183 Chương 183 Vạn Vũ Đế Vương
Ngay khi Trần An Vĩ định hội tụ lực lượng để kết liễu tên Đường Kiệt, cũng là lúc thời gian ở Ngoại Điện cũng đã điểm tới hồi kết.
Khắp nơi trong Ngoại Điện, Địa Hoàng Quân bỗng trở nên bất động rồi dần tan biến, mà tất cả những tu sĩ hiện có mặt bên trong lập tức được một cỗ lực lượng hùng mạnh bao phủ, ý đồ muốn đem tất cả truyền tống đi.
Bất quá nếu nhìn kĩ sẽ nhận ra bọn hắn được bao trùm bởi hai loại ánh sáng hoàn toàn riêng biệt. Có kẻ được một loại ánh sáng màu xanh lục bao trùm, minh chứng cho việc đã hoàn thành khảo nghiệm, có kẻ lại bị loại ánh sáng màu đỏ bao trùm lấy, chứng tỏ hắn đã không hoàn thành thử thác.
Nhận thấy mình bị bao trùm trong loại ánh sáng màu đỏ kia, có người điên cuồng thi triển thân pháp muốn chạy trốn, có kẻ lại dùng Dịnh Chuyển Phù hòng di chuyển tới nơi khác, nhưng đáng tiếc tất cả chỉ là vô ích.
Một khi ngươi còn ở trong Địa Hoàng Mật Tịch, ngươi sẽ không thoát khỏi hai loại lực lượng kia.
Sau nhiều lần thử đều thất bại, đám người không hoàn thành thử thách chỉ có thể ngậm ngùi nuối tiếc, thầm trách mình tham lam Pháp Bảo mà không lo tiêu diệt Địa Hoàng Quân.
Dù là ở Ngoại Điện, nhưng nếu vận khí tốt, bọn hắn vẫn có thể gặp được những kiện Pháp Bảo hay Công Pháp được trấn giữ bởi một nhóm Địa Hoàng Quân nhất định.
Khi tiêu diệt nhóm Địa Hoàng Quân này, phong ấn sẽ được mở và bọn hắn sẽ được nhận thứ ở bên trong và điểm số vẫn được tính như những loại Địa Hoàng Quân khác.
Bất quá tỉ lệ tìm thấy các loại vật phẩm bị phong ấn kia là rất nhỏ, mà Ngoại Điện lại rộng lớn vô cùng, có dùng cả đời để tìm cũng chưa chắc tìm thấy. Bù lại, một khi đạt được vật phẩm bị phong ấn, thực lực ngươi sẽ thay đổi rõ rệt.
Nhưng cũng không sao, bởi lẽ nơi bọn hắn sẽ được truyền tống tiếp theo không phải là bên ngoài, mà là vào Địa Hoàng Bảo Khố tầng thứ nhất, nơi có thể giúp đám người vui lên một chút bằng việc đổi điểm thành vật phẩm xem như khuyến khích.
Những người đã hoàn thành khảo nghiệm cũng có thể đến Địa Hoàng Bảo Khố, sau đó có thể lựa chọn đi tiếp hoặc dùng lại, hoặc cũng có thể trực tiếp truyền tống tới Nội Điện.
Trong lúc đám người thầm tiếc nuối vì thời gian quá ngắn khiến không ít kẻ không đủ điểm, thì Đường Kiệt lại đang cười lớn, ánh mắt trêu tức nhìn lấy đôi nam nữ trước mặt.
“Haha, muốn giết bổn Thiếu Chủ? Nằm mơ đi!” Đường Kiệt cười lạnh nhìn Trần An Vĩ trong khi bản thân đang dần được truyền tống đi. Mà ánh sáng toàn thân hắn hiện lên màu xanh lá, không nghi ngờ là hắn đang được truyền tống tới Nội Điện.
Chỉ cần bản thân hắn được truyền tống vào Nội Điện, hắn thậm chí có thể lợi dụng Địa Hoàng Đại Tướng tiêu diệt tên này, hơn nữa cũng không lo lắng tên này tìm được hắn.
Nội Điện tuy không rộng lớn bằng Ngoại Điện nhưng cũng không phải quá nhỏ đâu a.
