176 Chương 176 Vạn Vũ Đế Vương
Nhìn thấy biểu hiện của chúng nữ, Trần An Vĩ cũng mỉm cười, lại nằm trò chuyện với chúng nữ thêm một lúc, rồi sau đó liền giúp mấy nữ Lục Thanh Vân mặc lại y phục.
Xong xuôi tất cả, chúng nữ mới đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hiện rõ vẻ lưu luyến cùng không nỡ.
“Phu quân…” Cuối cùng, Lục Thanh Vân vẫn là người thay chúng nữ lên tiếng. “Bọn thiếp muốn trở về một chuyến!”
Lục Thanh Vân và Lục Thanh Huyền sau nhiều ngày theo bồi tiếp hắn, các nàng cũng có chút nhớ phụ thân và gia tộc, vì vậy đã xin phép hắn cho về Lục gia một chuyến.
Hồn Tử Huyên cũng đồng dạng muốn trở về Ngọc Hồn Tiểu Giới thăm phụ mẫu. Mà Trần Yên Nhiên cũng không ngoại lệ khi muốn trở về thăm phụ thân cũng mình.
Trần An Vĩ đương nhiên đồng ý, hắn cũng không muốn mấy nữ ở trong Bát Diện Thạch quá lâu.
Hai nữ Tuyết Nhi và Tuyết Mi ngỏ ý muốn trở về Tuyết Vực Cung cũng đồng dạng được hắn cho phép.
Mà chúng nữ vì biết Trần An Vĩ còn đại sự, vì thế cũng không quyến luyến với hắn quá lâu, các nàng vẫn còn lệnh bài của Cung Đình Thụ mà, chỉ cần muốn đều có thể lập tức truyền tống về bên hắn.
Trần An Vĩ sau khi tạm biết chúng nữ, cũng không tiếp tục nán lại mà tìm tới bến cảng của Vạn Bảo Hội.
Địa Hoàng Mật Tịch nằm khá xa so với tu sĩ Nguyên Vương cảnh như hắn, Hàn Mộng Nhu đã tiến vào Nhu Vĩ Điện bế quan, trong thời gian ngắn cũng không thể giúp đỡ Trần An Vĩ, vì vậy dùng thuyền đi là hợp lý nhất. Mà đã nói tới thuyền thì không nghi ngờ gì khi nói thuyền của Vạn Bảo Hội là tốt nhất.
Không nghĩ nhiều hắn lập tức trực chỉ bến cảng nơi Hành Thiên Đại Lục này - Thuần Hương Cảng.
Bất quá đó là dự định của hắn, còn người khác thì không như vậy. Ngay khi Trần An Vĩ bước ra khỏi phạm vi tổ chức Đấu Giá Đại Hội, dị biến chợt phát sinh…
“Chết!”
Một tiếng quát thanh lãnh vang lên sau lưng, ngay sau đó là một lưỡi đoản đao không biết từ nơi nào bay tới nhắm thẳng vào cổ hắn, dường như kẻ đến muốn trực tiếp lấy mạng Trần An Vĩ.
Trần An Vĩ sắc mặt kịch biến, hiển nhiên lần này hắn thực sự bất ngờ, kẻ địch lần này vậy mà lại có khả năng ngụy trang đỉnh cấp vượt qua cả cảm ứng linh hồn của Hồn Tu và trực giác nhạy bén của một Khí Văn Sư như hắn.
Bất quá bất ngờ thì bất ngờ, hắn cũng không phải quả hồng mềm mặc người nắn bóp. Nhanh chóng xoay người, hai tay cấp tốc kết ấn, thiên địa nguyên khí theo ý niệm của hắn mà cấp tốc ùa về.
Lam Băng Nguyên Lực nhanh chóng được điều động, hình thành một lớp Băng Thuẫn trước mặt, Thiết Thổ Nguyên Lực và Huyền Mộc Nguyên Lực cũng được hắn sử dụng gia cố thêm cho tấm Băng Thuẫn.
Hồng Hỏa Nguyên Lực lại đảm nhiệm vai trò tấn công, một cái Hỏa Hoàng Quyền nhắm thẳng vị trí lưỡi đoản đao được phóng ra mà bay đến.
