Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 182 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

182 Chương 182 Vạn Vũ Đế Vương

“Tên này điên rồi!”

Nhìn thấy một tên Nguyên Vương cảnh vậy mà chủ động lao tới chiến đấu với một Nguyên Hoàng Đỉnh Phong, đám người bên trong Địa Hoàng Mật Tịch đều âm thầm khinh bỉ một tiếng.

Bọn hắn đã nhìn thấy tên này có thể một kích đánh bay Địa Hoàng Quân đạt cảnh giới tương đương, nhưng mà như đã nói, chúng dù sao cũng chỉ là Khôi Lỗi được tạo ra từ trước, làm sao có thể so sánh với một nhân loại?

Dù Trần An Vĩ có thể chống đỡ được một đòn tấn công của Đường Kiệt thì không có nghĩa hắn có khả năng đánh ngang tay với tên kia.

Chính vì vậy mà khi nhìn thấy Trần An Vĩ lấy tu vi Ngũ Tinh Nguyên Vương của mình lao tới chiến đấu với Đường Kiệt có tu vi cao hơn một đại cảnh giới, không ít người trong số đó âm thầm chờ xem kịch hay.

Bất quá đó là suy nghĩ của đám người, Trần An Vĩ lại chẳng quá quan tâm điều đó, hắn chỉ có một suy nghĩ rằng phải tận dụng cơ hội cho tốt, trước khi hết thời gian ở Ngoại Điện.

Mặc cho ánh mắt khinh bỉ của đám người và ánh mắt kinh ngạc của Đường Kiệt, Trần An Vĩ lại tiếp tục điều động Thiết Thổ Nguyên Lực, một lần nữa lao đến.

“Tiểu tử! Là ngươi ép ta!” Đường Kiệt nhìn thấy một tiểu tử Nguyên Vương cảnh lại dám thách thức hắn, nhất thời nổi giận gầm lên.

Hắn đường đường là một Thiếu Chủ của một Tông cấp thế lực, thực lực bản thân lại càng là thuộc hàng đỉnh cấp trong gia tộc, vượt cấp chiến đấu càng là vô số lần.

Trước giờ chỉ là hắn đi khiêu chiến vượt cấp với các trưởng bối trong tộc, nào từng gặp phải trường hợp ngược lại.

Vậy nên khi nhìn thấy Trần An Vĩ lấy tu vi yếu hơn khiêu chiến mình, đối với hắn chính là một điều sỉ nhục, Đường Kiệt không thể không tức giận.

Hai mắt nồng đậm sát cơ khóa chặt lấy Trần An Vĩ, hai tay liên tục kết ấn, toàn thân bất chợt được phủ trong lôi đình chớp động, đem tốc độ của Đường Kiệt đẩy lên một tầm cao mới.

Trần An Vĩ có chút kinh ngạc nhìn lấy một loại Dị Thuộc Tính bất chợt xuất hiện trước mặt, tuy không rõ nó tên là gì, nhưng Trần An Vĩ có thể cảm nhận được Vô Thượng cũng có hứng thú với nó.

“Tiểu tử, bất ngờ phải không? Ta vốn cũng không định sử dụng tới nó! Nhưng mà ngươi, đã khiêu khích ta, vì vậy hãy để Cốt Giáp Thiên Lôi tiêu diệt ngươi!” Đường Kiệt thấy Trần An Vĩ hơi khựng lại, nhất thời cười lớn, gằn từng chữ nói.

Hắn vừa dứt lời, lôi đình trên người bất chợt huyễn hóa thành một kiện áo giáp, nó có hình dạng như một bộ xương cốt màu tím bao phủ toàn bộ thân thể của Đường Kiệt.

Trên đỉnh đầu hắn cũng xuất hiện một cái đầu lâu đầy dữ tợn đang dùng hốc mắt trống rỗng của mình nhìn lấy Trần An Vĩ, bên trái và bên phải Đường Kiệt còn xuất hiện hai cái cốt thủ cực kì khủng bố.

“Công tử thật may mắn a…” Đương lúc Trần An Vĩ quan sát Dị Lôi trước mặt, tiếng nói của Ảnh Nhi vang lên trong đầu khiến hắn lập tức chú ý tới nàng.

“Cốt Giáp Thiên Lôi mạnh mẽ lắm sao?” Trần An Vĩ hơi tò mò nhìn nàng hỏi, theo quan sát của hắn, loại Dị Lôi này dường như có công dụng để phòng thụ thay cho chủ nhân.