Ở phía bên này Trần An Vĩ và Tiểu Kim đồng dạng cũng đang được Địa Hoàng Mật Tịch dùng lực lượng truyền tống đi. Ánh sáng trên người hai người cũng đồng dạng là màu xanh lục, chuẩn bị tiến vào Nội Điện.
Tiểu Kim nhìn lấy thân ảnh Đường Kiệt dần biến mất, trong mắt hiện lên vẻ nuối tiếc, nếu như nàng mạnh hơn chút nữa, nàng có thể đã giết được tên kia, cướp về Dị Lôi cho nam nhân này.
Đúng vậy, nàng kinh tởm ánh mắt dâm tà của Đường Kiệt một phần, thì nàng muốn giết hắn đoạt Dị Lôi mười phần.
Nàng biết Trần An Vĩ cần Dị Thuộc Tính để đột phá, cho nên cũng muốn giúp hắn tìm kiếm xem như trả ơn hắn đã giúp nàng hóa hình. Nếu không nhờ hoàn cảnh tốt đẹp của Bát Diện Thạch và đòn tấn công thử sức kia của hắn, nàng sợ rằng không thể hóa hình sớm như vậy, càng không thể nhanh chóng hoàn chỉnh giai đoạn này.
“Không cần tiếc nuối như vậy, hắn không thoát!” Trần An Vĩ dường như biết được suy nghĩ của Tiểu Kim, hắn mỉm cười an ủi, rồi mặc cho ánh mắt bất ngờ cùng hờn dỗi của giai nhân, cánh tay rắn chắc đã vòng qua ôm lấy eo thon của nàng, rồi dần biến mất.
…
Nội Điện…
Từng quần thể kiến trúc nồng đậm Thổ Hệ Nguyên Lực được xây dựng với phong cách giống hệt như ở Ngoại Điện mọc lên san sát nhau tạo ra một phong cảnh hùng vĩ tráng lệ khiến bất kì ai bước chân vào nơi này cũng phải vô thức ngước nhìn.
Chúng to lớn tới mức đứng từ xa vẫn có thể nhìn thấy một quần thể rộng lớn, mà rải rác xung quanh quần thể đó, là những vị Địa Hoàng Đại Tướng khoanh tay mà đứng, sau lưng là đủ các loại vũ khí từ thương, cung, giáo, kiếm, đao các loại.
Theo thông tin ghi nhận được từ các vị tiền bối, Địa Hoàng Đại Tướng mạnh mẽ hơn Địa Hoàng Quân không biết bao nhiêu lần, bọn chúng có thể sử dụng Nguyên Thuật, Pháp Bảo và loại Ý tương ứng, lại mang tu vi từ Nhất Tinh Nguyên Tông tới Bát Tinh Nguyên Tông, nên độ nguy hiểm sẽ cao hơn rất nhiều.
Lúc này đây, tại lối vào một tòa tháp nào đó trong quần thể kiến trúc kia, một thân ảnh Yêu Thú chật vật trồi lên từ mặt đất, miệng phun ra từng ngụm đất đá, đồng thời không ngừng chửi rủa điều gì đó.
Chỉ thấy nó có hình dạng bên ngoài là một con trâu lớn, đôi sừng trâu lấp lánh ánh hoàng kim còn sáng hơn cả vàng, hai đôi chân to và cứng chắc như cột đình, toàn thân nó bao trùm trong Thổ Hệ Nguyên Lực khiến nó càng thêm oai vệ.
Sau một lúc chửi rủa, cuối cùng nó cũng chịu tiến vào tòa tháp kia, mà trùng hợp làm sao, trên đỉnh tòa tháp, một cái tượng đá đã được chạm khắc tinh xảo từ trước cũng đồng dạng là một con trâu.
Tại nơi khác, từng cột sáng xanh lục lần lượt lóe lên, cho thấy những người hoàn thành khảo nghiệm tại Ngoại Điện đã hoàn thành quá trình truyền thống, chính thức bước vào Nội Điện.
Bởi vì truyền tống là ngẫu nhiễn, nên không ít người khi còn ở Ngoại Điện đã lập tổ đội, hiện tại đã hoàn toàn bị tách ra khắp nơi. Tuy vậy vẫn có một số ít người biết trước điều này, nên đã nắm tay nhau cùng truyền tống.