“Hấp lực thật mạnh!” Ở một nơi khác, một nữ nhân nhỏ nhắn như loli đang ẩn nấp kinh ngạc thốt lên, nàng nhìn thấy thiên địa nguyên khí bỗng nhiên mãnh liệt ùa về phía tên nam nhân kia như thể quân thần gặp đế vương vậy.
Sau phút bất ngờ ban đầu, nàng lập tức kinh ngạc lần hai khi cảm nhận được nhiệt độ không gian bỗng chốc nóng lên cực độ, một cái quyền kình nồng đậm Hỏa Hệ Nguyên Lực từ đâu bay tới đang nhắm thẳng vào nàng.
“Hỏa diễm thật mạnh!” Nàng lẩm bẩm, sắc mặt trắng bệch vì gặp phải khắc tinh. Nhưng điều đó không có nghĩa là nàng chịu thua, Mộc Hệ Nguyên Lực cấp tốc được điều động, một lớp lá chắn được đựng lên ngăn cách giữa nàng và cái quyền kinh kia.
Ầm! Ầm!!!
Hai tiếng nổ đồng loạt vang lên, hai lớp lá chắn đồng loạt tan biến, mà thế tấn công của đôi bên cũng đồng loạt bị ngăn cản.
“Không ổn!” Nữ nhân loli bất chợt sắc mặt đại biến, định thi triển thân pháp bỏ chạy thì đã không kịp.
“Muốn chạy?” Giọng nói lạnh lẽo của nam nhân vang lên bên tai, theo sau đó là thân thể của nàng bị hắn xách lên như xách một con gà.
“Tên khốn, mau thả bổn tiểu thư ra!” Nữ nhân loli ánh mắt căm tức nhìn nam nhân kia, tay chân khua loạn xạ như muốn đánh hắn.
Nhưng Trần An Vĩ làm sao có thể để nàng toại nguyện, hắn không quen biết nữ nhân này, nhưng nàng đã có ý muốn giết hắn, nếu không cho hắn lời giải thích đàng hoàng, đừng trách hắn vô tình mà đánh cả nữ nhân. Nếu đổi lại là nam nhân, hắn đã trực tiếp giết đi rồi.
“Ta với nàng không quen không biết, vì sao nàng lại muốn giết ta?” Trần An Vĩ gằn giọng hỏi, nhận ra nàng có điểm yếu là Hỏa Hệ Nguyên Lực, Hồng Hỏa Nguyên Lực ngay lập tức được hắn điều động.
“Muốn đánh muốn giết gì thì tùy, đừng nhiều lời!” Nữ nhân loli trừng mắt nói.
Trần An Vĩ dường như không nghĩ nhiều mà lập tức dùng Hồng Hỏa Nguyên Lực đánh vào người nàng.
“Ngươi…” Nữ nhân loli kêu lên một tiếng, vẻ mặt kinh ngạc khó tin hiển nhiên không hề nghĩ rằng tên này lại quyết tuyệt như vậy.
“Đừng làm bộ nữa, ta biết nàng khỗng dễ bắt như vậy!” Trần An Vĩ hờ hững nói, Hồng Hỏa Nguyên Lực lại một lần nữa đốt lên, ma diệt hoàn toàn nữ nhân loli kia.
Nhưng khi thân thể nữ nhân loli kia bị thiêu đốt sạch sẽ, nó liền hóa thành một gốc cây khô, minh chứng cho việc nó chỉ là phân thân của nàng.
Mà ở phía đối diện, một vết rách không gian nứt ra, nữ nhân loli lững thững bước ra, dù nhìn qua có vẻ nàng vẫn rất bình thường, như chỉ nàng mới biết bản thân đang cảm thấy ngưng trọng đến thế nào.
Nàng không thể tin được tên này không những có thể nhận ra vị trí của nàng, lại còn có thể phát hiện đó chỉ là phân thân mà nàng dùng để ám sát hắn.
“Nguyên Tông cảnh?” Trần An Vĩ khẽ bất ngờ, không nghĩ tới chủ thể của phân thân kia lại là một cường giả Nguyên Tông cảnh, dù sao thì phân thân kia chỉ mới đạt Ngũ Tinh Nguyên Hoàng cảnh mà thôi.