Bất quá, thế mạnh vốn có của lôi đình không phải là phòng thủ, vì thế Dị Lôi này cũng không đến nỗi quá nguy hiểm mới đúng chứ?

“Công tử nghĩ đúng đó, nhưng đó là nếu như nó không tấn công cùng chủ nhân!” Ảnh Nhi gật đầu đồng ý với suy nghĩ của hắn, nhưng sau đó lại nói thêm.

“Công tử có để ý thấy cái đầu lâu phía trên đầu Đường Kiệt và hai cái cốt thủ bên cạnh hắn không?” Ảnh Nhi lại chỉ về phía cái đầu lâu và hai cánh tay xương cốt mà Cốt Giáp Thiên Lôi đã tạo ra.

“Đầu lâu cùng cốt thủ sẽ liên tục tấn công đối thủ theo ý niệm của chủ nhân, gia tăng sức mạnh của các đòn tấn công đó, khiến đối thủ như phải chiến đấu cùng lúc với hai người.”

Trần An Vĩ ồ lên một tiếng thầm hiểu, nếu đối thủ đã điều động tới Dị Thuộc Tính, hắn cũng không ngu ngốc mà chỉ sử dụng mỗi Thiết Thổ Nguyên Lực.

Nhưng ngay khi hắn định sử dụng tới ba loại Nguyên Lực Thuộc Tính kia, Tiểu Kim đã bước đến đứng bên cạnh hắn từ lúc nào, nàng nhìn hắn dịu dàng nhưng đầy hứng thú nói “Loại Dị Lôi kia có vẻ khá mạnh, hãy để ta giúp ngươi!”

Bản thể của nàng là Kim Cương Cốt Thổ, nói trắng ra cũng là một bộ xương cốt, vì thế lúc này gặp được một cái Dị Lôi “đồng loại”, nàng không khỏi nảy sinh hứng thú. Nàng muốn xem thử “Cốt” của nàng cứng hơn, hay “Cốt” của nó cứng hơn.

Mà phía bên này, Cốt Giáp Thiên Lôi dường như cũng cảm nhận được khiêu khích từ Tiểu Kim, nó gầm lên một tiếng hưng phấn, nếu không phải vẫn ở trong sự điều khiển của Đường Kiệt, không chừng nó đã trực tiếp lao lên.

“Tiểu tử ngươi cũng có Dị Thuộc Tính sao?” Đường Kiệt cảm nhận được phản ứng của Dị Lôi, hắn liền biết nữ nhân kia chính là Dị Thuộc Tính, nhất thời liền nghĩ ra một ý tưởng.

“Chẹp chẹp, dù là Dị Thuộc Tính nhưng nàng ta cũng khá ngon đấy! Như thế này đi, tiểu tử ngươi giao nàng cho ta, bổn Thiếu Chủ sẽ xem xét tha cho ngươi một mạng!” Đường Kiệt chép miệng, ánh mắt tràn đầy vẻ dâm tà nhìn lấy Tiểu Kim.

Ngay từ lần gặp trước, hắn đã muốn chiếm lấy nàng, lúc này biết được Tiểu Kim là Dị Thuộc Tính, ham muốn chiếm hữu trong hắn càng lớn hơn.

Tiểu Kim nghe câu nói dâm tà của hắn, ánh mắt lập tức hiện lên sát cơ, lực lượng trong cơ thể như muốn bùng nổ.

Chợt từ bàn tay nhỏ nhắn truyền đến cảm giác ấm áp dịu dàng, Tiểu Kim liền đưa mắt nhìn lấy nam nhân bên cạnh mà trong lòng thầm hoảng hốt. Ánh mắt dịu dàng đầy lo lắng và bao che của hắn khiến nàng không khỏi rung động.

“Việc chém giết cứ để ta lo!” Trần An Vĩ mỉm cười nhìn nàng nói, trong đáy mắt hiện lên sát cơ nồng đậm.

Hắn vốn chỉ xem Đường Kiệt như đối thủ bình thường, có thể đánh tới điểm là dừng, vì dù sao hắn và tên này cũng không có thù hận quá lớn. Nhưng đáng tiếc, ngay khi tên này bày ra ánh mắt dâm tà cùng lời nói thô bỉ hèn hạ kia, thọ mệnh của hắn đã cạn.

