế nhân, nhưng có thách thức, ngươi cũng không dám xông vào trộm cắp.

Nữ nhân lại không quá quan tâm tới tình cảnh trước mặt, mà lại chú ý tới một chiếc thuyền gần đó.

Chỉ thấy nó không quá sang trọng cùng to lớn như Vạn Lộc Thuyền của Vạn Bảo Hội, đẳng cấp của nó cũng không cao như vậy nhưng vừa hay lộ trình của nó lại là hướng tới Địa Hoàng Mật Tịch, rất phù hợp với ý định của hai người.

Mà đôi nam nữ đó không ai khác chính là Trần An Vĩ và Tiểu Kim. Ban đầu Trần An Vĩ vốn định tìm Liễu Hinh nhờ nàng đưa tới Địa Hoàng Mật Tịch, bất quá cảm thấy như vậy cũng không tiện nên đành bỏ qua ý định này mà tìm lấy một chiếc thuyền bình thường hơn.

“Đi thôi!” Tiểu Kim nhẹ giọng lên tiếng, rồi kéo tay tên nam nhân vẫn đang mải quan sát tình hình xung quanh này.

Bất quá, Tiểu Kim bước lên thuyền thì không sao, tới lượt Trần An Vĩ bước lên thuyền, dị biến đột ngột phát sinh…

“Đứng lại!” Một giọng nói lạnh lẽo trầm thấp của nam nhân đột nhiên vang lên bên tai khiến Trần An Vĩ khựng lại một chút, ánh mắt thoáng bất ngờ nhìn lấy nam tử bất chợt xuất hiện trước mặt.

Chỉ thấy hắn là một tên nam nhân to cao lực lưỡng, dường như là Thể Tu, khí tức toàn thân tỏa ra là một tên Nguyên Hoàng Đỉnh Phong cảnh, cũng là tên có tu vi cao nhất trên con thuyền này.

Đám người trên thuyền ánh mắt ngao ngán nhìn lấy tên nam nhân đang chắn đường thiếu niên trước mặt này, hắn là Đường Kiệt, Thiếu Chủ một Tông cấp gia tộc cũng khá nổi tiếng tại Hành Thiên Đại Lục.

Ỷ vào tu vi Nguyên Hoàng Đỉnh Phong của mình mà nhiều lần hống hách, không coi ai ra gì, trước đó bọn hắn lên thuyền cũng bị tên này chặn đường đòi thuyền phí.

Bọn hắn mặc dù không cam lòng nhưng lại e ngại danh tiếng của một Tông cấp Thế lực, nên đành nhẫn nhịn mà làm theo.

Lúc này nhìn thấy tình cảnh trước mặt, không ít người tự hỏi liệu thiếu niên này sẽ làm theo sao? Một số khác lại cười khinh bỉ thầm nghĩ tên này rồi cũng như mình.

Trần An Vĩ đánh giá hắn một chút, rồi như không nhìn thấy tên này mà trực tiếp dùng thân pháp đi vòng qua hắn.

“Bổn Thiếu Chủ nói đứng lại, ngươi bị điếc sao?” Đường Kiệt lại một lần nữa lên tiếng, thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Trần An Vĩ một lần nữa.

Nhưng đáp lại hắn, Trần An Vĩ vẫn tiếp tục bước đến ngồi bên cạnh Tiểu Kim, mặc cho tên này đang đứng ngây người khó chịu.

“Giỏi! Giỏi cho một tên Nguyên Vương cảnh dám không để ý tới bổn Thiếu Chủ!” Đường Kiệt dường như bị chọc giận bởi hành động của Trần An Vĩ, hắn cười dữ tợn nói.

“Linh cấp Trung phẩm Nguyên Thể Thuật – Trấn Địa Quyền!”

Lực lượng trong cơ thể cấp tốc bạo phát, lực lượng của một Tứ Chuyển Thể Tu kết hợp với Nguyên Lực của một Nguyên Hoàng Đỉnh Phong cảnh lập tức xuất ra, theo ý niệm của hắn hình thành một cái đại thủ nồng đạm Thổ Hệ Nguyên Lực nhắm thẳng hướng Trần An Vĩ mà đánh tới.

Lúc này Trần An Vĩ đã cảm thấy khó chịu, hắn chưa từng gặp qua tên này, càng chưa từng gây thù chuốc oán gì với kẻ này, vì sao hết lần này tới lần khác tên này cứ muốn cản đường hắn? Nếu đã muốn ra vẻ, ta sẽ cho ngươi thấy thế nào mới gọi là “vẻ”.

Nghĩ là làm, Trần An Vĩ lập tức đứng dậy, hai tay cấp tốc kết ấn, thiên địa nguyên khí cấp tốc ùa về hội tụ nơi bàn tay hắn, chúng nó nhanh chóng tạo thành Thiết Thổ Nguyên Lực, lực lượng Tứ Chuyển Thể Tu cũng được hắn điều động.

Một cái quyền kình nồng đậm Thiết Thổ Nguyên Lực cũng đồng dạng xuất ra từ phía Trần An Vĩ, đối kháng trực diện với Trấn Địa Quyền của tên nam nhân kia.

Nhìn thấy lực lượng mà Trần An Vĩ điều động, không ít người trên thuyền tự hỏi “Đó là Thổ Hệ Nguyên Lực gì?”

Bọn hắn nhìn thấy trên tay Trần An Vĩ là một loại Thổ Hệ Nguyên Lực hoàn toàn xa lạ, nó có bản chất rất giống với Thổ Hệ Nguyên Lực bình thường, nhưng lại cao thâm và bá đạo hơn rất nhiều lần.