Bất quá thực lực hiện tại của hắn cũng không hề sợ Nguyên Tông cảnh nữa.
“Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng muốn giữ nó là chưa đủ. Vì vậy mau trả nó cho ta, tránh để ta phải dùng biện pháp mạnh!” Nữ nhân loli nói, giọng điệu ẩn ẩn tính đe dọa.
Mà khi nàng dứt lời, xung quanh nàng lập tức xuất hiện thêm hai vị mỹ phụ nhân toàn thân mặc lục sắc chiến giáp, dáng vẻ cung kính đứng phía sau nàng, tu vi hai nàng đồng dạng là Bát Tinh Nguyên Tông cảnh.
Trần An Vĩ nhìn thấy tình cảnh này, ngược lại càng là ôm mặt bật cười “Haha, nàng đang kể chuyện cười sao? Ta không biết nó mà nàng nói là thứ gì, nhưng nếu muốn chiến, Nguyên Tông cảnh là chưa đủ!”
Dứt lời, hai mỹ phụ nhân đằng sau nàng đột ngột chuyển động, trường kích trong tay bất chợt kề vào cổ nàng.
“Thiên Nhiên Hoài, Thiên Nhiên Huệ các ngươi…” Nữ nhân loli ánh mắt khó tin nhìn hai vị mỹ phụ nhân trước mặt, không hiểu vì sao hai nàng đột nhiên lại giương vũ khí về phía mình.
“Tiểu Thư mau chạy đi, chúng ta đang bị tên này khống chế!” Thiên Nhiên Hoài, một trong hai vị mỹ phụ nhân cố gắng nói, động tác không dừng lại mà tiến sát về phía nữ nhân loli.
Đó là do Trần An Vĩ cố tình để hai người các nàng có thể nói chuyện, nếu không đừng mong có thể thoát khỏi sự khống chế của Khống Hồn.
Đúng vậy, trong lần giao thủ đầu tiên, Trần An Vĩ không chỉ nhận ra phân thân của nàng, mà còn nhận ra hai luồng khí tức ẩn nấp trong không gian, vì thế đã âm thầm dùng Khống Hồn trong lúc hai nữ không chú ý.
“Ngươi…” Nữ nhân loli khi biết điều đó đã lập tức tức giận, nhưng vì lần đầu tiên gặp phải tình cảnh này, nên không biết nói gì mà chỉ có thể trừng mắt nhìn tên nam nhân vẫn nhởn nhơ trước mặt này.
“Giờ thì nói đi, nàng là ai, nó mà nàng nói là gì? Nếu không đừng mong cứu được hai người họ!” Trần An Vĩ ánh mắt hờ hững nhìn nữ nhân loli kia, thậm chí còn tỉnh bơ lấy ra một cái ghế mà ngồi xuống.
“Tiểu Thư mau chạy đi, đừng lo lắng cho chúng ta!” Thiên Nhiên Huệ lên tiếng nói.
Nữ nhân loli ánh mắt nhìn hai nữ, rốt cuộc hít sâu một hơi nói “Thả bọn họ ra, mọi việc đều do ta làm, hai người các nàng chỉ vì phụng mệnh mà làm theo thôi! Ta sẽ bồi thường cho ngươi!”
“Tiểu Thư…” Hai nữ đồng loạt thốt lên, nhưng lập tức đã bị nữ nhân loli lắc đầu ra hiệu.
“Haha, bồi thường? Ta đột nhiên bị các nàng ra tay muốn diệt sát, nếu không phải ta mạng lớn, chẳng phải đã bị các nàng giết rồi sao?” Trần An Vĩ ánh mắt vẫn hờ hững nói.
Hai nữ sắc mặt kịch biến, mà nữ nhân loli cũng là sững người. Trước giờ nàng muốn cái gì, đều dễ dàng có thể đạt được, vậy mà lần này lại không như vậy. Bất quá bản thân cũng không phải nữ nhân ngu ngốc, biết mình đang ở thế yếu hơn, vì vậy lên tiếng nói “Ngươi muốn thế nào?”