“Không, hắn dám dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta cũng muốn giết hắn!” Tiểu Kim kéo tay hắn lắc đầu, nàng muốn tự tay mình đoạt mạng tên này.

Trần An Vĩ nghe câu nói của Tiểu Kim, hắn cũng hiểu cảm giác hiện tại của nàng, bị một tên nam nhân dùng ánh mắt dâm tà như vậy nhìn mình, chỉ cần là nữ nhân thì đều sẽ cảm thấy không thoải mái.

“Ta cũng muốn thử sức mình sau một thời gian dài bế quan nữa a!” Tiểu Kim nhìn biểu hiện của hắn, nhất thời nghĩ rằng hắn sẽ không cho phép mà vô thức nói thêm một câu.

“Hai người các ngươi, dám không coi bổn Thiếu Chủ ra gì sao?” Ở phía đối diện, Đường Kiệt nhìn thấy đôi nam nữ này vậy mà không để ý tới lời nói của mình, nhất thời nổi giận gào thét.

Mà Cốt Giáp Thiên Lôi cũng đồng dạng giận dữ, cái đầu lâu gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc.

Bị phá đám giữa lúc nói chuyện, Trần An Vĩ và Tiểu Kim đồng loạt nhìn về phía Đường Kiệt, sát cơ nồng đậm như muốn hóa thành thực chất.

“Chúng ta cùng giết hắn!” Trần An Vĩ nhìn Tiểu Kim mỉm cười nói, hai tay cấp tốc kết ấn điều động Thiết Thổ Nguyên Lực bao phủ hai tay.

Tiểu Kim cũng mỉm cười gật đầu, rồi trong ánh mắt kinh ngạc của Trần An Vĩ, nàng động lấy ý niệm, trực tiếp hóa thành bản thể bao phủ toàn thân hắn, tạo ra một kiện áo giáp óng ánh trong suốt như kim cương.

Sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh nửa thân trên của một vị tiên tử đầu đội một chiếc vương miện nhỏ, hư ảnh vì quá khổng lồ nên chỉ có đầu và đôi tay thon thả của nàng, toàn bộ chúng đều hoàn toàn trong suốt và óng ánh không khác bộ giáp mà Trần An Vĩ đang mặc.

“Nàng đây là…” Trần An Vĩ kinh ngạc nhìn cảnh tượng có phần khác biệt đang diễn ra.

Bởi lẽ bản thể của Tiểu Kim là Kim Cương Cốt Thổ, theo lý mà nói nếu nàng hiện bản thể, thì phải là khung xương bằng kim cương chứ nhỉ? Còn hiện tại, đúng là có kim cương, bất quá không theo như hắn nghĩ cho lắm.

“Hứ, bổn Dị Thổ không thích cái hình dạng xương cốt xấu xí kia, ta thích thế này hơn, ý kiến gì không?” Tiểu Kim như hiểu được cái nhìn của hắn, nàng bĩu môi hờn dỗi nói.

“Hắc hắc, không không, nàng thích là được!” Trần An Vĩ nhìn biểu hiện của nàng không nhịn được mà bật cười.

“Ngươi… không phải nói muốn giết tên kia sao? Còn cười được?” Tiểu Kim bị hắn cười trêu chọc, nhất thời xù lông nói.

“Hắc hắc, được được, ta làm ngay đây!” Trần An Vĩ lên tiếng nói, gương mặt lập tức trở nên nghiêm túc, hai tay vốn đã hội tụ sẵn Thiết Thổ Nguyên Lực, hắn liền động lấy ý niệm.

Thân thể hắn lập tức khuỵu xuống thủ thế, mà hư ảnh tiên tử sau lưng cũng đồng dạng hội tụ lực lượng vào bàn tay thon thả, dường như muốn xuất thủ cùng lúc với Trần An Vĩ.

Trong lúc đó, Đường Kiệt cũng không tiếp tục nhiều lời, có thể tu luyện tới Nguyên Hoàng Đỉnh Phong cảnh, hắn cũng không phải loại người chỉ được cái miệng.

Những lần trước thất thế chẳng qua là do hắn quá chủ quan mà thôi, hiện tại đã xuất ra Cốt Giáp Thiên Lôi, tiểu tử này nhất định phải chết.