Giống như tên nào đó vẫn đang ôm lấy vòng eo thanh mảnh không xương của giai nhân này.
“Buông ta ra!” Vừa kết thúc truyền tống, Tiểu Kim đã vội đẩy hắn ra, dù đã cố hết sức để giọng nói nghe có vẻ bình thường nhất, nhưng ngay cả bản thân nàng cũng cảm thấy sự ngại ngùng của chính mình.
Trần An Vĩ biết giai nhân ngượng ngùng, nên cũng không trêu chọc nàng, bất quá muốn hắn thả nàng ra thì còn lâu a…
Thế là mặc cho Tiểu Kim giẫy dụa, Trần An Vĩ vẫn mặt dày ôm lấy vòng eo của nàng, thậm chí còn thầm thì vào tai của giai nhân một câu nào đó khiến nàng vừa giận vừa thẹn mà triệt để đứng im không phản ứng với hắn.
Nhìn thấy nàng đứng im, Trần An Vĩ âm thầm hài lòng đánh giá tình cảnh trước mặt mà không nhịn được kinh ngạc.
Bởi vì so với Ngoại Điện, Nội Điện còn hùng vĩ tráng lệ hơn gấp mấy lần, Thổ Hệ Nguyên Lực nởi này cũng nồng đậm hơn không ít, và đương nhiên Địa Hoàng Đại Tướng cũng đã xuất hiện.
Nhưng trước khi làm việc đó, Trần An Vĩ lại bất chợt bế Tiểu Kim theo kiểu công chúa mà ngự không bay đi trong ánh mắt ganh tỵ của đám người.
“Ngươi… ngươi… ngươi thả ta xuống đi… ngượng chết đi được!” Tiểu Kim vội vàng nói, hai tay vô thức che lất gương mặt nhỏ nhắn đã ửng đỏ từ bao giờ.
Nàng lần đầu tiên được tiếp xúc gần với nam nhân, lại còn được hắn bế theo kiểu công chúa, tâm cảnh thiếu nữ không nhịn được mà ngượng gần chết. Bất quá ngoài miệng thì kêu như vậy, không hiểu sao trong lòng lại có chút vui vẻ và thích thú.
“Hắc hắc, chứ không phải nàng rất thích sao?” Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện của giai nhân, hắn không nhịn được lên tiếng trêu chọc.
“Hứ, ai mà thích chứ, chỉ có ngươi được lợi thôi!” Tiểu Kim như bị hắn nói trúng tim đen, nàng trừng mắt nhìn hắn hờn dỗi nói.
Trần An Vĩ bật cười nhìn biểu hiện của giai nhân, rồi cũng không tiếp tục trêu chọc nàng nữa mà lập tức gia tăng tốc độ, bởi vì hắn cảm nhận được mục tiêu của hắn đang ở gần.
…
Tại một vùng không gian khác của Nội Điện, một cột ánh sáng màu xanh lục vô thanh vô tức hiện ra, Đường Kiệt chật vật bước ra từ đó, trong ánh mắt của hắn vẫn còn sự hoảng sợ tột độ.
Nhớ lại trận chiến vừa rồi, hắn không nhịn được mà hoài nghi nhân sinh, hắn đã xuất ra Dị Lôi, tu vi cũng cao hơn tiểu tử kia, lý do vì sao vẫn có thể bại trận như vậy?
“Khốn kiếp, bổn Thiếu Chủ nhất định sẽ không thua!” Đường Kiệt chưa bao giờ cảm thấy tức giận như vậy, đây là sỉ nhục lớn nhất mà hắn từng gặp phải trong đời.
Một tiểu tử vô danh lại có thể hết lần này tới lần khác khiến hắn bẽ mặt trước đám đông, một tiểu tử vô danh lại có thể áp đảo hắn một cách toàn diện như vậy? Hắn làm sao có thể không cảm thấy nhục nhã.
Càng nghĩ càng tức giận, sát cơ trong mắt ngày càng nồng đậm. Đường Kiệt hắn thề phải giết tiểu tử kia bằng mọi giá.