“Hỏi rất hay!” Trần An Vĩ lúc này đột nhiên đứng dậy, tiến lại sát bên nàng nói “Rất đơn giản, nói cho ta biết nó là thứ gì?”
Nữ nhân loli nghe câu hỏi của hắn, nhất thời trong ánh mắt xuất hiện sự tranh đấu dữ dội, mẫu thân nàng có lệnh không được để lộ bất kì thông tin gì về nó, nhưng hiện tại nếu nàng không nói, có lẽ tên này sẽ không để yên.
“Nó là hạt giống mà ngươi mua được ở Đấu Giá Đại Hội!” Sau một thoáng đấu tranh, cuối cùng nàng cũng đành lên tiếng.
Trần An Vĩ ồ lên một tiếng, rồi lại hỏi, rồi như cố tình mà điều chỉnh âm lượng nhỏ tới mức chỉ có hai người có thể nghe được “Vì sao, ta lại phải đưa Thần Thụ cho nàng?”
Hắn đương nhiên cũng không phải kẻ ngốc, nếu nữ nhân loli đã muốn hạt giống kia, không chừng có thể biết lai lịch của nó. Vì vậy hắn mới cố tình nói ra hai chữ Thần Thụ, như một phép thử.
Mà quả nhiên hắn đoán đúng, nữ nhân loli sau khi nghe tới hai chữ Thần Thụ, sắc mặt đại biến mà vô thức lùi lại một bước, miệng lắp bắp “Vì… vì sao ngươi biết?”
Trần An Vĩ cũng không trả lời nàng, bởi vì lúc này sự chú ý của hắn đã bị thứ khác hấp dẫn. Trong lúc nữ nhân loli lùi lại, một bên vạt áo vô tình bị hở ra để lộ một loại ấn ký trên cánh tay phải của nàng. Đó chính là thứ hấp dẫn sự chú ý của hắn.
“Thiên Nhiên Ấn Ký? Các nàng là người của Thiên Nhiên Tộc?” Trần An Vĩ lên tiếng hỏi.
Nữ nhân loli nhanh chóng che lại ấn ký trên người, ánh mắt ngưng trọng nhìn tên này, thầm trách bản thân đã chọc phải người không nên chọc.
Thiên Nhiên Tộc các nàng là một trong những chủng tộc lâu đời của tinh cầu này, nhờ sự che chở của Thần Thụ, các nàng đã lánh đời từ lâu, chỉ khi nào có chuyện thực sự quan trọng mới ra ngoài.
Lần này cũng vì biết Thần Thụ xuất thế nên nàng được mẫu thân giao nhiệm vụ tìm về nó, bởi Thần Thụ tại gia tộc nàng đang có dấu hiệu suy kiệt, nếu không có Thần Thụ che chở, Thiên Nhiên Tộc sẽ một lần nữa lộ mặt trước mắt thế nhân. Đó không phải tình cảnh tốt.
Thiên Nhiên Tộc các nàng bản tính ưa thích thiên nhiên, nên Mộc Hệ Nguyên Lực trong người rất nồng đậm, chỉ cần có các nàng ở bên, Linh Thảo các loại sẽ phát triển nhanh như gió, thậm chí kỳ trân dị bảo và cả Thần Thụ cũng sẽ được hưởng lợi.
Có lẽ không cần thiết phải nói nhiều, chỉ cần một điều nói trên, đủ thấy khi các nàng lộ mặt trước thế nhân, bi kịch xảy đến sẽ là gì.
Vì thế khi gặp tên nam nhân này, phát hiện hắn không chỉ biết rõ lai lịch của hạt giống Thần Thụ, mà còn biết thân phận của nàng, nữ nhân loli nhất thời muốn lấy ra một tấm ngọc bội, chỉ cần cường giả trong tộc hàng lâm, tên này không thể thoát.
Trần An Vĩ biết về Thiên Nhiên Tộc cũng là do Ảnh Nhi đã kể lại sau khi hắn mua được hạt giống Thần Thụ kia, cũng biết tình trạng hiện tại của Thiên Nhiên Tộc, vì thế hắn liền nói “Ta có thể đưa nó cho nàng!”