Càng nghĩ càng thêm tự tin, Đường Kiệt lại cấp tốc kết ấn, Thổ Hệ và Lôi Hệ Nguyên Lực hội tụ hai cánh tay, không chút chần chừ mà thi triển thân pháp, thân ảnh đã lập tức biến mất, mà Cốt Giáp Thiên Lôi cũng cùng lúc biến mất dạng.

“Ta sẽ đối phó với loại Dị Lôi kia, ngươi tập trung đối phó với tên Đường Kiệt!” Tiểu Kim biết ưu thế của lôi đình vốn là tốc độ, vì vậy liền nhanh chóng lên tiếng đề nghị.

“Nhờ nàng!” Trần An Vĩ cũng không chút xem thường, hắn liền gật đầu.

Không phải hắn nhát gan hay sợ hãi, mà bởi vì một khi tên Đường Kiệt kia đã xuất ra Dị Thuộc Tính thì mọi chuyện sẽ không dễ dàng như ban đầu nữa. Tu sĩ sở hữu Dị Thuộc Tính mạnh mẽ hơn rất nhiều so với tu sĩ không sở hữu Dị Thuộc Tính nha.

Bất quá, cũng không phải một mình tên Đường Kiệt kia có Dị Thuộc Tính, hắn thậm chí còn có cả Hỗn Độn Thuộc Tính còn chưa sử dụng kia.

“Đối mặt với bổn Thiếu Chủ còn dám phân tâm?” Đường Kiệt nhìn thấy tên nam nhân trước mặt này hơi ngẩn người khi đối mặt với hắn, tức giận ngày một tăng cao, hắn càng thêm quyết tâm giết Trần An Vĩ.

“Một Dị Lôi đã khiến ngươi tự tin như thế?” Trần An Vĩ nhếch miệng, không chút chần chừ liền vung tay đấm về một phía.

“Cái gì?” Đường Kiệt hoảng hồn khi nhìn thấy cái quyền kinh khủng bố của Trần An Vĩ bỗng nhiên từ đâu lao tới, trong lòng tự hỏi vì sao hắn có thể phát hiện ra vị trí của mình.

Hắn luôn tự tin vào tốc độ của Dị Lôi của mình, mỗi khi kích hoạt nó, tốc độ của hắn sẽ nhanh hơn đáng kể, cộng thêm khả năng ra đòn theo ý niệm của chủ nhân, trong gia tộc hiện tại có rất ít người đối đầu được với hắn.

Cũng vì vậy mà hiện tại nhìn thấy Trần An Vĩ vậy mà đoán được vị trí tiếp theo hắn sẽ xuất hiện, còn bồi thêm một cái quyền kình chờ sẵn, Đường Kiệt không thể không cảm thấy hoảng hốt, trong đầu vô thức sinh ra ý niệm rút lui.

Thế mạnh của hắn khi kích hoạt Dị Lôi đã bị nhìn thấu đánh tiếp còn nghĩa lý gì a.

Bất quá hiện tại muốn chạy cũng đã không dễ dàng, Trần An Vĩ dường như cũng biết tên này nảy sinh ý đồ rút lui, hắn càng đánh càng hăng, Sát Chiến Thống Vạn Quân đã được kích hoạt từ lúc nào.

Chiến Ý và Sát Ý khóa chặt thân thể Đường Kiệt khiến hắn không thể làm gì khác hơn ngoài tiếp tục chiến đấu.

Trong lúc Trần An Vĩ hăng say chiến đấu, hắn không hề biết rằng bên ngoài Địa Hoàng Mật Tịch, trên một con thuyền cách đó không xa có một nhóm năm người đang chăm chú theo dõi hắn.

Dường như nhóm người này vì một lý do nào đó nên đã che giấu diện mạo, thậm chí khí tức cũng không để lộ ra dù chỉ một chút.

Nhưng bằng vào một cách thần kì nào đó, thằng đang ngồi viết chương này lại biết rằng bọn hắn từng người sở hữu một loại Nguyên Lực Thuộc Tính riêng biệt ứng với Ngũ Hành – Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Hơn nữa còn biết rõ thân phận của bọn hắn, không ai khác chính là – Ngũ Địa Anh Kiệt.

Thông qua một màn hình nhỏ được tạo ra bởi Thổ Hệ Nguyên Lực, nhóm người vậy mà có thể nhìn xuyên qua Địa Hoàng Mật Tịch, biết được mọi chuyện xảy ra bên trong đó.