“Nhân loại, ngươi dường như đang khao khát sức mạnh?” Bất chợt lúc này một giọng nói trầm thấp vang lên trong đầu hắn khiến Đường Kiệt không khỏi đề phòng.
“Kẻ nào?” Đường Kiệt nhìn quanh không thấy ai cả, trong lòng ngưng trọng mà âm thầm điều động lực lượng.
“Nhân loại ngu xuẩn! Nếu muốn giết ngươi, bổn tọa đã ra tay từ lâu, ngươi nghĩ ngươi có cơ hội chống đỡ sao?” Giọng nói kia hừ lạnh một tiếng nói, một cỗ lực lượng hùng mạnh bất chợt bao trùm cả cơ thể Đường Kiệt, khiến hắn dù chỉ một ngón tay cũng không thể cử động.
“Ngươi… ngươi là ai?” Đường Kiệt ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi tột độ, dù chưa nhìn thấy kẻ đến là ai, nhưng cỗ lực lượng hùng mạnh đang khóa chặt cơ thể hắn lại mạnh mẽ lạ thường, hơn xa lực lượng từ Nguyên Tông cảnh thông thường.
“Bổn tọa là ai không quan trọng, quan trọng là kẻ ngươi muốn giết, vừa hay lại chính là mục tiêu của ta. Vậy nên, bổn tọa cho ngươi sức mạnh, ngươi giúp ta giết hắn? Thế nào?” Giọng nói trầm thấp kia một lần nữa lên tiếng, thân ảnh cũng chẳng lộ diện.
Đường Kiệt nghe vậy, lập tức hiểu ra có đại năng khủng bố cũng nhắm tới tiểu tử Trần An Vĩ kia, ánh mắt hiện lên tia dữ tợn, không chút chần chừ lên tiếng nói “Được, chỉ cần giết được tiểu tử kia, ngươi muốn ta làm gì cũng được!”
“Tốt!” Giọng nói kia hài lòng nói, sau đó liền động lấy ý niệm, đem một viên Đan Dược màu máu ẩn chứa một loại lực lượng vô cùng cuồng bạo đưa đến gần Đường Kiệt.
“Đây là Phá Giới Đan, có công dụng khiến ngươi đột phá một đại cảnh giới, đồng thời đem giới hạn của ngươi phá bỏ!” Giọng nói trầm thấp lạnh lùng kia một lần nữa lên tiếng.
“Thần kì như vậy?” Đường Kiệt nghe qua công dụng của viên Đan Dược đỏ ngầu kia, nghĩ tới việc mình sắp đột phá tới Nguyên Tông Đỉnh Phong cảnh, sắp có thể giết chết tiểu tử kia, hắn hưng phấn đến nỗi không kịp chờ mà trực tiếp phục dụng Phá Giới Đan.
“Hừ, ngu ngốc!” Nhìn thấy Đường Kiệt vậy mà không thèm cân nhắc kĩ lưỡng trước khi phục dụng Phá Giới Đan, chủ nhân của giọng nói trấm thấp kia khinh bỉ hừ lạnh một tiếng.
Trên đời nào có chuyện bánh ngọt từ trên trời rơi xuống, ngươi thực sự nghĩ Phá Giới Đan tồn tại sao? Chẳng qua đó là viên Đan Dược hắn dùng lực lượng của bản thân tạo ra mà thôi.
Bất kì ai phục dụng viên Đan Dược kia, đều sẽ được lực lượng của hắn đem tu vi nâng lên một đại cảnh giới, nhưng cái giá phải trả… haha là cái mạng nhỏ của ngươi!
Đường Kiệt sau khi phục dụng Phá Giới Đan, lực lượng cuồng bạo lập tức đi khắp cơ thể hắn, đem tu vi cấp tốc đẩy lên cảnh giới Đỉnh Phong Nguyên Tông cảnh.
“Thật tuyệt! Đây là sức mạnh của Nguyên Tông cảnh sao?” Đường Kiệt cảm nhận sự thay đổi của cơ thể, nhất thời hưng phấn bừng bừng mà vung tay đấm về một phía.
Bùm!!!
Một tiếng nổ lớn vang lên, một vùng không gian trước mặt hắn lập tức nát thành bụi phấn.