Bọn hắn tuy không biết nó là gì, nhưng ngay khi Trần An Vĩ sử dụng loại Thổ Hệ Nguyên Lực này, lực lượng trong cơ thể bọn hắn vậy mà vô thức sinh ra ý niệm thuần phục.

“Giả thần giả quỷ!” Đường Kiệt đương nhiên cũng nhận được cái ý niệm hoang đường kia, hắn gầm lên một tiếng bình ổn tâm trạng, điều khiển Trấn Địa Quyền tiếp tục nện xuống quyền kình của Trần An Vĩ.

Ầm! Ầm! Ầm!!!

Hai cái quyền kình va chạm, chúng điên cuồng ma sát lẫn nhau, dư ba vụ nổ quét ngang tứ phía khiến những người trên thuyền hốt hoảng thi triển biện pháp phòng ngự.

Một số kẻ thực lực yếu hơn hoặc không kịp phản ứng đều bị dư ba vụ nổ trấn cho thổ huyết, sắc mặt trắng bệch cùng ánh mắt nghiêm trọng nhìn lấy nơi xảy ra vụ va chạm mà trong lòng vẫn còn kinh hãi.

Bởi vì hơn ai hết bọn hắn hiểu, thứ vừa đánh vào cơ thể mình không phải Thổ Hệ Nguyên Lực của tên Thiếu Chủ kia, mà lại chính loại Thổ Hệ Nguyên Lực kì lạ kia.

Điều này chứng tỏ rằng, lực lượng của thiếu niên trước mặt này mạnh mẽ hơn rất nhiều so với bọn hắn. Thổ Hệ Nguyên Lực bình thường đứng trước cỗ lực lượng kia chẳng khác nào trẻ sơ sinh đứng trước người lớn, hoàn toàn không có sức phản kháng.

Trong lúc đám người xôn xao nhìn lấy vùng không gian nơi va chạm, Đường Kiệt thân là người trong cuộc lại càng hãi hùng tới cực điểm, hắn nhận ra Trấn Địa Quyền của mình đang không ngừng run rẩy trước cái quyền kinh đơn giản kia.

Không chỉ có vậy, lực lượng của hắn vậy mà đang bị quyền kình của Trần An Vĩ thôn phệ, khiến nó dần trở nên suy yếu. Ưu thế tu vi cao hơn của hắn lập tức biến mất không còn chút nào.

Ở đối diện, Trần An Vĩ dửng dưng nhìn lấy tên nam nhân trước mặt, cũng không tiếp tục ra tay. Bởi vì hắn cảm nhận được vị cường giả chủ quan con thuyền này đang tới gần.

Đúng như suy nghĩ của hắn, khi hai cái quyền kình va chạm được hơn ba hơi thở, giữa lúc chúng còn điên cuồng ma sát lấy nhau, một cỗ lực lượng hùng mạnh bất chợt hàng lâm, bao phủ lấy hai cái quyền kình, đem chúng nó ma diệt trong nháy mắt.

“Hai tiểu tử các ngươi muốn chiến có thể lập tức cút khỏi thuyền, không thì yên phận cho ta!” Chủ quản của con thuyền cũng chưa chính thức lộ mặt nhưng cỗ khí tức mạnh mẽ của hắn lan tràn khắp không gian, cảnh cáo bất kì kẻ nào có ý định quấy rối trên thuyền.

Đường Kiệt cảm nhận được khí tức hùng mạnh kia nhất thời sắc mặt tái mét, hậm hực nhìn lấy thiếu niên vẫn thong dong trước mặt, bất quá cũng không dám tiếp tục làm gì.

Ở phía bên này, Trần An Vĩ nghe giọng nói kia thì lập tức bất ngờ. Không phải vì hắn có quen biết gì với chủ quản của con thuyền, mà là bởi Ảnh Nhi vừa lên tiếng “Giọng nói này…”

“Có chuyện gì sao, tiểu bảo bối?” Trần An Vĩ giọng điệu ôn nhu nhìn tiểu nha đầu trước mặt nói.

“Xì, ai là tiểu bảo bối của công tử?” Ảnh Nhi không quen lắm với giọng điệu này của hắn, nhất thời đỏ mặt gắt một tiếng khiến nam nhân được một phen cười lớn.

“Phi, không đùa nữa! Công tử từng gặp qua Dược Chương trưởng lão, chắc là biết chút ít về quá khứ của hắn?” Ảnh Nhi sau chút ngượng ngùng lập tức nghiêm túc trở lại, nãi thanh nãi khí nói.

Trần An Vĩ thấy nàng nghiêm túc cũng không tiếp tục trêu chọc nàng mà nói “Biết chút ít, bất quá Dược Chương trưởng lão thì liên quan gì tới vị cường giả chủ quan con thuyền này?”

Ảnh Nhi không lập tức trả lời hắn mà nói “Thuở xa xưa, khi An Nam Tinh Cầu còn bị ngấp nghé bởi kẻ thù ngoài vũ trụ, rất nhiều cường giả thời bấy giờ theo lệnh hiệu triệu của Chiến gia mà nghênh chiến với kẻ thù.”

“Trong thời điểm đó, một nhóm cường giả bao gồm năm người lại có danh tiếng nổi như cồn. Mỗi người trong nhóm đều tinh thông một loại Nguyên Lực Thuộc Tính riêng biệt, một loại vũ khí riêng biệt, và một sở trường riêng biệt.”

“Từng người bọn hắn dù là đơn đấu hay tổ hợp đều là nỗi khiếp sợ của kẻ thù. Năm người bọn hắn đi tới đâu, kẻ thù khiếp vía mà tán loạn tới đó. Lâu dần, cả vũ trụ vang vọng danh xưng…”

Ảnh Nhi nói tới đây, nàng hít sâu một hơi gằn từng chữ nói:

“Ngũ Đại Anh Kiệt!”

---------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.