“Đại tỷ, tỷ thấy tiểu tử này thế nào?” Hỏa Dược Kiếm Vương chăm chú nhìn lấy thân ảnh Trần An Vĩ trong màn ảnh, lại nhìn lấy Kim Hồn Tiêu Vương đang ngồi gần đó dò hỏi.

Thủy Khôi Thương Vương nhìn thấy bằng hữu mình lên tiếng cũng không nhịn được chen vào “Đúng đó, đệ đã kể tỷ nghe hết những điều đệ biết, tỷ thấy hắn thế nào?”

Mà nghe câu hỏi của hai người kia, Mộc Nhẫn Tiễn Vương và Địa Thể Đao Vương cũng đồng dạng đưa mắt nhìn về phía Kim Hồn Tiêu Vương.

“Các ngươi nhìn ta thế làm gì? Hắn được thì có được, nhưng nếu chỉ như vậy vẫn còn kém quá xa!” Kim Hồn Tiêu Vương dường như cảm nhận được ánh mắt của Hỏa Dược Kiếm Vương và Thủy Khôi Thương Vương không đúng lắm, nhất thời gắt một tiếng nói.

Hỏa Dược Kiếm Vương không biết lấy đâu ra tự tin, hắn lập tức lên tiếng phản bác “Tỷ có dám đánh cược với đệ không? Nếu tiểu tử kia thực hiện được điều hắn nói, tỷ phải đồng ý với đệ một chuyện!”

“Chuyện gì?” Kim Hồn Tiêu Vương hứng thú hỏi.

Hỏa Dược Kiếm Vương như được cho phép, hắn thần bí truyền âm cho nàng một tiếng. Và ngay sau đó…

Rầm!!!

“Tiểu tử thúi, ngươi chán sống rồi!” Kim Hồn Tiêu Vương nổi giận đùng đùng sau khi nghe câu nói của Hỏa Dược Kiếm Vương, nàng không nhịn nổi mà trực tiếp điều động Hồn Lực vào cây sáo của mình.

Ba người còn lại thấy Đại tỷ bất chợt nổi giận, cuống cuồng thi triển thân pháp tránh né, đồng thời cũng triệt để phong bế thính giác tránh để bị Hồn Lực của Kim Hồn Tiêu Vương ảnh hưởng.

“Khoan khoan, tỷ nghe đệ nói!” Hỏa Dược Kiếm Vương cũng sợ vãi mồ hôi, cuống cuồng nói.

“Được, ta cho đệ cơ hội trả lời, nếu không làm ta hài lòng, đệ chết đi là vừa!” Kim Hồn Tiêu Vương hừ lạnh một tiếng nói, Hồn Lực đã truyền sẵn vào cây sáo trên tay.

Hỏa Dược Kiếm Vương lúc này mới hít sâu một hơi nói…

Trở lại với tình hình bên trong Địa Hoàng Mật Tịch…

Oành! Oành! Oành!!!

Răng rắc! Xoẹt!

Hàng loạt tiếng động lớn liên tục vang lên trong không gian Ngoại Điện, dư ba các vụ nổ quét ngang tứ phía khiến các tôn Địa Hoàng Quân gần đó bị ma diệt, điểm số lập tức truyền tới hai thân ảnh gần đó, cũng chính trận chiến giữa hai người gây ra hàng loạt những vụ nổ này.

Bọn hắn không ai khác chính là Trần An Vĩ và Đường Kiệt, sau hàng loạt chiêu thức giai đấu, kết quả cuối cùng cũng đã ngã ngũ.

Trần An Vĩ lững thững bước tới gần tên Đường Kiệt nằm chật vật cách đó không xa, bộ giáp do Cốt Giáp Thiên Lôi tạo ra cũng ảm đạm vỡ nát, Lôi Hệ và Thổ Hệ Nguyên Lực tung bay tán loạn.

Tình trạng của Trần An Vĩ cũng không khác gì cho lắm, bất quá với khả năng hấp thu trực tiếp thiên địa nguyên khí, hắn hồi phục rất nhanh chóng.

Lạnh lùng nhìn lấy Đường Kiệt, hắn khẽ nhấc tay hội tụ lực lượng, ý định muốn kết liễu mạng sống của tên kia. Bất quá đúng lúc này, dị biến lại nảy sinh…

-------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.