“Haha, tiểu tử, bổn Thiếu Chủ sẽ giết ngươi!” Đường Kiệt cười gằn một tiếng.
“Thích thì xin mời!” Bất chợt lúc này, sau lưng hắn lại vang lên giọng nói thờ ơ hờ hững của thiếu niên kia, người mà hắn cực độ muốn giết.
“Tiểu tử, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa tự muốn vào!” Đường Kiệt nở nụ cười dữ tợn nhìn lấy đôi nam nữ vừa xuất hiện sau lưng mình, không khó để nhận ra đó là Trần An Vĩ và Tiểu Kim.
“Cẩn thận! Ta cảm thấy tên này không hề bình thường!” Tiểu Kim bất chợt cảm thấy bất an, âm thầm truyền âm cho Trần An Vĩ.
Trần An Vĩ đương nhiên cũng nhận ra điểm bất thường của tên này, trong nháy mắt đã từ Nguyên Hoàng Đỉnh Phong cảnh đột phá một đại cảnh giới lên Nguyên Tông Đỉnh Phong cảnh, điều này không hề bình thường.
Có thể khẳng định tên này không hề che giấu tu vi, bởi vì hắn đã giao đấu rất lâu với Đường Kiệt, trong trận chiến trước tu vi của tên này luôn là Nguyên Hoàng Đỉnh Phong cảnh.
“Công tử cẩn thận, kẻ thù lần này sợ rằng không đơn giản!” Ảnh Nhi đột nhiên nhận ra điều gì, lập tức lên tiếng nhắc nhở, giọng điệu thập phần ngưng trọng.
Nàng có thể cảm nhận được một loại lực lượng vô cùng quen thuộc, dù chỉ là một tia rất nhỏ phát ra từ cơ thể Đường Kiệt thôi, nhưng nàng có thể khẳng định, loại lực lượng kia nàng biết rất rõ, hơn nữa, nó còn rất nguy hiểm.
Trần An Vĩ có chút kinh ngạc khi nghe câu nói của nàng, bất quá cũng gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Không chần chừ thêm phút giây nào, Trần An Vĩ lập tức điều động lực lượng, lần này là toàn bộ bốn loại Nguyên Lực Thuộc Tính, Sát Chiến Thống Vạn Quân được kích hoạt.
Mái tóc dài đen nhánh lập tức chuyển hóa thành màu đỏ tươi của máu, y phục trên thân cũng đồng dạng chuyển từ thanh y sang hắc sắc y phục, trên tay lập tức hội tụ một kiện vũ khí đen kịch mang tên Đế Vương Chi Binh.
Trần An Vĩ bình thản đứng nơi đó, chỉ với Sát Ý và Chiến Ý nhàn nhạt tỏa ra xung quanh, vậy mà lại có thể khiến kẻ thù vô thức sinh ra cảm giác kính phục và sợ hãi.
Tiểu Kim bên cạnh thoáng thất thần trước phong thái duy ngã độc tôn của Trần An Vĩ, ngay sau đó liền lấy lại tinh thần một lần nữa hóa thành hư ảnh tiên tử hỗ trợ sau lưng hắn, sẵn sàng thay hắn phòng ngự những đòn tấn công của kẻ thù.
Mà ở phía đối diện, Đường Kiệt cười gằn, ánh mắt đỏ ngầu đầy rẫy sát cơ nhìn lấy Trần An Vĩ, gầm lên một tiếng.
Cốt Giáp Thiên Lôi lập tức được kích hoạt, nhưng lần này thay vì là tử sắc như bình thường, kiện cốt giáp và khô lâu sau lưng hắn lại trở nên đỏ ngầu cực kì dữ tợn.
Thổ Hệ Nguyên Lực và Lôi Hệ Nguyên Lực bao trùm quanh thân cũng bị ảnh hưởng mà trở nên đỏ ngầu như màu máu.
“Quả nhiên có vấn đề!” Trần An Vĩ nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng thầm khẳng định tên này chắc chắn có gì đó không đúng.
Bất quá hắn không có thời gian suy nghĩ thêm, bởi vì Đường Kiệt đã lập tức lao tới hắn, trận chiến chính thức nổ ra…
--------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花