“Thật sao?” Nữ nhân loli đang định bóp nát ngọc bội, chợt nghe hắn nói vậy liền ngước mắt nhìn hắn, trong mắt ẩn ẩn tia mừng rỡ, gia tộc có thể được cứu rồi!
“Bất quá, nàng chỉ có thể bồi dưỡng nó trong Pháp Bảo Không Gian của ta, tuyệt đối không được ra ngoài!” Trần An Vĩ lên tiếng nói.
Nữ nhân loli nghe vậy lập tức hét lên “Không được!”
Nếu là như vậy, có khác gì không có Thần Thụ đâu, gia tộc nàng vẫn sẽ phải lộ mặt trước mắt thế nhân mà thôi.
“Không sao, chỉ cần hậu duệ của ta vẫn sống, Thiên Nhiên Tộc các ngươi vẫn an toàn! Hơn nữa, ta cảm nhận được tiểu tử này không có ý xấu, đi theo hắn không chừng là cơ duyên của nha đầu ngươi!” Bất chợt một giọng nói vang lên trong đầu nàng.
“Không được, ta không muốn người chết!” Nữ nhân loli liền lên tiếng, nàng nhận ra giọng nói đó là của Thần Thụ truyền âm cho mình.
“Haha, tiểu nha đầu thật ngốc, sinh tử luôn là một vòng luân hồi, nào có đạo lý hấp thu sinh mệnh kẻ khác để trường sinh. Bổn Thần Thụ cũng là vậy, rồi cũng sẽ chết đi. Hạt giống kia cũng là một sinh mệnh, làm sao ta nỡ giết chết nó để tiếp tục tồn tại?” Thần Thụ ngược lại là bật cười, giọng điệu hiền từ lên tiếng.
“Tiểu tử, Tuệ Nghi cũng vì gia tộc của nàng mới ra tay với ngươi! Như vậy đi, bổn Thần Thụ thay nàng đồng ý điều kiện của ngươi, năng lực bồi dưỡng Linh Thảo của Thiên Nhiên Tộc ngươi chắc cũng biết, vì thế ngươi cũng xem như không thiệt thòi? Tính thế nào?” Thần Thụ một lần nữa lại nói, lần này Trần An Vĩ lại là người nghe được.
Thực ra Trần An Vĩ từ lúc biết ba nữ là người Thiên Nhiên Tộc, hắn cũng không còn ý định muốn truy cứu nữa. “Nếu Thần Thụ tiền bối đã nói vậy, tiểu tử cũng không truy cứu nữa!”
Nói rồi cũng không chần chừ mà lập tức giải trừ Khống Hồn trên người ba nữ, để ba nữ một lần nữa tự do hành động.
Thần Thụ lần này không lên tiếng nhưng Trần An Vĩ lại có thể cảm nhận được nó đang hài lòng vì câu trả lời của hắn.
“Tiền bối còn bao nhiêu thời gian?” Trần An Vĩ chủ động lên tiếng hỏi, hắn cũng không muốn Thiên Nhiên Tộc gặp nguy hiểm a, không phải hắn tốt, hắn chỉ là không muốn nữ nhân như các nàng phải gặp bi kịch kia mà thôi.
“Ta? Haha, vừa đủ đến khi nó nảy mầm!” Thần Thu cười hiền từ lên tiếng.
Thời gian của nó còn lại cũng không dài, ước chừng chỉ có thể cầm cự tới khi hạt giống kia bắt đầu nảy mầm. Bất quá một khi hạt giống kia nảy mầm, năng lực của nó cũng không khác bản thân là bao.
Tuy không thể lập tức sở hữu năng lực khi trưởng thành, nhưng che chở cho Thiên Nhiên Tộc vẫn là dư sức.
Trần An Vĩ gật đầu, rồi liền chú ý tới biểu hiện của nữ nhân loli gọi Tuệ Nghi kia.
Mà ở phía đối diện sau khi được Thần Thụ truyền âm, Thiên Nhiên Tuệ Nghi cũng đã suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nhìn hắn nói “Được, ta chấp nhận yêu cầu của ngươi!”
----------
Chương hai của ngày hôm nay nha! Lần này liệu có ngáo không ta? :D
----------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花